[Ngôn Tình] Bác Sĩ Thiên Tài (Tần Lạc)

Chương 164: Tôi chính là một kẻ vô dụng



Giang Bắc Minh đặt lại tập tài liệu trong tay mình xuống bàn, sau đó liếc mắt nhìn Lý Hoa Hoa một cách đầy ần ý, hỏi: “Lý Hoa Hoa, nếu như tôi nhớ không nhầm thì, ở trong lòng của cô, Giang Bắc Minh tôi chỉ là một tên oắt con vô dụng thôi, đúng chứ? Từ lúc nào mà một tên oắt con vô dụng giống như tôi lại có được vận may tốt đến thế này, lại có thề được nữ thần Lý Hoa Hoa cô để mắt đến vậy chứ? Không chỉ là muốn phát sinh quan hệ cùng với tôi, mà còn sẵn sàng kết hôn với tôi bất cứ lúc nào nữa sao?”

Về chuyện này, Giang Bắc Minh hiều được rất rõ.

Đây chính là hành động tiếp theo mà Lý Hoa Hoa dùng đề đối phó với Thầm Thanh Lan, hay nói chính xác hơn cũng là dùng đề đối phó với chính anh.

Trước đây, vào lúc mà anh còn là một tên vô dụng, Lý Hoa Hoa ngày ngày chỉ biết so sánh tới so sánh lui với Thẩm Thanh Lan, tuy rằng là cũng có lúc thắng có lúc thua, nhưng đa phần kết quả mà cô ta đạt được đều có thể coi là khá ổn.

Nhưng mà, từ sau khi chính mình sống lại ð trên người của Giang Bắc Minh, Lý Hoa Hoa không chỉ phải chịu thua thiệt rất nhiều lần, mà điểm quan trọng nhất chính là, mấy lần này Lý Hoa Hoa đều thua một cách rất thê thảm, hậu quả cũng đã không chỉ còn giới hạn ở việc cô ta phải nhận lấy thua thiệt, mà còn liên quan đến cà Tập đoàn Lý Thị và dòng họ Lý của cô ta, tất cả đều phải cùng nhau gánh lấy xui xẻo.

Cứ lấy lần xảy ra sự cố ngộ độc thực phẩm gần đây của Tập đoàn Thẩm Thị ra đề mà nói, Lý Hoa Hoa cũng coi như là đã thắng được một lần rồi đúng chứ, dù sao thì, ít nhất cô ta cũng đã khiến cho Tập đoàn Thầm Thị phải chịu rất nhiều tồn thất.

Nhưng mà, ở dưới góc nhìn của chính Lý Hoa Hoa mà xem ra, cô ta cuối cùng cũng vẫn thua rồi, bời vì, rốt cuộc thì cô ta vẫn không thề nào khiến cho Tập đoàn Thầm Thị sụp đồ chỉ trong một lần tấn công duy nhất.

Mà Lý Hoa Hoa cũng biết được, mấy lần gần đây, sở dĩ cô ta thua cũng là bởi vì Giang Bắc Minh.

Nếu như không phải là bởi vì có Giang Bắc Minh thì có lẽ Lý Hoa Hoa đều sẽ thắng được trong toàn bộ những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian gần đây rồi, ví dụ như đơn đặt hàng của nhà họ Tống nhất định cũng sẽ rơi vào trong tay của cô ta, buổi tối ngày hôm đó, Thầm Thanh Lan nhất định cũng sẽ bị cời hết quần áo, sau đó bị trói lại trên cột điện, còn lần ngộ độc thực phẩm này của Tập đoàn =’ Thẩm Thị, rất hiển nhiên cũng sẽ thành công.

Nhưng mà, chính bời vì có sự tồn tại của Giang Bắc Minh cho nên mới dẫn đến việc toàn bộ những việc này đều không thành công.

Thậm chí, nếu như không phải là vì Lý Hoa Hoa đã tự chừa lại một con đường lui cho chính mình mà nói thì có lẽ là, chỉ cần tính riêng việc gây ngộ độc thực phẩm cho Thầm Thị lần này thôi cũng hoàn toàn có đã đủ khả năng khiến cho Lý Hoa Hoa cô ta phải vùi thân trong nhà tù.

Cũng may, Thầm Thanh Huyền và Trần Nhất Luân đều có thù hận đối với Thẩm Thanh Lan, hơn nữa cả hai người đó cũng đều rất kín miệng, từ đầu đến cuối vẫn không có một ai khai ra Lý Hoa Hoa.

Cho nên, sự việc lần này cũng chỉ có thề chấm dứt tại đây, Lý Hoa Hoa cũng coi như là bình an vượt qua được một cửa ải, nhưng mà, chỉ cần Giang Bắc Minh vẫn còn ở nơi này, như vậy thì, anh vĩnh viễn vẫn sẽ là một mối tai họa ngầm.

