Nữ Đặc Công Toàn Năng

Chương 340



Câu này được nhiều người khác đồng ý.

Còn nói Thiên Không Chi Tuyết xinh đẹp như thế, rõ ràng là sinh ra cho vai nữ chính, đừng nói phối âm, diễn nữ chính cũng đủ.

Fans hâm mộ của Bất Phụ Thiều Hoa căn bản không nói lại được, ai nói hộ cũng bị chửi.

Quýt: Nói nhiều như vậy làm gì? Có nhan sắc là được, có bản lãnh để idol mấy người tung ảnh chụp đi!

Quả lê: Bọn họ không dám đâu, ta nghe nói người nào đó là một con mập đấy.

Nguyên chủ ở trên internet không đăng ảnh, thậm chí cả tay đều không lộ ra.

Người trong vòng tròn đều biết khả năng dung mạo cô rất khó coi, dù sao chỉ cần không xấu xí đều có thể được fans hâm mộ điểm tô cho đẹp.

Nhưng thực tế điều kiện bản thân nguyên chủ thật có chút kém, chủ yếu do quá béo.

Thanh Thành Sắc: Đồ ngốc, yên tâm, tôi không chê cô đâu, tháng sau tôi tới thành phố B thăm cô nha.

Thanh Thành Sắc: Tôi nói với cô mấy lời này để cô không bị ảnh hưởng khỏi mấy lời trên internet, cô giỏi nhờ tài năng mà.

Bất Phụ Thiều Hoa: Ừm ^_^

Diệp Thiều Hoa trả lời, vừa định thoát QQ, Vân Tiêu liền gửi một câu.

Vân Tiêu: Không nên bị lời nói trên mạng làm ảnh hưởng.

Bất Phụ Thiều Hoa: Tôi biết, nhưng mỹ nhân trong giới, anh cũng không kích động à?

Vân Tiêu: Tôi thích béo.

Bất Phụ Thiều Hoa:...

Nhà thiết kế Liễu cúi đầu nhìn Diệp Thiều Hoa đang tán gẫu với bạn trên mạng, không khỏi lắc đầu.

Khó trách người thành phố B đều nghĩ thiên kim tiểu thư của nhà họ Diệp là Diệp Như Tuyết, hiện tại mới có 18 tuổi, đã có vô số người chờ lấy xếp hàng muốn cưới cô ấy.

Hắn cũng cho Diệp Như Tuyết là cháu gái lão gia tử, còn ở trước mặt ông khen ngợi Diệp Như Tuyết.

Không nghĩ rằng, hắn nghĩ sai rồi.

Cô gái này mới thật sự là cháu gái lão gia tử.

Diệp Như Tuyết chẳng qua cũng chỉ là con mẹ kế mà thôi.

Hồi tưởng vừa rồi người giúp việc nói những lời kia, thiên kim chân chính bỏ học cấp 3, đến bây giờ bằng tốt nghiệp cũng không có, Diệp Như Tuyết cũng thi được đại học B.

Cái này đúng là... Không thể so sánh.

Hắn tạo hình cho Diệp Thiều Hoa.

Bởi vì trên mặt Diệp Thiều Hoa còn có chút thịt, hắn đánh hai tầng bóng tối, ảo giác này làm cho mặt nhìn qua thon gọn, gầy hơn.

Sau khi tạo hình xong, hắn nhìn người trong gương, sững sờ rất lâu.

Người trong gương có một gương mặt hoàn mỹ, mặc dù makeup rất thần kỳ, nhưng người kia cũng phải có nét trước.

Nếu không có nét, dù trang điểm cũng không quá nổi bật.

Diệp Thiều Hoa hoàn toàn không cảm thấy như vậy.

Sau khi trang điểm, ngoại trừ thân hình trông cô hơi mập ra, trên gương mặt cũng không cảm nhận được chút nào.

Ngay cả nhà thiết kế Liễu, người đã quen với việc nhìn thấy các mỹ nhân, cũng phải sửng sốt.

Diệp Như Tuyết đến phòng Diệp Thiều Hoa, nhìn thấy đối phương đã makeup xong, nắm chặt tay, nửa ngày sau chưa kịp phản ứng.

Cuối cùng trên mặt lộ ra một nụ cười giả tạo.

“Cô đang làm gì vậy?” Ả ta nhìn thấy Diệp Thiều Hoa đang ngồi ở trước màn hình máy tính đánh chữ, trên màn hình là toàn bộ từ đơn tiếng Anh.

Mỗi một từ đơn đều rất kỳ lạ, nhìn nhìn, Diệp Như Tuyết xem không hiểu đây là giao diện gì, cũng không biết đây là con số gì.

“Nhận văn kiện.” Diệp Thiều Hoa điểm nhìn văn kiện được gửi đến, ngoắc ngoắc môi.

Tháng trước cô tham gia GRE, hôm nay có kết quả, hơn nữa cô có nhận được thông báo nhập học của đại học M.

Diệp Như Tuyết mặc dù nhìn không hiểu những con số này, nhưng ả ta lại biết tiêu chí của đại học Khoa Học Tự Nhiên M, “Cái này của cô là cái gì?”

Ả ta nghe được giọng của bản thân có chút khó tin.

——–