Nữ Sát Thủ Học Yêu​

Chương 36: Trận chiến tại Thị Trấn Ma (2)



Con đường đến Thị Trấn Ma vô cùng hiểm trở, những cạm bẫy được giăng khắp nơi. Bọn người Hắc Bạch lao vun vút trong đêm, những cạm bẫy kia căn bản không hề cản trở được.

Đám hắc y từng người lao vào trong trị trấn. Đêm nay trăng sáng vằng vặc càng tăng thêm vẻ âm u, mờ ảo. Phía trong thị trấn thấp thoáng bóng những ngôi nhà hiện lên trong màn sương u ám, lạnh lẽo.

Phía xa xa trong Khu Rừng Xương Trắng Bạch Hiểu đang ngồi lặng lẽ quan sát. Đi cùng với hắn có ba người Xích Lam, Tư Huyễn, Khắc Long. Bạch Hiểu bụng nghĩ thầm chắc chắn Liên Hoa cũng đang trong đám người hắc y.

Được một lúc lại có đoàn người áo xám kín đáo phóng vào rồi cũng mất dạng trong màn sương trắng muốt.

"Chúng ta không vào sao?" Khắc Long lên tiếng

"Vẫn chưa được."

"Có anh đây cậu còn sợ?"

"Sợ thì không sợ, chỉ là mong ai kia đừng làm hỏng đại sự thôi!" Tư Huyễn nói giọng điệu châm biếm, mái tóc bạch kim nổi bật trong đêm.

"Hể! Chú xem yểu điệu mà cũng mồm mép đấy"

"Ngươi!"

"Đủ rồi!"

Bạch Hiểu khó chịu lên tiếng, hắn đứng dậy bỏ đi. Xích Lam nhìn hai người họ cãi nhau che miệng cười rồi theo sau Bạch Hiểu. Khắc Long và Tư Huyễn nhìn nhau hừ lạnh rồi đuổi theo.

Bọn họ lúc này vẫn chưa để ý từ đằng sau một ánh mắt quỷ dữ đang dõi theo.

Bọn người Hắc Bạch đã vào trước phục kích tại nơi giao dịch. Lãnh Quân Dao khẽ giơ tay ra hiệu, các thành viên Hắc Bạch đều ngầm hiểu thời khắc thanh gươm xuất hiện là thời cơ lao ra chộp lấy.

Trong làn sương trắng hai kẻ bịt mặt đang đứng thương thảo. Đám cảnh vệ dàn quanh quan sát kỹ lưỡng, trên tay là súng đã lên đạn.

Một tên trên tay đang cầm thứ gì đó dài dài quấn trong tấm vải tối màu, hắn mở tấm vải ra, một thanh kiếm lộ diện. Nhanh như chớp cả đám hắc y vun vút lao ra, tiếng súng nổ rung một vùng trời. Thoáng chốc chỉ còn mấy bóng đen đứng trong màn sương lạnh giá, thanh kiếm nằm gọn trong tay Lãnh Quân Dao.

"Bốp! Bốp! Bốp!"

"Tốt lắm! Tốt lắm! Xem ra ngươi vẫn cái phong độ không vừa!"

Tiếng vỗ tay cùng tiếng tán thưởng. Trong bóng tối đám mặc xám y lần lộ diện. Tên Cao Lãng ánh mắt kiêu ngạo vỗ tay tiến về phía Lãnh Quân Dao. Vừa thấy mặt hắn đám hắc y đã kích động.

"Lâm! Cao! Lãng!". Thử‎ đọc‎ 𝒕𝒓u𝗒ện‎ không‎ quảng‎ cáo‎ 𝒕ại‎ --‎ TRu𝘔TR𝑈𝒀𝘦‎ N.Vn‎ --

Lãnh Quân Dao vừa thấy tên kia đã trợn to mắt, nét mặt cư nhiên hóa điên cuồng, môi cắn rướm máu, ngón cái bật vỏ thanh kiếm trên tay, lưỡi gươm sắc bén lóe lên vệt sáng nhỏ.