Nếu như có lúc nào đó làm không tốt, Giang Bắc Minh này nhất định sẽ làm ra chuyện gì đó đề đối phó với Lý Hoa Hoa cô ta.

Chuyện về ba tên đàn ông lần trước kia đã khiến cho khí thế của Lý Hoa Hoa bị tổn thương một cách nặng nề, còn về chuyện ngộ độc thực phẩm xảy ra lần này, Lý Hoa Hoa cô ta vẫn chưa biết được, đến cuối cùng Giang Bắc Minh sẽ tiến hành phản đòn đối với chính mình như thế nào.

Nhưng mà cô ta không thề cứ chờ đợi như thế này được, nhất định phải hành động trước đề kiểm chế đối phương, nếu như đợi đến lúc Giang Bắc Minh bắt đầu tiến hành trả đòn rồi, vậy thì tất cả đều đã không còn kịp nữa.

Cho nên, cô ta mới đến tìm Giang Bắc Minh, muốn đưa ra một kế sách như thế này.

Chính xác để mà nói, cái kế sách này, cũng được coi như là mỹ nhân kế! Tiền bạc và người đẹp đều là những thứ rất có sức cám dỗ đối với lòng người, nếu như có thể khiến cho Giang Bắc Minh cam lòng quỳ dưới gấu váy của chính mình, như vậy thì, cái kế sách lần này của cô ta cũng được xem như là thành công rồi.

Mà đương nhiên là khi kế sách này được tiến hành thành công thì những kết quả và lợi ích mà nó mang lại, quả thực là to lớn vô hạn.

Đầu tiên, nếu như Giang Bắc Minh phản bội lại Thầm Thanh Lan mà đến bên cạnh cô ta, vậy thì chỉ cần dựa vào một điểm này thôi cũng đã đủ đề có thể hung hăng dẫm đạp Thẩm Thanh Lan dưới chân của cô ta, hung hăng làm nhục Thầm Thanh Lan một phen rồi.

Ngoài ra nữa, sau khi Giang ” Bắc Minh đến bên cạnh Lý Hoa Hoa cô ta, vậy thì Thẩm Thanh Lan ð bên kia cũng sẽ mất đi một tướng lĩnh giỏi, tiếp theo đó, cô ta muốn dùng loại phương pháp gì đề trả thù Thầm Thanh Lan, Thầm Thanh Lan cũng không thề nào chống đỡ lại được, việc khiến cho cả nhà họ Thẩm sụp đồ, cũng chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi! Mặc dù quyền quyết định chủ yếu trong kế sách này của cô ta vẫn nằm ở trên người của Giang Bắc Minh, nhưng mà, Lý Hoa Hoa cũng đã nắm chắc được một phần thành công, cô ta có sự tự tin rằng chính mình có thề khiến cho Giang Bắc Minh đồng ý với cô ta.

Dù sao thì, Lý Hoa Hoa vẫn luôn cho rằng, dáng người của chính mình nhìn đẹp mắt hơn so với dáng người của Thẩm Thanh Lan nhiều, hơn nữa, cô ta cũng đã đồng ý với chuyện tự nguyện phát sinh quan hệ với Giang Bắc Minh, chỉ cần dựa vào một điềm này thôi, đoán rằng là cũng sẽ có rất nhiều đàn ông không thề nào chống cự lại được.

Thứ hai nữa là, bốn mươi phần trăm cổ phần của Tập đoàn Lý Thị kia cũng không phải là chuyện đùa, đây chính là bạc trắng trắng đến lóa mắt, bất kề là đồi lại thành người nào khác, liệu người đó có đủ dũng khí đề từ chối hay không đây? Lý Hoa Hoa nâng ly cà phê lên, thong thả nhấp môi một ngụm, mỉm cười nói với Giang Bắc Minh: “Trên cái thế giới này, bất kỳ loại chuyện hoang đường gì cũng đều có thể xảy ra được, cho nên chuyện này cũng không có gì là kỳ lạ cả.

Suy nghĩ lại cho thật kỹ về đề nghị của tôi một chút đi, nếu như anh còn cảm thấy có chỗ nào đó chưa được hài lòng, vậy thì cứ việc nói thẳng với tôi.”

“Không thể không nói, trước những điều kiện này của cô, nếu như là một người đàn ông bình thường thì quả thực là không ai có thể có được dũng khí để mà từ chối.”

Giang Bắc Minh nhàn nhạt cười một tiếng, châm lửa lên điếu thuốc, sau đó hít một hơi.

Lý Hoa Hoa vừa nghe thấy được lời này của Giang Bắc Minh xong thì trái tim trong lồng ngực của cô ta cũng lập tức rung lên.

