Phế Sài Truy Mỹ Ký

Chương 10: Giải trừ



Đi đến cửa thư phòng, nhẹ nhàng gõ cánh cửa, sau đó chợt nghe giọng nói tràn đầy uy nghiêm của lão gia tử từ bên trong truyền ra.

"Vào đi."

Lê Mộc đẩy cửa ra, chỉ thấy Lê lão gia tử ngồi trên ghế dựa ở thư phòng nhắm mắt dưỡng thần, nhưng lông mày hơi hơi nhăn cho thấy rằng hiện tại trong lòng lão gia tử cũng không được tĩnh lặng bao nhiêu.

"Gia gia, người tìm con có chuyện gì ạ?" Nói xong Lê Mộc tự mình ngồi xuống chỗ đối diện Lê lão gia tử.

Lão gia tử hơi thẳng người dậy, mở mắt nhìn về phía Lê Mộc, nói: "Lần này ta đến, là để nói về hôn sự của ngươi."

Hôn sự? Xem ra nguyên nhân là bởi vì hôm nay Lãnh Huyên kia trở về, ta thật muốn nhìn xem Lãnh Huyên kia có thể làm ra trò gì.

Lê Mộc làm bộ như không để ý chút nào, nói: "Hôn sự của con?"

"Ờ, chuyện Lãnh gia nha đầu hôm nay trở về có lẽ ngươi cũng đã biết." Lê lão gia tử dừng một chút, sau đó đăm đăm nhìn Lê Mộc, nói tiếp: "Sau khi nàng về đến nhà đã nói với phụ thân, cũng chính là gia chủ của Lãnh gia rằng bản thân ở nước ngoài đã có người mình thích, hơn nữa đề nghị giải trừ hôn ước với ngươi."

Cái gì? Giải trừ hôn ước, đây chẳng phải là điều Lê Mộc cầu mong tha thiết sao, ha ha ha ha ha, Lê Mộc không ngờ đơn giản thế thôi đã giải quyết được một nan đề lớn như vậy.

Lê Mộc chỉnh chỉnh vạt áo, sau đó vẻ mặt chính nghĩa nói: "Gia gia! Người yên tâm, nếu nàng đã có người thích con nhất định sẽ không cưỡng cầu! Huống hồ nàng lại là cháu gái lão chiến hữu của ngài, nàng hạnh phúc con liền hạnh phúc, cho nên hôn ước gì đó nàng muốn giải trừ con không ngại." Rõ ràng trong lòng đều vui đến nở hoa, ngoài mặt lại giống như chiến sĩ xả thân vì mọi người ra tiền tuyến hy sinh vậy.

Gừng càng già càng cay, chút tính toán vặt vãnh trong lòng Lê Mộc Lê lão gia tử sao có thể đoán không ra.

Bất quá giải trừ hôn ước là chuyện hai người đều nguyện ý, hơn nữa vốn ở thời điểm Lê Mộc mười tám tuổi, Lê lão gia tử tìm đến vị hôn thê này cũng chỉ là muốn cho Lê Mộc khai thông đầu óc, để cho hắn đừng cùng tiểu tử họ Hàn kia hỗn cùng một chỗ nữa.

Đúng lúc ấy lão gia tử gặp được nha đầu Lãnh gia, vừa thấy mặt đã thích vô cùng, căn cứ theo nguyên tắc nước phù sa không chảy ruộng ngoài, Lê lão gia tử liền sớm đặt trước cửa hôn nhân này, ai mà ngờ, hiện tại hai bên đều không vui, Lê lão gia tử thấy hai bên đều thoải mái, cũng sẽ không tự làm mình mất mặt nữa, tạm thời thuận theo tâm nguyện của hai người trẻ tuổi này vậy.

Chỉ cần Lê Mộc không giống như trước kia cùng tiểu tử Hàn gia cùng một chỗ nữa, Lê gia nhà hắn thiếu đi mối hôn sự của Lãnh gia cũng không thiệt hại gì.

"Tiểu tử ngươi a, thật đúng là không biết tốt xấu, Lãnh nha đầu kia là một cô nương tốt, hôm nay là ngươi không có phúc mới không cưới được nàng, hôm nay đáp ứng sảng khoái như vậy, về sau cũng đừng hối hận đến cầu xin ta a ~~~" Lê lão gia tử vẻ mặt tiếc hận lắc lắc đầu nhìn Lê Mộc.

"Sẽ không sẽ không, cảm ơn gia gia!" Lê Mộc rốt cục che giấu không được bộ mặt vui sướng.

"Được rồi được rồi, ra ngoài đi, ta phải gọi điện thoại cho ba ba của Lãnh Huyên."

Nhẹ nhàng ra khỏi thư phòng, đóng cửa lại.

Lúc này tâm tình Lê Mộc không biết đã sớm bay đến chỗ nào rồi, chuyện vị hôn thê rốt cục đã giải quyết xong, bất kể Lãnh Huyên nàng xinh đẹp đến đâu ta cũng không thèm, nàng thích ai thì thích đi.

Phải rồi, ngày mai Tiểu Triều cùng Hồ Tử bọn họ hẹn ta ra ngoài chơi, vừa lúc ta cũng buồn bực đã nhiều ngày, rốt cục có thể đi ra ngoài hít thở không khí ha ha ha.

- -------

Edit: uh giải hôn rồi cười cho đã đi =)))))))) ^ↀᴥↀ^