"Ô! Không cần phải vui ra mặt thế chứ? Ta hôm nay đến đây không phải để hàn huyên tâm sự mà là đến ăn thịt hết đám các ngươi đấy, hahaha!"

Tên Cao Lãng vừa nói vừa đưa lưỡi liếm môi, giọng cười ngạo nghễ như nắm chắc phần thắng.

"Chỉ dựa vào ngươi? Hãy còn non lắm!"

Lãnh Quân Dao từ lúc nào ánh mắt đã sâu hoắm khó lường. Hai con quỷ máu lạnh đang trừng mắt đối đầu nhau.

"Giờ chơi kết thúc". Dứt câu tên Cao Lãng vụt biến mất rồi đột nhiên xuất hiện phía trên Lãnh Quân Dao, trên tay là một cây chày kim loại đen ngỏm lia thẳng đầu Lãnh Quân Dao.

"Vụt" thanh kiếm trên tay Quân Dao vút lên đỡ, sau đó là vút vút vút một loạt hành động dù có căng mắt cũng không tài nào nhìn ra được. Tất cả chỉ có thể nghe thấy qua tai, tiếng không khí bị xé toạc, tiếng vũ khí cạ vào nhau rít lên thứ âm sắc bén đến rung từng thớ thịt.

Đám người hắc y, xám y từ lúc nào đã xông vào nhau lẫn lộn, bay lên lại đáp xuống, thoắt ẩn thoắt hiện trong màn sương mờ ảo. Bóng người vút qua theo sau là tiếng kim loại chói tai, tiếng da thịt đứt lìa, máu bắn tứ phía.

Một góc nào đó ẩn hiện ánh mắt cơ hội đang trông ra, phía sau là ánh mắt lạnh lẽo của ác quỷ.

Lúc này Lãnh Quân Dao và tên Cao Lãng đang đối đầu sống chết.

"Cha ngươi chết thảm lắm đấy! Có biết không hả? Haha"

Những lời sỉ nhục của tên Cao Lãng cứ vang lên không ngớt. Không sai, hắn chính là người giết cha Lãnh Quân Dao, ngài thủ lĩnh đệ ngũ của Hắc Bạch. Khiến cô 15 tuổi đã phải tự mình chèo lái tổ chức. Cô sôi máu, điên cuồng lao tới. Một nhát kiếm xẹt qua mặt hắn kéo một vệt dài.

"Đừng phí lời! Ngươi nghĩ ngươi đủ sức tổn thương ta sao? Loại tiểu nhân vô sỉ!"

Hắn đưa tay quẹt máu trên vết thương liếm một cách ghê rợn.

"Được! Xem ra ngươi có chút bản lĩnh! Tới đây!"

Cao Lãng mặt mày bặm trợn, gân đỏ nổi đầy mắt. Hắn quất chiếc chùy một phát mạnh, những gai nhọn gớm ghiếc lòi ra. "Vút" hắn lao thẳng tới Quân Dao. "Keng" thanh kiếm trên tay cô vụt bay ra khỏi tay cắm xuống đường, tên Cao Lãng quá khỏe, chiếc chày trên tay hắn quật vun vút về phía Quân Dao, cô né liên tục. "Roẹt" một nhát trúng tay, chiếc chùy kéo đứt một mảng thịt to tướng. Cơ thịt hồng hồng lộ ra máu chảy xối xả, Lãnh Quân Dao rơi vào tình thế hiểm nghèo.

"Vút" một bóng đen vô thanh vô tức ngay lập tức lao đến chắn trước Quân Dao, vài cọng tóc màu lục khẽ rơi ra từ mũ chiếc áo choàng lướt qua lớp mặt nạ, thanh đoản kiếm nhỏ bé đập cái "keng" một phát rõ mạnh vào cây chày gớm ghiếc. Thấy cảnh da thịt đứt lìa, máu me xối xả tên Cao Lãng càng trở nên cao hứng, khuôn mặt ngập tràn hưng phấn.

"Ngươi là ai?" Nụ cười ác quỷ rộng đến mang tai. Khuôn mặt không giấu nổi sự thèm khát.

(Còn tiếp)