Nguyệt Hàn

Chương 16: Uống rượu



Trên Tàng Tuyết Phong, ngoài tuyết ra thì cũng là tuyết, cảnh sắc ít ỏi, gió tuyết heo hút làm người ta ớn lạnh.

Thẩm Nguyệt Hy lười biếng, tu vi này nếu gặp cơ duyên thì chắc cũng ngót nghét 2 vạn năm đến 3 vạn năm nữa, mà chắc không lâu đén vậy đâu, kiểu gì nỏ phải tăng nhanh?

Thẩm Nguyệt Hy qua Linh Ngọc Phong luyện đan mấy hôm, Linh An Hương thở dài ghen tị, tài năng này, ghen tị quá đi!!!

Thẩm Nguyệt Hy có kỹ thuật luyện đan ở mức tông sư, y cười cười sau để đan dược tấn cấp ở Nguyên Anh cho Linh An Hương, còn có đan dược của Dung Hợp cảnh.

Y rũ mi xuống, nhẹ nhàng nói "An Hương tỷ, mời".

Linh An Hương cảm động muốn khóc, đan dược luyện chế rất hiếm, lại nói nữa là đan tịch đã mất, bây giờ nhìn thấy đan dược quả là thấy sinh mệnh.

Nàng nhào qua ôm y, cọ cọ một chút rồi bóp eo của y "Ai u, eo nhỏ ghê". Linh An Hương vui vẻ vỗ mông y.

Thẩm Nguyệt Hy đang cảm động bỗng thấy cảm lạnh sau đó lùi vài bước, nữ nhân, thật đáng sợ.

Linh An Hương cười tủm tỉm sau đó đi tới vài bước, ép Thẩm Nguyệt Hy dựa lưng vào tường, nàng vươn tay ra đẩy tường, còn không quên nhón chân, một tay sờ nhẹ ngực y, quyến rũ nói "A Hy à, tỷ tỷ không có gì hơn, tỷ tỷ lấy thân báo đáp nhé?".

Thẩm Nguyệt Hy nhìn Linh An Hương một thân hồng y, phần ngực hơi lộ ra, y mặt không cảm xúc nói "An Hương tỷ, nghiêm túc chút, uống đan dược nhanh, ta muốn lấy lôi kiếp để tu luyện".

Linh An Hương nhìn dáng vẻ mặt không đổi sắc, tim không đập nhanh liền mất hứng lui lại "Được rồi, hết đáng yêu rồi, haiz".

Linh An Hương ra ngoài độ kiếp, Thẩm Nguyệt Hy đỡ giúp 81 đạo lôi kiếp, y tấn cấp lên Xuất Khiếu trung kỳ. Thẩm Nguyệt Hy rũ mi xuống. Linh An Hương rũ mi xuống, Nguyên Anh có 5 vạn thọ mệnh, Dung Hợp lại có 10 vạn thọ mệnh, haha, có thể sống thêm lâu rồi.

Linh An Hương vui vẻ nhào qua ôm Thẩm Nguyệt Hy rồi đi lấy không ít linh thảo quăng cho y. Thẩm Nguyệt Hy ngồi phân loại chúng rồi tạm biệt.

Thương Cẩn đi qua nhìn đồ đệ và sư muội ngồi nhặt thảo dược. Thương Cẩn cảm nhận được tu vi của sư muội, hắn ngồi xổm xuống rồi hỏi "Còn đan dược không?".

Thẩm Nguyệt Hy quăng qua mấy lọ. Thương Cẩn nhìn, sau đó nhai đan dược, tấn cấp Luyện Hư kỳ, 162 đạo lôi kiếp bị Thẩm Nguyệt Hy hấp thụ hết.

Thẩm Nguyệt Hy cảm khái, việc nhẹ lương cao, tu vi tăng lên Xuất Khiếu hậu kỳ! Nhưng mà có lẽ việc hấp thụ thế này không ổn, vẫn là nên ổn định tu vi.

Thương Cẩn nói "A Hy này, mai mở đại hội tuyển sinh, muốn nhận đồ đệ không?".

Thẩm Nguyệt Hy nhặt nhặt mấy cây linh thảo lên, bình tĩnh nói "Nhận, lần này đệ muốn nhận 2 đứa để dạy dỗ, A Ngự muốn có sư đệ lâu lắm rồi".

Thương Cẩn nhặt cọng thảo dược lên rồi nhìn qua "2 đứa định dọn nhà hay sao vậy?". Linh An Hương lắc đầu nhặt nhặt phân loại ra vừa ngẩn đầu nhìn Thương Cẩn vừa nói "Đang phân biệt thảo dược ấy, sư huynh... đậu xanh, sư huynh! Muội tách đám kia ra rồi sao huynh làm chúng thành một cục thế!".

Thẩm Nguyệt Hy nhìn 1 đống thảo dược xếp chồng, y nhơ luôn, lại phải phân loại nữa à.

Người mù thảo dược Thương Cẩn bị Linh An Hương đá đi không chút khoan nhượng.

