[Ngôn Tình] Bác Sĩ Thiên Tài (Tần Lạc)

Chương 239: Thái độ thành khẩn? 



“Chị Yến, em bây giờ đang trên xe chuẩn bị tới thành phố tiếp theo tham gia diễn rồi” Kiều Hân nói: "Quảng cáo bên này em vẫn chưa quay xong, hôm nay máy bay hơi trễ, sau đó lại có chút vấn đề bên kịch bản của họ, cho nên hiện tại em phải rời đi trước” 

“Hôm nay máy bay hơi trễ sao? Hay là cô lại đi tìm bạn trai của mình hả?” Lục Kỳ Yến bên kia điện thoại lập tức nhíu mày lại, hỏi: "Kiều Hân, theo tôi được biết, bạn trai cô, cũng đang ở thị trấn Lâm Hải kia, đúng chứ? Máy bay hạ cánh đúng giờ, nếu không có sai sót gì nhiều thì cô sẽ đến chỗ quay quảng cáo kia vào lúc 4 giờ 20 phút, tới chỗ quay rồi, cô lại bắt đầu giở trò kén cá chọn canh với kịch bản của người ta, Kiều Hân, tôi hỏi cô, cô có biết ý tưởng của quảng cáo là như nào không?”  “Chị Yến, không phải như thế, chị đừng nghe người khác nói bậy bạ, bọn họ nói như vậy, chẳng qua.” 

“Chẳng qua cái gì?” Lục Kỳ Yến nói: “Kiều Hân, tôi nói cho cô biết, tôi là người rất ít khi nổi giận, nhưng mà ngay lúc này, tôi thực sự rất tức giận, Giang Bắc Minh là ân nhân cứu mạng của tôi, bản thân tôi bởi vì không có cách nào tới được nên mới bảo cô tới đó, nhưng mà, cô lại làm ra chuyện gì giúp tôi thế này? Cô nghe rõ cho tôi, hiện tại, lập tức trở về xin lỗi Giang Bắc Minh và Thẩm Thanh Lan, xin họ tha thứ, sau đó dựa theo yêu cầu của họ, ngoan ngoãn quay xong quảng cáo đó đi” 

“Nhưng mà, chị Yến, ở bên kia còn một bộ quảng cáo.” 

“Quảng cáo ở đó, tôi giúp cô hủy bỏ” Lục Kỳ Yến nói với Kiều Hân: “Tôi không chỉ cắt đi quảng cáo đó của cô đâu, hai tháng kể tiếp đây, tất cả những vai diễn của cô, tôi đều cắt hết, Kiều Hân, tôi nhớ rõ là tôi đã từng nói với cô rất nhiều lần, tuy chúng ta là minh tinh, nhưng mà, chính vì do chúng ta là minh tinh, cho nên khi ra khỏi cửa, cho dù là nói chuyện hay làm việc, đều phải vô cùng cẩn thận, mà không phải ỷ vào cái giá mình là minh tinh mà làm cao, không được để cảm xúc riêng tư ảnh hưởng tới công việc, bắt tất cả mọi người phải nhân nhượng cô 

“Người khác yêu mến chúng ta, chúng ta chính là minh tinh, người khác không yêu mến chúng ta, chúng ta vĩnh viễn đều chỉ là một người bình thường mà thôi” Lục Kỳ yến nói: “Chúng ta nhận tiền của người khác, chúng ta nên làm việc thật tốt cho họ, như vậy, mới không khiến người khác thất vọng khi bỏ ra tiền cho mình. Chúng ta là minh tinh, chúng ta càng nên làm một người khiêm tốn, như vậy, chúng ta mới không khiến những người hâm mộ yêu thương chúng ta phải thất vọng. Được rồi Kiều Hân, xem bây giờ những lời tôi nói với cô, cô đều không tiếp thu được, gần đây, tôi nhận được rất nhiều lời phàn nàn về việc cô ra ngoài ăn chơi lêu lổng, như vậy đi, quay xong quảng cáo của tập đoàn Thẩm Thị, cô trước tiên nên yên phận hai tháng, khi nào có hiểu được chúng ta là minh tinh, cái gì nên làm, cái gì không nên làm, tôi lại cho cô tiếp tục quay trở lại công việc.” 

