[ABO] Nghĩa Công Chuẩn Quy Tắc

Chương 8



Đâu chỉ là không thể quên được, phỏng chừng sau này nhìn mấy từ này quần Hướng Dã sẽ căng lên.

"Em mua cái này lúc nào?"

Hướng Dã kéo lại quần chữ T của Lê Ngộ lên trên, sợi vải sâu sắc ghìm vào rãnh đùi, hậu huyệt bị mài đến vừa nhột vừa ngứa.

"Ha... Mấy ngày trước..."

"Thiệt thòi em còn có thể nghĩ ra cách này."

Giọng Hướng Dã khàn khàn, đè lại sau gáy Lê Ngộ cùng cậu hôn môi, hai người hô hấp ngổn ngang, khi lồng ngực dán vào nhau nhịp tim như nổi trống đập chung một nhịp.

"Anh không thích à?"

Lê Ngộ nở nụ cười, dùng đùi chà xát eo Hướng Dã:

"Mau vào, em bắt đầu không thoải mái."

Tận lực bồi tiếp một trận tiếng vải vóc ma sát, Lê Ngộ tiện tay tắt đèn, chỉ để lại một cái công suất cực kỳ nhỏ.

"Trực tiếp vào?"

"Ừm... đừng lần mần nữa..."

Hai người lần thứ hai môi lưỡi dây dưa, lúc hôn môi Hướng Dã mồm miệng không rõ mà nói chưa dọn đồ, bị Lê Ngộ dán một cái tát.

"Ngày mai lại nói... A..."

Một đôi tay đẩy rãnh mông Lê Ngộ ra, ngay sau đó là một đồ vật nóng bỏng dính vào. Hướng Dã cắn chặt vành tai trắng loáng bên mép, cọ mấy lần chỗ rãnh mông sâu của Lê Ngộ, tiếng nước vang đến hung hăng.

"Em nghe một chút?"

"Anh cút..."

Không đợi Lê Ngộ mắng xong, Hướng Dã động thân một cái cắm vào, hậu huyệt chưa mở rộng căng mịn cực kỳ, dịu ngoan tiếp nhận dương v*t đột nhiên xâm lấn, thịt vách tường phân bố ra càng nhiều chấy nhầy, chỗ giao hợp lại không tràn ra chút nào.

"A..."

Lê Ngộ ngẩng cổ lên, ửng hồng đã cấp tốc bò lên hai má, vị ngọt tin tức tố ngào ngạt dày đặc, cùng mùi rượu lạnh lẽo thần kỳ trung hoà, khô nóng thuộc về thời kỳ phát tình rục rà rục rịch.

"Anh đeo bao trước..."

Hướng Dã cấp tốc mở một cái bao ra, tay khẽ run.

"Ngày hôm nay cứ sai sai... Em dâm quá rồi."

Hướng Dã không chắc chắn ở tình huống như vậy còn có thể khống chế không bắn ở trong, thời kỳ phát tình của hắn tựa hồ bị vị bạn học nhỏ dưới thân này câu ra, tin tức tố chưa bao giờ mãnh liệt như vậy.

"Không phải là anh phát tình chứ?... Đậu má anh nếu không nhịn một chút đi? Em nhát gan chiều Alpha phát tình... A!"

Hướng Dã quả thật là phát tình, giơ tay đánh mông Lê Ngộ cái bốp, miễn cưỡng đánh trở lại nửa câu sau của Lê Ngộ.

"Thành thật chút cho anh, lát nữa đổ máu đừng trách anh."

"Con mẹ nó anh?"

Lê Ngộ không thể tin được, mà vừa ngẩng đầu đối diện hai mắt Hướng Dã đỏ chót, đột nhiên run sợ.

"Anh... Nhẹ chút! A!"

Hướng Dã siết eo Lê Ngộ thao vào, không giữ lại chút nào mà vọt một đến cùng, quy đầu để ở miệng khoang sinh sản đột nhiên nảy lên, phảng phất một giây sau là muốn đâm thủng tầng thịt này xâm nhập vào sâu hơn.

Lê Ngộ xem như là lĩnh giáo đến cái gì gọi là Alpha, trước đây trò đùa trẻ con này đó đều là Hướng Dã nhường cậu, giờ không gọi là chảy nước, nên gọi là thoát lũ.

"Nhẹ chút! Em nói... Anh nhẹ... A..."