Sau đó hai tỷ đệ ngồi xếp xếp lại, Thẩm Nguyệt Hy lại ngồi luyện đan mẫy hôm, đến hôm chiêu sinh y còn chả thèm đi coi.

Mỗi khoá mới sẽ có 1 tháng để học và luyện võ, ai muốn nhận để tử thì trong thời gian này thì đi tìm.

Thẩm Nguyệt Hy lười biếng bế quan, Minh Ngự không hiểu lắm, Trần Lăng Diên vỗ vai cậu bé "Tỷ thí vào 1 tháng sau sẽ ổn hơn, người nào có dã tâm thì sẽ mất đi cơ hội tốt, với cả đệ cứ chờ sư tôn đệ, bây giờ sư tôn đệ đã đứng đầu trong tam giới rồi".

Minh Ngự nghe không hiểu nhưng cũng tin sư tôn mình mạnh nhất.

Minh Ngự bây giờ học xong rồi nên không cần đi học khoá học sáng, cậu đứng khua kiếm, củng cố tu vi. Sau đó chạy sang 2 phong của nội môn và ngoại môn ký túc xá.

Minh Ngự đi xem nhóm tân sinh nên qua dự thính ở lớp học sáng, sau khi tan học nhìn thấy một người, một thân hồng y rực lửa, mái tóc trắng khẽ phiêu dật.

Minh Ngự chạy qua bên, vui vẻ gọi "Sư tôn".

Thẩm Nguyệt Hy mặc bạch y, nhưng áo khoác lại là màu đỏ rực, là mới nãy Linh An Hương nhét cho y, y mặc luôn.

Thẩm Nguyệt Hy nói "Ừm, đi với ta tới Kiếm Các chọn kiếm".

Minh Ngự gật đầu rồi đi với Thẩm Nguyệt Hy đến Kiếm Các, kiếm ở Vạn Binh Thành đều là đồ giả, thà đi Kiếm Các còn hơn.

Đi Kiếm Các gặp hải Quý Hành và Tiêu tông sư.2 vị tóc bạc hồng y nhìn nhau, Tiêu tông sư bắt tay với y "A, lâu rồi mới gặp".

Thẩm Nguyệt Hy nhận được thiệp mời đám cưới vào tuần sau, y nói "Ân, sẽ đi".

Tiêu tông sư nhìn rồi nói "Hồng y là nhà ai làm vậy? Mặc dù khoác ngoài nhưng đẹp lắm".

Thẩm Nguyệt Hy mặc bạch y bên trong, giống như một đoá hồng liên bọc bên trong là tuyết trắng. Tiêu tông sư là đỏ toàn bộ, rất nổi bật.

Thẩm Nguyệt Hy nói "Khi nãy luyện đan nên dính mùi, sư cô đưa nên mặc luôn, A Ngự đi thôi".

Minh Ngự gật đầu "Vâng sư tôn".

Tiêu tông sư nhìn Minh Ngự rồi hỏi Quý Hành "Con xem, đồ đệ nhà người ta có đè luôn sư tôn cậu ấy không?".

Quý Hành trầm mặc rồi nói "Con không biết, tối về con sẽ đè sư tôn".

Tiêu tông sư cảm thấy đau eo rồi.

Thẩm Nguyệt Hy đi thanh toán tiền kiếm cho đồ đệ, là một thanh tiên kiếm. Minh Ngự ôm kiếm, cao hứng nhảy lon ton.

Thẩm Nguyệt Hy nhìn qua, ánh mắt nhu hòa, Minh Ngự cao hứng nói "Sư tôn ơi, chúng ta đi dạo được không? Ngài bế quan cũng lâu rồi mà, đi dạo ngắm phong cảnh".

Thẩm Nguyệt Hy gật đầu "Ân", trong nhẫn còn tiền, không sợ.

Tiêu tông sư nhìn sáo ngọc trên eo của Thẩm Nguyệt Hy có 2 chữ Mạch Vân, Quý Hành cũng cảm nhận được rồi nói "Đó là Kính Tiên Lục".

Tiêu tông sư cười khẽ "Có lẽ là không phải đâu, món kia bị hủy rồi, trước kia cũng là sáo ngọc mà". Quý Hành gật đầu không nói nữa.

Thẩm Nguyệt Hy vừa bước chân, mái tóc trắng trở thành màu đen, y rũ mi xuống, Minh Ngự vẫn là thích thú vô cùng đi theo sư tôn đi dạo.

Thẩm tiên quân dẫn đồ nhi đi ăn chơi cả một tuần, hưởng thụ nhân gian sinh hoạt. Y rũ mi, an tĩnh đi ăn đám cưới.

Hôn lễ kia 2 vị chủ là Tiêu tông sư và Quý Hành đều là Luyện Hư cảnh ít có, mà Vân Bách tông có Thẩm Nguyệt Hy đi nên Thương Cẩn không cần đi.

