Ta, kẻ cô độc trong dòng thời gian đăng đẳng bỗng nhiên có được một thân phận hết sức khôi hài. Khi nhận lấy số phận này, ta còn định chết yểu cho xong để còn làm việc khác, nhưng cố nhân hiếm khi đông đủ như vậy, hà tất gì phải vội vàng từ bỏ.
Đôi lúc rơi vào vận mệnh và đi hết cuộc đời như thể chúng sinh cũng là một loại hình thức giải khuây.