Nhất Thế Chiến Long

Chương 24: Chấp hành mệnh lệnh vô điều kiện



Bởi vì Tô Thế Vĩ và những người khác kiên quyết phản đối, cộng thêm Khương Vô Danh thay Tô Thi Vận nhận lời “cá cược” của Tô Thế Vĩ, Tô Viễn Sơn chỉ có thể từ bỏ quyết định để cho Tô Thi Vận tiếp nhận chức vụ chủ tịch của tập đoàn Tô Thị.

Ông ta đề nghị Tô Thi Vận tạm thời giữ chức vụ CEO (giám đốc điều hành) của tập đoàn Tô Thị và đồng thời cũng là Phó giám đốc của tập đoàn.

Nếu Tô Thi Vận có thể đưa giá cổ phiếu của tập đoàn Tô Thị trở lại một nửa thời kỳ đỉnh cao hoặc làm cho các công ty dược phẩm đó tiếp tục hợp tác với tập đoàn Tô Thị, thì ông ta sẽ lập tức bổ nhiệm Tô Thi Vận làm chủ tịch.

Đối với quyết định này của Tô Viễn Sơn, Tô Thế Vĩ và những người khác không có bất kì phản đối nào.

Cho dù Tô Thi Vận giữ chức CEO hay Phó chủ tịch tập đoàn, cô ấy cũng không thể gây ra bất kỳ mối đe dọa nào cho Tô Thế Vĩ.

Huống hồ chuyện Tô Thi Vận làm tập đoàn Tô Thị trở lại một nửa thời kỳ đỉnh cao hoặc làm cho các công ty dược phẩm đó tiếp tục hợp tác với tập đoàn Tô Thị …

Bọn họ thà tin ở trên đời này có quỷ, cũng không tin Tô Thi Vận có thể làm được!

Vì tin chắc vào điều này nên trong bữa ăn họ không nhắc lại chuyện này nữa.

Thậm chí, khi Tô Thế Vĩ rời đi, ông ta vẫn hướng về phía Tô Thi Vận “cổ vũ” với nụ cười trên môi: Thi Vận, cố lên! Chú chờ cháu mang lại bất ngờ cho mọi người!

“Ông nội già rồi nên hồ đồ sao, sao ông ấy có thể nghĩ đến việc để Tô Thi Vận đảm nhận chức chủ tịch chứ?”

Trên đường trở về, Tô Võ cùng Tô Thế Vĩ, Hạ Hồng đi chung với nhau, vừa lái xe vừa bất mãn nói.

“Ông nội của con có lẽ muốn kiềm hãm bố, nhưng đồng thời cũng lo lắng chúng ta sẽ cướp đi cổ phần mà chú hai của con để lại“.

Tô Thế Vĩ cười lạnh.

Vì Tô Thế Kiệt đã bán cổ phần của mình để trả nợ cờ bạc cho con trai Tô Nhạc nên ông ta không thể ngẩng cao đầu trong nhà họ Tô nữa, Tô Thế Ninh từ nhỏ đến lớn đã không tranh đoạt gì.

Ở trong tình huống như vậy, nếu Tô Viễn Sơn rút lui hoặc buông xuôi, Tô Thế Vĩ sẽ thống trị nhà họ Tô và tập đoàn Tô Thị!

“Năm đó Tô Thi Vận đã lấy trộm đan dược khí huyết mà ông nội đã chuẩn bị cho con, đưa nó cho thằng con hoang Khương Vô Danh uống. Lần này con giúp ông nội đề cử Tưởng Chính Nghĩa, giúp Tô Thi Vận chấm dứt hôn ước kia, cũng muốn nhân cơ hội này để làm thân với Tưởng Chính Nghĩa.

Nhưng kết quả Tưởng Chính Nghĩa lại bị điều tra —— Tô Thi Vận thật đúng là thứ sao chổi, trời sinh để khắc con!”

Tô Võ phẫn nộ ngút trời, nói: “Sớm biết vậy lúc nãy con đã nói thêm một câu nữa, đuổi Tô Thi Vận cút ra khỏi nhà họ Tô luôn!”

“Dù sao Tô Thi Vận cũng là hậu duệ của nhà họ Tô, để cho nó ở lại đi, đuổi thằng con hoang kia đi là được“.

Đầu tiên Tô Thế Vĩ an ủi Tô Võ một câu, sau đó có chút tò mò hỏi: “Tưởng Chính Nghĩa đã phạm vào chuyện gì mà bị điều tra không?”