Có triển vọng rồi! Nếu như Giang Bắc Minh đã nói đến như vậy thì điều này cũng đồng nghĩa với việc, anh đã động lòng… Tuy nhiên, ngay tại thời điểm khi mà Lý Hoa Hoa còn chưa kịp phấn khích được một giây thì Giang Bắc Minh lại đã dội cho cô ta một chậu nước lạnh.

“Thật đáng tiếc, tôi không phải là một người bình thường.”

Giang Bắc Minh lắc đầu nói: “Tôi chỉ là một tên oắt con vô dụng, cô cho rằng một người đàn ông vô dụng như tôi sẽ bị cám dỗ bời sắc đẹp và tiền tài hay sao?”

“Nhưng mà sự thật đã chứng minh, anh cũng không phải là một kẻ vô dụng.”

Lý Hoa Hoa nói.

“Không, tôi chính là một tên vô dụng.”

Giang Bắc Minh nói: “Cái tên vô dụng Giang Bắc Minh tôi, cả đời này cũng không có lý tường lớn gì cần phải thực hiện và cũng không có mối thù lớn nào cần phải trà.

Lý tường lớn duy nhất của tôi chỉ là có thể được ở bên cạnh vợ của tôi, chăm sóc thật tốt cho cô ấy, quan tâm cô ấy thật nhiều, thương yêu cô ấy thật nhiều, chỉ cần những cái này thôi là đã đủ rồi.

Còn về những chuyện khác… Ö trong mắt của tôi mà nói, đều chỉ là nước chảy mây trôi thôi, hoàn toàn chẳng có bất cứ lợi ích gì cả.”

Sắc mặt Lý Hoa Hoa vô cùng khó coi, đưa mắt nhìn về phía Giang Bắc Minh, cô ta biết rõ ràng rằng những lời này là do Giang Bắc Minh cố tình nói như vậy, rõ ràng là đang muốn từ chối cô ta.

“Những thứ mà Thầm Thanh Lan có thể cho anh, tôi cũng có thề cho anh được.” Lý Hoa Hoa nói: “Thậm chí, tôi còn có thể cho anh nhiều thứ hơn cả cô ta, nhà họ Lý chúng tôi cũng có thực lực lớn mạnh hơn nhà họ Thẩm bọn họ nhiều, lựa chọn nhà họ Lý của chúng tôi mới là một sự lựa chọn sáng suốt cho anh.”

“Nói những thứ này với một kẻ vô dụng, cô không cảm thấy rằng chính mình đang lãng phí miệng lưỡi một cách vô ích hay sao?”

Giang Bắc Minh nhàn nhạt cười nói.

“Cho nên, ý của anh chính là, cho dù tôi có nói cái gì, anh cũng sẽ không đồng ý có đúng không?”

Lý Hoa Hoa trầm giọng hỏi.

“Đương nhiên!” Giang Bắc Minh nói: “Tôi rất yêu vợ của tôi.

Ô, đúng rồi, điều mà cô vừa mới nói, thực lực của nhà họ Lý các người mạnh hơn nhiều so với nhà họ Thẩm, cái này chẳng qua cũng chỉ là tạm thời mà thôi nhỉ? Tôi tin tưởng, không qua bao nhiêu lâu nữa, thực lực của nhà họ Lý các người sẽ rốt xuống ngàn bậc, đến lúc đó, việc các người còn có thể tiếp tục tồn tại được nữa hay không, cũng không thể chắc chắn được đâu đấy!”

“Anh đang uy hiếp tôi?”

Lý Hoa Hoa dùng giọng lạnh lùng hỏi.

“Cô cảm thấy tôi đang uy hiếp cô hay sao?”

Giang Bắc Minh thản nhiên như không mà nói: “Dưới góc nhìn của tôi mà nói thì, đây căn bản cũng không thể tính là uy hiếp gì được, nhiều lắm thì cũng chỉ là… Cứ coi như là một lời thông báo trước đi vậy!”

Nói xong lời này, Giang Bắc Minh lập tức đứng lên, tỏ ý muốn đi ra ngoài.

“Muốn đi?”

Vẻ mặt của Lý Hoa Hoa tràn ngập sự lạnh lùng, gằn giọng mờ miệng nói: “Nếu như đã tới đây rồi, hơn nữa lại còn không thể đáp ứng được yêu cầu của tôi, vậy thì anh cảm thấy, anh vẫn có thể đi được hay sao?”

Dứt lời, Lý Hoa Hoa nâng hai bàn tay lên rồi vỗ nhẹ hai cái, ngay lập tức, hơn hai mươi người đàn ông có vóc dáng cao lớn đột nhiên xông ra từ khắp các ngõ ngách phía bên trong của quán cà phê, trên tay người nào cũng cầm theo mã tấu và các loại dụng cụ, ống thép.

Sau khi bọn họ xông tới thì nhanh chóng bao vây lại xung quanh của Giang Bắc Minh.