Nguyên Tố Đại Lục

Chương 216: Bạch Liên Nở Rộ



''Thanh âm này..!?'' Thiên Y không khỏi sững sờ.

Nàng nhớ đã tự tay đâm một kiếm xuyên thẳng trái tim đen kịt một mảnh ô uế của đối phương rồi mà!

''Soạt!'' Vội vàng xoay người lại liền nhìn thấy một thân ảnh tỏa ra huyết sắc chi khí ngập trời cùng với hắc ám thâu thiên hoành hành ngang dọc đang dùng tốc độ cực nhanh lao tới, Thiên Y ánh mắt chớp hiện lên hàn quang gằn giọng nói: ''Ngươi chưa chết!?"

''Người này là?'' Bên cạnh, Linh Lung có chút nghi hoặc nhìn vào thân ảnh vừa mới lên tiếng.

Trong trí nhớ của nàng, song phong không phải là đang ở thế đối địch sao?

''Đừng quan tâm nhiều như vậy, để ý nguồn sức mạnh tà ác vừa mới nổi lên kia kìa!'' Lúc này nào còn có thời gian giải thích gì nữa, Lân Diễm vội nhắc nhở đối phương vướng bận ngay lúc này.

Trong cảm nhận của nàng, kẻ đang đến có một thân huyết khí hiển hiện làm người ta phải khó chịu và ớn lạnh, sát khí ngập trời cùng với sự tà ác bên còn lại đại diện cho sự hắc ám ăn mòn tâm trí con người khiến cho đối phương đánh dần đánh mất bản thân trở thành một kẻ điên cuồng hiếu sát. Trên thân lại mặc huyết sắc chiến bào, khuôn mặt chìm trong huyết sắc và hắc sắc chi khí, trong trí nhớ của nàng trên Đại Lục chỉ có một đám người phù hợp với tiêu chuẩn trên mà thôi.

''Huyết Ma Tông!'' Lân Diễm và Linh Lung cùng nói lên.

''...'' Nhớ lại những chiến tích Huyết Ma Tông để lại làm cho người ta kể lại cũng phải run sợ, ánh mắt hai người không khỏi rung động âm thầm liếc qua nhau hỏi ý kiến đối phương.

Họ không ngờ tới, dưới tầm mắt của Diệt Ma Hội, ác nhân của Huyết Ma Tông vẫn lẻn vào đây được!

''Hai người rời đi trước đi!'' Thanh âm du nhiên của Thiên Y truyền lại.

Lân Diễm và Linh Lung vì lời nói của đối phương mà kinh ngạc.

Sự quan tâm của Thiên Y, họ cảm nhân được nhưng đây không phải là thứ lần đầu gặp nhau dễ dàng có được. Trước đó giữa hai bên còn có chút va chạm nhẹ chưa giải quyết xong đâu!

''Một người cũng đừng hòng đi!'' Thanh âm bén nhọn của Huyết Huyền truyền đến.

''Ám Huyết Du Nhiên!''

''ẦM!'' Huyết sắc chi khí trên người đối phương bạo phát dữ dội, Huyết Huyền như lưu tinh phi vũ lấy tốc độ chớp nhoáng tiếp cận ba người để lại một dải huyết sắc cùng với hắc khí phai tàn trên đường đi.

''Ngươi nghĩ... ngươi cản được!'' Đối phương mạnh mẽ hơn trước còn mang theo thế sóng cuộn biển gầm tiến đến, Thiên Y cũng không để vào mắt.

Mặc dù trong lòng vẫn còn sự nghi hoặc, tại sao đối phương vẫn còn có thể đứng dậy sau đòn chí mạng nàng tự tay kết liễu trước đó. Nàng có thể trấn áp đối phương một lần thì cũng có thể trấn áp đối phương một lần nữa, người của Huyết Ma Tông thì càng được!

''Vô Thiên Pháp - Hóa Hư!''

