Nhất Sinh Nhất Thế Tiếu Hoàng Đồ

Chương 36: Ngươi biết ta có ưu điểm gì sao?



Vị cô nương này có ưu điểm gì chứ? Ngoại trừ dung mạo xinh đẹp thì hình như không còn gì nữa. Vì sao nàng dám tự tin như vậy, hơn nữa còn nói với vẻ mặt chính khí lẫm liệt?

Lục Oản Oản cũng bị Dạ Mị làm cho nghẹn lời, giận dữ lườm Dạ Mị nói: "Ưu điểm? Ngươi có ưu điểm gì thì cũng chỉ là một..."

Dạ Mị sắc mặt không thay đổi, lạnh giọng ngắt lời ả: "Vậy ngươi muốn chúng ta cùng phân tích những ưu điểm tốt nhất mà ta đã phát hiện ở bản thân một chút sao?"

Thế nhân không biết về những ưu điểm của nàng, đó là sự vô tri của họ, nhưng là nàng rất khẳng khái, sẽ không ngại nói cho họ biết.

Lục Oản Oản: "???"

Trên đời sao lại có người mặt dày như vậy chứ?

Binh lính: "..." Vị cô nương này thật sự có phần không biết xấu hổ.

Lục Oản Oản sắc mặt lúc đỏ lúc trắng nghẹn khuất nửa ngày, cuối cùng vẫn nổi giận, quay đầu lại quát: "Bắt lấy ả cho ta!"

Binh lính lập tức vây lên: "Vâng, phu nhân!"

Dạ Mị nhìn thoáng qua các binh lính vây quanh mình, mọi người đồng loạt đi lên bắt người.

Dạ Mị rút dao găm từ trong tay áo ra, đùa nghịch trong lòng bàn tay, ánh mắt lạnh lùng nhìn Lục Oản Oản: "Nghe nói ngươi vừa mới làm mẹ, ta vốn lương thiện hữu hảo, không đành lòng để cho đứa trẻ mới sinh ra đã mất mẹ, cho nên sau khi nghe ngươi mắng ta cũng không định xử lí ngươi. Ngươi chắc là muốn động thủ chứ?"