Nguyện Một Đời Yêu Em

Chương 2: Nắm Tay



Tống Nhiên cảm ơn mẹ sau đấy lại tót ra sofa ngồi, cầm điện thoại nhắn tin với Đinh Tiểu Vy. Mà nói đúng hơn, là nhắn vào group chung của cả nhóm.

......Group "Lần sau nhớ xem phim hài"......

Tống Nhiên: Alo @all, kế hoạch đi chơi như nào vậy?

Đinh Tiểu Vy: Chiều mày cứ sang nhà tao trước, xong tụ tập bên nhà Mạc Dương sau.

Lục Minh Từ: Tớ mới tìm được mấy phim này hay lắm, chiều cho các cậu xem.

Đinh Tiểu Vy: Lục Minh Từ cậu muốn chết?! Không nhìn thấy tên nhóm hay gì.

Lục Minh Từ: Lần này không phải phim kinh dị gì đâu, phải tin tớ chứ.

Đinh Tiểu Vy: Ha, tin cậu một lần tôi thề sẽ làm con gái cậu luôn!

Lục Minh Từ: Không tin thì thôi, @Tống Nhiên, cậu xem không?

Tống Nhiên: Ờmm... không tin lắm nhưng cứ mang đến đi.

Lục Minh Từ: Oke hehe

Mạc Dương: Tối muốn ăn gì?

Đinh Tiểu Vy: Ăn nướng ngoài trời đi!

Mạc Dương: Hai người kia thì sao?

Tống Nhiên: Thế nào cũng được.

Lục Minh Từ: Ngon đấy, chốt đi.

[...]

Gần 3 giờ, Tống Nhiên có mặt ở nhà Đinh Tiểu Vy.

- Chút nữa mày cùng tao mang mấy thứ đồ sang bên kia để tối còn ăn nướng - Đinh Tiểu Vy nói.

- Oke, ơ mà tao chẳng mua cái gì hết, góp tiền được không?

- Ui cứ thoải mái đi, mày muốn thì nộp cho Mạc Dương ý, cậu ta chủ tri cộng chủ trì.

20 phút sau, hai cô gái tay xách toàn rau củ quả đứng trước cửa nhà Mạc Dương.

"Ding dong"

Mạc Dương mở cửa.

- Vào đi.

 Cậu nhân tiện cầm hộ túi đồ cho hai người luôn. Tống Nhiên đi theo sau Đinh Tiểu Vy bước vào phòng khách.

- Ngồi xuống đi Nhiên Nhiên, cứ tự nhiên như nhà mình đi, phụ huynh cậu ấy hiếm khi về nhà lắm.

Tống Nhiên nghe vậy thì ghé vào tai Đinh Tiểu Vy hỏi nhỏ:

- Bố mẹ cậu ấy bận thế cơ à?

- Không phải, thực ra là bố mẹ cậu ta ly hôn rồi, mà hình như cũng có gia đình mới rồi Nhà này chỉ có Mạc Dương và anh Mạc ở thôi.

 Mặc dù chơi với nhau cũng khá lâu, nhưng Tống Nhiên chẳng ưa gì cậu trên phương diện học tập, nên mấy chuyện cá nhân như này nghiễm nhiên là cô không hề biết. Tống Nhiên không nghĩ là trông Mạc Dương cà lơ phất phơ vậy mà cuộc sống gia đình lại phức tạp thế.

Đang nói chuyện thì tiếng chuông cửa vang lên.

- Để tớ mở cho.

Mở cửa ra thì thấy Lục Minh Từ đang hớn hở cầm túi gì đấy, Đinh Tiểu Vy híp mắt nhìn cậu một lúc rồi quay người đi thẳng.

- Đến rồi à? - Tống Nhiên hỏi Lục Minh Từ.

- Hai người đến sớm thế?

Đinh Tiểu Vy lườm cậu.

- Xì, cậu đến muộn thì có, biết mấy giờ rồi không?

- Sori ~ tại mải tìm mấy đĩa phim quá nên quên mất thời gian. Xem phim luôn cho nóng chứ nhể?

Mạc Dương nghe thấy tiếng của Lục Minh Từ, liền ra khỏi phòng nói vọng từ tầng 2:

- Phòng chiếu ở trên tầng.

Lục Minh Từ nhanh chóng lên tầng trước. Đinh Tiểu Vy nhìn cái vẻ hào hứng của Lục Minh Từ lòng đầy nghi ngờ.

- Đi Nhiên Nhiên, lên xem rồi tí nữa còn chuẩn bị ăn.

- Tiểu Vy.

- Hửm?

- Chút nữa mà Lục Minh Từ có lừa bọn mình, thì mày đừng hét nhé, cảm ơn.

Đinh Tiểu Vy: "..."

Hai người lên đến phòng thì Lục Minh Từ cũng đã chuẩn bị xong xuôi hết mọi thứ, chỉ chờ hai người lên là bật. Mạc Dương nhìn dòng chữ trên vỏ CD, rồi lại nhìn đến hai cô gái mà suýt không nhịn được bật cười.

- Tránh ra tránh ra, để bọn tớ ngồi giữa.

- Lục Minh Từ, đây mà là phim kinh dị, thì cậu...

- Bắt đầu!

Đinh Tiểu Vy chưa kịp nói hết câu, ngước mắt lên màn chiếu liền thấy một màu đen kịt, ở chính giữa từ từ hiện ra dòng chữ màu đỏ thẫm trông mà rợn hết cả da gà.

Đinh Tiểu Vy: "..."

Tống Nhiên: "..."

- Tiểu Vy, bình tĩnh đi.

Dù sao thì cũng biết mình bị lừa, hai cô gái đành cam chịu số phận ngồi chụm lại với nhau để xem phim. Mạc Dương ngồi cạnh Tống Nhiên, thấy cô chỉ thiếu điều hét ầm lên thì nổi hứng trêu đùa vài câu:

- Cái này có gì sợ đâu, cậu cũng nhát gan quá đi.

Mới nửa đầu phim nên cũng chưa có gì đáng sợ, Tống Nhiên vẫn mạnh miệng trả lời:

- Ai bảo tớ sợ, chỉ... chỉ là thấy Tiểu Vy sợ nên tớ mới sợ cùng cho vui thôi!

- Đến đoạn hay kìa.

Lúc trả lời là Tống Nhiên quay sang nhìn Mạc Dương, nghe cậu nói vậy liền quay mặt nhìn, không kịp phòng bị liền thấy cả khuôn mặt quỷ dị đang dí sát trước màn hình.

- Aaaaaaaaaaaaa!!!!

Tống Nhiên sợ đến mức không thốt lên lời chỉ biết bặm chặt môi, cộng thêm tiếng hét của Đinh Tiểu Vy thì chả khác nào đang ở địa ngục cả.

- Má Đinh Tiểu Vy, hét nhỏ thôi, điếc hết cả tai tớ rồi!

Lục Minh Từ vừa bịt chặt tai vừa cười khoái chí.

Đinh Tiểu Vy vừa kịp hoàn hồn liền quay sang đánh mạnh lên người Lục Minh Từ.

- Cái tên khốn này!

- Cậu thả tay tôi ra được rồi đấy.

Tống Nhiên đang mải nhìn Đinh Tiểu Vy, nghe Mạc Dương nói vậy liền nhìn xuống mới phát hiện ra vô tri vô giác mình lại đang bám chặt tay cậu.

- A xin lỗi cậu!

- Không có gì. Nếu mà cậu thấy sợ quá, thì đừng xem nữa.

- Không sao, xem phim kinh dị thì phải thế chứ, tớ còn chịu được.