Ở Trong Game Phát Sóng Trực Tiếp Tán Tỉnh Boss

Chương 1: Phát sóng trực tiếp



Edit: Niên

3 giờ sáng, Tô Tử Khanh đúng giờ tiến vào khoang thực tế ảo, ngựa quen đường cũ đăng nhập vào trò chơi.

Cậu là một streamer, nội dung phát sóng chủ yếu là vây quanh các trò chơi vè phim kinh dị nổi tiếng nhất, người chơi có thể lựa chọn hình thức đi một mình hoặc cùng với người khác, sau đó lựa chọn phim kinh dị, đi vào và qua cửa.

Phát sóng vừa mở, đã có làn đạn bay lên.

[ Streamer cùi bắp đánh dấu ngày đầu tiên]

[ Streamer gợi cảm, tại phát sóng tặng người đầu]

Tô Tử Khanh nhíu mày, tặng người đầu?

Đó là trước kia. Từ khi cậu trọng sinh đến trên người nguyên chủ, thì mấy cái việc như tặng đầu người này đã không còn xuất hiện.

Tô Tử Khanh vốn là một diễn viên, đóng phim khá ít nhưng bởi vì bệnh tim tái phát mà tử vong. Kết quả khi mở mắt đã đến tinh tế, vì sống sót, chỉ có thể tiếp tục lo liệu công việc của nguyên chủ.

Nguyên chủ tham gia trò chơi đã không thể dùng mức độ bình thường để hình dung, đơn giản là thảm. Tuy nhiên, sau khi trọng sinh đến, Tô Tử Khanh đã thử vài lần đóng phim kinh dị, cảm giác cũng không tồi, việc live stream chắc hẳn cũng không vấn đề gì.

Sau khi điều chỉnh tốt tâm lý, Tô Tử Khanh đã tùy ý lựa chọn một bộ phim kinh dị mới – Bệnh Viện Kinh Hoàng.

Tiến vào khu vực chờ của trò chơi, thời điểm Tô Tử Khanh mở mắt lần nữa, cậu đang xuất hiện trong môt căn phòng nhỏ. Ngoài cậu còn có vài người chơi khác. Trong đó, một người tóc vàng hiển nhiên cũng là một streamer. Lúc này, cậu ta đang chào hỏi đối với máy thu hình, " Hello~ Lần này phim kinh dị là 'Bệnh Viện Kinh Hoàng', nghe nói là phim mới mở khóa, tôi sẽ thăm dò đường đi trước cho mọi người."

Nói xong, tóc vàng thay đổi tầm nhìn của camera, quét qua những người chơi có mặt.

"Nào, chúng ta hãy làm quen với đồng đội của chúng ta lần này."

Tóc vàng: " Xin chào, tôi là streamer của kênh phát sóng Đu Đủ, Ngốc Manh Ngốc Mao, có thể gọi tôi là Mao Mao."

Tô Tử Khanh liếc mắt qua máy thu hình, " Tô Tử Khanh, kênh phát sóng Tấn Giang."

" Ồ ~ Thì ra cậu cũng là streamer nha." Mao Mao quay đầu qua nhìn về phía hai cô gái, " Hai người là bắt cặp với nhau sao?"

Cô gái tóc đuôi ngựa gật đầu, "Tôi tên là Loan An, đây là em gái tôi, Loan Ninh."

Tô Tử Khanh ý thức được các nàng nói đều là ID trò chơi, cậu không khỏi sờ sờ đỉnh đầu của mình, ân... ID trò chơi của cậu thế nhưng lại là Tô Tử Khanh.

Người cuối cùng là một nam sinh đi một mình, cả người hắn thoạt nhìn có vẻ rất lạnh lùng, chỉ nói mìn tên là Linh Vô, liền không nói thêm gì nữa.

Chờ mỗi người đều quen biết nhau xong, thời gian chờ của phim kinh dị không sai biệt lắm gần như đã sẵn sàng. Mao Mao nhìn đồng hồ đếm ngược ở phía trên, nói: "Được rồi, đã đến lúc trò chơi bắt đầu, đi nào mọi người! Cố gắng hết sức để tất cả các thành viên tồn tại!"

3

2

1

...

' Ô ô ô, ô ô ô'

'Có ai ở đây không, có ai có thể giúp ta không, ô ô....'