''Vù!'' Ánh sáng bạc khẽ chớp hiện, Thiên Y phất nhẹ tay áo không gian xung quanh liền rung đông mau chóng lan đến khí thế ầm ầm của đối phương.

''Xoẹt!'' Nhìn bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy Huyết Sắc Chi Khí như biển lửa lớn đang cháy rực một góc trời bị một nguồn sức mạnh vô hình chấn động bản thế huyết lực làm cho nó khẽ run lên, khí thế mạnh mẽ sẵn có cũng theo sự đu đưa trong tuyết mà giảm đi một nửa, Huyết Sắc Chi Khí cũng theo khí thế đột ngột giảm mạnh mà phai nhạt đi.

''...'' Huyết Huyền thấy vậy liền trợn tròn mắt kinh ngạc, hắn cảm giác được huyết sắc chi khí do hắn bạo phát đã hao đi một nửa không rõ nguyên do và đang không ngừng thu hẹp lại phạm vi ảnh hưởng.

''Tà Pháp!'' Huyết Huyền cắn chặt hàm răng bật thốt ra lời.

Từ lúc xuất đạo đến nay, hắn chưa từng gặp phải Thuật Pháp kì quái đến như vậy!

''Các ngươi mới là Tà Pháp!'' Thiên Y hừ lạnh một tiếng liền đáp lại.

''Vô Thiên Tỏa Hồn Võng!'' Những sợi dây xích bạc theo động tác của nàng ta mà không ngừng xuất hiện bao vây lại đối phương.

Huyết Huyền khẽ nhăn mắt lại, hắn vô cùng tập trung đánh giá đồ vật làm cho hắn phải nếm mùi trái đắng vừa nãy thôi!

Nếu như không phải Ám Huyết Bí Điển có chỗ khác lạ cộng với nhát chém đưa hắn vào chỗ chết của đối phương vô tình giúp bản thân thức tỉnh tiềm năng ngủ say bấy lâu đột phá tầng ba của Ám Huyết Bảo Điển để rồi chạm vào ngưỡng cửa tầng thứ tư giúp hắn trong ầm thầm bạo tăng ma lực hồi phục thương thế trong thoáng chốc, vừa hay cũng cho hắn cơ hội thở dốc dịch chuyển vị trí trái tim sang nơi khác, không có những chuyện này hắn đích thực là ma dưới kiếm Thiên Y Vô Thiên kia rồi!

Tiếc rằng hắn không có công pháp tầng thứ tư trong tay, kết hợp nó với thực lực tăng tiến lúc này, cho dù đối phương là khắc tinh cũng phải chết!

''Hắc Ám Tà Khí!'' Huyết Huyền tay bắt pháp quyết không tiếc hao tổn chuyển đổi huyết lực thành hắc khí.

''XẸT!'' Hắc khí xuất động như hắc xà trườn bò trên không quấn chặt lấy huyết khí trên người hắn ta tăng thêm một phần uy lực chống lại khí tức của Vô Thiên Thuật Pháp!

''Là nó!'' Nhìn những sợi xích bạc đột nhiên xuất hiện không điềm báo trước, Linh Lung liền híp mắt lại thầm đánh giá.

Đây có lẽ là thứ vô hình mà nàng nhìn thấy lúc trước rồi, không nghĩ đến hình dạng chân thật của nó lại như vậy!

Mà cũng không ngờ rằng, Huyết Sắc Chi Khí trên người tên mặc huyết sắc chiến bào kia đụng phải khí tức do những sợi xích bạc phát ra trông như lâm phải đại địch vậy, nhanh chóng thối lui lại gần chủ thế tìm kiếm cảm giác an toàn, may mắn còn có hắc khí lạnh lẽo kia bảo hộ một bên không là ngậm củ hành rồi!

''Hử!'' Như nghĩ đến chuyện gì đó, Linh Lung mỉm cười nơi khóe môi.

''Đừng tưởng rằng thứ chết tiệt này có thể vây khốn ta lần hai!'' Thanh âm giận giữ của Huyết Huyền truyền ra trong vòng vây xích bạc đã quấn quanh lại thành một khối cầu không chỗ hở.

