Nữ Sát Thủ Học Yêu​

Chương 19: Mùi máu!



Con chó nhỏ thính tai nghe động tĩnh lại nhòm dậy, lon ton chạy đến. Nó đến gần đôi chân đang bước vào, đẩy đẩy đầu vào gấu quần. "Khịt khịt.." cái mũi ướt át động động

"Grừ.. gâu gâu gâu! Gâu gâu gâu! Grừ! Mấy cái chân ngắn nhảy ngược ra sau, lông, đuôi dựng ngược, mặt nhăn lên hung tợn, lòi hai chiếc răng nanh non nớt mà sắc nhọn. Cái mõm ác ý sủa gầm kịch liệt. Hai con mắt ngây thơ long lanh của con thú nhỏ căng ra ý muốn đuổi đi mối nguy trước mắt.

Bạch Hiểu vốn còn đang cuộn tròn trong tấm chăn ngây nhốc mà ngủ, liền bị tiếng sủa kinh hãi của con vật vực dậy. Phía cửa hiện lên bóng người đen đen, quen thuộc. Không nghi ngờ rõ ràng là Liên Hoa. Con chó nhỏ trở nên kì lạ khiến Bạch Hiểu không khỏi bất ngờ lại chuyển sang hiếu kì. Bóng người đi nhanh vào nhà tắm, dù ở xa tầm 2 mét Bạch Hiểu vẫn ngửi được mùi gì đó lạ lạ. Không phải mùi hương trên người cô gái đó, một mùi kinh dị, hơi tanh xộc vào mũi. Mùi máu tươi!

Hẳn con chó bị kích động bởi mùi ghê tởm này. Hắn nhìn theo Liên Hoa, lại nhìn xuống con thú đang nhe nhe hàm răng nhọn non nớt. Con chó lùi lùi gầm gừ nhìn bóng đen đi vào.

" Về trễ vậy chắc lại có mấy ca nguy hiểm rồi! "Bạch Hiểu lẩm bẩm

" Máu me chắc phải nhiều lắm mới bốc mùi như vậy? "

Bóng người cao lớn bước khỏi ghế, lại gần bế lên vuốt ve con vật đang kích động

" Mày đừng tỏ ra ác ý, cô ta là đang cứu mấy đồng loại như mày! "

Nằm trong tay vòng tay to lớn ấm áp của người chủ, con chó nhỏ dịu đi, nhưng mõm vẫn phát ra vài tiếng gầm gừ khẽ. Bạch Hiểu thở nhẹ một hơi ôm con chó lên ghế đắp chăn kĩ, lại tiếp tục giấc ngủ. Con vật nhỏ dỏng tai nghe kĩ từng tiếng nước dội, thỉnh thoảng lại ngóc đầu nhìn ác ý về phía cánh cửa đang thoát nhẹ hơi nước ẩm ướt.

Liên Hoa đi thẳng vào phòng tắm, vứt balo ngoài cửa. Mở vòi sen dội từ trên đầu, quần áo thấm nước rũ xuống dính chặt vào da. Từng dòng nước phóng thẳng vào mặt, đôi mắt kia nhắm nghiền, rõ ràng phun ra là làn nươc tinh khiết, nhưng làn nươc sđang chảy dưới sàn laj bị nhuốm màu cam cam chết chóc.

Cô nghe rõ từng câu nói của Bạch Hiểu, nếu không có câu nói cuối cùng, có lẽ đêm nay đôi tay kia lại phải tước đi hai sinh mạng quý giá. Hôm đó, khu vực phòng khám bể ống dẫn, cúp nước.

" Phù.. phù.. "tiếng thở đều đặn của con chó nhỏ, nó vẫn nằm yên tĩnh trên tấm chăn bông mềm mại. Dường như cả đêm nó vẫn thức canh ai kia, giờ đang ngủ bù. Căn phòng ngủ vẫn chưa mở cửa đón ngày mới. Tiếng nước chảy róc rách, tiếng tô sành cạ nhau, cuối cùng tiếng cửa nhẹ nhàng đóng cạch.

Bên cạnh giỏ ngủ của con vật đang an giấc, một mùi hương lôi cuốn bốc lên, xốc vào chiếc mũi ướt ướt, nó chồm dậy ngửi ngửi. Chạy đến chén ngon lành bữa sáng. Trên bàn tấm che đang đậy kín một tô cháo nóng thơm phức.

Liên Hoa ngủ đến gần trưa, sinh hoạt của cô lại trở về như lúc trước, về khuya dậy trễ. Cánh cửa phòng mở ra, đôi mắt con vật nhỉ nhìn nhìn rồi lảng đi. Liên Hoa nhìn chằm chằm thức ăn trên bàn khẽ thở dài

" Con người rắc rối! "

* * *

Phòng kinh doanh, tổng công ty, tập đoàn Shala

Trước giờ làm

" Dạo này chán quá, tớ mới bỏ người yêu " – một cô gái vừa nói vừa săm soi móng tay

" Cậu thì có ngoại hình rồi, vớ đại anh nào chẳng được, chả bù cho mình "– một cô gái khác đang dí mắt vào điện thoại

" Nào có dễ thế? "

" Tớ muốn câu anh nào đẹp ngất ngưởng lại yêu tớ điên cuồng và quan trọng là phải béo bở ngon lành kia " (ý nói đại gia)

" Cậu cứ mơ mộng đi rồi chết già "

" Hừm.. mà nè anh chàng nhân viên mới vào điển trai phết nhở "

" Thì sao? "

" Nghe bảo anh ta được chủ tịch đích thân bổ nhiệm đó! Còn từng đi du học nước ngoài "

" Tốt quá nhỉ? "

" Chỉ là không biết gia cảnh thế nào thôi! "

" Tớ thấy anh ta có năng lực đấy! Mới vào một tuần đã được giao cho bản hợp đồng với bên KA rồi? Không sớm thì muộn cũng trở thành ông lớn thôi! "

" A! Vậy chắc cũng không phải dạng xoàng rồi! Để tớ câu thử xem! Hí hí "

" Ting.. tình.. ting"– tiếng chuông báo hiệu bắt đầu giờ làm

Từ lúc vào làm ở Shala Bạch Hiểu luôn cố gắng học hỏi, kết hợp với những kiến thức của mình phát huy năng lực. Nhưng việc anh được chủ tịch đề bạt không tránh khỏi tai mắt và sự bàn tán của nhiều người. Có người bảo anh không tài cán gì chẳng qua gặp may mắn được chống lưng, ưu ái nên mới không qua phỏng vấn được nhận luôn vào làm. Tin đồn tuy không hẳn sai hoàn toàn nhưng ngày càng bị đẩy đi xa hơn.

(Còn tiếp)