Nguyên Tố Đại Lục

Chương 109: Linh Lung với Ngũ Kiếm



''Bộp...''

Thấy võ đài đã được dọn xong, mỹ nhân trên đài đập mạnh hai tay vào nhau hấp dẫn ánh nhìn mọi người.

''...'' Cầu được ước thấy, toàn thể mọi người ở đây hai mắt rực lửa nhìn chăm chăm lên sàn.

''Đến rồi sao?'' Trong phòng khách quý trên lầu hai đối diện với đám người Dạ Trần, mội tiếng nói thật sự lạnh lùng vô cảm từ trong xương vang lên.

''Đến rồi ạ.'' Người đứng đằng sau nghe vậy biến sắc, vội vàng đáp lại.

''Vậy... cũng bắt đầu đi. Ta muốn bọn chúng không còn gì để mất.'' Đối phương khẽ mở hờ đôi mắt tràn ngập ánh sáng lạnh nói...

''Nghe nói đám ngươi kia cũng đến đây xem trận này.'' Cũng trong một căn phòng, một thanh niên mặt trắng mặc bạch y lên tiếng.

''Bọn họ không thể không đến sao... thiếu gia. Với lại cũng không chỉ mình đám người kia thôi đâu.'' Người ngồi bên cạnh hắn cười gian đáp.

''Tốt.. làm một vố thật lớn. Ngươi mau chóng đi câu thông bên kia.'' Người trước nghe vậy vẻ mặt hớn hở vô cùng nhìn gian phòng bên phía đối diện.

''Rõ...''

......

''Nào... Bắt đầu...'' Mỹ nhân trên đài lớn tiếng hô.

Khác hẳn với lúc trước, lần này nàng ta toàn thân tràn ngập sức sống khác thường.

''Người đứng thứ 12 Diệt Ma Bảng - Trung bảng. Trên thân đeo năm thanh thần kiếm từng làm rung động Trung vực, Ngũ Kiếm...''

Nàng ta mỉm cười tay đưa về hướng một thân ảnh uy vũ vừa mới xuất hiện.

''Là Ngũ Kiếm đây sao...'' Một người ở lầu hai liếc mắt nhìn thân ảnh Ngũ Kiếm đánh giá.

''Không tệ... Nếu như có thể mời chào hắn thì tốt.'' Người đó có chút tiếc nuối lên tiếng.

Hắn chính là người đánh giá hai người Dạ Trần và Khả Nhi dưới hành lang.

''Thiếu gia không cần phải như vậy. Dù sao hắn và đối thủ của hắn lần này có một người nhất định phải chết.''

''Theo thuộc hạ thấy.. có khi chính là hắn ta rồi. Dù gì Tuyên lão già kia cũng hạ tràng thật thảm trong tay người kia à.'' Người đứng bên cạnh hắn vội lên tiếng an ủi thiếu gia của mình...

''Đến rồi sao!'' Dạ Trần ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm lên võ đài.

Khác hẳn với lúc trước ''sống dở chết dở'', lúc này Dạ Trần vô cùng tỉnh táo và hưng phấn.

''Chàng nghĩ ai sẽ thắng?'' Lân Diễm cười, nhìn sang Dạ Trần khẽ hỏi.

Tứ Du và Khả Nhi cũng ngoảnh mặt nhìn sang.

Lần trước đoán sai... làm mọi người lúc này đây không dám chắc chắn một chút nào.

Thấy mọi người như vậy, Dạ Trần chỉ cười không nói.

''Ứ... chàng mau nói à!'' Lân Diễm thấy hắn ''thừa nước đục thả câu'' không khỏi bất mãn.

Mặc dù nàng uy hiếp đủ điều nhưng Dạ Trần vẫn ung dung tự tại ngồi đó.

''Nàng không được làm rộn, ngồi đó cho ta.'' Thấy Lân Diễm nhe nanh múa vuốt về phía mình, Dạ Trần khẽ phất tay nói.

''Hừ...'' Lân Diễm mặc dù không thích nhưng vẫn ngoan ngoãn ngồi im bên cạnh Dạ Trần.

''...'' Lần này, Tứ Du và Khả Nhi lại được một lần nữa mở rộng tầm mắt. Nhưng kèm theo đó là sự khó hiểu nhìn nhau.

''Mọi người không cần nghĩ gì hết. Chỉ cần xem là được.'' Dạ Trần khẽ lên tiếng.

Ba người nghe vậy nhẹ gật đầu.

Hai người dưới kia đều là đồng bạn của bọn họ. Họ cũng không muốn vì trận đấu này mà hai bên sinh ra khoảng cách.

''Tại sao chàng lại đồng ý cho Linh Lung và Ngũ Kiếm thi đấu?'' Lân Diễm có chút nghi hoặc nhìn Dạ Trần bằng ánh mắt lung linh hỏi.

Dạ Trần hai mắt toả sáng đưa tay ra vẹo má nàng nói: ''Nàng thử đoán xem?''

''Hừ... khốn khiếp.'' Nghe hắn nói như vậy, Lân Diễm giận giỗi hất tay hắn ra.

Nàng mà biết thì nàng cần gì phải hỏi hắn.

''Dạ huynh người cũng... không thể như vậy?'' Tứ Du không kìm được lòng nói.

Khải Nhi cũng nhìn sang Dạ Trần bằng ánh mắt háo hức.

''...'' Dạ Trần có chút sợ đám người này.

''Từ lúc nào mà họ hiểu ý nhau như vậy.'' Dạ Trần không khỏi hãi nhiên nghĩ.