“Nghe nói người nhà họ Trịnh ở Quế Sơn đã làm rất nhiều việc phạm pháp, Tưởng Chính Nghĩa cũng tham gia vào, chống lưng cho nhà họ Trịnh, tình huống cụ thể con cũng không rõ là thế nào”.

Tô Võ kể lại tin tức mình nghe được.

Với địa vị và cấp bậc của mình, anh ta không thể biết được nội tình, bằng không thì khi nhìn thấy Khương Vô Danh, sao anh ta có thể kiêu ngạo ương ngạnh như vậy, mà sẽ vẫy đuôi như một con chó mặt xệ!

Nếu thật như vậy thì tương lai của anh ta sẽ tươi sáng hơn.

Cùng lúc đó.

Tại phòng làm việc của Võ bộ Tô Giang.

Trần Dũng – người nắm quyền mới của văn phòng Võ bộ, vẫn đang sắp xếp công việc trong văn phòng, kết quả phát hiện có một nhiệm vụ cấp bách khiến anh ta cảm thấy khó lòng giải quyết - điện chủ của Chiến Long Điện đã đến Tô Giang, anh ta nên làm cái gì bây giờ?

Không có câu trả lời.

Trần Dũng vắt hết óc suy nghĩ thật lâu cũng không nghĩ ra được lí do, sau đó anh ta gọi cho người phụ trách của Võ bộ Giang Nam.

“Bộ trưởng Nhan, tôi có một vấn đề liên quan đến công việc muốn xin lời khuyên của ông”. Trần Dũng nói thẳng vào vấn đề.

Ở Long Quốc, các võ giả trong giới võ học gọi những người phụ trách của Võ bộ là sứ giả, nhưng trong Võ bộ, tất cả các nhân viên đều xưng hô theo chức vụ.

“Chuyện của Điện chủ Chiến Long Điện phải không?”, Nhan Quân tâm như gương sáng nói.

“Vâng, bộ trưởng Nhan. Có một vị Phật lớn như vậy ở đây, tôi cảm thấy hơi sợ”. Trần Dũng phát sầu mà nói.

“Cậu không cần quá lo lắng, cậu ta từng hứa hen với tôi rồi, sẽ không chủ động gây sự, huống chi là gây phiền toái cho chúng ta!”, Nhan Quân nói.

“Vậy lỡ có người không có mắt chọc tới anh ta thì phải làm sao? Ngoài ra, anh ta ta còn đang ở nhà họ Tô tại Tô Giang. Ở đây tôi có một người tên là Tô Võ, là người của nhà họ Tô. Liệu tôi có nên lợi dụng mối quan hệ với Tô Võ để đi thăm Điện chủ của Chiến Long Điện không?”, Trần Dũng hỏi xin lời khuyên.

“Không cần đâu, cậu cứ làm bộ như không biết gì, chờ có chuyện gì xảy ra rồi tính tiếp“.

Nhan Quân cho lời khuyên, sau đó cười khổ nói: “Về phần cậu nói có người không có mắt mà đắc tội tới anh ta, thì cũng chỉ có thể trách người đó xui xẻo tám đời mà thôi!”

“Tôi hiểu rồi, bộ trưởng Nhan“.

Trần Dũng đáp lại, tin tưởng sâu sắc.

Đó là chiến thần chỉ mới hai mươi tuổi thôi!

Là người mà Chiến Thần Tần Viễn Chinh – một trong những người đứng đầu của Võ bộ Long Quốc cũng phải cố gắng hết sức để dụ dỗ sao?

Sau khi cuộc gọi kết thúc, Trần Dũng nghĩ trong lòng như thế.

……

Ngay khi người nắm quyền mới của Võ bộ Tô Giang Trần Dũng đang hoảng sợ trước việc Khương Vô Danh đến Tô Giang, thì Khương Vô Danh đi tới trước cửa phòng của Tô Thi Vận, gõ cửa: “Chị, chị ngủ rồi à?”

“Vào đi“.

Tô Thi Vận mở cửa phòng ra.

“Chị, chị đang suy nghĩ biện pháp giải quyết sao?”, Khương Vô Danh đi vào phòng hỏi.

