Ngồi Chờ Tức Phụ Đến Công Lược

Chương 7: Diễn Viên quần chúng nhỏ và bình hoa



"Ngươi đang làm gì?" Cố An đầu óc mơ hồ, trong lòng đắc ý trên mặt ngây thơ.

Diệp Hàm nghe xong sắc mặt trở nên có chút u ám, hai tay ôm trước ngực, ánh mắt đánh giá Cố An: "Ta không muốn thấy tiền nhiệm của ngươi, không được sao?"

"..."

Cố An bị Diệp Hàm hỏi nghẹn, vô tội lắc đầu.

Ngoài dự kiến chính là, ở trong phòng livestream, khán giả không có bởi vì Diệp Hàm đối xử với Quý Mộng Đình quá mức vô lý ngang ngược mà dẫn đến bị công kích, ngược lại bởi vì tính tình có chút 'ngay thẳng' nên đã kéo thêm được một đám ma quỷ fans.

Phòng livestream ---

"Ha ha ha ha ha, sảng khoái. Ta sớm đã muốn đem tiền nhiệm của lão bà nhốt ở ngoài cửa, nhưng suốt ngày cứ có đủ thứ rắc rối đủ thứ quan hệ dính tới nhau, ta còn phải đi xin lỗi người khác. Bây giờ nhìn thấy đúng là thỏa mãn."

"Quá ngay thẳng a, Không chút nào giả tạo còn đập tận hai phát. Ha ha ha ha, phu nhân, ngươi là ma quỷ sao?"

"Có bệnh đi, coi như là tiền nhiệm cũng phải xử lý riêng. Đang phát sóng đã nháo thành như vậy thì ra thể thống gì? Quả nhiên là nhân vật quần chúng không ngóc đầu lên nổi, so với sợi tóc của Đình Đình chúng ta rõ ràng còn kém hơn."

"Ha ha, nguyền rủa lầu trên sau khi mở cửa liền thấy tiền nhiệm, ha ha ha"

.....

Thực mau chuyện này đã trở thành hot search. Càng lúc càng có nhiều anti fan tới nháo, công ty của Quý Mộng Đình thấy vậy cũng mua thuỷ quân đến theo tiết tấu, thừa nước đục thả câu.

Nhưng hắc đến quá mức, rất đông người qua đường vì muốn xem trò vui cho nên đã trực tiếp kéo đến phòng của Cố An hóng chuyện ăn dưa. Trong lúc nhất thời, số lượng người xem không ngừng tăng tốc, livestream của Cố An cứ như thế trực tiếp biến thành phòng khách mời xếp hạng thứ nhất lượt xem.

Mà không ít người bởi vì giá trị nhan sắc của Diệp Hàm liền cuối đầu quỳ gối.

Mấy ngày nay Cố An cùng Diệp Hàm cũng coi như thân thiết, nhưng cho dù như vậy, nàng vẫn có thể cảm thấy được Diệp Hàm biến hóa, ngũ quan càng ngày càng tinh xảo mỹ cảm, da thịt càng ngày càng tốt, ngay cả khí tràng cũng càng ngày càng tăng.

"Trước đi xem nội thất đi." Diệp Hàm lấy điện thoại chụp lại danh sách nhiệm vụ, quay đầu về hướng Cố An: "Số tiền này chắc chắn không đủ, lại thuận đường nhìn xem có thể kiếm thêm chút tiền trở về hay không"

Cố An suy nghĩ một lát, tổ chương trình đã cho các nàng số tiền 'khổng lồ' này còn đưa ra thêm đông đảo yêu cầu nhiệm vụ. Chắc là vì chương trình muốn tăng thêm chút điểm nổi bật, cố ý khiến cho các nàng phải suy nghĩ tìm cách kiếm tiền, Cố An gật đầu đồng ý nói: "Được, chúng ta ra ngoài xem xem."

Hai người nắm tay rời đi, mới ra khỏi cửa liền gặp được một nhóm khách mời khác.

"Là Tiểu Thiên Hậu Cận Nhiễm cùng tức phụ của nàng." Cố An sợ Diệp Hàm không biết, liền ở bên tai Diệp Hàm nói mấy câu.

"Ta biết, đã từng nghe qua nàng hát rồi" Ánh nắt Diệp Hàm dừng lại trên người tức phụ Cận Nhiễm, nàng cau mày suy nghĩ một hồi lẩm bẩm nói: "Tức phụ nàng ta nhìn rất quen mắt, hình như lúc trước đã từng gặp qua."