Còn lại nhiều người tu vi yếu hơn nên 2 vị chủ không cần tiếp khách. Thẩm Nguyệt Hy ngồi an tĩnh, một thân lam y xinh đẹp, an tĩnh ngồi uống trà. Minh Ngự uống rượu xong say mèm ngã lên bàn.

Chưởng giáo của Tần Cửu Phong đang chuốc rượu cho Quý Hành, không hiểu đám kia bị gì kéo cả Thẩm Nguyệt Hy qua uống chung.

Thẩm tiên sư đồng ý không dùng linh lực tẩy rượu. Y an an tĩnh tĩnh uống, sau 1 hồi cả đám say hết, Quý Hành còn men say nhìn qua bàn rượu.

Thẩm Nguyệt Hy mặt hơi đỏ, uống rất nhiều rồi. Tiêu tông sư uống ít mặt đã hồng.

Minh Ngự mè nheo nấc một tiếng "Sư tôn ơi~".

"Sư tôn siêu đẹp luôn" vừa ngốc vừa gọi.

Thẩm Nguyệt Hy nâng một chén trà, con ngươi lam sắc đảm mạc rũ xuống "Ngốc".

Minh Ngự gục trên bàn, Thẩm Nguyệt Hy vươn tay dìu đồ đệ mình, Tần Cửu Phong mấy sư huynh đệ kia dùng linh lực giải rượu xong.

Chưởng giáo nói "Tiên sư, có cần chuẩn bị phòng không?".

Thẩm Nguyệt Hy im lặng, gương mặt lạnh lùng bây giờ đỏ lên càng khiến người ta chú ý và thu hút tầm nhìn.

Một vị là mị ma mỉm cười "Tiên sư, không bằng qua đêm với ta đi".

Thẩm Nguyệt Hy rũ mi xuống, an tĩnh nói "A Quân nói không được qua đêm tùy tiện".

Mị ma chống cằm "A Quân là ai a?".

"Đệ đệ ta...".

Thẩm Nguyệt Hy sờ trán, trong mắt có hơi buồn, y rũ mi xuống rồi chợt nhớ tới bản thân đã xuyên rồi.

Y dùng linh lực tẩy sạch men rượu, gương mặt cũng dần tan đi vết hồng, mùi rượu kết hợp hương hoa trên người y càng thơm.

Ma men Minh Ngự ngốc manh không biết gì "Sư tôn, con hái hết hoa của người rồi...".

Thẩm Nguyệt Hy gõ nhẹ đầu đồ đệ ngốc, sau đó dùng linh lực đẩy men rượu đi cho tiểu tử ngốc này. Minh Ngự tỉnh táo lại mờ mịt "A sư tôn".

Thẩm sư tôn gật đầu "Tỉnh rồi thì về thôi, ngốc quá".

Minh Ngự cười tủm tỉm "A vâng ạ".

Thẩm Nguyệt Hy cáo từ mọi người, mị ma luyến tiếc, haiz, tại sao kiếm tu lại luôn lạnh lùng.

Thẩm Nguyệt Hy xốc đệ tử lên, Minh Ngự ngốc manh nhìn y "Sư tôn". Minh Ngự bị gõ đầu, bé bĩu môi rồi chạy theo sau lưng sư tôn mình.

Thẩm Nguyệt Hy thở dài xốc bé con quay về, y rũ mi xuống, quả nhiên không nên uống rượu. Thẩm Nguyệt Hy hoài nghi nhân sinh, sau đó dẫn Minh Ngự quay về thông qua trận pháp dịch chuyển.

Bình thường muốn làm trận dịch chuyển phải có linh thạch, nhưng y thì không cần, y có cách làm.

Thẩm Nguyệt Hy thả Minh Ngự vào hồ ôn tuyền bên lạnh, y đi về phòng và thay đồ.

Minh Ngự ngồi ở hồ băng: "..." Sư tôn thật hung.

......................

Tiểu kịch trường.

Thẩm Dư Quân nghiêm túc khoanh tay nhìn Thẩm Nguyệt Hy ngồi xem laptop về công việc.

Thẩm Dư Quân bắt đầu lải nhải "Ca, anh phải chú ý, nếu có đi tiệc rượu cũng sẽ có thể say, vì vậy anh nhất định phải uống thật giỏi! Chúng ta cùng nốc rượu nào".

Thẩm Nguyệt Hy cảm thấy ấu trĩ, sau đó mơ mơ màng màng gục luôn.

Thẩm phụ hôm sau thấy chục chai rượu quý mình cất đã bị uống hết, giống như con mất, lòng đau như cắt.

Thẩm mẫu phát hiện thì xách tai Thẩm phụ, dẫn 2 con đi viện, kết quả phải rửa ruột cho Thẩm Dư Quân vì uống quá nhiều, còn Thẩm Nguyệt Hy thì không bị gì.

Thẩm mẫu thế là cấm Thẩm phụ tàng trữ rượu mạnh trong nhà, Thẩm Dư Quân tỉnh lại nhớ ca ca uống nhiều hơn mình mà không sao hết thì ghen tị vô cùng.