Nhật Ký Yêu Đương Của Đôi Chồng Chồng

Chương 5



Edit: Cháo

1.

Buổi tối chơi game với tiên sinh, đột nhiệt phát hiện giọng nói của anh rất thụ??? Tôi nghĩ đã có một ý tưởng nào đó không thích hợp cho lắm xuất hiện, không biết khi nào có thể đưa nó vào thực tế…

2.

Có bạn trai ghen tuông hạng hai không ai hạng nhất dục vọng chiếm hữu siêu mạnh là trải nghiệm như thế nào?

Buổi sáng đi siêu thị cùng tiên sinh, người khá là đông, vô tình va chạm với một cô gái, sau đó ngài Tưởng tức giận, nói cô nàng sờ tôi…

??????

3.

Xin lấy câu chuyện này làm chứng, sau này tôi mà còn uống rượu nữa thì mời những ai đang ngồi đây đánh chết tôi đi.

Hôm qua ra ngoài ăn với ngài Tưởng, đòi uống rượu, kết quả một ly gục, ôm đùi ngài Tưởng gọi ba ơi??!!

Sau đó ngài Tưởng còn ghi lại video để làm nhục tôi!

Ngài Tưởng: “Cưng còn muốn uống rượu nữa không?”

Tôi: “…”

Ngài Tưởng: “Nào, uống một ly, gọi ba đi, dù sao cũng không có ai khác trong nhà.”

Tôi: mỉm cười.jpg

4.

Tổng kết một chút vài lời tình tứ quê mùa mà ngài Tưởng đã nói với tôi.

Chơi game ing.

Tôi: “Ông xã đừng chơi nữa, ngủ thôi em buồn ngủ lắm rồi.”

Ngài Tưởng: “Sắp lên Vương giả rồi, chờ chút.”

Tôi: “Thăng cấp là kẻ thứ ba hả, sao anh cưng nó vậy!”

Ngài Tưởng cũng chẳng quay đầu lại nói một cách sâu xa: “Thăng cấp hay em, tôi đều muốn lên hết.”

Tôi: “??? Anh học từ đâu đấy?”

Làm việc nhà ing.

Ngài Tưởng làm vỡ một cái cốc, xét thấy tối qua bị chơi hơi ác, tôi cố ý nói: “Lớn đầu thế rồi mà chẳng làm được gì ra hồn.”

Ngài Tưởng: “Trừ em ra.”

Tôi: “…”

5.

Ngài Tưởng đột nhiên nói với tôi: “Em không thương anh.”

Tôi: “Anh nói cái píp gì thế.”

Ngài Tưởng: “Vậy đưa di động của em cho anh.”

Hai phút sau ngài Tưởng hài lòng đi ngủ, tôi xem di động một chút phát hiện ảnh dùng tài khoản WeChat của tôi đăng tin trên vòng bạn bè: Ông xã mình lúc ngủ còn biết thở nữa, ảnh thật đáng yêu, thích quá đi!!!!!

Tôi: Đờ phắc?

6.

Tôi học thiết kế mỹ thuật, năm thứ ba bắt đầu thực tập, đương nhiên là đến công ty của ngài Tưởng.

Ban đầu tôi không tình nguyện cho lắm, cứ cảm thấy như lính nhảy dù* vậy, hơn nữa ở công ty của anh sợ rằng không thể rèn luyện được gì.

*chỉ người một không quan hệ, hai không năng lực đột nhiên được làm ở vị trí cao trong một công ty

Thương lượng chuyện này với ngài Tưởng, tiên sinh đã miêu tả xã hội hiểm ác cùng lòng người xấu xa một cách vô cùng sống động, dù sao đại ý chính là toàn thế giới này chỉ có mình ảnh là người tốt.

Cuối cùng tôi vẫn theo ý ngài Tưởng gửi sơ yếu lí lịch vào công ty anh, đi đúng theo thủ tục, không để ngài Tưởng mở cửa sau cho mình.

Vào công ty rồi, là một thực tập sinh nên cơ hội gặp ngài Tưởng là rất ít. Được khoảng nửa tháng, ngài Tưởng bắt đầu tìm đủ loại lý do lừa tôi vào phòng làm việc, sau đó xảy ra một vài hình ảnh vip, tóm lại nhiều lần rồi thì lá gan chúng tôi càng ngày càng to ra, vì thế tiên sinh còn đặc biệt tìm người đến gia cố kính thủy tinh cách âm.

Trong phòng làm việc của tiên sinh có một phòng nghỉ nhỏ, dần dần bị đồ của tôi lấp đầy.

Nhưng cũng phải nói lại, mỗi lần sau khi kết thúc, nhìn dáng vẻ mặc âu phục sửa sang lại cà vạt xong bắt đầu chăm chỉ làm việc của anh là tôi cứ có xung động muốn loan tin ảnh dùng quy tắc ngầm với thực tập sinh là sao nhỉ…

7.

Hồi bé không bị đánh đòn bao giờ, tôi vẫn cho rằng đánh mông không đau.

Sau đó từ ngày hôm trước đến tận bây giờ còn chưa tiêu sưng!

Đồ khốn này…

8.

Cuộc sống vui vẻ của đôi chồng chồng già.

Trước khi hành sự:

Ngài Tưởng: “Mở đèn.”

Tôi: “Không muốn đâu.”

Ngài Tưởng: “Nếu không sẽ nhắm không chuẩn…”

Sau khi hành sự:

Ngài Tưởng: “Lấy chăn, chúng ta qua phòng khách ngủ, mai đổi drap giường sau.”

Đúng, trình tự về cơ bản là thế đó.