Lê Ngộ hít không khí, Hướng Dã đâm vào càng tàn nhẫn, hai tay như kìm sắt siết chặt eo Lê Ngộ, tiếng thân thể va chạm đâm vào màng tai, không bao lâu cái mông bị đánh tê rần, xương cốt mơ hồ đau.

"Không muốn... Anh... Nhẹ chút! Nhẹ chút anh! Anh hai!"

Lê Ngộ nắm chặt tay Hướng Dã, hai chân vô lực mở lớn ra, quần lót treo móc ở trên người, theo va chạm run run rơi xuống.

"Gọi thêm một tiếng..."

Hướng Dã ồ ồ thở dốc, tình cờ uy hiếp như thú hoang. Hắn nhìn chằm chằm mặt Lê Ngộ, hung hãn như muốn nghiền nát nuốt vào bụng.

"Anh hai, anh hai em xin anh... Chậm một chút... em không chịu được..." . Truyện Khác

Lê Ngộ không bao lâu lại cao trào một lần, hiện tại cả người đều hiện ra màu phấn hồng, hơi nước trong đôi mắt mông lung, thật giống như bắt nạt thêm sẽ hỏng mất khóc lớn.

Hướng Dã cúi người hôn môi cậu, đổi thành tư thế một tay ôm eo Lê Ngộ một tay kia để trống, dùng cánh tay thay gối đệm ở dưới thân Lê Ngộ. Kịch liệt xâm phạm hơi hơi thở bình thường chút, Lê Ngộ lúc này mới thở đều đặn một hơi.

"Bụng đau..."

Lê Ngộ khoát tay lên bụng mình, bắp thịt nơi đó co nhanh, tình cờ co giật mấy lần, mang đến cảm giác khó nhịn bủn rủn.

"Ai cho em chọc anh."

Hướng Dã tàn bạo cắn tới bộ ngực Lê Ngộ, điểm nhỏ đáng thương bị chà đạp đến thê thảm, cắn tiếp không phải ra sữa mà là đổ máu.

"Em sai rồi..."

Lê Ngộ khóc không ra nước mắt, vội vã ôm lấy cổ Hướng Dã, dính nhơm nhớp cọ lên hôn.

Trong hậu huyệt cơ hồ là nước lũ tràn lan, chất lỏng ấm áp bao lấy quy đầu, như tử cung ôn nhu bao vây lấy. Hướng Dã hơi điều chỉnh, sợi hung ác bị đè xuống lại càn rỡ lên, cả cái giường đều bị lắc run rẩy không thôi.

"Đại ca... A... Anh..."

Lê Ngộ mang theo tiếng khóc nức nở, dùng sức tóm chặt áo Hướng Dã, cậu cảm giác thật giống như cái gì đó sắp tới.

"Em..."

Hướng Dã dừng một chút, quy đầu đang ngọ nguậy trên miệng khoang sinh sản đánh vòng.

"Khoang sinh sản của em mở rồi."

"Ừm..."

Hướng Dã không do dự, trực tiếp đâm vào, cửa khoang sinh sản còn sâu hơn đường ruột, bên trong cũng càng thêm nóng bỏng ẩm ướt. Hướng Dã mắng một tiếng, thô lỗ đâm vào.

"Anh... sao anh vào được... A..."

Lê Ngộ sợ run, mà khoang sinh sản bị tiến vào mang đến khoái cảm sinh lý làm cho cậu thất thần thật lâu, thậm chí hận không thể bảo Hướng Dã thô bạo thêm. Cậu rõ ràng đó là vì quần thể sinh sôi cưỡng chế tiến hóa ra bã, mà Lê Ngộ khắc chế không được.

Cậu muốn cho Hướng Dã bắn vào.

"Bên trong em chặt quá."

Hướng Dã nhấc Lê Ngộ lên trên, tiếp tục ra ra vào vào tại khoang sinh sản, chấy nhầy phân bố càng ngày càng nhiều, chảy ra lúc rút ra, thuận rãnh mông chảy xuống, thậm chí làm mông ướt cả mảnh.

"A..."

Lê Ngộ bị đâm đến thần trí không rõ, cả người mềm vô cùng mặc Hướng Dã thao túng, rên rỉ cũng biến thành ngọt ngào.

"Anh... anh... A... Bên trong..."

Hướng Dã nhìn bộ dáng Lê Ngộ "say tin tức tố" nở nụ cười, âm thanh trầm thấp như đàn cello.

