Nguyệt Hàn

Chương 17: Cơ Tuyên đại hội



Sau khi quay về từ Tần Cửu Phong, Thầm Nguyệt Hy chết lặng ngồi trong phòng, y rũ mi xuống, sờ nhẹ mái tóc của mình, sau đó dùng phép thuật để làm tóc và mắt quay về màu đen, mái tóc cũng trở thành ngắn. Giống như trước khi xuyên, dáng vẻ thật sự của y.

Thẩm Nguyệt Hy đứng trước gương, dùng huyễn hoá mà ra trang phục, y vuốt nhẹ mái tóc của mình, trước khi xuyên y bị cận, bây giờ thì không bị gì cả, nhưng rất hoài niệm.

Thẩm Nguyệt Hy nghe thấy tiếng gõ cửa, y rũ mi xuống "Vào đi".

Thương Cẩn đi vào nhìn thấy trang phục của y thì hơi ngây người "A Hy mặc gì vậy?".

Thẩm Nguyệt Hy rũ mi xuống, y sửa lại cổ áo sơ mi, điềm tĩnh nói "Trời hơi nóng nên mặc vậy, thấy cũng mát".

Thương Cẩn cảm thấy rất mới lạ, nhìn qua đơn giản cơ mà thật sự rất đẹp, nhưng hình như hơi gợi cảm? Với cả đang mùa hè, nhưng ở Tàng Tuyết 4 màu là mùa đông thì sao nóng được chứ.

Thẩm Nguyệt Hy rũ mi xuống, trang phục quay về một thân bạch y thanh dật. Y ngồi xuống ghế, điềm tĩnh rớt trà "Huynh ngồi đi".

Thương Cẩn ngồi xuống, nhận lấy tách trà uống một hớp rồi nói "Gần đến đại hội tỷ võ rồi, đệ định nhận mấy đệ tử?".

Thẩm Nguyệt Hy rũ mi xuống nhìn ly trà, cọng trà đứng thẳng ánh mắt đảm mạc hiện lên trên chung trà "2 người, không cần quá nổi bật, Cẩn ca cứ nhận đứng đầu đi".

Thương Cẩn uống thêm hớp trà sau đó để ly trà xuống. Thẩm Nguyệt Hy uống trà, đến khi cạn hết trà, Thương Cẩn lấy gói trà khác, Thẩm Nguyệt Hy đứng dậy đi pha trà. 2 người ngồi uống trà một hồi.

Thương Cẩn: "..."

Thẩm Nguyệt Hy: "...".

Hai người im lặng uống trà một lúc, Thương Cẩn mới lên tiếng "A Hy, có hứng thút tìm đạo lữ không?".

Thẩm Nguyệt Hy khẽ lên tiếng "Chưa có hứng thú, bao giờ đệ có thể quay về nhà rồi sẽ kết đạo lữ".

Thương Cẩn gật đầu "Cố lên, bây giờ đệ đạt tới cảnh giới nào rồi".

Thẩm Nguyệt Hy đảm mach nói "Xuất Khiếu hậu kỳ".

Thương Cẩn xém phun trà, vất vả lắm hắn mới đến Luyện Hư sơ kỳ, đồ đệ trực tiếp bay lên Xuất Khiếu hậu kỳ! Haiz, quả nhiên cần cố gắng hơn.

Thương Cẩn rũ mi xuống, ly trà đặt xuống bàn ngọc, trường bào bạch y hơi lay, hắn dùng cặp mắt hồ ly nhìn qua Thẩm Nguyệt Hy, giọng nói điềm tĩnh "Dáng vẻ ban nãy là dáng vẻ thật của đệ à?".

Thẩm Nguyệt Hy gật đầu, Thương Cẩn trầm mặc, Tiêu tông sư của Tần Cửu Phong một hôm bạc đầu vì đau thương quá độ, cũng vì người nhà, bây giờ có lẽ đồ đệ hắn cũng là vậy, quay về nhà đã là một chấp niệm sâu thẳm rồi.

Thương Cẩn ngồi suy nghĩ một lúc rồi rời đi, Thẩm Nguyệt Hy không hiểu gì, bỗng Thương Cẩn dừng lại quăng một đống y phục cho y. Thẩm Nguyệt Hy nhìn mà ngơ luôn. Thương Cẩn nói "Một ngày thay một bộ cũng được".

Thẩm tổng nhìn đa số là thanh sắc, y rất thích nên gật đầu nhẹ nhàng nói "Cảm ơn Cẩn ca".

Thương Cẩn hài lòng rời đi, quả nhiên nên đưa đồ cho A Hy, mặc một bộ lâu sẽ không tốt.

