Người Vợ Mất Trí Nhớ

Chương 153



Chung Lê lặng lẽ kiễng chân đi tới phía trước, thận trọng chạm vào túi quần anh, tìm điện thoại rồi nhẹ nhàng lấy ra.

Phó Văn Thâm đang nhắm mắt lại, không thể dùng khuôn mặt của anh để nhận diện, chỉ có thể mở khóa bằng mật khẩu.

Chung Lê ngồi bên cạnh Phó Văn Thâm đang ngủ, cầm điện thoại di động của anh và bắt đầu kiểm tra mật khẩu.

Cô có năm cơ hội.

Đầu tiên nhập ngày sinh của Phó Văn Thâm, không thành công.

Chung Lê đã thử một vài mật khẩu dựa theo ý kiến mà Triệu Tinh Xán và Mạnh Nghênh nghĩ ra cho cô, nhưng vẫn không thành công.

Lần thứ năm...

Cô ôm hi vọng về xác suất 1 trên 10.000 rằng tên cặn bã này có thể vẫn còn chút tình cảm với người vợ đáng thương của mình, cô nhập ngày sinh của mình vào đó.

Kết quả rõ ràng, không mở ra.

Ôi, tên cặn bãt

Tình cảm của Phó Văn Thâm dành cho Bạch Nguyệt Quang của anh rất bền vững, Chung Lê đoán rằng mật khẩu rất có thể liên quan đến người phụ nữ đó.

Có lẽ là sinh nhật của cô ấy, hoặc là ngày kỷ niệm của hai người bọn họ chỉ là cho tới nay cô vẫn chưa tra ra được thân phận của đối phương nên không thể biết được.

Lâm vào vòng lặp vô hạn..

Năm cơ hội đã được sử dụng hết, chỉ còn một cơ hội cuối cùng.

Hoặc là nó đã được mở khóa thành công; hoặc điện thoại bị khóa lại, nếu Phó Văn Thâm thức dậy nhất định sẽ biết cô đang bí mật cố gắng mở khóa điện thoại của anh.

Cuối cùng mật khẩu của Phó Văn Thâm là gì? Chung Lê cắn môi dưới, cau mày suy nghĩ.

“725721.” đột nhiên bên cạnh có một giọng nói trầm thấp lên tiếng nhắc nhở.

Chẳng lẽ là cô suy nghĩ quá thành kính cho nên dến thần tiên cũng cảm động?

Dĩ nhiên là không phải. Chung Lê quay đầu sang phải.

Phó Văn Thâm không biết tỉnh dậy từ lúc nào, lặng lẽ ngồi bên cạnh cô, cũng không biết anh đã nhìn cô bao. lâu.

Anh ngước mắt khỏi màn hình điện thoại di động, đôi mắt đen thâm thúy, phảng phất như màn đêm đen ngoài cửa sổ.

Mặc dù bị bắt ngay tại chỗ nhưng Chung đại tiểu thư lại không hề tỏ ra hoảng sợ.

Cô quay sang nhìn Phó Văn Thâm, chớp chớp mắt và quang minh chính đại hỏi "Tôi có thể xem không?"

Phó Văn Thâm nhìn cô thấp giọng nói:"Có thể."

Thanh âm của anh như ngâm rượu, so với bình thường còn có chút khàn khàn, giống như bị cát xát nhẹ nhàng cọ vào màng nhĩ.

Trước mặt Phó Văn Thâm, Chung Lê nhập mật khẩu mở khóa điện thoại và đầu tiên cô mở WeChat ra.

Danh sách WeChat của Phó Văn Thâm trông khá sạch sẽ và rõ ràng hơn rất nhiều so với những gì cô nghĩ, có đính kèm các ghi chú về các phòng ban hay công ty, chẳng hạn như Hồ quản lý của Bộ Tài chính; phó chủ †ịch Tiêu của Bắc Mỹ, Hồng Viễn của Tập đoàn Nhậm gia... tất cả dường như rất bình thường.

'Trong số đó có những cái tên cá nhân hơn, một tên là Hứa Dịch Châu, và tên còn lại là " mèo sư tử ".

Trên đó hiển thị lúc hơn ba giờ chiều đã gửi cho anh một tin nhắn và bản xem trước chỉ hiển thị [hình ảnh].

Bức chân dung đầu của biểu tượng là bức ảnh cô sử dụng ảnh chụp của Tây Tây.

Thật kỳ quái, chẳng lẽ lại là Tây Tây thành tinh?

Chung Lê nhấp vào giao diện trò chuyện của mèo sư tử, giao diện trò chuyện của Phó Văn Thâm bên này rất sạch sẽ, thỉnh thoảng anh chỉ trả lời vài từ, phần lớn là bên kia nói chuyện, có tin nhản văn bản xen lẫn biểu tượng cảm xúc.

[chồng chồng]

[Em muốn ăn bánh pho mát ngọt, mua cho em]

[ phát xạ ái tâm. j pg]

[vừa rồi lúc ngủ trưa em mơ thấy anh]

[ quyền đấm cước đá. j pg]

[Cùng quay về con cá.jpg]

Chà, hóa ra là cô.

Vào buổi sáng, Triệu Tỉnh Xán và Mạnh Nghênh đang thảo luận về chuyện Chung Lê kiểm tra điện thoại trong video. Ban ngày suy nghĩ nhiều, nên ban đêm liền mơ thấy mình nhờ một hacker hack điện thoại di động của Phó Văn Thâm, và tìm thấy những bức ảnh thân mật của anh và tiểu yêu tinh trong đó, cũng như các bản ghi trò chuyện về âm mưu đuổi cô ra khỏi nhà, và tin nhắn cô ta gửi cho Phó Văn Thâm.

Chung Lê liên tục thoát ra, nhấp vào và liên tục xác nhận ghi chú.

Sư tử mèo.

Ý nghĩa là gì?

Ý nghĩa của cô với Phó Văn Thâm chỉ là chủ sở hữu của Tây Tây?

Cô là một người vợ xinh đẹp như vậy, cũng không quan trọng bằng một con mèo sao?