[ABO] Nghĩa Công Chuẩn Quy Tắc

Chương 7



Chờ Lê Ngộ cả người nhiệt khí đi ra đã sắp mười hai giờ rồi, lòng nói này còn học cái rắm. Học sinh thể dục khác học sinh phổ thông, chất lượng tốt giấc ngủ đối với bọn họ mà nói hiển nhiên quan trọng hơn, dù sao nếu như phải tiêu hao năng lượng lớn, ăn được ngủ được là cơ bản.

"Hướng Dã? Nếu anh không..."

Lê Ngộ lau tóc vào, Hướng Dã nằm lỳ ở trên giường như lợn chết, bên chân là cặp sách chưa hề mở khóa.

Lê Ngộ trong nháy mắt muốn dùng khăn mặt đánh tỉnh hắn.

Xem ra con lừa ngu xuẩn Hướng Dã này còn phải vuốt lông. Lê Ngộ hết cách rồi, nhẹ giọng khuyên răn không có tác dụng, liên tiếp ký rất nhiều điều ước bất bình đẳng mới miễn cưỡng đáp ứng. Không có bao nhiêu bình đẳng, đại khái là Lê Ngộ cảm thấy một tháng tám ngàn là bệnh thiếu máu ấy.

"Em đi bán thân một tháng cũng không chỉ là cái giá này đâu."

"Vậy em nói một chút em bán thân bao tiền? Anh bao em nửa đời sau, một lần trả hết."

"..."

Lê Ngộ thường xuyên cảm thấy hiếu kỳ với gia sản của Hướng Dã.

Vì để cho Hướng Dã lên tinh thần, Lê Ngộ dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, cưỡng bức không có hiệu lực dụ dỗ không từ, nghĩ tới nghĩ lui thật giống chỉ có con đường sắc dụ này.

"Anh nghe đây, bắt đầu từ bây giờ em cho anh học mười lăm từ mới, anh ghi nhớ lại hết cho em, nhớ thêm một từ thưởng càng nhiều."

Nghe đến có thưởng, Hướng Dã lúc này mới vểnh tai lên.

"Em thưởng gì?"

"Anh học từ mới trước đi."

Lê Ngộ mỉm cười giả tạo, quay người cầm áo tắm đi tắm.

Trí nhớ của Hướng Dã không kém, Lê Ngộ tắm đại khái hơn bốn mươi phút, không bao lâu lại mất tập trung, bắt đầu nghĩ Lê Ngộ muốn thưởng gì.

"Học xong chưa?"

"Sắp rồi... Áu?"

Hướng Dã vừa quay đầu lại, phát hiện Lê Ngộ không mặc áo ngủ bình thường hay mặc, mà mặc áo tắm trắng, dây bên hông khá tùy ý.

"Em... Đây là..."

Hướng Dã cảm thấy hình ảnh mình mong đợi sắp xuất hiện.

"Thưởng."

Lê Ngộ ung dung thong thả cởi vạt áo ra:

"Em viết những từ anh học lên người em, anh nhất định phải đọc ra thuận tiện phiên dịch ra tiếng Trung, từ loại cũng phải nhớ."

"Trả lời hết mười lăm từ, thời gian tự do cuối tuần thêm mười phút, anh có thể muốn làm gì thì làm."

"Chủ thể muốn làm gì thì làm là ai?"

Hướng Dã nhấc tay hỏi, áo tắm Lê Ngộ theo đó rơi xuống:

"Em."

Lúc nhìn da thịt trắng muốt của Lê Ngộ lộ ra, Hướng Dã đột nhiên hiếu kỳ cậu mua quần chữ T lúc nào.

"Em chuyện này... Mưu đồ đã lâu?"

"Là bị ép bất đắc dĩ."

Lê Ngộ một mặt lạnh lùng, đi tới bên giường ngồi xuống, cùng Hướng Dã mặt đối mặt rồi kéo ra khoảng cách, không gần không xa vừa vặn có thể để cho Hướng Dã ngửi thấy được mùi thơm sữa tắm oải hương.

Giường rất cao, Lê Ngộ đè chân ngồi xuống dính không tới đất, chân trần truồng hơi rung nhẹ, đường nét nơi cẳng chân thẳng tắp gọn gàng, mà mông thịt mềm lại bị đè ép đến biến hình.

Hướng Dã chỉ có thể nhìn thấy đường cong eo Lê Ngộ, bộ vị trọng điểm bị chặt chẽ vững vàng che đi, người xem mà lòng ngứa ngáy.

"Bắt đầu được chưa?"

Hướng Dã bỗng nhiên lấy lại tinh thần, sau đó phát hiện Lê Ngộ mang đến cho hắn lực trùng kích quá lớn, từ mới vừa mới học tựa hồ đã có chút rối loạn.

"Đợi lát nữa, cho anh xem thêm."

Hướng Dã vội vàng lật sách tốc kí, Lê Ngộ quay đầu cười nhạo, dùng mũi chân đá eo Hướng Dã.

"Ba mươi giây."

Ba mươi giây qua đi Lê Ngộ không chút lưu tình lấy sách trên bàn ném lên giường.

"Như vậy từ mới đầu tiên."

Lê Ngộ xem vai trái của mình, trên đó đại khái là giấy dán trong suốt, dùng kiểu chữ hoa viết một từ đơn.

"Represent, đại biểu, tượng trưng, động từ."

"Chính xác."

Lê Ngộ kéo giấy xuống, ác ý dán lên mặt Hướng Dã.

"Từ tiếp."

Lúc này vai bên phải. Hướng Dã làm bộ không thấy rõ, kề sát mặt vào chút, không quá lưu loát đọc:

"A... Astonishing, làm người kinh ngạc, tính từ."

