Nhất Thế Chiến Long

Chương 25: Không còn đường lui!



Tập đoàn Tô thị là một trong những công ty trọng điểm của thành phố Tô Giang, có trụ sở tại khu phát triển công nghệ cao Tô Giang, là một khu công nghiệp quy mô lớn.

Giống như những doanh nghiệp tư nhân khác ở Long quốc, sau khi Tô thị đạt đến quy mô nhất định mới bắt đầu lộ ra những khuyết điểm của doanh nghiệp tư nhân- đó là vấn đề về quản lý, hoạt động và khai thác đều không theo kịp tiến độ phát triển của công ty.

Vào thời điểm hiện tại, Tô Viễn Sơn đã sáng suốt và quyết đoán, tiến hành cải cách lớn cho công ty, tuyển nhân tài số lượng lớn, quy các vấn đề về chuyên môn cho các chuyên gia.

Trong đó bao gồm cả một số đổng sự trong ban quản lý cấp cao, thậm chí cả thành viên trong ban hội đồng quản trị.

Hôm nay, trong số các thành viên của ban quản trị tập đoàn Tô thị, chỉ có năm người Tô Viễn Sơn, Tô Thế Vĩ, Tô Thế Kiệt, Tô Thế Ninh và Tô Lỵ, bốn người còn lại đều là giám đốc điều hành cấp cao được tuyển từ bên ngoài.

Chín giờ sáng hôm sau, tập đoàn Tô thị tổ chức họp hội đồng quản trị.

Tám giờ năm mươi phút, ngoại trừ Tô Viễn Sơn, tất cả các thành viên của ban quản trị đã chờ sẵn trong phòng họp.

“Tổng giám đốc Tô, ông đã có biện pháp giải quyết vấn đề chưa?”

Trong phòng họp yên tĩnh, giám đốc điều hành bộ phận kĩ thuật nhịn không được đành mở miệng hỏi, khuôn mặt tràn đầy mong đợi.

Kể từ sau sự cố của tập đoàn Tô thị, Tô Viễn Sơn đã tổ chức tổng cộng ba cuộc họp hội đồng quản trị, nhưng đều chưa thể giải quyết vấn đề.

Nghe giám đốc kĩ thuật hỏi, giám đốc tài chính và một phó giám đốc tuyển ngoài khác cũng chuyển sự chú ý sang Tô Thế Vĩ.

Chỉ có Tống Vận- giám đốc điều hành của Tô thị là vẫn thờ ơ.

Với tư cách là trợ thủ đắc lực của Tô Thế Vĩ, Tống Vận là người đáng tin cậy tuyệt đối của Tô Thế Vĩ.

Tối qua khi nhận được điện thoại từ Tô Thế Vĩ, trong điện thoại đã biết được mục đích của Tô Viễn Sơn khi mở cuộc họp lần này- để Tô Thi Vận thay thế ông ta, trở thành giám đốc điều hành mới của công ty.

Tin tức này khiến ông ta rất phiền muộn, cũng rất căm phẫn, tập đoàn xảy ra chuyện, không phải lỗi do ông ta, vì sao lại đổ hết trách nhiệm cho ông ta?

“Chủ tịch Tô và tôi vẫn đang gắng sức nghĩ biện pháp”.

Tô Thế Vĩ mặt không biểu cảm đáp lại một câu, đồng thời nhận thấy rõ ràng Tống Vận đang trầm mặc và đè nén tức giận, trong lòng cười thầm.

Hôm nay, ông ta muốn thể hiện tầm ảnh hưởng và quyền hành của mình đối với công ty trong cuộc họp hội đồng quản trị này, để Tô Viễn Sơn hiểu rằng, quyết định cho Tô Thi Vận đảm nhận vị trí giám đốc điều hành là một quyết định ngu ngốc nhường nào.

Mà Tống Vận lại là quân cờ dùng để đối phó Tô Viễn Sơn của Tô Thế Vĩ.

Đúng chín giờ, Tô Viễn Sơn đi cùng Tô Thi Vận vào phòng họp.

Cốc cốc cốc…

Ngay lập tức, mọi người trong phòng họp đều hướng mắt về Tô Thi Vận.

Trong đó, ánh mắt của Tô Thế Vĩ, Tô Thế Kiệt, Tô Thế Ninh và Tống Vận đều chứa ác ý, Tô Thế Ninh vẫn bình tĩnh như mọi khi, ba người còn lại không thuộc nhà họ Tô thì tỏ vẻ khó hiểu: Cô ấy là ai?