“Haizz… Vô Danh, tập đoàn Tô Thị đang gặp vấn đề rất nghiêm trọng, muốn hoàn thành được hai việc kia quả thật rất khó. Vừa rồi em quá manh động, không nên cược như vậy với hai bố con Tô Thế Vĩ và Tô Võ. Lỡ như chị không làm được, thì chuyện không làm chủ tịch tập đoàn Tô Thị chỉ là chuyện nhỏ. Họ sẽ ép em phải rời khỏi nhà họ Tô, vậy em phải làm sao bây giờ?”

Tô Thi Vận thở dài, vẻ mặt đầy buồn bã.

“Chị, em tin chị sẽ làm được mà“.

Khương Vô Danh hồn nhiên cười, sau đó hỏi: “Chị, chị định làm thế nào?” “Giá cổ phiếu của tập đoàn Tô Thị giảm mạnh chủ yếu là do nguyên liệu dược cung cấp cho các công ty dược phẩm có vấn đề. Trước tiên em muốn tìm hiểu những nguyên liệu dược đó rốt cuộc có vấn đề gì, tại sao những vấn đề đó lại xảy ra, sau đó căn cứ vào những vấn đề đó tìm ra biện pháp giải quyết.

Cuối cùng, chúng ta sẽ đến gặp các công ty dược phẩm đó để bàn việc tiếp tục hợp tác.

Chỉ cần vấn đề này được giải quyết, tập đoàn Tô Thị có thể hoạt động bình thường, giá cổ phiếu của công ty sớm muộn gì cũng sẽ trở lại mức giá bình thường”.

Tô Thi Vận ổn định cảm xúc một chút, nói ra kế hoạch của mình, cũng nói lí do tại sao mình làm như vậy, nhưng hàng lông mày lại nhíu chặt.

Bởi vì cô ấy biết rất rõ rằng nếu Tô Viễn Sơn hay Tô Thế Vĩ ra mặt thì cũng chưa chắc thuyết phục được những công ty dược phẩm đó tiếp tục hợp tác, cho nên, để đạt được điều mình vừa nói là hy vọng vô cùng xa vời.

“Chị, nếu chúng ta tìm được một công ty dược phẩm tốt hơn để hợp tác với tập đoàn Tô Thị, liệu chúng ta có thể giải quyết được vấn đề này không?”

Khương Vô Danh suy nghĩ một lúc rồi hỏi lại, tuy anh không thành thạo việc điều hành kinh doanh, nhưng anh nhớ lại phần báo cáo vào buổi chiều của Tần Tiểu Trí, hiểu rằng tất cả các công ty dược phẩm hợp tác với tập đoàn Tô Thị đều có vấn đề với nguyên liệu dược do tập đoàn Tô Thị cung cấp mà ngưng hợp tác, hơn nữa đang kiện tập đoàn Tô Thị.

Việc này chắc chắn là có vấn đề.

Trên đời này sao có thể có sự trùng hợp như vậy được?

“Dĩ nhiên giải quyết theo cách này sẽ hay hơn, nhưng khả năng đó gần như không thể xảy ra”.

Tô Thi Vận thở dài nói: “Chị đã kiểm tra thông tin và phát hiện các công ty dược phẩm hợp tác với tập đoàn Tô Thị được coi là những công ty dược phẩm lớn ở Long Quốc. Ở Long Quốc, công ty dược phẩm duy nhất mạnh hơn những dược phẩm đó là tập đoàn dược phẩm Long Đằng.

Tập đoàn dược phẩm Long Đằng là một trong những tập đoàn dược phẩm lớn nhất Long Quốc và thậm chí lớn nhất thế giới, là sản nghiệp y học của Lý gia.

Tập đoàn Tô Thị đã nhiều lần cố gắng để được cung cấp nguyên liệu dược cho công ty này nhưng đều không thành công.

Hiện nay tập đoàn Tô Thị gặp nhiều vấn đề như vậy, làm sao Long Đằng có thể đồng ý hợp tác được?”

Nhà họ Lý sao?

Khương Vô Danh nghĩ thầm trong lòng.

Về nhà họ Lý thì anh còn biết nhiều hơn cả Tô Thi Vận.

Nhà họ Lý không chỉ là gia tộc y học tiếng tăm vang dội nhất ở Long Quốc mà còn kiểm soát việc sản xuất và bán thuốc gen với khí huyết ở Long Quốc.

Mà cho dù là thuốc gen hay là khí huyết thì đều là những thứ mà các võ giả ước mơ tha thiết.