''Đến rồi!'' Dạ Trần vội nói.

Ba người thấy vậy vội nhìn theo ánh mắt của hắn.

Ở một nơi khác.

Một thân ảnh mặc áo choàng đen kín nhìn đám người phía trước nói: ''Mọi người đặt đi. Tỉ số như nhau một ăn mười.''

''...'' Mọi người ở đây dùng ánh mắt như nhìn người điên liếc nhìn hắn.

Tỉ số này là gì à! Bọn hắn đặt hai bên ngang nhau không phải ăn tất.

''Mọi người không phải như vậy.'' Người thần bí mặc áo choàng đen lên tiếng.

''Các vị ở đây chắc cũng đoán được thân phận của nhau rồi chứ? Hi vọng các vị chơi CÔNG BẰNG một chút!''

ẦM!!

Ma lực kinh khủng trên người hắn toả ra làm đám người ở đây khuôn mặt biến sắc.

''Người này...'' Mọi người không khỏi e dè khẽ liếc trộm hắn.

''Có Diệt Ma Hội làm chứng. Mọi người không cần lo lắng.'' Đối phương lên tiếng nói tiếp.

''Cộp cộp...''

Một thân ảnh bước vào làm đám người quay lại nhìn vào mà sững sỡ.

''Là ngươi...'' Nhìn kĩ thân ảnh mới đến, nhiều người ngồi đây không khỏi kinh hô.

''Mọi người có thể bắt đầu rồi chứ!'' Người thân bí khẽ nói.

''Ta cược hết vào hắn...'' Một người lấy ra một chiếc nhẫn đập vào bên ghi hai chữ ''Ngũ Kiếm''.

Người thần bí cầm lên chiếc nhẫn, hai mắt khẽ loé lên tia sáng: ''Không hổ là Đại gia tộc...''

''Chủ nhân... nhìn hết vào người rồi.'' Hắn thầm nói.

........

Thân ảnh Linh Lung mặc áo choàng xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

''Một nhân vật thần bí mới nổi của Giới thành. Chỉ biết người này am hiểu Quang hệ từng đánh lui cả ma giả cường đại của Tuyên gia, Diệt Ma Giả - Dạ Lân Linh đội Linh Lung.''

Mỹ nhân trên đài ánh mắt vô cùng hiếu kì nhìn vào Linh Lung lên tiếng.

''Linh Lung... hắn ta tên là Linh Lung?'' Có người nghe vậy thầm kinh ngạc.

Mặc dù đám người Dạ Trần rất nổi ở Giới thành gần đây nhưng họ rất ít khi xuất hiện trước đám đông. Nên người ta chỉ có nghe dược danh của họ mà thôi, có tính danh là gì thì chỉ có những người am hiểu tin tức thì mới biết được.

''Nghe nói Ngũ Kiếm cũng gia nhập vào Dạ Lân Linh thì phải.'' Có người nói.

''Cái này cũng quá mạnh đi. Hai người này cũng không phải dạng tầm thường nha.''

''Dạ Lân Linh... ta phải tìm cơ hội tham gia mới được...''

Tiếng nghị luận inh ỏi không ngừng được vang lên.

Linh Lung không để ý đám người mà đi thẳng đến võ đài, đứng đối diện với Ngũ Kiếm, đối thủ hôm nay của nàng.

''Linh Lung ta sẽ không thua ngươi.'' Ngũ Kiếm nhìn vào đối phương nói.

Linh Lung bình tĩnh đáp lại: ''Không cần phải nương tay.''

''Ngươi cũng vậy...''

Khác với lúc trước ôn hoà nhã nhặn nói chuyện với nhau, không khí xung quanh hai người lúc này vô cùng trầm lặng... dễ làm người ta sinh ra ý thối lui.

''Đã vậy... BẮT ĐẦU ĐI.'' Mỹ nhân trên đài thân ảnh vô thanh vô tức biến mất, để lại thanh âm khơi dậy cuộc chiến.

Toàn trường nghe vậy không khỏi nín thở nhìn chăm chăm lên võ đài.

Ngũ Kiếm không cần phải nói, đã nổi danh từ lâu. Còn Linh Lung thì là Diệt Ma Giả vô cùng nổi bật thời gian gần đây. Diễn võ trường đã lâu không có một cuộc chiến giữa nhưng thiên tài thật sự mà không chỉ bởi dựa vào thiên phú rồi.

Bọn họ không háo hức mới là giả. Nhiều người cũng đã đặt cược cả gia tài của mình vào trận này rồi.

Diễn võ trường cũng không chỉ để đánh thôi không. Y như câu nói ''Ở Giới thành không thiếu một thứ gì!''. Ở nơi đây... cũng vậy.

''Roẹt...'' Màn chắn ma lực được hiện lên, toàn trường rơi vào im lặng.

''Ầm...''

Màn chắn vừa hoàn thành, thanh âm nổ tung cũng được vang lên.

Trong màn chắn, khói bụi mù mịt hiện lên che đi tầm mắt mọi người.

''Cái quái gì vậy?'' Nhiều người thấy vậy, toàn thân liền trở lên căng cứng miệng mắng to.

Họ thế nhưng còn chưa nhìn thấy gì, không khỏi quá nhanh đi!

Đám người ở lầu hai cũng giật mình vội đứng lên, đôi mắt họ hữu thần nhìn chăm chú tình hình dưới võ đài.

''Linh Lung đừng để người đội trưởng này... thất vọng à!''