Ông Xã, Đói Bụng, Đói Bụng, Cơm Cơm

Chương 114



"Dùng cái đầu nhỏ của em suy nghĩ một chút xem, Tiểu Chấp có cái lá gan đó à?"

Tề Trừng cũng bình tĩnh lại, lý trí trở về, thẹn thùng xấu hổ nói: "Em miệng nhanh hơn não á. Đúng là Husky không có gan ấy thật, vừa rồi lúc cậu ấy bảo Phạn Phạn ốm, Thanh Thời còn trách là phải chú ý mồm miệng nữa, vậy nên nhất định không thể xảy ra chuyện em vừa nói được."

Người lớn thường sẽ khen con nít là thân thể rắn chắc, cứng cáp, mũm mĩm, trông khoẻ mạnh này kia. Thật ra cũng không phải là không được nói con nít ốm, nhưng Úc Thanh Thời lại quá cẩn thận, cũng có thể là do đạo đức nghề nghiệp, ở giới giải trí rất dễ bị xuyên tạc lời nói hành động nên y mới cẩn thận đến thế.

"Vậy..." Tề Trừng nháy mắt với ông xã, vậy tại sao dì Triệu lại biến sắc cơ?

Bạch Tông Ân nhẹ nhàng vỗ lên đầu Trừng Trừng nhà mình: "Có lẽ là thấy hai người họ nói chuyện yêu đương rồi."

Tề Trừng lập tức tỏ vẻ "tiêu đời rồi", căn cứ vào tình tiết trong tiểu thuyết gốc, hình như lúc này cũng gần đến lúc Triệu Thiến phát hiện ra con trai mình yêu đương với Úc Thanh Thời, sau đó liền có một màn mẹ chồng ác độc ra tay chia cắt đôi trẻ.

"Chắc tí nữa em sẽ nhắc nhở Husky chút." Tốt xấu gì cũng cho hắn chuẩn bị.

Cũng may là lúc này Úc Thanh Thời đã nổi tiếng hẳn rồi, hơn nữa sau khi ra mắt y vẫn luôn làm việc chăm chỉ, vẫn còn hai tác phẩm chưa được phát sóng, danh tiếng vô cùng nổi. Tề Trừng không biết nhiều gì về giới giải trí nhưng vẫn biết Úc Thanh Thời rất hot.

Bởi vì Châu Châu và TT trong phòng làm việc đều rất mê Úc Thanh Thời, hôm nay hai người họ đến tham gia tiệc thôi nôi của Phạn Phạn, lần đầu tiên nhìn thấy Úc Thanh Thời, hai em gái này biểu hiện như phát điên phát cuồng, cũng may là biết khắc chế, không dám đi quấy rầy người ta... Chủ yếu là do Husky cứ chăm chăm nhìn họ như hổ rình mồi vậy.

Lúc chụp ảnh chung, cuối cùng hai em gái này cũng cảm thấy mỹ mãn, vớt được một tấm ảnh chung.

"Có muốn chụp ảnh chung cùng nhau không?" Lúc đó, Úc Thanh Thời đã chủ động hỏi hai cô nàng.

Thật ra Úc Thanh Thời là một người có cảm giác giới hạn rất rõ ràng, hôm nay đến tham gia hoạt động riêng tư của bạn bè nên y cũng không muốn bị công việc ảnh hưởng đến, trước đó có những người chủ động xin ký tên chụp ảnh chung, Úc Thanh Thời đều từ chối, sau đó tránh mặt đi đến nơi khác dạo chơi.

Bây giờ y chủ động mở miệng là do thái độ yêu thích một cách tôn trọng của TT và Châu Châu. Khác hẳn với những quý phu nhân dắt theo con cái đến đây, tuy rằng giọng điệu của họ cũng thân thiện khách sáo, nhưng lại có thể nghe ra ẩn ý khinh thường nghề nghiệp diễn viên của y.

Khi đó, Úc Thanh Thời mới lạnh nhạt khéo léo từ chối.