Nói xong, Lục Kỳ yển trực tiếp cúp điện thoại. 

Kiều Hân và người đại diện lúc này đang đối mặt nhìn nhau. 

Đặc biệt là người đại diện của Kiều Hân, hiện tại đều trợn tròn cả mắt! 

thèm để ý đến người khác. 

"Anh Giang, giám đốc Lan” Người đại diện kéo theo Kiều Hân, nhanh chóng chạy tới chỗ này, hiện tại, khí thế kiêu ngạo nhìn người khác bằng nửa con mắt của bọn họ đã biến mất, ngược lại bọn họ đều tỏ vẻ lấy lòng nói: "Thực sự xin lỗi, vô cùng xin lỗi, vừa nãy là lỗi của chúng tôi, bây giờ cô Kiều Hân đã đồng ý quay lại để quay quảng cáo của quý công ty, hơn nữa tất cả mọi yêu cầu đều dựa theo ý kiến của bên quý công ty để làm”. 

“Đúng vậy” Kiều Hân ở bên cạnh lập tức nói: “Giám đốc Lan, anh Giang, chúng tôi hiện tại sẽ dựa theo yêu cầu của hai người tiến hành quay quảng cáo, tôi tuyệt đối sẽ không nhắc lại bất cứ yêu cầu nào hết, hơn nữa, vừa rồi không phải giám đốc Lan nói, tôi trang điểm chưa phù hợp với quảng cáo sao? Vậy hiện tại, để chuyên viên trang điểm của hai người tới trang điểm giúp tôi đi, tôi đảm bảo, tất cả đều dựa theo yêu cầu của hai người, sẽ tạo ra quảng cáo khiến hai người hài lòng nhất.” 

Giang Bắc Minh lúc này chỉ biết xua tay, nói: “Thôi được rồi, minh tinh lớn Kiều Hân à, chúng tôi cũng không dám mời cô quay nữa, nếu để chuyên viên trang điểm của chúng tôi tới trang điểm giúp cô, hơi không cẩn thận một chút thôi, lỡ dùng đồ độc hại để làm hại cô thì phải làm sao đây? Mặt khác, nếu dựa theo yêu cầu của chúng tôi để quay, hủy hoại hình tượng của cô, vậy nên làm gì bây giờ? Hơn nữa, không phải bây giờ cô sẽ đi tham gia quay quảng cáo khác sao? Đi đi chứ, nếu khiến cô chậm trễ thời gian quay, chúng tôi không bồi thường nối đâu!” 

“Anh Giang, anh đừng nói đùa như vậy chứ?” Lúc này trên mặt người đại diện mang theo nụ cười vô cùng tươi tắn: “Anh Giang, vừa rồi là lỗi của chúng tôi, chúng tôi bây giờ đã biết sai rồi, rất mong hai người tha thứ, anh xem hiện tại chúng tôi đã vô cùng thành khẩn, tha thứ cho chúng tôi một lần, được không?” 

"Các có thành khẩn, chúng tôi sẽ tha thứ? Giang Bắc Minh lạnh giọng nói: “Vậy được thôi, tôi hỏi hai cô một chút, lúc nãy, thải độ của chúng tôi đối với hai người, chẳng lẽ không đủ thành khẩn sao? Sau khi hai người các cô tới, lập tức hét lên hét xuống với chúng tôi, giám đốc Lan của chúng tôi đưa tay ra muốn bắt tay với các cô, các cô đều tỏ vẻ khinh thường, chúng tôi có ý tốt muốn mời chuyên viên trang điểm giúp các cô trang điểm, các cô còn nói chúng tôi sẽ hại người khác, chúng tôi đều nhịn, thái độ của chúng tôi lẽ nào chưa đủ thành khẩn à? Các cô tự nhìn lại bản thân mình xem, có thể nể tình thái độ thành khẩn của chúng tôi mà đừng gây khó dễ cho chúng tôi nữa được không?”