Không có đáp án, nhưng khi họ nhìn thấy Tô Thi Vận ngồi kế bên chỗ ngồi của Tô Viễn Sơn, đồng tử đồng loạt co lại!

Thứ tự chỗ ngồi trong phòng họp, biểu thị cho thân phận và địa vị!

Lý trí mách bảo họ, người phụ nữ xinh đẹp xa lạ trước mắt, sẽ trở thành một nhân vật quan trọng!

“Ngày hôm nay, chúng ta tổ chức họp hội đồng quản trị vì hai mục đích. Thứ nhất, thông báo bổ nhiệm, miễn nhiệm nhân sự. Thứ hai, tiếp tục bàn bạc biện pháp giải quyết vấn đề hiện tại của công ty”.

Như để xác nhận phán đoán của bọn họ, Tô Viễn Sơn đảo mắt một lượt, đi thẳng vào vấn đề và nêu rõ mục đích của cuộc họp hôm nay, sau đó nói: “Trước khi bắt đầu, tôi xin giới thiệu một chút, đây là cháu gái của tôi Tô Thi Vận”.

“Chào mọi người”.

Tô Thi Vận đứng dậy, khẽ cúi đầu chào mọi người.

“Trước tình hình hiện tại của công ty, để giải quyết vấn đề mà công ty đang gặp phải, tôi đề nghị cô Tô Thi Vận giữ chức giám đốc điều hành kiêm phó chủ tịch của công ty, Tống Vận tiếp tục giữ chức vụ đổng sự kiêm phó tổng giám đốc”.

Sau khi Tô Thi Vận ngồi xuống, Tô Viễn Sơn đã trực tiếp lên tiếng về việc đề nghị bổ nhiệm Tô Thi Vận.

Bất ngờ khi nghe lời tuyên bố của Tô Viễn Sơn, ngoại trừ Tô Thế Vĩ, ba giám đốc điều hành khác đã liếc sang Tống Vận.

Bọn họ rất rõ ràng, tuy Tống Vận vẫn tạm thời giữ chức vụ đổng sự kiêm phó tổng giám đốc, nhưng cũng chỉ là tạm thời, việc thay thế giám đốc cần phải mở cuộc họp cổ đông. Tống Vận nhận thức được điểm này, ngẩng đầu, vẻ mặt âm trầm nhìn Tô Viễn Sơn: “Chủ tịch Tô, tôi nghĩ rằng trong những năm qua kể từ khi vào công ty, tôi luôn làm việc chăm chỉ, nỗ lực rất nhiều vào việc phát triển của công ty, nhưng lần này công ty gặp vấn đề, tuyệt đối không thuộc trách nhiệm của tôi. Tôi không hiểu, vì sao ông lại làm như vậy?”

Nghe lời Tống Vận, ba vị giám đốc khác đồng thời nhìn qua Tô Viễn Sơn, chờ đợi câu trả lời từ Tô Viễn Sơn.

Tô Viễn Sơn muốn đưa người nhà họ Tô vào ban giám đốc, điều này có thể hiểu được, nhưng lại bãi chức Tống Vận, điều này khiến họ cảm thấy bất an.

Ai có thể đảm bảo rằng trong những cuộc họp lần tới không đến lượt bọn họ chứ?

“Tống Vận, chủ tịch Tô làm như vậy là vì cô Tô Thi Vận đã hứa sẽ giải quyết vấn đề cho công ty, cô ấy sẽ khôi phục giá cổ phiếu của công ty về một nửa giá thị trường lúc cao điểm, đồng thời giải quyết vấn đề đối tác chấm dứt hợp tác và kiện công ty!”

Ngay khi Tô Viễn Sơn định nói, Tô Thế Vĩ đã lên tiếng trước.

Xì xào...

Tô Thế Vĩ vừa nói xong, cả hội trường náo động.

Trong đó có Tống Vận, bốn vị giám đốc,đều kinh ngạc nhìn Tô Thi Vận.

Với tư cách là đổng sự và cán bộ của công ty, họ đều nhận thức được vấn đề mà tập đoàn Tô thị gặp phải, họ cũng hiểu rõ, Tô Viễn Sơn cùng những người khác đã thử mọi cách trong suốt thời gian qua đều không có tác dụng, Tô Thi Vận sẽ giải quyết bằng cách nào đây?

Tô Thế Kiệt, Tô Lỵ, Tô Thế Ninh cũng đồng dạng nhìn về phía Tô Thi Vận.

