Nhất Niệm Thành Ma

Chương 22: Lập tức giao lệnh bài ra



Ông ta biết rõ Mộng Dao có địa vị thế nào trong tông, hơn nữa ông ta thật sự đã làm những chuyện này.

Cái khác không nói, vị trí trưởng lão thì nhất định không còn nữa, có thể tiếp tục ở lại Thiên Vũ Thần Tông hay không cũng khó nói.

Ông ta khẩn cầu nhìn về phía La Vân, muốn hắn ta giải quyết phiền toái này giúp mình.

Nhưng lúc này vẻ mặt La Vân rất âm trầm, cũng không có cách nào.

So với Mộng Dao thì địa vị trong tông của hẳn ta đáng là gì?

Hản ta chỉ có thể truyền âm cho trưởng lão chủ khảo: "Trở về đi từ chức trưởng lão, ta sẽ đề cử ngươi với phụ thân để ngươi đi đến La gia làm trưởng lão khách khanh (1), sẽ không bạc đãi ngươi."

(1) Khách khanh: Là những người đã có thành tựu rồi mới gia nhập tông môn. Tông môn cung cấp tài nguyên đổi lại họ phải phục vụ cho tông môn. Độ trung thành với tông môn không cao.

Nghe thế, trưởng lão chủ khảo hoàn toàn tuyệt vọng.

Khách khanh La gia có thể sánh bằng chức trưởng lão Thiên Vũ Thần Tông hay sao, nhưng ông ta đắc tội với Mộng Dao nên chỉ có thể nghe La Vân sắp xếp.

"Lập tức giao lệnh bài ra." Mộng Dao lạnh lùng nói.

Lúc này nàng không còn có dáng vẻ quyến rũ nữa, sự lạnh lẽo thấu xương cộng thêm dung nhan tuyệt đẹp của nàng

làm lông tơ người ta dựng thẳng lên.

Trưởng lão chủ khảo không dám do dự mà ngoan ngoãn giao lệnh bài cho Mộng Dao.

Mộng Dao nhận lấy lệnh bài rồi cao giọng mà nói: "Trận khảo hạch Thất Phong này để ta phụ trách, ta sẽ khôi phục sự áp chế cho tất cả mọi người!"

Khi nói chuyện, lệnh bài chớp động tia sáng.

Sau một khắc, Phương Thần cảm thấy uy áp trên người mình lập tức biến mất, trở nên vô cùng nhẹ nhàng.

Trái lại Tô Uyển Nhi đột nhiên cảm nhận được sự áp chế. kinh khủng bao trùm toàn thân.

"A!"

Tiếng kêu thảm thiết lập tức vang lên, Tô Uyển Nhi trực tiếp bay từ cầu thang Thông Thiên ra ngoài rồi đập mạnh xuống đất rồi liên tục phun ra mấy ngụm máu tươi, trông hết sức chật vật.

Mà La Ngạo cũng kêu lên một tiếng đau đớn, nhưng vẫn chịu đựng được áp chế đột nhiên tăng mạnh.

Cảnh này làm mọi người lập tức hiểu ra.

"Thì ra Tô Uyển Nhi này có thể leo nhanh như vậy là vì giảm bớt áp chế”

"Khó trách, ta đã nói rồi, thực lực của Tô Uyển Nhi này rất bình thường, làm sao có thể đột nhiên quật khởi."

"Đúng thế đúng thế”

"Gian lận trong khảo hạch Thất Phong, thật là đáng xấu hổ"

Đám người khinh bỉ nhìn qua Tô Uyển Nhị, làm ả ta đau đớn đồng thời cũng xấu hổ tức giận.

"Phương Thần!" Ả ta chỉ có thể cúi đầu, âm thầm cắn răng.

Đầu do tên khốn nạn Phương Thần này, nếu hẳn sớm bị loại thì chuyện ả gian lận sẽ không bị phát hiện, đều do tên tạp chủng kiat

Vẻ mặt La Vân cũng cực kỳ âm trầm, nhưng hẳn ta không dám nói thêm cái gì, chỉ có thể ác độc nhìn về phía Phương Thần.

Đầu là vì tên cẩu tạp chủng này làm mình tổn thất một Đại tướng trong tông.

Vẻ mặt Phương Thần luôn rất kiên định, hẳn cũng không vui sướng vì áp chế được giảm bớt mà chỉ tiếp tục trèo lên, tốc độ nhanh hơn trước đó không biết bao nhiêu lần.