[One Piece] Hải Tặc Vương Chi Sinh Đôi

Chương 198: Thật tiếc nếu như...



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

" Thật kì quái... Ta đã cho người truy lùng khắp cả nơi này rồi mà vẫn không thấy tung tích của tên đó..." Fukaboshi khó hiểu nói.

" Ta sợ rằng hắn có khi đang rình rập ở đâu đó gần Shirahoshi..."

" Không thể nào. Hắn không thể nào lại có cái gan đó được, hiện tại Kurenai đang ở cùng với Shirahoshi. Nếu như hắn thật sự đến gần Shirahoshi thì không phải là đang tự giao nộp mình sao? Ta không tin rằng tên đó lại ngu xuẩn đến như vậy."

" Đầu tiên cứ tuần tra lại thêm một lần nữa đi, để cho chắc chắn rằng hắn không còn luẩn quẩn ở nơi này. Kurenai sẽ không phiền mà bồi Shirahoshi thêm một vài phút nữa." Haruto nói.

" Được, nghe theo ngươi." Anh chỉ chậm rãi đi đằng sau ba vị hoàng tử, nhìn bọn hắn ra lệnh cho đám binh lính truy lùng tất cả mọi nơi. Thậm chí còn thông cáo với những người dân gần đó rằng khi gặp Vander Decken IX hoặc chỉ cần có đặc điểm giống với hắn thì ngay lập tức thông tri cho bọn hắn.

Haruto cho đến bây giờ vẫn giữ nguyên sự im lặng và không chủ động tham gia cuộc truy bắt Vander Decken IX là bởi vì anh biết được tên đó đã được giải quyết bởi Michie. Ngay khi nàng vừa xuất hiện bên trong Nhân Ngư Đảo, anh liền nhận thấy được sự hiện diện của nàng. Không cần phải nghĩ nhiều liền biết được nàng đến nơi này để làm gì. Ngoài ra thì Hody Jones chắc cũng đã được giải quyết...

" Kiyoshi, ngươi nhìn qua thật là nhàn nhã ah. Không phải ngươi đây chính là ưu thích Shirahoshi sao? "

" Ta tất nhiên là ưu thích con bé, nếu không thì tại sao ta lại mỗi tháng đến bồi con bé một lần cơ chứ? "

" Vậy thì tại sao ngươi lại không chủ động đi truy bắt tên Vander đó? "

" Hắn mặc dù là Nhân Ngư nhưng hắn đã ăn phải Trái Ác Quỷ. Hắn không thể nào tiếp xúc với nước biển giống như các ngươi, nên có thể loại trừ khả năng hắn trực tiếp trốn thoát khỏi nơi này. Đồng thời, ta biết được con thuyền hải tặc của hắn nằm ở khu vực nào, chỉ cần con thuyền đó có động tĩnh liền sẽ có người thông tri cho ta biết. " Haruto nhúng nhúng vai nói dưới ánh mắt trợn tròn của Fukaboshi.

" Ngươi thật sự đã tính toán hết trước tất cả mọi thứ? "

" Đó chỉ là sự chuẩn bị trước. Bọn ta đã có thói quen chuẩn bị trước cho mọi tình huống."

" Ngươi nói sao cũng được. Dù sao thì ta cũng không phản bác lại được ngươi." Hắn nói rồi cười lớn, thân mật vỗ lưng của anh.

" Thật may mắn khi có hai người các ngươi ở đây. Nếu không thì ta không biết phải lo cho Shirahosho ra sao."

" Đây cũng là một phần nghĩa vụ của bọn ta. Dù sao thì việc ngài Otohime có buổi diễn thuyết giữa sự hòa bình của Nhân Ngư và con người vẫn là được Chính Phủ Thế Giới quan tâm."

Dưới tác động của hai người, có vô số thứ vốn trong nguyên tác Chính Phủ Thế Giới không hề quan tâm đến lại trở nên đặc biệt quan trọng. Ví dụ như kế hoạch đường ray xe lửa của Người Cá Tom hoặc sự hòa bình giữ Nhân Ngư và con người... Mặc dù Ngũ Lão Tinh chính là thế giới cầm quyền đứng đầu nhưng sự kì thị đối với chủng tộc khác vẫn có trong bọn hắn, chỉ là không ai muốn nhắc đến mà thôi.

" Đúng ah, mẫu thân đã thật sự rất lo lắng về buổi diễn thuyết đó đâu."

" Ngài ấy lo lắng là tất nhiên. Dù sao thì đây cũng không phải là một việc gì đơn giản. Mâu thuẫn và kì thị giữa các ngươi và bọn ta đã hiện diện từ nhiều năm trước, thậm chí dù cho có người muốn thay đổi cũng không được. Otohime có can đảm và quyết trí để đứng ra và làm điều này là đáng được tôn trọng..." Nói đến đây thì Haruto thở dài.

" Nhưng đồng thời cũng khá là nguy hiểm cho ngài Otohime khi ta sợ rằng có kẻ sẽ lợi dụng điều này để làm phản lại những gì mà Otohime mong muốn."

" Ý của ngươi là..."