A Hy ngồi cẩn thận xếp y phục vào giới chỉ. Y rũ mi xuống, linh lực xung quanh chưa từng ngừng truyền vào cơ thể. Tu luyện liên tục, thật là muốn ngưng cũng không thể.

..........

Bầu không khí của Vân Bách Thánh Tông trở nên sôi động hơn, bởi vì lần này sẽ có tỷ thí võ công giữa các đệ tử mới gia nhập, các đệ tử mới gia nhập chưa phân nội môn hay ngoại môn nhưng lại chia ra huấn luyện theo linh căn, thiên linh căn và song linh căn ở nội môn, tam, tứ, ngũ sẽ ở ngoại môn.

Bây giờ toàn bộ đều đang dựa theo tên mà tỷ thí. Ở Tu Minh Phong có một sảnh để tỷ thí, rất lớn. Thường dùng để tổ chức đại hội Xiển Vi, còn có cái thi đấu tháng đầu tiên gọi là Cơ Tuyên đại hội.

Sẽ có người am hiểu trận pháp bố trí, tứ trưởng lão đã sớm bố trí trận pháp, ở trên đài cao có các ghế ngồi dành cho tông chủ và tứ vị trưởng lão, nay có thêm một ghế dành cho cái vị là Lam Thủy Tiên Quân đã lâu chưa ra mặt.

Các đệ tử đều hưng phấn vô cùng, cũng có lo lắng có một thiếu niên khinh thường nhìn lên.

Thiếu niên kia vẻ ngoài khá anh tuấn nhưng bên trong mang hệ thống, đối phương có bàn tay vàng hệ thống mang danh hệ thống Nam Chủ. Chỉ cần công lược hoặc ngủ với các mỹ nhân có giá trị nhan sắc cao liền có thể thu được điểm để đổi đồ vật trong thương thành hệ thống, đứng trên đỉnh cao nhân sinh, các vị trí tiên nhân kia, ha ha, chỉ là chuyện sớm muộn. Vân Bách Thánh Tông sớm muộn cũng là vật trong lòng bàn tay hắn.

Nam nhân này bây giờ tuy chỉ dung mạo bình thường, nhưng mà có bàn tay vàng của hệ thống nên khí chất bình phàm, tu vi bây giờ chỉ là luyện khí tầng một, nhưng chỉ cần thu hút đủ chú ý là được.

Lăng Cửu Tư nhìn qua các đệ tử nội môn, quả nhiên là tu chân giới không thiếu mỹ nhân mà. Bây giờ còn quá ít điểm, chỉ có đổi được cái mặt và khí chất, nhưng mặt còn chưa đủ, tu vi bây giờ còn thấp quá, muốn nhanh phải tìm một mỹ nhân để ngủ.

Phiền phức thật. Lăng Cửu Tư nhìn xung quanh, sau đó trên đài cao có 5 người xuất hiện, chỉ còn một ghế trống. Lăng Cửu Tư nhìn lên, tông chủ Thương Cẩn đạo mạo cao phong, vân đạm phong khinh mỹ nam tử một thân bạch bào cao quý đọc bài khởi đầu.

Linh An Hương một thân hồng y đỏ rực, xinh đẹp yêu kiều, trang điểm cẩn thận, cả người toát ra khí chất lãnh diễm, 3 vị trưởng lão bên cạnh cũng không kém.

Lăng Cửu Tư cười, nếu gã vào được nơi của Linh Ngọc Phong thì mỹ nhân sẽ không ít, nơi đó là nơi của các luyện đan sư, tu văn nhã, nữ tử bên đó không ít, càng dễ nhận nhiệm vụ.

[Nhiệm vụ: Công lược Linh trưởng lão Linh An Hương của Linh Ngọc Phong.

Phần thưởng: 10 000 điểm.

Đánh giá độ khó: SS]

Lăng Cửu Tư mỉm cười, quả nhiên là nhiều điểm, mỹ nhân thật lạnh, 10 000 điểm, đủ mua rất nhiều thứ a. Truyện Ngôn Tình

Lăng Cửu Tư mỉm cười ấn tiếp nhận nhiệm vụ. Sau khi Lăng Cửu Tiêu nhìn lên, lại thấy một người, một thân bạch sam, tóc trắng được chải chuốt cẩn thận, buộc lại bởi sợi dây lụa màu trắng, ngọc trâm ở búi tóc nhỏ. Đối phương vừa xuất hiện liền thu hút ánh mắt.

Lăng Cửu Tư dùng hệ thống kiểm tra, đối phương nhan sắc là SSS, cái này công lược là rất cao a, nhưng độ khó là??? Cái này bị lỗi hay gì chứ.