"Sướng không? Nói cho anh, chỗ nào sướng nhất?"

"Sướng..."

Đôi mắt Lê Ngộ mở sương mù mông lung, đồng tử đã không có cách nào tập trung.

"Bên trong... bên trong khoang sinh sản... sướng lắm..."

Lê Ngộ khịt khịt mũi, nhíu mày lại như làm nũng.

"Muốn cho anh bắn vào..."

Nếu không phải thời gian trước Hướng Dã đeo bao, lúc này trong bụng Lê Ngộ đã có cái trứng thụ tinh rồi. Lê Ngộ run lập cập, nói như không muốn sống tiếp:

"Anh bắn vào có được không..."

"Mẹ...!"

Hướng Dã cắn chặt tuyến thể Lê Ngộ như là xả giận, dưới thân điên cuồng tạo kết một hồi lâu, làm Lê Ngộ đến kinh sợ thở dốc không ngừng, hậu huyệt từng luồng từng luồng chảy nước ra ngoài.

"Ban đầu là ai bảo anh không được đi vào? Hả? Lại còn xin anh cái gì?"

Lê Ngộ mơ màng không biết Hướng Dã đang nói gì, nhếch miệng kịch liệt thở dốc.

"Chậm rồi, chờ đến lúc em đủ tuổi kết hôn lại nói đi."

Hướng Dã hung tợn, vén tóc rối dính trên mặt Lê Ngộ trên ra sau tai.

"Toán học! Chính là! Số mệnh của khoa học xã hội đấy các em!"

Giáo viên chủ nhiệm lại diễn thuyết cảm xúc mãnh liệt trên bục.

"Học giả toán học có được thiên hạ! Các em học văn mệt gần chết cũng chưa chắc được trên 250 điểm! Thế nhưng Toán học!"

Giáo viên chủ nhiệm cảm xúc mãnh liệt gõ bảng đen.

"Toán học được một trăm ba là rất dễ mà các bạn!"

Giáo viên chủ nhiệm cảm xúc mãnh liệt gõ bàn giáo viên.

"Toán học Lê Ngộ được một trăm bốn mươi! Phiền Nghi Tuyên được bốn mươi! Đó là chênh lệch một trăm điểm đấy các em!"

Giáo viên chủ nhiệm cảm xúc mãnh liệt gõ khăn lau bảng.

Đại biểu Toán bị cảm xúc mãnh liệt điểm danh nêu ví dụ chấn động, mờ mịt ngẩng đầu:

"...... Thầy ơi, em tưởng em thi được sáu mươi điểm."

"Một trăm điểm này em bù thế nào?! Hả?? Các em bù thế nào! Chỉ có toán học! Toán học mới kéo hạng lên được!"

Giáo viên chủ nhiệm cảm xúc mãnh liệt gõ tất cả đồ vật có thể gõ.

"Cho nên nói! Các em học Toán mệt chết cũng phải học cho tôi! Hiểu chưa!!!"

Giáo viên chủ nhiệm cảm xúc mãnh liệt phát ngôn.

Trong lớp vang lên vài tiếng thưa thớt "Hiểu rồi ạ", tiếp đó tất cả cúi đầu không dám lên tiếng.

Lê Ngộ thở dài, Toán học giáo viên chủ nhiệm cường điệu mỗi ngày vừa vặn là môn Hướng Dã yếu, yếu còn hơn cả người học dốt nhất lớp cậu.

Đại biểu Toán học lớp cậu cũng kì, không nói thành tích toán học số một, ngay cả thoát ly hạng hai mươi đếm ngược cũng rất khó. Thế nhưng cô cố tình kiên cường cẩu thả, thậm chí còn là đại biểu lớp học.

"Văn Tống một trăm tám... Văn hai mươi điểm, Toán tám mươi..."

Lê Ngộ tính điểm của Hướng Dã.

Lần trước thi cuối kỳ Hướng Dã thi được hơn 470 điểm, đã có tiến bộ, thế nhưng nếu muốn nhảy vào ban này ít nhất cũng phải năm trăm, trong vòng an toàn thì năm trăm hai.

Đờ mờ, 50 điểm.

Lê Ngộ trước đây chưa hề có loại cảm giác sứt đầu mẻ trán này, từ khi gặp phải Hướng Dã bình quân 3 giây một lần.