[Ngôn Tình] Bác Sĩ Thiên Tài (Tần Lạc)

Chương 136: Không đến nồi năm phần trăm



“Được!”

Thư ký gật gật đầu, nói.

“Còn nữa!”

Thầm Thanh Lan nói: “Bây giờ, anh lập tức gửi thông báo xuống dưới, các cán bộ cấp cao của công ty, buổi tối hôm nay toàn bộ đều phải tăng ca, rồi vào trong xường điều tra nguyên nhân của chuyện này, hễ người nào bị tra ra là có vấn đề, đều sẽ bị cách chức!”

“Vâng!”

“Còn nữa, nói với các cán bộ cấp cao của công ty, từ giờ tr đi, những vấn đề trong công ty tạm thời không đề lộ ra bên ngoài, nếu có người tới phỏng vấn, tất cả đều phài giữ im lặng, một câu cũng không được nói!” Thầm Thanh Lan nói.

“Vâng!”

Lúc này Thầm Thanh Lan giống như một vị tướng lĩnh nghiêm khắc, liên tục đưa ra mệnh lệnh, mặc dù lúc này vô cùng sốt ruột, nhưng mà, cho đến cùng vẫn cố duy trì sự tỉnh táo, sắp xếp thỏa đáng cho những vấn đề còn tồn đọng.

Sau khi thư ký ra ngoài sắp xếp công việc, Thầm Thanh Lan cầm túi xách lên, nói với Giang Bắc Minh: “Đi thôi, Bắc Minh, bây giờ chúng ta lập tức tới bệnh viện.”

“Được!” Giang Bắc Minh đứng lên, cùng Thầm Thanh Lan rời khỏi công ty.

Chỉ là, điều khiến người khác không nghĩ tới chính là, hai người họ vừa xuống dưới tầng trệt của công ty, đã gặp một đám phóng viên chạy tới, lúc này nhìn thấy Giang Bắc Minh và Thầm Thanh Lan, vội vàng cầm micro và máy ảnh chạy tới bên này.

“Thanh Lan, tới đây, em đứng phía sau tôi!”

Giang Bắc Minh thấy tình huống không ổn, vội vàng chắn cho Thầm Thanh Lan ở phía sau mình, bây giờ nhiều phóng viên như vậy vây lại chỗ này, nếu bảo vệ không tốt, Thẩm Thanh Lan chắc chắn sẽ bị thương! “Xin chào cô, Tổng giám đốc Lan, xin hỏi, đối với việc ngộ độc thực phẩm ngay thời điểm này, bây giờ cô đã biết chưa? Cô có gì muốn nói không?”

“Tổng giám đốc Lan, bây giờ đã điều tra rõ được nguyên nhân của việc ngộ độc thực phầm chưa? Là do công ty không tận lực trong việc giám sát vấn đề an toàn thực phầm, hay vẫn còn có nguyên nhân nào khác?”

“Tổng giám đốc Lan, xin hỏi hiện tại cô muốn đi đâu?”

“Thật ngại quá, không thề trả lời mọi người!” Giang Bắc Minh lớn tiếng nói với những người đó, trong tiếng nói pha lẫn chút năng lực thần kỳ, cho nên, dù bây giờ đang trong một tình huống đầy ồn ào như vậy, mỗi người có mặt ở tại đây, đều có thể nghe được rành mạch rõ ràng.

“Tổng giám đốc Lan, xin hỏi… Các phóng viên vẫn không chịu bỏ qua, không ngừng dò hỏi một chút tình hình, cho dù lúc này hai người Giang Bắc Minh và Thầm Thanh Lan đang đi về phía trước, họ cũng đi theo sau từng bước! “Các vị”

Đi tới bên cạnh xe, Thầm Thanh Lan đứng thẳng người, nói với các phóng viên đang có mặt tại đó: “Đối với vụ việc lần này, trước mắt tôi chưa điều tra được điều gì mới, bởi vì tôi muốn điều tra sự việc này thật rõ ràng, đến lúc đó, cho dù là kết quả như thế nào, tôi cũng sẽ mờ một cuộc họp báo cho các vị, nói rõ toàn bộ sự tình cho mọi người, vậy nên, mong mọi người cho chúng tôi một chút thời gian, bây giờ đề tôi rời khỏi đây, cảm ơn”

“Tổng giám đốc Lan, xin hỏi hiện tại cô muốn tới bệnh viện sao?”

“Tổng giám đốc Lan, sự kiện lúc này đây, có phải là do sự trả thù ác ý của đối thủ thương nghiệp không?”

“Thật có lỗi quá, tôi vừa nói rồi, bây giờ tôi không có điều gì muốn nói cải” Thầm Thanh Lan nói xong, mờ cửa xe ra, bước lên xe, Giang Bắc Minh cũng nhanh chóng ngồi vào trong xe, lái xe đi.

Thẩm Thanh Lan ngồi ở hàng ghế sau, vừa mới lên xe, điện thoại đã vang lên.

“Alo, ông nội.”

Là điện thoại của ông nội Thẩm gọi tới, xem ra, ông nội Thầm cũng đã biết chuyện này.

“Thanh Lan à, sự kiện lần này, con nhất định phải xử lý cho tốt, cố gắng để ảnh hường ở mức thấp nhất, có biết chưa?”

Ông cụ Thầm ở bên kia điện thoại nói.

“Dạ, ông nội, con biết rồi!”