"... Anh ấy thật sự rất tốt bụng." Husky vẫn cứ nhìn chằm chằm theo Úc Thanh Thời.

Tề Trừng đứng đằng sau nhìn cái ót Husky, nói: "Vừa rồi mẹ cậu mới lên lầu hai, thấy cậu với Thanh Thời đuu nhau rồi đó."

"Đâu có làm đâu, chỉ hôn cái thôi." Tưởng Chấp lập tức phản bác theo bản năng.

Tề Trừng lập tức tỏ vẻ "À há ~ lừa được rồi" cậu quay sang nhìn ông xã, trên mặt như viết dòng chữ "em thông minh lắm luôn đúng không", lanh lợi tinh nghịch. Bạch Tông Ân khẽ cười, xoa xoa đầu Trừng Trừng xem như khen ngợi.

"Mẹ tôi đã thấy rồi à..."

Tưởng Chấp phục hồi lại tinh thần, hắn không sốt ruột giống như trong tưởng tượng, thậm chí còn rất bình tĩnh nữa là đằng khác, tựa như hắn đã lường trước được sẽ có ngày hôm nay vậy, sẵn sàng đón lấy hậu quả từ lâu. Đồng thời ánh mắt hắn còn lộ ra ý cười, vẫn dõi theo sau bóng lưng của Úc Thanh Thời.

"Không sao cả."

Hắn và anh Thanh Thời lén lút yêu đương, thật ra cũng chịu hết nổi cảnh không danh không phận này rồi.

Tề Trừng không thể không nhìn Husky với con mắt khác xưa, đúng là công chính có khác.

(Truyện chỉ được đăng duy nhất trên ứng dụng WA.TT.PAD, tại acc: cmj_jinju!!!)

Bữa tiệc thôi nôi hôm nay chủ yếu cho đám con nít vui chơi ăn uống. Hôm nay Phạn Phạn vui lắm, đến chiều tà, ánh mặt trời cực kỳ đẹp, trên bãi cỏ còn có trận thi đua thả diều, đương nhiên Phạn Phạn sẽ không bỏ qua rồi, mà người thả diều tất nhiên sẽ là người ba ruột của nhóc, đội cha con tình thâm đó.

"Pá pá!"

Phạn Phạn ở trong lòng ba lớn huơ nắm đấm bé xíu mà cổ vũ cho ba nhỏ, hai mắt tròn xoe cứ nhìn ba nhỏ, được một chốc rồi lại nhìn con diều Tiểu Yến Tử trên bầu trời.

Sau đó lại thể hiện một tràng hải cẩu vỗ tay.

Bạch Tông Ân xoa đầu con trai, mắt thấy cái kẹp con heo màu hồng trên đầu con trai còn chưa tháo xuống, anh vừa đưa tay chạm vào thì Phạn Phạn liền cúi đầu nhìn anh, bi bô nói cái gì đó không rõ, nhưng Bạch Tông Ân vẫn nghe hiểu được, đó là không được động vào kẹp nhỏ của nhóc.

"Được rồi, ba không động, Phạn Phạn là sành điệu nhất."

Có vị khách nói, giám đốc Bạch cưng chiều con trai quá, nhưng thật ra trong lòng họ muốn nói anh chiều nửa kia quá hơn, hai người đàn ông mà lại muốn có một đứa con, hơn nữa đứa nhỏ đó còn cùng họ với Tề Trừng, cũng chẳng biết Bạch Tông Ân nghĩ gì nữa.

Một số người không thể không nghĩ đến "tin đồn" nổi lên gần đây. Bọn họ nghe nói trước kia Bạch Tông Ân này là một kẻ tàn phế, con trai lớn của nhà họ Tề là Tề Trừng cứ nhất quyết phải gả cho Bạch Tông Ân, sau đó lại dùng thủ đoạn bùa mê thuốc lú gì đó làm cho Bạch Tông Ân trao lại cổ phần Tưởng Thị cho cậu, giờ đứa con trai kia cũng cùng họ với Tề Trừng, song lại nhìn đến tên công ty...

Khoa học kỹ thuật Tung Tranh.