"Tức phụ nàng không phải người trong giới. Ngươi từng nhìn thấy khi nào? Chắc là nhận lầm người đó."

Cố An đột nhiên ý thức được, mặc dù các nàng nói chuyện có ép nhỏ âm thanh tới bao nhiêu đi nữa, khán giả trong phòng livestream vẫn đều có thể nghe thấy rõ ràng, cho nên Cố An đúng lúc im lặng không cùng Diệp Hàm tiếp tục tán gẫu.

Đối diện Cận Nhiễm cùng tức phụ nàng Nguyễn Ánh đã đi tới, Cố An lập tức tiến lên cười chào. Kỳ thực nàng cũng không muốn đối mặt, bởi vì trong giới giải trí Cận Nhiễm có tiếng mỹ nhân lạnh lùng, tính cách kỳ lạ tính tình cổ quái cho nên nàng đối với bất luận là ai cũng đều nhìn không thuận mắt.

Bất quá ngoài dự liệu, Diệp Hàm cùng Cố An vừa mới tiến tới, Cận Nhiễm thế nhưng đã chủ động cùng các nàng hỏi thăm. Ngược lại Nguyễn Ánh chỉ hời hợt quét mắt liếc nhìn các nàng một cái, cuối cùng trầm mặc không có biểu hiện cũng không có nói chuyện một câu.

Diệp Hàm thấy Nguyễn Ánh gặp nàng không có chút nào phản ứng, suy nghĩ một lát nói không chừng bản thân thực sự đã nhận sai, thế là cũng không chủ động mở miệng cất tiếng.

Mà Cố An lại cảm thấy có chút lúng túng, thái độ của Nguyễn Ánh thật sự là quá lạnh, liền cùng với Cận Nhiễm trong lời đồn giống nhau.

"Các ngươi cũng muốn đi ra ngoài sao?" Cận Nhiễm nhìn ra bầu không khí giữa bốn người rất quái dị, lập tức chủ động mở miệng hóa giải hiện trường lạnh như băng.

Cố An và Diệp Hàm tuy rằng kinh ngạc bởi vì Cận Nhiễm cao lãnh trong lời đồn bất đồng với nhau, nhưng vẫn là hết sức cảm kích nàng mở miệng hóa giải lúng túng.

Cố An thuận thế gật đầu cười nói: "Đúng vậy, ta đi hoàn thành nhiệm vụ a."

Cận Nhiễm thấy nàng gật đầu, cười cười dò hỏi lần nữa: "Có phải các ngươi đang muốn đi xem nội thất đúng không? Chúng ta cũng muốn đi, nếu không ngại thì cùng nhau?"

"Được a." Cố An lập tức đáp ứng, đối phương chính là một cái thần thoại trong giới âm nhạc, tuy rằng tuổi còn trẻ nhưng tài hoa cùng thành tựu đều khiến cho Cố An kính nể ngưỡng mộ mấy phần, có thể cùng nàng tiếp xúc nhiều một chút tóm lại là chỉ có lợi chứ không có hại.

Nhưng Cận Nhiễm không có phản ứng Cố An, tầm mắt vẫn khóa chặt trên người Diệp Hàm, Diệp Hàm cảm thấy có chút khó hiểu, cuối cùng quyết định cưỡng bách chính mình không để mắt đến.

Thỏa thuận xong địa điểm, bốn người liền cùng nhau xuất phát.

Phòng livestream ——

Antifan làm càn cười to "Sao nói nhận thức Nguyễn Ánh đây? Kết quả một cái ánh mắt nhân gia cũng không thèm ném cho ngươi, ha ha ha ha, người nào đó đúng là không biết xấu hổ."

"Nguyễn Ánh không phải là cái người nổi tiếng nhất trên mạng gần đây sao? Cùng là phát sóng trực tiếp sao ta thấy nàng không giống nhau a."

"Lần trước livestream rõ ràng là tiểu cô nương hoạt bát đáng yêu còn thích cười, hôm nay lại lạnh lẽo không khác gì khối băng."

"Ta vẫn luôn cho rằng Cận Nhiễm đi chính là con đường cao lãnh, bây giờ thấy thật dễ thương a~ hình tượng đột biến. Bất quá, tức phụ nàng Nguyễn Ánh thật lãnh nha, cùng Cận Nhiễm trước đây giống nhau."

"Tức phụ Cố An tên gì?"

"Trả lời lầu trên, Diệp Hàm."

.....

Dọc theo đường đi, Cố An cùng Diệp Hàm đều là nắm tay nhau sóng vai tiến bước.