Cũng bởi đã tham gia cuộc họp gia đình vào tối qua, bọn họ đều rõ ràng, ý tứ trong lời nói vừa rồi của Tô Thế Vĩ đã đẩy Tô Thi Vận vào đống lửa!

Nếu Tô Thi Vận không làm được, chẳng những không thể kế nhiệm Tô Viễn Sơn trở thành chủ tịch Tô thị trong tương lai, mà nếu giữ chức vụ quan trọng trong công ty, cô ấy cũng sẽ bị mọi người kịch liệt phản đối!

Đến lúc đó, dù Tô Viễn Sơn vẫn khăng khăng cố chấp, cũng rất khó có thể chống lại ý kiến của mọi người.

Suy cho cùng, những quyết định quan trọng liên quan đến công ty đều phải thông qua họp cổ đông và hội đồng quản trị.

“Thế Vĩ, con hơi quá đáng rồi đấy”.

Tô Viễn Sơn phút chốc đã nhìn thấu tâm tư của Tô Thế Vĩ liền trừng mắt, trách móc ông ta. “Bố, Tống Vận làm việc chăm chỉ ở công ty đã nhiều năm, đột ngột bị thay thế, đương nhiên là thấy ấm ức, con chỉ đang giải thích thôi. Nhưng những điều con nói đều là sự thật. Thế Kiệt, Thế Ninh, tiểu Lỵ tối hôm qua đều có mặt, bọn họ đều đã nghe đã thấy cả rồi”.

Tô Thế Vĩ nói tới đây, nhìn Tô Thi Vận với vẻ mặt đầy giễu cợt: “Tô Thi Vận xác thực đã ngầm thừa nhận làm những việc này”.

Nghe Tô Thế Vĩ nói, lại thấy vẻ chế nhạo của ông ta, Tô Thi Vận cau mày.

Cô ấy biết, Tô Thế Vĩ đang cố gắng đe dọa mình, đồng thời cũng đào cho cô một cái hố.

Nếu bây giờ cô ấy im lặng, khác nào nói với mọi người rằng tối hôm qua cô ấy chỉ nói nhảm.

Như vậy, chắc chắn trong tương lai cô ấy sẽ bị các đổng sự khác trong công ty coi thường, rất khó phát triển công việc, cũng sẽ làm giảm uy tín của Tô Viễn Sơn trong công ty.

“Phải, tôi đã đồng ý với chủ tịch Tô, sẽ giải quyết một trong hai việc này”.

Tô Thi Vận bày tỏ quan điểm trước công chúng.

Tuy biết rằng đây là cái hố mà Tô Thế Vĩ đào cho mình, nhưng để thắng cược và để Khương Vô Danh ở lại nhà họ Tô, cô ấy vẫn chọn nhảy xuống cái hố đó.

Thậm chí, đối với cô ấy, dù cho phía trước là núi đao biển lửa, cô ấy cũng sẽ không chút do dự đi qua!

Nghe được lời của Tô Thi Vận, ánh mắt Tô Thế Kiệt và Tô Lỵ hiện lên sự giễu cợt.

Còn Tô Thế Ninh thì tỏ vẻ đồng cảm.

Bọn họ đều không tin tưởng Tô Thi Vận có thể có thể giải quyết được hai việc này.

Tô Viễn Sơn cũng không tin.

Hiện tại, ông ta muốn nói giúp cho Tô Thi Vận, nhưng nghĩ đến trận cá cược mà Khương Vô Danh thay mặt cho Tô Thi Vận chấp nhận tối qua thì lại cảm thấy bất lực.

Hiện giờ Tô Thi Vận đã không còn đường lui nữa rồi!

Kẽo kẹt!

Đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra, trợ lý của Tô Viễn Sơn nhanh chóng bước vào phòng họp.

“Cậu không biết là chúng tôi đang họp hội đồng quản trị hay sao? Ai cho cậu tự ý vào đây?”

Tô Thế Vĩ tức giận nói ngay tại chỗ.

“Xin lỗi, chủ tịch Tô, tôi có chuyện quan trọng cần báo cáo với giám đốc Tô, nhất thời vội vàng nên quên gõ cửa…”

Trợ lý của Tô Viễn Sơn lên tiếng xin lỗi.

“Có chuyện gì quan trọng hơn họp hội đồng quản trị sao?”

Tô Thế Vĩ lạnh lùng gắt lên.

“Giá cổ phiếu của công ty đã tăng trưởng lên 150%!”

Trợ lý của Tô Viễn Sơn nóng lòng muốn nói,toàn thân anh ta như được bơm tiết gà, run lên vì phấn khích.

...