Nghe có vẻ không đáng tin lắm, chỉ được cái mã tiêu tiền.

Rốt cuộc Tề Trừng có bản lĩnh gì chứ?

Có vài người thì cảm thấy Bạch Tông Ân là đồ "sợ vợ", nên cũng xem nhẹ cổ phần và thực lực của Khoa học Kỹ thuật Tung Tranh. Hôm nay họ tới đây, ba phần là do nể mặt tổng giám đốc Bạch của công ty Khoa học Kỹ thuật Tung Tranh, ba phần nữa là do nghe nói người nhà họ Chu cũng đến, còn bốn phần thì đương nhiên là vì nhà họ Tưởng rồi.

Còn có người đoán rằng đứng sau Khoa học Kỹ thuật Tung Tranh chính là Tưởng Thị, vậy nên họ mới đến đây thăm dò xem sao.

Nhưng dù vậy trên mặt họ vẫn thể hiện vui vẻ, trước kia Bạch Tông Ân dựa vào cổ phần Tưởng Thị để sống qua ngày, mà bây giờ thân phận của Bạch Tông Ân chính là tổng giám đốc Bạch, anh có công ty, có quan hệ sâu rộng mà không ai biết, thế nên mọi người cũng khách khí nói chuyện.

"Lại đây cắt bánh kem nào."

"Cắt bánh rồi sẽ đến màn Phạn Phạn chọn đồ vật đoán tương lai nhé." Chú Quyền tiếp đón nói.

Bánh kem có hai tầng, tầng trên cùng vẽ hình Phạn Phạn phiên bản chibi, mặt tròn mắt to tóc đen, miệng cười toe toét, thật sự là một em bé ngoan ơi là ngoan.

"Phạn Phạn sinh nhật một tuổi vui vẻ."

"Chúc mừng sinh nhật em bé Kỳ Tích nhé."

Chồng chồng hai người bế Phạn Phạn và cùng nhau cắt bánh kem. Sau đó là màn chọn đồ vật đoán tương lai.

Chú Quyền chuẩn bị những món như sách vở, bàn tính, hành lá*, con dấu. Còn Tề Trừng thì chuẩn bị những thứ rất vui vẻ, bởi vì vốn dĩ cậu không tin những thứ này cho lắm, biết Phạn Phạn thích những thứ lấp lánh sặc sỡ nên những món đồ cậu đặt vào đều liên quan đến vui chơi.

(*đồng âm với từ thông minh)

Có vịt con bằng nhựa màu vàng, gấu bông màu nâu, đồ trang sức bằng nhựa lấp lánh, còn có một bông hoa bằng len mà dì Trịnh móc.

Tất cả cùng bày trên mặt đất.

Tề Trừng đặt con trai ở điểm bắt đầu rồi nói: "Phạn Phạn xem này, con thích cái gì thì lấy cái đó đi."

Hôm nay Phạn Phạn rất nể mặt ba nhỏ, cũng không làm một con cá mắm con bất động nữa, nhóc nhấc hai cái chân mập mạp lên bước đi, mặc dù vẫn có chút lung lay, lảo đà lảo đảo giống như vịt con đáng yêu, cộng thêm cái quần yếm mới thay cực kỳ dễ thương.

Tề Trừng cười rộ lên, chụp rất nhiều ảnh.

Phạn Phạn đi tới chính giữa nơi đặt các món đồ, Tề Trừng lập tức đánh cược với ông xã: "Em cá nhóc con sẽ vớ cái món trang sức lấp lánh kia á."

"Anh đoán là vịt con." Bạch Tông Ân nói rồi nhìn về phía thiếu niên: "Trừng Trừng thua thì làm sao nhỉ?"

Tề Trừng: "Em mà thua thì anh muốn gì cũng được. Nhưng nếu em thắng thì ông xã phải hẹn hò với em nha? Cuối tuần, không có Phạn Phạn, chỉ hai chúng ta mà thôi."

Đã khá lâu rồi họ không đi ra ngoài chơi. Ông xã bận rộn cả ngày, gần như không có cuối tuần, vậy nên Tề Trừng muốn anh nghỉ ngơi nhiều hơn.