Trong số đó, thuốc gen có thể cải thiện gien của võ giả và nâng cao tiềm năng của họ, trong khi thuốc khí huyết có thể hỗ trợ các võ giả luyện tập và tăng tốc độ cải thiện sức mạnh.

“Vậy có biện pháp nào có thể đem giá cổ phiếu của tập đoàn Tô Thị trở lại bình thường không?”, Khương Vô Danh lại hỏi.

“Nếu muốn giá cổ phiếu của công ty trở lại bình thường thì công ty phải hoạt động bình thường. Tất nhiên, cũng cần có một chút thủ đoạn vận hành vốn để có thể làm tăng giá cổ phiếu của công ty trong thời gian ngắn.

Ví dụ, các cổ đông của công ty mua lại cổ phiếu với số lượng lớn, các tư bản tăng lượng nắm giữ cổ phiếu công ty với số lượng lớn, v.v”.

Tô Thi Vận tiếp tục thở dài nói: “Theo chị được biết, toàn bộ tập đoàn Tô Thị và nhà họ Tô không còn nhiều vốn lưu động nữa. Đây là lý do tại sao Tô Thế Kiệt đã bán cổ phiếu để lấy tiền trả nợ cờ bạc cho Tô Nhạc..

Do đó, biện pháp mua lại của cổ đông công ty sẽ không hiệu quả.

Nếu hoạt động của công ty có vấn đề, cổ đông vốn sẽ chỉ giảm mạnh hoặc thậm chí thanh lý cổ phiếu của công ty, không thể tăng lượng nắm giữ của họ.

Suy cho cùng, các tổ chức vốn tham gia thị trường chứng khoán là vì muốn kiếm tiền, huống chi vẫn có những nhà đầu tư bán lẻ cũng làm theo“.

“Ra là như vậy“.

Nghe Tô Thi Vận nói tiếp, Khương Vô Danh đã có đã nghĩ ra được bước đầu của kế hoạch, nhưng anh cũng không trực tiếp giải thích với Tô Thi Vận, mà chỉ nhắc nhở, nói: “Chị à, chị cũng đừng quá lo lắng, cũng đã muộn rồi, chị rửa mặt nghỉ ngơi sớm đi”.

“Ừ, em cũng vậy“.

Tô Thi Vận nhẹ nhàng đáp lại, sau đó tiễn Khương Vô Danh ra khỏi phòng, tuy nhiên, cô ấy không có rửa mặt nghỉ ngơi ngay lập tức như lời của Khương Vô Danh, mà thay vào đó là tiếp tục ngồi trước máy tính và kiểm tra thông tin.

Khương Vô Danh xuyên qua cửa kính trong phòng nhìn thấy rõ cảnh tượng này, cảm thấy có chút đau lòng, sau đó trở về phòng, lập tức gọi cho Tần Tiểu Trí.

“Tiểu Trí, ngoài việc điều tra kẻ chủ mưu đằng sau nhà họ Tô, giúp tôi làm ba việc này nữa”.

Cuộc gọi đã được kết nối, Khương Vô Danh đưa ra chỉ thị với giọng điệu không thể nghi ngờ.

“Sếp, ba chuyện gì?”, Tần Tiểu Trí cung kính hỏi.

“Thứ nhất, mau chóng điều tra rõ công ty dược phẩm nào đã chấm dứt hợp tác với tập đoàn Tô Thị và muốn kiện tập đoàn Tô Thị“.

“Thứ hai, dùng tiền của Chiến Long Điện để nâng giá cổ phiếu của tập đoàn Tô Thị trong thời gian ngắn nhất, khôi phục giá trị thị trường của tập đoàn Tô Thị về một nửa thời kỳ đỉnh cao và đảm bảo giá cổ phiếu sẽ không giảm xuống!”

Khương Vô Danh nói đến đây, anh dừng lại một chút rồi mới tiếp tục: “Thứ ba, liên lạc với Thiên Ưng, bảo anh ta thu thập thông tin về Lý gia và tập đoàn dược phẩm Long Đằng rồi gửi cho tôi qua email nội bộ trong thời gian ngắn nhất”.

“Tôi đã rõ, sếp!”

Tần Tiểu Trí lập tức nhận lệnh, cũng không hỏi Khương Vô Danh vì sao phải làm như vậy.

Bởi vì, tuân theo mệnh lệnh của Khương Vô Danh vô điều kiện đã trở thành thói quen của Tần Tiểu Trí và các thành viên khác của Chiến Long Điện, gần như là hình thành phản xạ có điều kiện!