' Con trai của ta.'

Tô Tử Khanh ngồi ở bên mép giường, nghe được tiếng khóc bên ngoài rất rõ ràng, trong lòng cậu không hề gợn sóng, thậm chí còn muốn cười. Khi tiến vào trò chơi vị trí mỗi người chơi đều bị phân tán, hiện tại vị trí này cũng chỉ có mình cậu.

Hoàn cảnh bên trong bệnh viện rất âm u, phối hợp với loại âm thanh khóc la này mà ăn uống, quả thực khiến cho người ta cảm thấy khủng bố.

Một chuỗi làn đạn xuất hiện:

[ Streamer nam qua cửa: Kinh sợ, kinh sợ, kinh sợ! ]

[ Chỉ cần tôi không đi ra ngoài,quỷ sẽ không làm gì được tôi! ]

[ Ha, chán, streamer có phải hay không là nam nhân? Là nam nhân liền rời đi a! ]

" Đi liền đi." Nói xong, Tô Tử Khanh chậm rãi xoay người, trực tiếp đem của mở ra, một chút dừng lại đều không có, người xem liền mông lung.

Sau đó điên cuồng bình luận: " Streamer tặng đầu người!!!"

Tô Tử Khanh chọn ẩn làn đạn, đi về phía cuối hành lang.

Cửa sổ ở hành lang không có đóng lại, gió lạnh đập vào kính, mang theo một hỗn hợp mùi nước khử trùng nồng nặc của bệnh viện lẫn vào chung với máu, toàn bộ không gian trò chơi lúc này không hay ho gì, trăm phần trăm phản hồi, Tô Tử Khanh bóp bóp cái mũi, bước chân nhanh hơn.

Ở cuối hành lang, nữ quỷ rúc lại thành một đoàn bất lực khóc, đang mặc một bộ áo bệnh viện màu xanh nhạt đã bị máu nhuốm màu đỏ sậm, còn có vài vệt máu đỏ sậm kết thành mảng dính trên quần áo. Khi nhận thấy có người đi lại, nữ quỷ... Chậm rãi ngẩng đầu, trong đôi mắt rỗng tuếch không có nhãn cầu, chỉ là một màu huyết sắc, dưới hốc mắt chảy ra hai chuỗi lệ đỏ.

Tô Tử Khanh coi như không nhìn ra sự khác thường của nữ quỷ, cho nàng là một người bình thường: " Ngươi làm sao vậy?"

"Con của ta..." Nữ quỷ thút tha thút thít khóc, "Con của ta đi rồi."

" Hắn còn nhỏ như vậy, mềm như vậy..."

" Ô ô ô... Con trai của ta!"

Theo lý mà nói, đi đêm gặp quỷ chỉ có đường chết, nhưng hiện tại nữ quỷ không có động tĩnh gì, tức là kế tiếp vẫn còn cốt truyện, Tô Tử Khanh suy nghĩ một chút, hỏi: "Có cái gì là ta có thể giúp ngươi sao?"

Nữ quỷ quả nhiên dừng lại một chút, thuận theo lời Tô Tử Khanh mà siết chặt thi thể trẻ con trong long ngực, " Ta muốn một đứa con."

" Ta muốn nghe con trai của ta gọi ta một tiếng mẹ."

" Như vậy, cuộc đời này của ta không còn gì luyến tiếc."

Tô Tử Khanh nhếch khóe miệng lên, không nghĩ tới nhân vật phim kinh dị này còn rất đầy đặn, " Như vậy không tốt lắm đâu."

Nữ quỷ hét lên: "Không! Ta chỉ có một nguyện vọng nhỏ nhoi như vậy, ngươi cũng không muốn giúp ta thực hiện sao?"

Tô Tử Khanh bất đắc dĩ, " Vậy được thôi."

Nữ quỷ cười hắc hắc, bàn tay thon dài của nàng đưa lên, ngửi được mùi máu càng làm cho nàng thêm hưng phấn.

Tô Tử Khanh dồn hết khí lực: " Mẹ."

Nữ quỷ: "??? "

Đêm, một bầu không khí yên tĩnh đến chết người.

Trên hành lang trống trải, tiếng tim đập và tiếng gió hú như ngừng lại trong chốc lát.