"Thế thì bây giờ anh lại muốn Trừng Trừng thắng rồi."

Tề Trừng đỏ mặt nở nụ cười.

Nhưng mà chuyện lại không theo ý bọn họ, Phạn Phạn vươn tay nắm lấy cây hành lá của chú Quyền. Nhóc khom lưng, duỗi tay nhỏ nhặt lên rồi xoay người, lắc lắc cây hành lá trong tay mình với mọi người, nghe thấy xung quanh ồn ào náo nhiệt hẳn lên, nhóc lập tức vui vẻ cười lộ ra mấy cái răng nhỏ xíu.

Cũng chẳng biết là vui vẻ cái gì nữa.

"Ôi chao, đúng là chọn đồ vật đoán tương lai chuẩn quá, Phạn Phạn chính là bé thông minh."

"Hành lá chứng tỏ thông minh đó."

"Trông Phạn Phạn là biết thông minh rồi, sau này giỏi giang rồi phụ giúp ba nhỉ?"

Lúc nghe thấy lời khen cuối cùng này, Tề Trừng còn sửng sốt đôi chút, đang định nói rằng cậu thì có cái gì để Phạn Phạn phụ giúp... Nhưng lúc sau mới biết người mà họ nói đến là ông xã.

Hôm nay Phạn Phạn vui lắm, hết xem ba nhỏ thả diều rồi cùng chơi câu cá đồ chơi với ba lớn, nhóc được ăn bánh kem, rồi còn được rất nhiều người khen dễ thương thông minh nữa.

Khi hoàng hôn buông xuống, hoạt động cả một ngày đã kết thúc, các vị khách lần lượt rời đi.

Phạn Phạn vui chơi cả một ngày, bấy giờ đã mệt mỏi thiếp đi trong lòng ba nhỏ. Hôm nay chú Quyền cũng vui lắm, cứ cười ha ha nói: "Chú cứ nghĩ Phạn Phạn sẽ chọn mấy món đồ chơi mà Tiểu Trừng chuẩn bị cơ, ầy, không ngờ Phạn Phạn lại vớ cây hành lá đó, Phạn Phạn nhà ta đúng là bé thông minh mà..."

Tề Trừng cũng cười theo.

Sau hôm tiệc thôi nôi ấy, Tề Trừng lại nghỉ ngơi ở nhà làm cá mắm ba ngày. Rõ ràng cậu chẳng làm cái gì, chỉ tiếp khách nói chuyện này kia, thế mà vẫn mệt không chịu nổi, vô cùng hao tổn tinh thần.

Cuối tuần, Tề Trừng và ông xã đi hẹn hò.

Mặc dù cả hai đều thua nhưng họ vẫn đi hẹn hò với nhau. Tề Trừng và ông xã lại bỏ rơi con trai mà ra ngoài chơi chơi một ngày, lần này họ đi xem phim, đi dạo phố và massage, toàn thân thoải mái!

Tối hôm đó, tự nhiên trong nhóm chat có người gửi tin nhắn gắn thẻ cậu: [Ông chủ mau xem cái này xem, có phải người ta đang nói em không?]

Đính kèm một đường liên kết, Tề Trừng gửi lại dấu chấm hỏi trước, sau đó mới nhấn vào xem thử. Liên kết mở ra chính là diễn đàn mà trước đây cậu đã lên để hỏi về tình yêu, tên bài viết là [Ông chủ của sao mạng nhà tui hèn muốn chết]

???

Nói cậu á?

Sao mạng mới nổi Lộ Dương, ông chủ thấp hèn, cậu ư?

Chủ bài viết dùng hai chữ cái đầu của tên người đó rồi ghép lại, ví dụ như Lộ Dương thì là LY. Chủ bài viết nói rằng trước đây cô lọt hố một sao mạng, vốn dĩ cô chỉ muốn yêu thích bình thường thôi, nhưng sau đó lại mê muội không dứt ra được. Về sau cô liền muốn tìm kiếm xem cậu sao mạng này có scandal gì xấu không, bản thân có vấn đề gì không, vấn đề thì đúng là không có thật, nhưng cái studio của y lại quá là thị phi, cảm giác như ông chủ của họ muốn lấn sang giới khác, cứ tạo cảm giác tồn tại cho mình vậy.