Lại một tờ giấy bị dán lên mặt Hướng Dã, Lê Ngộ nháy mắt một cái, nghiêng đầu lộ ra tờ giấy chếch trên cổ. Vị trí này khá vi diệu, ra sau thêm chút nữa là tuyến thể.

"Câu trả lời này có thưởng."

Hầu kết Hướng Dã lăn lăn, tập trung chữ cái trên tờ giấy, đại não tận lực xử lý tiếp thu thông tin.

"Be modelled after... Ặc..."

Hướng Dã nghẹn, sau đó nhớ ra:

"Căn cứ cái gì mà mô phỏng theo, hàng nhái."

"Đúng, anh tới."

Lê Ngộ kéo cổ áo Hướng Dã, hoàn toàn phơi tuyến thể ra:

"Biết phải làm gì không?"

Hướng Dã hôn cổ Lê Ngộ một cái, liếm láp tuyến thể nhiều lần, đầu răng nhẹ nhàng cọ xát da dẻ mềm mại.

"A..."

Lê Ngộ ngửi thấy được mùi rượu quýt, cảm giác tê dại quen thuộc từ từ bay lên, bắp đùi không nhịn được ma sát mấy lần.

Hoàn thành đánh dấu tạm thời, trên người Lê Ngộ chảy một tầng mồ hôi mỏng, cậu lo lắng tiếp tục như vậy giấy sẽ rớt ra, ba chân bốn cẳng đạp Hướng Dã quay lại trên ghế, mình thở dốc còn chưa bình tĩnh.

"Xuống dưới..."

Lê Ngộ cúi đầu, ưỡn ngực lên, phía trên đầu nhũ dính hai tờ giấy, phía trên là từ đơn viết tay.

"Đọc luôn hai từ đi."

Quần Hướng Dã ngày hôm nay cũng rất căng, lúc này ngược lại là đáp đến là nhanh chóng:

"Attraction, danh từ, sự vật có sức hấp dẫn. Amusement, danh từ, hoạt động giải trí."

Lê Ngộ cười cười, ngả người về trước:

"Anh tự tay kéo xuống đi."

Nếu cho Hướng Dã cơ hội này, hi vọng hắn có bao nhiêu quy củ là không thể:

"Cần phải lấy tay à?"

"... Tùy anh."

Vì vậy trước ngực Lê Ngộ là hai cái tay không ngừng nhào nặn, đầu v* cương cứng lên dưới tờ giấy, màu sắc đầu nhũ lộ ra từ từ đậm hơn.

"A..."

Hướng Dã tiến đến trước ngực Lê Ngộ, dùng hàm răng cắn một tấm giấy dán cấp tốc kéo xuống. Đột nhiên xuất hiện cảm giác đau đớn làm Lê Ngộ nhíu mày lại, lập tức đầu v* bị khoang miệng ấm áp bao vây lấy, hàm răng gặm cắn đầu lưỡi gãi gãi, khoái ý từ từ thay thế không khỏe.

"Ừm... Ha a..."

Một bên giấy dán khác là Hướng Dã lấy tay kéo xuống, cuối cùng hai đầu v* Lê Ngộ đều bị liếm đến vừa đỏ vừa sưng, trướng đến lợi hại.

"Tiếp tục..."

Lê Ngộ sờ sờ mũi, đầu ngón tay có chút ẩm ướt.

"Đọc từ trên mu bàn chân lên, từng từ từng từ một."

Chân Lê Ngộ đặt ở giữa hai chân Hướng Dã, nhẹ nhàng đạp thứ nóng bỏng dưới quần.

"..."

Hướng Dã liều mạng nhịn xuống kích động hiện tại đánh gục Lê Ngộ, chịu nhịn tính tình đọc từng từ một.

"Determination, danh từ, quyết tâm, quyết đoán."

Hướng Dã thuận cẳng chân Lê Ngộ một đường sờ lên, nhận ra thông suốt, rất nhanh giải quyết tám tờ giấy.

"Chỉ còn lại hai từ, cũng được đấy bạn học nhỏ."

Hướng Dã học tập nhiệt tình chưa từng tăng vọt như này, vừa định cọ tới, bụng bị Lê Ngộ đạp một cước:

"Ngồi thẳng, xem một từ."

Ai biết Lê Ngộ thay đổi tư thế, mở đùi ra lộ dương v*t nhô cao, ráp trải giường dưới mông ướt một mảnh. Quần chữ T chỉ miễn cưỡng ghìm lại tinh hoàn no đủ, sợi hoa văn che một phần chữ cái.

"Ghép từ lại đi."

"... Đờ mờ."

Hướng Dã che mũi chửi tục.

"Entertain, động từ, vui chơi, giải trí."

"Từ cuối cùng."

Lê Ngộ kéo giấy xuống, tờ giấy nhỏ lăn lộn rơi xuống đất.

"Đáp sai sẽ không có thưởng."

Lê Ngộ mở dây chữ T ra, toàn bộ nơi riêng tư hoàn toàn lộ ra, cố tình cậu còn ngại không đủ, bày chân thành chữ M mở lớn ra, cơ hồ có thể nhìn thấy hậu huyệt ướt đẫm đang tí tách chảy nước.

Lần này tờ giấy kề sát ở đáy chậu.

"Admission, danh từ, cho phép vào..."

Hướng Dã sắp nổ tung.

"Chúc mừng thêm mười phút, thuận tiện giải quyết nhu cầu sinh lý cho Omega của anh."

Lê Ngộ nở nụ cười, trong mắt tất cả đều là giảo hoạt.

"Anh khẳng định cả đời cũng không thể quên được mấy từ này."