Nàng ta há hốc mồm nhìn nam nhân trước mặt, cái này hình như không có trong kịch bản thì phải.

Bình luận một mảng: "..."

Cuối cùng một làn đạn xuất hiện: [ Mới tới đừng sợ, chúng ta fan cũ cũng có chút hoảng loạn.]

Tô Tử Khanh có chút ngượng ngùng.

Ai, vốn dĩ nghĩ việc tham gia phim kinh dị, để kiếm tiền ăn một bữa cơm, lại không nghĩ tới vừa tiến vào đã nhận một người mẹ.

Tình cảnh hơi an tĩnh, Tô Tử Khanh hơi tự tại ho nhẹ một tiếng, " Khụ, cái kia..."

Nữ quỷ thẹn quá hóa giận, áo bệnh viện xanh lam trong phút chốc hóa thành áo choàng lớn màu đỏ, tóc tai rũ rượi, móng tay và miệng đầy máu, gào thét một tiếng, " Ngươi đi chết đi!!!"

Tô Tử Thanh cũng lùi lại ngay lập tức khi nữ quỷ di chuyển, vừa tránh sự tấn công của nữ quỷ vừa liên tục nói: "Mẹ, người bình tĩnh một chút đi, không có chuyện gì mà hai mẹ con ta không thể ngồi nói rõ ràng được nha!"

Nữ quỷ: "..."

Nữ quỷ tức muốn hộc máu kêu: " Ngươi câm miệng cho ta!"

" Được thôi!" Nữ quỷ nói xong, Tô Tử Khanh trực tiếp chạy tới đầu cầu thang, một tay chống tay vịn trực tiếp nhảy xuống, nhẹ nhàng đáp xuống chân cầu thang, sau đó liền chạy tới khu bệnh viện.

Trong phút chốc đã không thấy người đâu, nữ quỷ vô cùng tức giận, lao thẳng cơ thể xuyên qua cầu thang đuổi theo, " Đứng lại!"

Nữ quỷ giận dữ hét: " Ngươi đã đáp ứng giúp ta thực hiện nguyện vọng rồi!"

Tô Tử Khanh thậm chí không thèm quay đầu, cậu trực tiếp đáp: "Không phải ta đã gọi ngươi là mẹ sao?!"

" Ta..." Nữ quỷ suýt chút nữa không kiềm chế được mà muốn chửi thề.

Tô Tử Khanh cũng mặc kệ chuyện đó, chọc xong không chạy đó là tìm chết, cậu nhớ rõ ở khu bênh viện cũng có một điểm có thể đổi mới. Quả nhiên,chạy không bao lâu liền nghe thấy phía trước có âm thanh tìm kiếm đồ vật, dư quang quét qua thấy một cái đầu vàng của Mao Mao, Tô Tử Khanh vừa chạy vừa gọi: " Mao Mao! Chạy mau lên!!"

"A?" Xa xa, Mao Mao mờ mịt ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một nữ quỷ cả người đầm đìa máu tươi đang chạy hướng về phía cậu!

Mao Mao: "..."

Ngây ngốc nửa ngày.

Sau đó, cuộc chiến đã biến thành hai người song song lao về phía trước.

" Ngọa tòa! Cậu như thế nào vừa đến liền trêu chọc quỷ?!" Mao Mao vừa chạy vừa hô: " Có thể thay đổi thói quen thu hút chó mèo?!"

Tô Tử Khanh cây ngay không sợ chết đứng: " Không thể!"

Tốc độ đuổi theo của nữ quỷ không nhanh bằng bọn họ, dần dà nữ qủy mất đi kiên nhẫn, mái tóc đen dài có sức sống ngoan cường như con rắn khổng lồ, lao thẳng tới, " Các ngươi! Tất cả đều chết đi cho ta!"

Tô Tử Khanh vội vã né tránh, quay đầu qua thấy Mao Mao một cặp chân dài lao đi nhanh chóng, tựa hồ cùng với tốc độ bay của nữ quỷ!

Không, so với tốc độ của nữ quỷ còn nhanh hơn nữa!

Tô Tử Khanh một mặt mơ hồ.

Mao Mao chạy tới cửa, quay đầu lại nháy mắt với Tô Tử Khanh, " Tô Tô, cậu là người chơi hệ nạp tiền sao?"