" Bất kể là Nhân Ngư hay con người, vẫn sẽ có những kẻ không màng bất cứ thứ gì để ngăn chặn những điều mà bọn chúng cho là sai trái. Có thể đối với ngài Otohime, việc này chính là một hiệp nghị hòa bình giữa hai chủng tộc nhưng đối với bọn chúng, điều đó chính là một lời thách thức và tuyên chiến. Những kẻ đó sẽ không cho rằng những lời nói chân thành của ngài Otohime chính là những lời miệt thị và hạ thấp bọn chúng. Ngươi cũng đã biết, con người cũng giống như Nhân Ngư, không một ai chấp nhận việc phía bên kia ngang bằng với mình." Fukaboshi im lặng lắng nghe từng lời của Haruto, hai tay siết chặt lại.

" Nhân Ngư các ngươi cho rằng con người chính là những sinh vật yếu ớt, con người chúng ta lại cho rằng các ngươi chính là những con quái vật dị thường. Ở một khía cạnh nào đó, cách nhìn của hai bên cũng không sai. "

" Phần lớn con người không thể nào dễ dàng có được sức mạnh cùng thể chất cơ thể giống như Nhân Ngư, để có được điều đó họ đã phải trải qua vô số những lần luyện tập và khắc khổ. Và thật đáng buồn, thứ lỗi cho ta nói những lời này, Fukaboshi. Có thể từ ban đầu con người không thể được như Nhân Ngư nhưng dần theo thời gian, con người đã vượt mặt các ngươi một khoảng lớn. Trong khi đó lại không có bao nhiêu Nhân Ngư có thể dậy lên sóng gió ở vùng biển này. " Dưới ánh mắt tức giận và ngạc nhiên của hắn, anh chỉ có thể thở dài và lắc đầu.

" Đó là một sự thật mà ngươi không thể chối cãi. Nói thật, các ngươi có rất nhiều ưu điểm so với bọn ta, bơi lội, sức mạnh, thể chất... Tuy nhiên các ngươi lại không lợi dụng được điểm mạnh của các ngươi. Ở trên kia, cũng có những con người không cần đến Trái Ác Quỷ cũng có thể giết các ngươi một cách dễ dàng... Dracule Mihawk, Monkey. D. Garp, Tóc Đỏ Shanks... "

" Bọn ta có được vô số người không cần đến năng lực kia nhưng vẫn có thể đảm đương một phía. Còn về phía các ngươi, lại không có được một người. Tất nhiên, Fisher Tiger chính là một vị Nhân Ngư vĩ đại, nhưng hắn lại lựa chọn con đường sai lầm. Đối đầu với Thiên Long Nhân khi hắn không có bất cứ hậu thuẫn và đồng minh mạnh, một hành động tuy dũng cảm nhưng cũng đầy ngu xuẩn."

" Ngươi nói chuyện giống như ngươi cũng muốn chống lại Chính Phủ Thế Giới và Thiên Long Nhân ah."

"... " Sự im lặng khiến cho hắn hơi sững sờ nhìn anh.

" Ngươi-"

" Fukaboshi, có những việc ngươi biết nhưng lại không thể nói ra..." Nói đến đây, giọng nói của anh đột nhiên trở nên trầm hẳn và trở thành một giọng nói hoàn toàn khác biệt với bình thường. Giọng nói đó khiến cho cơ thể của Fukaboshi sững lại trong sợ hãi, mọi sợi dây thành kinh trong cơ thể của hắn căng cứng giống như những lúc hắn đang chuẩn bị chiến đấu, trực giác của hắn đột nhiên kêu gào hắn phải tránh xa người nam nhân này ra...

Nhưng cách nó kêu gào khiến cho hắn rùng mình... Nó không phải kêu gào hắn tránh xa Haruto ra...

Mà là nó đang kêu gào hắn phải tránh xa người nam nhân này...

Tránh xa...thứ đang đứng trước mặt hắn...

Cặp lam mâu thanh lãnh và vô tình kia liếc sang hắn và nhìn thẳng vào mắt của hắn, giam cầm hắn trong một chỗ. Trên gương mặt kia chậm rãi xuất hiện một nụ cười...

" Có những lúc im lặng chính là giải pháp tốt nhất... Tốt cho người kia... " Haruto đặt tay lên vai của Fukaboshi. Hắn có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo đến từ bàn tay đó.

" Và cũng tốt cho cả ngươi nữa, Fukaboshi..."

" Sẽ rất tiếc nếu như Shirahoshi mất đi một người anh trai..."

Bàn tay trên vai của hắn hơi siết chặt lại rồi sau đó rời khỏi vai của hắn.

" Bọn ta cũng sẽ rất tiếc nếu như mất đi một đồng bạn như ngươi ah."

- -----------------------

Lời của tác giả:

Xin chào tất cả mọi người! Sau một khoảng thời gian dài biến mất khỏi Wattpad thì ta cuối cùng cũn quay trở lại đây.

Bởi vì khoảng thời gian trước ta cảm thấy khá là thất vọng với Wattpad vì sau nhiều bản update, nó đã có rất nhiều lỗi khiến cho ta không thể tiếp tục được câu truyện của mình.

Nhưng sau khi ta đã nghỉ ngơi sau một khoảng thơid gian dài, ta cũng quyết định rằng dù sao thì đây cũng là đứa con tinh thần của ta. Ít nhất ta cũng phải tiếp tục cho đến cuối cùng.

Chỉ mong mọi người thông cảm và nếu có thể thì hãy tiếp tục ủng hộ ta nha~

Xin chân thành cảm ơn.

Hanako-Kakuzu