Nhóc Thanh Mai

Chương 2: Gặp mặt



Editor: Byredo

Về đến nhà, Tô Nhiễm đi thẳng vào phòng tắm, cởi sạch quần áo ra, đứng dưới vòi hoa sen, bắt đầu kì cọ thân thể, muốn xóa sạch dấu vết mà người đàn ông hôm nay đã để lại trên người mình.

Tắm rửa nửa tiếng, đang chuẩn bị đi ra thì phát hiện không mang quần áo để thay vào. Bởi vì ban ngày ba mẹ đều đi làm, trong nhà chỉ có một mình cô, nên Tô Nhiễm định để người trần đi về phòng ngủ mặc quần áo. Mới vừa vào phòng ngủ thì nghe thấy tiếng đập cửa, Tô Nhiễm tưởng mẹ về lấy đồ, bởi vì bình thường mẹ cũng thường về nhà lấy ít tài liệu.

Tô Nhiễm không nghĩ nhiều, lớn tiếng hô: “Chờ một chút!”, rồi nhanh chóng mặc váy ngủ vào, nội y, quần lót cũng chưa kịp mặc đã chạy đi mở cửa, vừa mở vừa nói: “Mẹ à, mẹ lại quên mang cái gì rồi?”

Ngẩng đầu thì thấy Hạ Cẩn Ngôn, vừa kinh ngạc vừa vui mừng nói: “Đã lâu không gặp nha, Cẩn Ngôn.”

Hạ Cẩn Ngôn nhìn Tô Nhiễm đang cười vui, cũng lộ ra ý cười nhẹ: “Đã lâu không gặp, Từ Từ.”

Ngay sau đó thì thấy tóc Tô Nhiễm ướt sũng, nhíu mày, đang muốn nói gì đó thì nghe thấy Tô Nhiễm mời anh mau mau vào nhà.

Hạ Cẩn Ngôn đi vào, nói với Tô Nhiễm: “Từ Từ, cậu vừa mới tắm xong sao?”

Tô Nhiễm nghĩ đến chuyện ở tàu điện ngầm, không vui mà nhíu mày: “Ừm, lúc trở về người đầy mồ hôi nên đi tắm một chút.”

“Để tóc ướt không tốt, mau đi sấy khô đi.”

“Không muốn động đậy gì cả, không sao đâu, đang là mùa hè, chút nữa là khô ấy mà.”

Nghe vậy, Hạ Cẩn Ngôn bất đắc dĩ thở dài một tiếng, đi vào phòng tắm lấy máy sấy, cắm vào ổ điện bên cạnh Tô Nhiễm, bắt đầu sấy khô tóc cho cô.

Tô Nhiễm cảm nhận được động tác mềm nhẹ của Hạ Cẩn Ngôn, thoải mái nhắm mắt lại.

Lúc đầu Hạ Cẩn Ngôn còn nghiêm túc sấy tóc cho Tô Nhiễm, nhưng đột nhiên nhận thấy được hạt đậu đỏ dưới lớp áo ngủ của cô, động tác trên tay cứng lại, sau đó giả vờ như không có gì mà tiếp tục sấy, nhưng tầm mắt lại không tự chủ được mà nhìn chằm chằm vào “quang cảnh” kia. Tô Nhiễm dậy thì rất tốt, nơi nên gầy thì rất gầy, chỗ nên đầy đặn thì rất đầy đặn, bộ ngực tròn trịa no đủ, cùng với hai quả mọng nho nhỏ, khiến anh hận không thể hung hăng chà đạp. Nhất là vừa mới được xoa nắn trên tàu điện ngầm, đầu ngực Tô Nhiễm vừa sưng vừa đỏ, quầng ngực càng lớn hơn nữa, trông có vẻ cực kì đáng thương, như là đang mời mọc anh đến âu yếm. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.co. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Hôm nay, trên tàu điện ngầm, Hạ Cẩn Ngôn đã được trải nghiệm bộ ngực mềm mại tinh tế của Tô Nhiễm, hiện tại nhìn thấy cảnh này, suýt nữa thì không kìm chế nổi, rất muốn hôn lên hạt đậu đỏ nho nhỏ kia, ngậm trong miệng từ từ nhấm nháp. Đôi thỏ trắng ngoan ngoãn nằm ở đó, giống như đang đợi chủ nhân đến an ủi.

Hạ Cẩn Ngôn kìm nén sự xao động trong lòng, tắt máy sấy đi: “Sấy xong rồi, Từ Từ.”

“A, cảm ơn Cẩn Ngôn nha.” Tô Nhiễm cảm ơn xong, phát hiện mình còn chưa mặc nội y, mặt đỏ lên: “Đợi tớ thay quần áo một lát nhé.” Nói xong, cô nhanh chóng trở về phòng, đóng cửa lại.

Cởi váy ngủ trên người ra, cúi đầu nhìn thấy hai bên ngực khác nhau, cô cắn chặt môi, lại mắng tên biến thái kia trong lòng.

Khi Tô Nhiễm thay bộ đồ thoải mái đi ra thì thấy Hạ Cẩn Ngôn đang ngồi trên sofa chơi điện thoại, lập tức đi tới ngồi bên cạnh anh: “Mấy ngày nay ba tớ đi công tác, mẹ tớ đi làm đến tối mới về, cậu đã ăn gì chưa?”. Bây giờ đã là 11 giờ trưa, đúng đến giờ ăn cơm.

“Vẫn chưa, xuống tàu cao tốc xong thì tớ đến nhà cậu liền.”

“Tớ cũng chưa, vậy cậu muốn ăn gì, tớ mời.”

“Gọi cơm hộp đi, lười đi lắm.”

“Cũng đúng, tớ cũng lười đi, buổi tối phải bảo mẹ tớ mời chúng ta một bữa ngon mới được.”

“Được.”