Nữ Phụ Ngọt Vô Cùng

Chương 2: Có thể cho tôi tinh dịch anh không?



Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

Điềm Tửu ngồi ở trên giường, trong lòng còn có chút khẩn trương.

Trong chốc lát cô nên nói như thế nào?

Anh có thể làm kim chủ của tôi không?

Tôi chỉ là muốn tinh dịch của anh.

Nói như vậy có thể hay không sẽ giống nguyên chủ bị quăng ra ngoài?Cô gãi gãi khăn trải giường dưới thân, nhìn đến di động mở ra camera, chạy nhanh ấn tắt máy.Nhớ tới bộ dáng chết thảm của nguyên chủ, cô sợ hãi.

Thời điểm Chử Tinh Vân tiến vào, kéo kéo cà vạt, trên gương mặt thanh lãnh phủ tầng hồng nhạt, hiển nhiên là vừa uống rượu xong. Anh mặc một thân sơ mi trắng, hai nút trên cùng cởi ra, lộ ra xương quai xanh tinh xảo, cà vạt màu xanh lỏng lẻo, hiện ra vài phần không kiềm chế được. Mày kiếm hơi nhọn, xứng với một đôi mắt phượng hẹp dài, môi mỏng nhẹ nhấp, tản ra khí lạnh như muốn cảnh báo nói người sống chớ lại gần.

Thấy Điềm Tửu trên giường, Chử Tinh Vân nhíu nhíu mày, thực mau lại giãn ra: "Cút."

Hiển nhiên đã đoán được nữ nhân trên giường là vật mà bọn người kia đưa vào.

Tầm mắt dừng ở nơi bị Điềm Tửu ngồi lên, trong mắt anh hiện lên lạnh lẽo.

Điềm Tửu vội vàng nhảy xuống giường, hướng anh cuối xuống: "Thực xin lỗi thực xin lỗi, nếu tôi nói là đi nhầm phòng thì anh tin không?"

Cô chớp một đôi mắt to ngập nước, như viên ngọc lăn trên gò má trắng nõn hơi phiếm hồng nhạt, không biết là bởi vì khẩn trương hay thẹn thùng.

Thanh âm mềm mại giống như yêu tinh, làm người say mê.

"A." Chử Tinh Vân cười lạnh một tiếng, đôi mắt sâu kín nhìn diện mạo tinh xảo của nữ hài trước mặt.

Nơi này là phòng đặc biệt của anh, ở lầu này bất quá chỉ có một phòng thôi, đâu ra đi nhầm phòng như cách cô nói.

Khuôn mặt anh lạnh lùng, trên người lại không có lúc nào là không phát ra hàn khí chết chóc, đem Điềm Tửu sợ tới mức muốn khóc. Do mới đến, hoàn cảnh lạ lẫm vẫn là làm cô rất khó thích ứng.

Liền ở thời điểm cô xoay người muốn chạy, lại bị Chử Tinh Vân ra tiếng gọi lại.

"Anh, anh có chuyện gì sao?" Điềm Tửu có chút khẩn trương nhéo váy, thanh âm đều mang theo khóc nức nở.

Chử Tinh Vân rất có hứng thú nhìn cô nàng, nữ nhân muốn bò lên giường anh không ít, nhưng đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy người nhát gan như vậy.

Chẳng lẽ là lạt mềm buộc chặt?

"Lại đây." Thanh âm anh giống như người thanh lãnh.

Điềm Tửu thuận theo những bước nhỏ bước tới, cằm bị anh nhéo, khiến cho cô ngẩng đầu nhìn thẳng anh.

"Tên gọi là gì?" Chử Tinh Vân nhìn chằm chằm đôi mắt cô, như là muốn nhìn thấu.

"Tống Điềm Tửu." Điềm Tửu cắn môi dưới, không dám không trả lời.

Anh anh anh, Tiểu Thúy nói đúng, nam nhân đều thật đáng sợ.

Tiểu Thúy là một bụi cỏ nhỏ bên mình từ lúc còn bé ở Yêu giới, sau khi hóa hình còn đi nhân gian một chuyến, khi trở về Tiểu Thúy trầm lặng đi rất nhiều.

Cô ấy vẫn luôn cùng Điềm Tửu nói, bên ngoài nam nhân rất hư hỏng, làm cô không tin nam nhân này có thể không làm chuyện ma quỷ.

Bất quá nói mấy câu, Điềm Tửu liền mờ mịt ngây thơ đem tên của mình, nơi ở, nơi công tác nói ra hết.

Nhìn như một cô gái ngoan ngoãn biết nghe lời, Chử Tinh Vân không khỏi cong cong môi. Anh cúi đầu, ở lúc cô khẩn trương nhắm mắt lại, cười nhạo ra tiếng.

Buông tay đang nhéo cằm cô ra, dựa vào một bên sô pha nói.

"Nói đi, cô muốn cái gì?"

Nữ nhân này thanh âm làm anh rất thoải mái, nếu đối với chứng mất ngủ của mình hữu dụng, thì giữ lại bên người cũng không có gì không thể.

Dù sao, đối với sự nghiệp của cô, những cái tài nguyên đó bất quá chỉ là chuyện nhỏ.

Điềm Tửu ngẩng đầu nhìn anh: "Tôi muốn khí vận của anh có thể chứ?"

"Hả?" Anh híp híp mắt.

"Chính là tinh dịch." Điềm Tửu cười nói, "Có thể cho tôi tinh dịch anh không?"

Chử Tinh Vân xoa xoa huyệt Thái Dương, anh thu hồi câu nói trước mắt có nữ nhân nào mà lại lớn mật như vậy không.

Tống Điềm Tửu này lá gan không nhỏ, mà còn rất lớn.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~