(*Lộ Dương = LuYang)

【Lộ Dương á? Tôi thích ẻm phết, không phải sếp của ẻm đối xử tốt với ẻm lắm à】

【Cái gì cái gì cái gì cơ? 】

【Tôi thử xem tí rồi, đúng là chút hãm, bảo rút thăm trúng thưởng thì rút thăm trúng thưởng đi, lại còn bảo tính sai rồi nữa, ngaycả bạn sao mạng kia cũng bị vạ lây, chỉ có thể bị ép đứng ra nói không tính. 】

【??? Cái kiểu hành xử như thế đặt ở giới giải trí thì có mà bị chửi cho bờm đầu, đúng là không biết suy nghĩ.】

【Ông chủ nghèo thì nói nghèo đi, giả vờ giả vịt. Nãy đi xem cậu sao mạng mà chủ thớt nhắc đến, thấy cũng đủ trình để vào giới giải trí đấy, tỷ lệ cơ thể đẹp, mặt cũng không tồi, phong cách thời trang cũng ổn áp, nhưng mà nghe mọi người nói thế thì tôi chẳng làm fan đâu.】

Chủ bài viết lại nói tiếp: Cái studio này lúc nào cũng ra vẻ ấy, ông chủ cứ tự thiết lập hình tượng nhà giàu khiêm tốn cho mình, giống như cái đợt mượn ông cậu nào đó cái tứ hợp viện hai trăm triệu đó, mồm thì bảo là mượn mà cuối cùng lại bị bắt gặp lái chiếc mui trần cổ lỗ sĩ chưa đến bốn mươi vạn rời khỏi trường học của LY.

(*Bốn mươi vạn tệ = xấp xỉ 1 tỷ 4 VNĐ)

Không biết nói sao nữa, nhưng mà tôi lo lắng lắm. Cũng may là ông chủ này đã kết hôn rồi, nếu không thì tôi thật sự nghi ngờ người này có mưu đồ xấu xa với LY mất, cảm thấy LY ở lại làm cấp dưới cho một người sếp như vậy thật sự không có tí tiền đồ gì, tôi là fan sự nghiệp của em ấy đây.

【Sự nghiệp sao mạng thì cùng lắm cũng chỉ là nổi tiếng trên mạng thôi, hay là mình khuyên LY tiến vào giới giải trí đi】

【 Tôi cảm thấy chủ thớt nói đúng lắm, người này tôi cũng đã nghe qua rồi, lần nào đăng video cũng lên hotsearch, biết marketing thật sự, liệu có phải họ đang muốn tiến vào giới giải trí không nhể?】

Tề Trừng suy nghĩ một chút rồi bình luận trả lời lại:

【Trước tiên cảm ơn bạn đã thích Tiểu Lộ nhé. Em ấy là bạn tui, chuyện rút thăm trúng thưởng thì đúng là không ổn thật, nhưng mà tui cũng không phải dạng kinh tế thiếu thốn gì đâu, chỉ là lúc đó có hơi mơ hồ tí thôi, chứ tài chính của studio thì không có vấn đề gì cả, tụi tui làm việc chính quy lắm. Với lại Tiểu Lộ sẽ không lấn sang giới giải trí đâu.】

【???】

【Ông chủ tự mình ra mặt ư? 】

【Ê khoan đi, sao trông cái ID này quen quá vậy? 】

【Ê má, hình như người này là chủ của bài viết bé gà tiểu học và mối tình đầu của ẻm sau khi kết hôn phải không vậy?! 】

【Mẹ nó là thật này!!! 】

Đã đến chương mới nhất rồi!
Xin vui lòng quay lại sau để đọc chương tiếp theo, hoặc thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới trong lúc chờ đợi!