Không chờ cậu nghĩ nhiều, nữ quỷ đã đuổi tới bỏ qua Mao Mao, hết sức chuyên chú công kích cậu!

Cái này điểm chuyển qua không đúng.

Tóc dài nhanh chóng đuổi theo, lập tức quấn quanh trụ Tô Tử Khanh tay chân, cùng lúc đó, nữ quỷ từng bước tới gần!

Nhìn Tô Tử Khanh bị chính mình trói lại, nữ quỷ hiếm thấy lộ ra nụ cười thỏa mãn: " Các ngươi, đều sắp trở thành thức ăn của con ta....."

Tô Tử Khanh cho dù có bị nàng trói lại cũng không có rơi vào thế hạ phong, nghe xong lời này của ả càng khinh bỉ, liếc mắt nhìn, " Ngươi từ đâu tới a, nữ quỷ lớn như vậy rồi mà một tí văn hóa đều không có."

Nữ quỷ: "......."

Làn đạn:???

Cậu đang cùng nữ quỷ giảng văn hóa à?

Tại sao cậu không mong ả tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học rồi mang về cho cậu một vị Trạng Nguyên a!

Nữ quỷ tức muốn hộc máu xông lên, " Ngươi đi tìm chết!" Móng tay sắc bén lao tới ở trong khoảng khắc có thể đem Tô Tử Khanh xé thành mảnh nhỏ!

Làn đạn trong nháy mắt bay lên:

[666, báo động trước streamer chuẩn bị lạnh*.]

*lạnh: nghĩa là chết á:>>>

[ Tê tê, sao fan của streamer lại là đồ ăn? ]

[ Tìm đường chết. ]

Tô Tử Khanh khong còn sức lực dư thừa nào để chú ý lạn đạn đang viết cái gì, trên tay cậu cầm một con dao nhỏ, tốc độ nữ quỷ lao tới cũng không nhanh, có lẽ là hứng thú với cảnh tượng vật lộn tràn đầy đau đớn của con mồi trước khi chết nên không hề nóng nảy. So với Tô Tử Khanh di chuyển nhanh hơn nhiều, và trong khoảng khắc sợi tóc trói cổ tay ả đã bị cậu cắt đứt ngay lập tức!

Không đợi nữ quỷ phản ứng, Tô Tử Khanh đột nhiên túm một cái!

Sau, Tô Tử Khanh có chút im lặng nhìn đống tóc giả trong tay.

Làn đạn: [ Ha ha ha ha! Ngọa tào tôi vừa nhìn thấy cái gì!]

[ Nữ quỷ: Thời đại này quỷ thật là không dễ làm! ]

Tô Tử Khanh thiếu chút nữa không nhịn được cười ra tiếng, ngẩng đầu nhìn lên, đỉnh đầu nữ quỷ kia trụi lụi cơ hồ có thể phản quang, hơn nữa trên người ả là áo sơ mi xanh lam ô vuông của bệnh nhân, Tô Tử Khanh chắp tay, "Không nghĩ tới là một lập trình viên, thất kính thất kính."

" A a a! Ngươi đi tìm chết! Ngươi trả lại mạng sống cho con ta!" Quỷ có thể bị giết nhưng không thể nhục! Móng tay sắt bén của nữ quỷ lập tức đâm vào đôi mắt của Tô Tử Khanh!

Tô Tử Khanh không ngờ diễn tiến của bộ phim kinh dị này lại đặc sắc như vậy, nhanh chóng rút lui, nhưng bị nữ quỷ tấn công mãnh liệt, đột nhiên trượt chân ngã xuống, Tô Tử Khanh đập vào tường!

Đau đớn trong mong đợi không đến, thế mà Tô Tử Khanh xuyên thẳng qua bức tường này!

Sau khi xuyên qua bức tường, không đợi rơi xuống đất, cậu liền rơi vào một vòng tay ấm áp.

Một mùi hương quen thuộc phả vào, Tô Tử Khanh lòng tính toán đến vô vàn khả năng, đột nhiên ngẩng đầu lên, lại thấy khuôn mặt lạnh nhạt tuấn tú của nam nhân vẫn như trước, mà giờ phút này, đôi mắt sâu thẳm đầy trìu mến nhìn cậu.

" Tần Nam?!"