Còn hai người Cận Nhiễm và Nguyễn Ánh, tuy rằng đi chung cách nhau rất gần, nhưng toàn bộ hành trình đều là Cận Nhiễm cười hì hì trò chuyện với Nguyễn Ánh, Nguyễn Ánh thỉnh thoảng hừ một câu, hoặc là trực tiếp dùng ánh mắt trả lời nàng.

Diệp Hàm và Cố An đi ở phía sau hai người kia, Cố An trong lòng nghi hoặc không thôi. Mấy năm trước ở trong một show giải trí nàng gặp được Cận Nhiễm, Cận Nhiễm vừa vào nghề chính là thiên chi kiêu nữ, hơn nữa bản thân tài hoa bất phàm, tại chương trình bất kể là đối với ai nàng đều cao ngạo thanh lãnh, chưa từng thấy qua nàng hoạt bát như vậy đâu.

Quả nhiên tình yêu có thể thay đổi một người a. Nghĩ như vậy, ánh mắt Cố An chậm rãi rơi xuống trên người Diệp Hàm, gần đây tiểu cô nương này cũng biến hóa thật lớn, vậy là vì cái gì a?.

Mà sự chú ý của Diệp Hàm thì dừng ở trên người Nguyễn Ánh, hiện tại nàng càng nhớ càng thêm rõ ràng, cho nên cũng có thể hồi tưởng chuẩn xác lại những chuyện từng xảy ra. Trong ký ức nàng xác thực đã gặp qua Nguyễn Ánh, đồng thời ngày đó còn trời xui đất khiến đi cứu nàng, sau đó Nguyễn Ánh còn liên hệ với nàng nói muốn cám ơn mời nàng ăn cơm, sao bây giờ Nguyễn Ánh lại xem nàng giống như xem người xa lạ?.

Liền tính là vì hiệu quả chương trình, tiểu nha đầu hoạt bát trước kia cũng không nên trở thành người cao ngạo dùng lỗ mũi nhìn người a.

"Oa! Cái này đẹp quá, chúng ta vào xem một chút đi."

Ngay lúc Diệp Hàm suy nghĩ đến xuất thần, Cố An chỉ vào một cái tượng gỗ trong tủ kính, hưng phấn hét lên.

Diệp Hàm nhìn lướt qua, rất nhanh trong đầu liền có được tất cả tài liệu cùng toàn bộ thông tin, những tượng gỗ này nguyên liệu là cái gì, chế tạo thủ công hay là máy móc nàng đều biết.

Cận Nhiễm nghe thấy tiếng động phía sau, thấy Diệp Hàm đang bị Cố An kéo vào cửa hàng đồ gỗ, nàng cũng tràn đầy hứng thú muốn dắt tay Nguyễn Ánh, dẫn Nguyễn Ánh vào xem. Kết quả tay đưa tới bắt được không khí, Cận Nhiễm ánh mắt ảm đạm sắc mặt kém xuống trừng mắt nhìn Nguyễn Ánh: "Thân thể của ngươi đều là của ta! Ta kéo tay nhỏ của ta thì làm sao?!"

Tiếng nói rơi xuống, khán giả trong phòng livestream trực tiếp nháy mắt phì cười, bình luận càng là chồng chất gian manh.

"Y~ đều là của ngươi nga."

"Không nghĩ tới Tiểu Thiên Hậu ngươi là người như vậy, mở mang tầm mắt mở mang tầm mắt."

"Đột nhiên không kịp phòng ngừa đã mở ra cánh cửa mới, bảo bảo vẫn là hài tử a~"

Mà người vẫn lạnh như băng, như là toàn bộ thế giới đều thiếu nợ nàng mấy trăm trăm triệu Nguyễn Ánh, giờ khắc này rốt cục biến sắc, lỗ tai hơi hơi phiếm hồng, chủ động tiến lên nắm lấy tay Cận Nhiễm, lén lút hung tợn nhéo một cái, khán giả trong phòng livestream nhìn thấy càng thêm tức cười sôi trào hơn.

Khi Nguyễn Ánh kéo Cận Nhiễm bước vào trong, Cận Nhiễm lúc này mới hậu tri hậu giác phản ứng lại câu bản thân vừa nói có rất lớn nghĩa khác, nhất thời đỏ mặt nhỏ giọng lẩm bẩm: "Ngươi biết ta nói không phải ý tứ kia."

