Nhóc Thanh Mai

Chương 1: Tàu điện ngầm



Editor: Byredo

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.co. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Tàu điện ngầm đã đến, Tô Nhiễm theo dòng người đi vào trong khoang tàu, đang suy nghĩ đến tin tức mà mẹ nói với mình, rằng Hạ Cẩn Ngôn sẽ tới thành phố H chơi mấy ngày, đồng thời ở nhờ nhà mình, bảo mình tiếp khách cho tốt.

Tô Nhiễm và Hạ Cẩn Ngôn lớn lên cùng nhau, có thể nói là thanh mai trúc mã, năm Tô Nhiễm lên cấp ba, ba cô chuyển công tác, nên cô cũng theo ông đến thành phố H học tập. Trong thời gian đó, cô vẫn duy trì liên lạc với Hạ Cẩn Ngôn. Năm nay, bọn họ vừa kết thúc kì thi đại học, hẹn nhau cùng thi vào đại học 211* ở thành phố H. Nhân lúc kì thi đại học đã kết thúc, Hạ Cẩn Ngôn nói muốn qua đây chơi với cô, tiện thể làm quen với thành phố mình sẽ ở trong bốn năm tới.

*Đại học 211: Tất cả các trường thuộc danh sách “Dự án 221” đều là những trường trọng điểm, có thế mạnh cũng như thành tích đào tạo vô cùng xuất sắc trong các lĩnh vực khác nhau. Điều kiện xét tuyển của các trường đại học 211 rất khắt khe, đòi hỏi sự nỗ lực học tập không ngừng của sinh viên và chất lượng đào tạo, chất lượng đầu ra vô cùng được chú trọng.

Đang nghĩ linh tinh thì lại có một đợt người nữa ùa vào tàu điện ngầm, Tô Nhiễm bị đẩy vào góc, cô điều chỉnh tư thế một chút để có thể đứng thoải mái hơn, chuẩn bị thiếp đi nghỉ ngơi một lát, rốt cuộc thì còn gần một tiếng nữa mới tới trạm.

Tàu điện ngầm càng chạy thì người trong khoang càng nhiều, trong lúc Tô Nhiễm đang ngủ mơ thì cảm giác phía sau bỗng có thêm một người, bên hông đột nhiên có thêm một bàn tay to, và nghe thấy một giọng nói trầm thấp: “Xin lỗi, nhiều người quá.”

Giọng nói đúng kiểu cô thích, Tô Nhiễm mơ màng nghĩ, cũng không chú ý rằng bàn tay to lớn bên hông kia vẫn chưa hề buông ra, ngược lại còn được đằng chân lân đằng đầu, bắt đầu vuốt ve, hơn nữa còn trượt vào vạt áo cô.

Hôm nay Tô Nhiễm mặc áo cộc tay oversize cùng váy ngắn, rất tiện cho người phía sau hành động.

Bàn tay to lớn kia mân mê ở eo Tô Nhiễm một hồi, rồi bắt đầu dịch lên phía trên, sờ đến chỗ áo ngực, rồi bắt đầu cách lớp áo mà từ từ xoa bóp.

Cảm thấy ngực mình đang bị xâm phạm, Tô Nhiễm lập tức tỉnh táo lại, đang muốn giãy giụa, thì nghe thấy tiếng nói nhỏ bên tai: “Đừng nhúc nhích, nếu không sẽ lột quần áo cô ra đấy.”, rồi cảm nhận được váy ngắn của mình đang bị kéo xuống một chút. Tô Nhiễm lập tức sợ tới mức không dám động đậy. Sau đó thì nghe thấy một tiếng cười khẽ: “Đừng sợ, chỉ sờ sờ thôi, ngoan nha.” Tô Nhiễm chỉ có thể cầu nguyện rằng người đàn ông sẽ giữ lời, sẽ không làm chuyện gì quá đáng khác.

Bàn tay to trước ngực dường như không thỏa mãn với việc vuốt ve qua lớp áo, nên đẩy áo ngực lên trên, để lộ ra bộ ngực trắng như tuyết. Bàn tay to bao phủ lên trên, hai ngón tay nhẹ nhàng xoa nắn hạt đậu nhỏ, cảm nhận quá trình nó từ mềm biến thành cứng. Tô Nhiễm chưa bao giờ bị đối xử như vậy, thấy hơi xấu hổ buồn bực, duỗi tay muốn kéo bàn tay to đang quấy rối kia xuống. Nhưng sức lực cô yếu ớt, sao có thể ngăn cản bàn tay to đang tùy tiện hoành hành trước ngực mình chứ? Dưới bàn tay nhỏ, bàn tay to đang đùa bỡn núi tuyết cao lớn mềm mại, không lớn không nhỏ, vừa đủ để bàn tay của người đàn ông có thể bao trọn được hết. Lúc thì xoa nắn hạt đậu đỏ đã cứng rắn, lúc thì nắm lấy bộ ngực từ từ đùa bỡn. Một bàn tay khác của người đàn ông đặt lên đùi Tô Nhiễm, bắt đầu dịch lên trên, bao phủ lấy quần lót, cảm nhận được nơi đó hơi “ẩm ướt”, rồi không chút để ý mà nói ra.

“Không phải.” Tô Nhiễm thẹn quá hóa giận.

Người đàn ông cười một cái: “Thân thể của cô còn thành thật hơn miệng của cô nhiều.”

Nói rồi đẩy quần lót ra, một bàn tay hoạt động ở chỗ hoa huy*t, cảm nhận được hoa huy*t nơi co rút lại, ngón tay mềm nhẹ đẩy cánh hoa ra, tìm được âm hạch, từ từ xoa bóp, nơi nhạy cảm chưa từng được ai ghé thăm đột nhiên gặp phải biến cố này, bắt đầu không ngừng run rẩy, kích thích mãnh liệt khiến Tô Nhiễm mềm hết cả chân. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.co. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

“Ưm…” Tô Nhiễm phát ra một tiếng rên rỉ, nhưng vì khoang tàu điện ngầm quá ồn ào nên cũng không ai chú ý tới.

“Không được, anh nói là chỉ sờ thôi mà.” Tô Nhiễm muốn ngăn cản động tác tiếp theo của anh ta, thân thể cũng bắt đầu giãy giụa.

Người đàn ông cảm nhận được sự phản kháng của cô gái, nên rụt ngón tay lại, nhưng vẫn chưa đã thèm, như là đang hồi tưởng lại cảm giác ướt mềm nơi hoa huy*t.

Đồng thời, bàn tay to ở ngực cũng lưu luyến xoa xoa bộ ngực mềm mại, nhéo hạt đậu đỏ kia một cái, sau đó kéo áo ngực của cô gái xuống, khôi phục hiện trạng ban đầu.

Tô Nhiễm cảm nhận được động tác của người đàn ông, vô cùng vui sướng, cuối cùng cũng đã kết thúc. Cảm nhận được dòng người phía sau dịch chuyển, Tô Nhiễm quay đầu nhìn thì thấy một chàng trai dáng người rất cao, đầu đội mũ lưỡi trai, trên mặt đeo khẩu trang đang đi ra khỏi tàu điện ngầm.