''Vù!'' Thiên Y đáp lại đối phương bằng một bông bạch liên chiếu sáng đất trời cũng như xua tan đi sự u ám của Hắc Ám Tà Khí không ngừng lan rộng ra xung quanh.

''Bạch Liên Hóa Kiếp!''

Trước Thiên Y, một vòng tròn ma pháp lấp lánh ánh bạc xuất hiện.

''Cạch cạch..!!'' Thiên Y hai tay đưa ra chạm nhẹ vào mặt đường văn huyền ảo trước mắt liền chuyển động chúng cùng một hướng, nhìn từ xa giống như nàng ta đang luân chuyển vòng tròn ma pháp trước những hàng xích bạc tạo lên từ ma lực đang trói chặt một Huyết Giả ở bên trong.

''Ầm ầm...!!'' Những thanh âm va chạm mạnh không ngừng truyền ra bên ngoài, nhiều sợi xích bạc theo đó bị chấn nát nhưng rất nhanh lại có hai hàng xích nơi khác ùa về lấp lại chỗ trống đối phương để lại.

''Khốn kiếp... ta không tin ta không phá được!''

''Ám Huyết Thuật - Hồng Hoang Phá Thức!''

Thanh âm giận giữ truyền ra cùng với khí thế mạnh mẽ làm cho những sợi dây xích như bị hút vào bên trong lõm xuống một mảng.

''ẦM!!'' Một luồng áp lực vô hình từ quả cầu phóng ra bên ngoài, sự vô hình đó tạo lên một trường áp lực cực lớn không ngừng súc tích lại năng lượng trong không gian làm cho những sợi dây xích ở bên ngoài kia không thể tiến vào phạm vi ảnh hưởng bởi áp lực để gia tăng thêm lớp phòng ngự!

''Ta giúp ngươi một tay!'' Cảm giác khối cầu được tạo lên từ những sợi dây xích ở trước mắt bất cứ khi nào cũng có thể nổ tung, Linh Lung liền sử dụng Quang chi lực ép tà khí đang âm thầm thoát ra từ những kẻ hở kia lại.

''Cảm giác khó chịu này... là Quang chi lực, Quang hệ nguyên tố!?''

''Là tên trời đánh nào!''

''Khốn nạn, sao lại là lúc này!''

Thanh âm giận điên của Huyết Huyền không ngừng truyền ra.

Thiên Y cũng nhờ đó mà thở ra một hơi, nàng dùng ánh mắt cảm kích âm thầm liếc nhìn người vừa mới ra tay.

''Ta không thích hắn ta, ngươi tùy ý sử lí à!'' Bị người khác nhìn vào, Linh Lung có chút ngại ngùng lên tiếng.

Thiên Y gật nhẹ đầu đáp lại.

''Đừng hòng!''

''Phá!"

''ẦM!'' Huyết sắc chi khí cùng hắc ám tà khí như nước vỡ đê tràn ra bên ngoài đánh tan những thứ cản đường.

''Bịch!'' Huyết Huyền bước ra, một thân tà khí lẫm liệt xông phá thiên khung, hai mắt y đã sớm bị tơ máu chiếm lấy, hắn mặt mày dữ tợn liếc nhìn hai thân ảnh đáng chết trước mắt.

''Dọa ai chứ?"

''Nhìn kia kìa!'' Linh Lung khinh thường ra tiếng, ngón tay chỉ lên trời cao.

''Bạch Liên Nở Rộ - Thần Quang Diệt Kiếp Tàn!"

Thiên Y lòng bàn tay hướng lên không trung, vòng tròn ma pháp theo đó bay lên nhập vào bạch liên giúp hoa đang tàn nở rộ. ''Bạch Liên tỏa sắc như tiên tử hạ phàm ngắm nhìn chúng sinh, mệnh của người cũng theo đó mà tàn.''

''Huyết Huyền, tử kiếp đã đến... nhận mệnh đi!''