Người Vợ Câm Của Tiêu Tổng

Chương 33: Những thứ thuộc về mày đều đã bị tao lấy đi



Cô ta không cho người đi theo, một mình đi gặp. Dư Kiều.

Trong tầng hầm nhỏ hẹp không nhìn thấy mặt trời, chỉ có một tia sáng chiếu vào.

Dư Tiêu Tiêu còn chưa đến gần là đã ghét bỏ bịt mũi lại.

Dư Kiều co ro cuộn mình ở trong góc, trong không khí tràn ngập mùi máu tanh và mùi hôi thối.

Vết thương trên người cô không có ai chăm sóc, chỉ có đêm qua, thím Lý lén đến đây một chuyến, nhét cho cô một bình nước nhỏ và một vài loại thuốc bột cầm máu giảm viêm.

Dư Tiêu Tiêu đạp cửa sắt, Dư Kiều tóc tai rối tung từ từ ngẩng đầu lên.

Dư Tiêu Tiêu nhìn thấy vết thương dài đến bảy. tám phân trên má trái của cô đã sưng đỏ lở loét.

Nếu không được xử lý, chắc chắn sẽ để lại sẹo.

Cô ta không khỏi nhớ lại cảnh tượng khi lần đầu tiên gặp Dư Kiều.

Dư Kiều của khi đó, một công chúa nhỏ đáng yêu xinh đẹp biết bao, tất cả mọi người đều nâng niu cô, khen ngợi cô, Dư Văn Xương cũng nâng niu cô trong lòng bàn tay.

Mà cô ta và Triệu Như thì sao, như những con chuột không thể ra ngoài sáng, ở trong căn phòng cho thuê lộn xộn, trong lòng run sợ sống qua những ngày khổ sở.

Khi đó Dư Văn Xương vẫn chưa nắm quyền, không dám ngang nhiên chiếu cố mẹ con cô ta, mỗi lén lút đến thăm mẹ con cô ta cũng chỉ dám ở trong chốc lát.

Có lẽ mầm mống thù hận đã được chôn sâu từ lúc đó.

Cho nên cô ta mới hận Dư Kiều như thế, hận không thể nghiền cô thành tro.

“A Kiều..”. Dư Tiêu Tiêu chậm rãi mở miệng: “Có phải rất tức giận không, hận tao đến tận xương không?”

“Bây giờ Định Bân cho rằng tao chính là ân nhân cứu mạng anh ấy vào bảy năm trước, đối với tao càng dịu dàng quan tâm, hận không thể nâng niu tao trong lòng bàn tay...”

Dư Tiêu Tiêu cười khúc khích: “Dư Kiều, mày nhìn xem, những thứ thuộc về mày đều đã bị tao lấy đi, máu của mày, người yêu của mày, cơ hội tốt có thể giúp người ta một bước lên trời, hiện tại đều đã thuộc về tao...”