[Ký chủ, cẩn thận bị phát giác]

Trên đài cao, Thẩm Nguyệt Hy cảm nhận được khí tức của thứ không phải thế giới này, y rũ mi xuống quét qua các đệ tử. Mắt phượng lạnh lẽo quét qua toàn bộ, sau đó y ngồi xuống vị trí ở bên cạnh tông chủ và Linh trưởng lão.

Thẩm Nguyệt Hy ngồi xuống, Linh An Hương mỉm cười "Đệ đến rồi à? Xem qua ưng ý ai không?".

Y rũ mi xuống, môi tuyến hơi mím lại, hàng mi cong màu trắng che lấp lam sắc con ngươi. Bạch sam thiếu niên như hoa như tuyết lạnh lùng lại không giống thật.

Linh An Hương: "!" Nhìn nhiều cũng không quen nổi nhan sắc này.

Linh An Hương rót trà uống một hớp, mỹ nhân khẽ cười "Thôi, xem tỷ võ đi".

Bên dưới Trần Lăng Diên và Ôn Nam Hướng quan sát 4 lôi đài tiến hành, đánh nhau thì cũng là bình thường.

Thẩm Nguyệt Hy đã có kiếm tu đệ tử, nên y muốn tìm người học y dược và khí giới.

Thẩm Nguyệt Hy coi đến chán, khi tới giờ kết thúc mới xong được một nửa, không có ai vừa ý. Y đi xuống dưới, Minh Ngự đi tới nhẹ nhàng chắp tay "Sư tôn".

Y khẽ gật đầu "Về thôi, chưa có". Minh Ngự gật đầu đã hiểu, dù sao chọn đồ đệ không phải lựa rau.

Trận này tỷ võ phải tốn tầm cả tuần. Thẩm Nguyệt Hy lười nhác vô cùng, y ở trong phòng vẽ bùa chú cho Giới Cơ Lâm rồi để Hoài Tẫn mang xuống núi giao cho Lưu Đại Kiến.

Y cũng ngồi chế tạo Giới Cơ Lâm, lắp từng linh kiện, vì đã biết đồ đệ nhà mình không khéo tay nên Thẩm sư tôn từ chối cho đại đệ tử động vào.

Ngày cuối cùng của tỷ thí, chỉ còn lại 2 người. Thẩm Nguyệt Hy từ chối xem, chỉ xem ngày đầu và ngày cuối mà thôi. Y rũ mi xuống, đảm mạc đi lên, lần này đi khá sớm, là do Linh An Hương lôi y đi.

Thẩm Nguyệt Hy đến xong đứng chờ 3 vị sư thúc, Thương Cẩn ngồi rót trà, uống một ngụm lại nhâm nhi suy nghĩ "Trà của chỗ đệ mua ở đâu vậy?" sao mà ngon nhỉ, trà nảy thì hơi chát, haiz.

Thẩm Nguyệt Hy nâng tách trà không nóng không lạnh nói "Đệ uống tuyết liên, huynh bỏ tiền thì đệ làm cho".

Thương Cẩn: "..." Thôi, ta xin thua, không đủ tiền đâu.

Linh An Hương có một suy nghĩ muốn cọ trà, sau phải nhân lúc A Hy chưa bế quan qua cọ trà mới được, linh trà là phải cọ!

......................

Tiểu kịch trường.

Niềm vui nhỏ của thần khí.

Mạch Vân sáo sáng ra núi trồng tuyết liên, trồng cả một núi, ngày nào cũng ra chăm, sau đó làm trà, vui vẻ hưởng thụ nhân sinh tự do, nhàn tản.

Hoài Tẫn sáng ra ngồi nghịch tuyết, nghe chủ nhân gọi đi đưa đồ thi ngoan ngoãn đi đưa, sau đó lại về xem Mạch Vân trồng cây.

Đôi khi Mạch Vân sẽ bị Hoài Tẫn trêu khóc, Hoài Tẫn lại mất công dỗ dành.

Chủ nhân 2 đứa ngồi tu luyện, tiện tay pha trà, Mạch Vân cao hứng ném một núi trà qua cho chủ nhân.

Uống trà đến chán là cảm giác ra sao?

Chán thì sang ăn, Mạch Vân đảm bảo làm một người chồng tốt, biết làm trà, biết làm đồ ăn từ trà, một chấp niệm lớn lao với tuyết liên.

Thẩm Nguyệt Hy ăn đến cảm thấy hóa ra cũng chỉ có vậy, giống trà bình thường mà thôi.

Thẩm Nguyệt Hy có một đầu bếp nhỏ kiêm trù sư, kiêm thần khí nhìn thấy tương lai, cơ mà hơi mít ướt và hướng nội.