Thầm Thanh Lan gật đầu, nói.

“Ừ, nhất định phải xử lý thích đáng chuyện này, Băng Tuyết chính là căn cơ của Tập đoàn Thầm Thị chúng ta, nếu như Băng Tuyết bị phá vỡ, Tập đoàn Thầm Thị chúng ta nhất định cũng sẽ lung lay theo“ Ông cụ Thầm nói, vốn dĩ, ông đã dừng việc quản lý công ty, chuyện này, ông đúng ra không nên hỏi tới, nhưng mà, bây giờ vụ việc liên lụy quá lớn tới chuyện khác, ông rất bất đắc dĩ, mới gọi cuộc điện thoại này cho Thầm Thanh Lan.

“Ông nội, ông cứ yên tâm, con nhất định sẽ dốc toàn bộ sức lực, xử lý chuyện này thật tốt.“ Thầm Thanh Lan nói: “Hiện tại con đang trên đường tới bệnh viện, tới thăm những nạn nhân đó”

“Ừ, nhớ kỹ, đối với những người bệnh này, cũng cần phải xử lý cho ồn thỏa, nếu xử lý không tốt, họ sẽ làm ầm ï mọi chuyện lên, vậy tất cả mọi việc chúng ta làm đều sẽ uồng phí hết!”

Ông cụ Thầm nói.

“Vâng ạ!”

Cúp điện thoại, Giang Bắc Minh và Thầm Thanh Lan nhanh chóng đi vào bên trong bệnh viện.

Lúc này ở phòng cấp cứu của Bệnh viện Nhân dân Số 1, đã bị một đám người vây kín, may sao, chỗ này lúc nào cũng có không ít Cảnh sát đã chặn lại những người muốn vây xem và các phóng viên ở ngoài bệnh viện, khiến họ không có cách nào đi vào.

Nếu không, bây giờ bệnh viện nhất định sẽ chật kín người, ngay cả đường đi cũng không có.

“Viện trường Kiệt, tình huống bây giờ như nào rồi?”

Hai người Thầm Thanh Lan và Giang Bắc Minh bước vào, nhìn thấy lúc này Viện trường Trương Kiệt đang đứng ở cửa phòng cấp cứu, thì mở lời hỏi thăm.

“Nhóm người bệnh này đều đang được tiến hành cấp cứu”

Trương Kiệt nói.

“Tôi đã mời toàn bộ các bác sĩ am hiểu phương diện này nhất của bệnh viện tới đây, bây giờ họ đều đang liều mạng tiến hành cứu chữa cho người bệnh, nhưng mà kết quả cũng không thực sự quá tốt, rất nhiều người bệnh đã bị suy giảm chức năng gan vô cùng nghiêm trọng, nếu cứ tiếp tục như vậy, rất có khả năng những nhóm bệnh nhân đó đều sẽ bị tử vong”

Trương Kiệt nhìn trái ngó phải, sau đó nhỏ giọng nói với Thầm Thanh Lan và Giang Bắc Minh: “Bắc Minh, Tổng giám đốc Lan, tôi nói với hai người, chúng tôi công bố với bên ngoài rằng khả năng cứu sống bệnh nhân là 20%, kỳ thật đây là con số ảo mà thôi, tôi vừa hỏi qua nhóm bác sĩ đang cứu chữa người bệnh trong đó, bọn họ đều nói, khả năng cứu sống cho người bệnh, không đến nồi năm phần trăm đâu!”

“Cái gì? Không nồi năm phần trăm?”

Giang Bắc Minh kinh hãi, lập tức lớn tiếng nói.

“Viện trường Kiệt, đây có nghĩa là, những người đó, rất có thề không cứu sống được?”

“Đúng vậy!” Trương Kiệt gật đầu nói: “Tổng giám đốc Lan, mọi người nhất định phải làm công tác chuẩn bị tâm lý thật tốt đó, nếu những bệnh nhân đó đều không thể cứu sống được, chuyện này đối với mọi người, sẽ tạo ra nhiều tồn thất rất lớn!”

“Tôi vào đó xem thử”

Giang Bắc Minh mở miệng nói.

“Cậu?”

Trương Kiệt sửng sốt, sau đó sực nhớ ra, vội vàng nói: “Đúng vậy, Bắc Minh, cậu nhanh chóng vào đó xem đi, nói không chừng, cậu còn có thề nghĩ ra cách đó!”

“Được!”

Giang Bắc Minh gật đầu, thực phẩm xuất hiện vấn đề liên quan tới chất lượng, cơ hội lớn nhất, chính là không có hiện tượng người bệnh tử vong, nếu có người chết, như vậy vấn đề sẽ vô cùng lớn, nếu như người bệnh không chết, chuyện sẽ bé lại rất nhiều, trong lòng Giang Bắc Minh vô cùng rõ ràng điểm này, cho nên, bất luận anh có như thế nào, cũng muốn nghĩ cách cứu sống những người bệnh đó trở lại! Chỉ là, ngay khi Giang Bắc Minh vừa chuẩn bị tiến vào phòng cấp cứu.

“Đó là Tổng giám đốc của Tập đoàn Thầm thị, Thầm Thanh Lan!”

Đột nhiên, bên trong đám người nhà của những bệnh nhân kia, có một người nhìn thấy Thẩm Thanh Lan, chỉ vào Thầm Thanh Lan, lớn tiếng nói.