Đứng bên trong tiệm gỗ hai người đều có cảm giác thẹn thùng cực độ, đương nhiên Nguyễn Ánh xấu hổ nhưng phẫn nộ càng nhiều hơn, thế là hai người chỉ nắm tay nhau ở trong quán nhìn xem khắp nơi, không có nói chuyện cũng không có biểu thị một câu.

Ánh mắt Cố An một mực chăm chú nhìn vào một cái lâu đài được điêu khắc bằng gỗ, hình dáng vô cùng chân thực, trong hoa viên còn có nữ chủ nhân chơi đùa cùng với tiểu cẩu cẩu, vòng cổ trên người tiểu cẩu cẩu cũng được điêu khắc đến vô cùng tinh tế.

"Chúng ta mua cái này đi." Cố An quên xem giá cả, trong đầu nàng chỉ nhớ rõ phải hoá trang nhà mới, thấy được tượng gỗ này nàng phi thường yêu thích, liền muốn mua đi.

Chủ quán nhìn thấy phía sau bốn người có máy quay phim, rất nhanh minh bạch đây là một món làm ăn lớn, phấn khích tươi cười đi ra giới thiệu: "Đây là pháo đài cổ lãng mạn được điêu khắc hoàn toàn thủ công, dùng gỗ đàn hương quý giá được nhập khẩu. Là tác phẩm được điêu khắc từ đại sư khắc gỗ Trịnh Tể Mẫn, tác phẩm nghệ thuật này lão tiên sinh phải tốn mất thời gian ba tháng mới chế tạo ra"

"Cái này ư?" Trong khi đám người Cố An nghe được trong lòng tràn đầy tán thưởng, Diệp Hàm khó có thể tin cất tiếng: "Mất ba tháng?"

Chủ quán không nghe ra ngữ khí Diệp Hàm biến hóa, như cũ cao hứng nói: "Đúng đúng, trong tiệm chúng ta tác phẩm đều là dùng gỗ quý, được các đại sư điêu khắc hoàn toàn bằng thủ công. Mỗi một món đều thuộc hàng tinh phẩm."

Diệp Hàm nghe xong lắc đầu liên tục, lôi kéo Cố An muốn chạy đi, mà bấy giờ Cố An cũng mới chính thức nhìn rõ bảng giá lâu đài gỗ, nghĩ tới quỹ ân ái mà tổ chương trình cung cấp, nàng sợ đến mức tay run run kéo lấy Diệp Hàm rời đi.

Ra tiệm, Cố An vỗ vỗ trái tim nhỏ cười nói: "May là không ở bên trong lâu, tiền của chúng ta có nhiều hơn nữa cũng không mua nổi."

"Sao vậy? Chúng ta không phải có một vạn sao?" Diệp Hàm mới vừa rồi không thấy qua giá cả, chỉ là sau khi tiến vào phát hiện bên trong cũng không có thứ gì tốt nên mới muốn rời đi.

Cố An trừng lớn hai mắt nhìn nàng: "Ngươi cũng không thấy giá cả a? Ta vừa mới liếc mắt một cái, lâu đài nhỏ kia muốn nhiều hơn mười lăm vạn."

"Mắc như vậy?" Hiện tại đến phiên Diệp Hàm kinh ngạc, đầu óc mơ hồ động một cái nàng lại lôi kéo Cố An trở vào: "Đi, đi kiếm tiền."

"Cái gì?" Cố An bị nàng nắm trở lại, nàng hiểu sai ý, hỏi Diệp Hàm: "Ngươi thật sự nhìn trúng cái tượng gỗ kia sao? Mười lăm vạn lận đó, muốn kiếm bao lâu mới có thể mua lại được?"

"Ngươi thích cái kia sao?"

"Cái kia? cái gì a..." Cố An phản ứng có chút trì độn, hỏi lại nàng.

Diệp Hàm đột nhiên dừng bước, hai mắt nhìn thẳng nàng nói "Thích cái tượng gỗ kia sao?"

"Thích, thích!" Cố An đột nhiên có chút run sợ, phảng phất Diệp Hàm hỏi nàng không là một cái tượng gỗ mà là cả một thiên hạ kia.

Đối diện với ánh mắt của Diệp Hàm, nàng nhìn thấy bóng người của chính bản thân, trong nháy mắt nội tâm rối loạn, giống như có một con thỏ ở trong lòng nàng không ngừng nhảy nhót lung tung. Nàng vô thức mím môi quên đi hô hấp, thẳng đến khi cảm giác được trái tim đang nhảy lên 'thình thịch', nàng mới hoảng hốt ý thức được, nội tâm của chính mình đang xuất hiện thêm một loại cảm xúc khác không ngừng run lên.