Nhóc Thanh Mai

Chương 3: Công viên giải trí



Editor: Byredo

Buổi tối, mẹ Tô Nhiễm dẫn Tô Nhiễm và Hạ Cẩn Ngôn đi ra ngoài ăn một bữa hải sản, tiện thể thông báo tin tức ngày mai bà phải đi công tác đến tỉnh ngoài, dặn hai người phải chăm sóc lẫn nhau.

Sáng hôm sau, Tô Nhiễm mơ màng nghe thấy tiếng mẹ ra ngoài, lại nằm thêm một lúc nữa mới rời giường. Vừa rửa mặt xong đã thấy Hạ Cẩn Ngôn đi từ ngoài về, trong tay cầm một túi đồ, thấy Tô Nhiễm rửa mặt xong, cười nói: “Mau tới ăn nhanh lên, mua bánh bao chiên nước và sữa đậu nành cậu thích này.”

“Cảm ơn Cẩn Ngôn nha, hôm nay chúng ta đi đâu đó chơi nhé!”

“Tớ đi đâu cũng được, cậu muốn đi đâu?”

“Hay là đi công viên giải trí đi, tớ muốn đi từ hồi lớp 12 rồi.”

“Được.” Hạ Cẩn Ngôn xoa đầu Tô Nhiễm.

Ăn sáng xong, Tô Nhiễm và Hạ Cẩn Ngôn dọn dẹp rồi chuẩn bị đi tàu điện ngầm đến công viên giải trí.

Ở ga tàu điện ngầm, vì đã qua giờ cao điểm buổi sáng nên hiện tại không có nhiều người lắm, Tô Nhiễm và Hạ Cẩn Ngôn nhanh chóng tìm chỗ trống để ngồi xuống.

Tô Nhiễm ngồi xuống thì bắt đầu nhìn khắp nơi, muốn tìm ra tên biến thái ngày hôm qua. Hạ Cẩn Ngôn thấy Tô Nhiễm như vậy thì hỏi: “Đang nhìn cái gì thế?”

“Không có gì, chỉ là hôm qua ở tàu điện ngầm có tên ăn trộm, hôm nay xem hắn ta còn ở đây không, nếu có thì còn báo công an bắt luôn.” Tô Nhiễm hung hăng nói.

Nghe vậy, đáy mắt Hạ Cẩn Ngôn hiện lên chút ý cười: “Từ Từ bị lấy trộm đồ sao?”

“Không có.” Tô Nhiễm lập tức phủ nhận.

Cho đến khi xuống tàu điện ngầm, Tô Nhiễm vẫn không nhìn thấy tên biến thái kia, Hạ Cẩn Ngôn thấy cô không vui thì hỏi: “Có nhìn thấy tên ăn trộm kia không?”

“Không.” Tô Nhiễm buồn bực trả lời.

“Không sao đâu, dù sao thì Từ Từ cũng không bị mất đồ mà.” Lời này đúng là có ý sâu xa.

Sau khi tới công viên giải trí, mua vé vào xong, Tô Nhiễm kéo Hạ Cẩn Ngôn đi thẳng tới chỗ tàu lượn siêu tốc.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Tâm Niệm Em Đã Lâu
2. Vì Sao Loại A Này Mà Cũng Có O
3. Đừng Làm Nũng Với Anh
4. Nhân Vật Chính Truyện Ngược Không Cho Ta Khóc
=====================================

Bởi vì có quá nhiều người nên phải chờ một lúc lâu mới đến lượt hai người họ. Tô Nhiễm hưng phấn ngồi lên, Hạ Cẩn Ngôn ngồi bên cạnh cô. Sau khi bọn họ cột chặt đai an toàn xong thì tàu lượn siêu tốc bắt đầu chạy. Kết thúc một vòng chơi, sắc mặt Tô Nhiễm hơi trắng, Hạ Cẩn Ngôn đỡ Tô Nhiễm xuống tàu lượn siêu tốc, đến ghế bên cạnh ngồi, nhìn thấy sắc mặt Tô Nhiễm không tốt, thì nói sẽ đến chỗ quầy bán đồ ăn vặt để mua chút nước. Tô Nhiễm mặt tái nhợt, gật đầu. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.co. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Đợi đến khi Hạ Cẩn Ngôn đi mua nước về thì thấy bên cạnh Tô Nhiễm có thêm một nam một nữ đang ngồi, mà Tô Nhiễm thì đang nói chuyện vui vẻ với cậu trai bên cạnh. Sắc mặt Hạ Cẩn Ngôn lập tức không vui, đi đến bên cạnh Tô Nhiễm, đưa nước qua, nói: “Từ Từ, hai người này là?”

“Cẩn Ngôn, đây là Hứa Hàng, bạn học cùng lớp cấp ba với tớ, bên cạnh là em gái họ cậu ấy. Hứa Hàng, đây chính là bạn tốt của tớ, Hạ Cẩn Ngôn.” Tô Nhiễm giới thiệu đơn giản với hai bên.

Hạ Cẩn Ngôn gật đầu với đối phương: “Chào cậu.”

“Chào cậu, cậu chính là Hạ Cẩn Ngôn à? Từ Từ thường xuyên nhắc đến cậu đấy.” Hứa Hàng lễ phép trả lời.

Chưa nói được mấy câu thì em họ Hứa Hàng đã kéo cậu ấy đi đến chỗ vòng quay ngựa gỗ, Hứa Hàng nói với Tô Nhiễm: “Vậy chúng ta hẹn nhau sau nhé Từ Từ.”

Sau khi hai người Hứa Hàng đi rồi, Hạ Cẩn Ngôn giả vờ hỏi bâng quơ: “Quan hệ của Từ Từ và Hứa Hàng tốt lắm sao?”

Tô Nhiễm thần bí cười cười: “Tớ nói cho cậu biết một bí mật.”

Mí mắt Hạ Cẩn Ngôn giật giật, có linh cảm không lành: “Bí mật gì thế?”

“Tớ thích Hứa Hàng, vốn định thi đại học xong sẽ tỏ tình, nhưng mà vẫn luôn ngại không dám đi.”

“Vậy sao?” Ánh mắt Hạ Cẩn Ngôn tối lại.

Bởi vì lời nói vừa rồi của Tô Nhiễm nên các trò chơi tiếp theo Hạ Cẩn Ngôn không hứng thú lắm, nhưng bởi vì đi cùng Tô Nhiễm nên không thể biểu hiện ra ngoài.

Tô Nhiễm không cảm nhận được sự thay đổi của Hạ Cẩn Ngôn, cực kì hứng thú với những trò chơi mạo hiểm, chơi mãi đến khi đóng cửa mới thôi.

Lát sau về nhà, Tô Nhiễm nằm liệt trên sofa không muốn nhúc nhích, Hạ Cẩn Ngôn đành phải mạnh mẽ kéo cô vào phòng tắm rửa mặt, vừa rửa mặt xong cô đã nằm bẹp trên giường ngủ say.