Phiến Tội

Quyển 11 - Chương 29: Rút lui, liên hợp?



- Ngươi làm sao tìm được hắn?

Đây là câu hỏi đầu tiên sau khi Phong Tiển và Tả Đạo nhìn thấy Gambling Snake.

Trước khi bọn họ đi tìm Seltz Ain thì đã xem qua ảnh của hắn, lúc này thấy hắn đứng bên cạnh Gambling Snake, dĩ nhiên là cảm thấy kinh ngạc.

- Ta mở một cái tủ lạnh ra, đúng lúc hắn đang ở bên trong.

Gambling Snake trả lời, hắn cũng không cho hai người cơ hội hỏi tiếp, lập tức nói thẳng:

- Sao Blood Owl không trở lại?

Hắn cũng không hỏi hành tung của Thợ May, hiển nhiên trong lòng đã có kết luận về việc tên tù binh này mất tích.

- Hắn muốn một mình đối phó với quái vật bên dưới.

Phong Tiển trả lời:

- Tình hình trong sở nghiên cứu có thể hơi khác với lúc trước chúng ta tưởng tượng, cho nên chúng ta tiếp tục ở lại đó chỉ làm vướng tay vướng chân.

Gambling Snake nghe vậy, chỉ ngẫm nghĩ khoảng ba giây:

- Vậy rút lui đi.

- Này... ngươi xác định không chờ Blood Owl trở lại?

Tả Đạo giật mình nói:

- Ta không lo lắng hắn bị quái vật tiêu diệt, mà lo lắng sau khi hắn tiêu diệt quái vật, phát hiện chúng ta đã rút lui trước, tiếp theo sẽ tiêu diệt chúng ta.

- Hắn sẽ không cảm thấy giận dữ với bất cứ chuyện gì, bao gồm cả chuyện này.

Gambling Snake trả lời:

- Mục đích của chúng ta đã đạt được, ở lại trong thành phố chỉ sẽ tăng thêm xác suất thương vong. Chờ hắn giải quyết xong thứ ở bên dưới, để Ngụy Tỉnh tìm cách liên lạc với hắn là được.

- Nếu hắn không giải quyết được thì sao?

Phong Tiển hỏi.

- Ông chủ kia nhiều khả năng sẽ lên kế hoạch sử dụng đạn hạt nhân hay gì đó vào nơi này, đến lúc đó ngươi sẽ càng không muốn ở lại đây nữa.

Gambling Snake nói xong liền vỗ vai Seltz một cái. Tên phụ tá quý tộc tiền nhiệm này đang ngơ ngác, tốn mấy giây mới khôi phục tinh thần lại, đi theo Gambling Snake.

Tả Đạo nhún nhún vai, nói với Phong Tiển bên cạnh:

- Nói cách khác, lúc này vận mệnh của loài người đã bị giao cho một tên ma vương sát nhân rồi.

Nói xong hắn cũng cũng sải bước đi theo Gambling Snake và Seltz.

Phong Tiển cũng đi theo, đốt một điếu xì gà, nhả khói nói:

- Phù... Đạo huynh, ngươi nên biết, trước giờ vận mệnh của loài người đều nằm trong tay một tên ma vương sát nhân.

Bốn người còn chưa đi được bao xa, chợt nghe phía xa truyền đến tiếng súng pháo, ngẩng đầu nhìn lên, trông thấy trên bầu trời phía đó xuất hiện một chiếc tàu con thoi lơ lửng.

- Xem ra Jeff đã tiết lộ một chút tin tức về nhà máy điện và chuyện liên quan đến ô nhiễm cho đám quân đội đế quốc kia, bọn họ liền yên tâm tăng tốc hành động.

Gambling Snake nói:

- Đây là nhóm quân đế quốc có số lượng đông nhất trong thành phố, bọn họ vừa đi, quân chính quy trong thành phố cũng chỉ còn lại quân lính rải rác. Tiền Tuyến Tự Do ở bờ biển bên kia cũng đã gọi quân đội trên biển của bọn họ tới tiếp ứng, rạng sáng hôm nay đã bắt đầu lên tàu rút lui. Như vậy... cuối cùng trong thành phố Đại Tây Dương chỉ còn lại đội viên du kích lác đác và quái vật ngập tràn.

- Còn có chúng ta nữa.

Tả Đạo nói tiếp một câu.

- Chúng ta không phải đang rút lui sao.

Gambling Snake nói.

- Chung quanh thành phố bị Tiền Tuyến Tự Do bao vây rồi, đại ca!

Tả Đạo nói.

- Quan hệ giữa chúng ta và Tiền Tuyến Tự Do cũng xem như khá hữu hảo, cho dù thật sự đi tới tuyến phong tỏa, chỉ cần giơ hai tay biểu lộ thân phận, đối phương cũng sẽ không làm gì chúng ta, nói không chừng còn xem là khách để chiêu đãi.

Gambling Snake nói:

- Hơn nữa với năng lực của ta có thể ung dung đột phá tuyến phong tỏa, đưa các ngươi ra ngoài.

- Ừm... nói thật, ta không biết năng lực của ngươi là gì.

Tả Đạo trả lời.

Phong Tiển nói:

- Thế nào? Hắn không đề cập với ngươi à? Chuyện này cũng không phải là bí mật gì trong tổ chức.

Gambling Snake nói:

- Cũng không phải cố ý muốn che giấu hắn, chỉ là trong ấn tượng hắn luôn tu luyện rất bận, mà trước kia thì... bị nhốt trong đảo Địa Ngục, không cơ hội nói cho hắn biết.

Hắn lại đi lên phía trước, đồng thời nói với Tả Đạo:

- Thực ra rất đơn giản, chẳng hạn như có hai cánh cửa ở hai địa điểm khác nhau, năng lực của ta là nối liền không gian giữa hai cánh cửa đó.

Hắn dùng ánh mắt ra hiệu về một hướng:

- Lấy một ví dụ, lúc này cánh cửa ở khu nhà bên tay trái ta và cánh cửa trên sân thượng một tòa nhà cách đó năm trăm mét, có thể dùng năng lực của ta để nối liền. Khi ngươi mở cánh cửa sát đường này đi vào, lập tức sẽ xuất hiện trên sân thượng bên kia.

- Hả! Nếu có năng lực này, lúc vượt ngục còn cần làm lớn như vậy sao?

Vừa mới đề cập đến đảo Địa Ngục, cho nên Tả Đạo lập tức nghĩ đến chuyện này.

Gambling Snake nói:

- Năng lực này đương nhiên là có hạn chế. Tiếp tục ví dụ vừa rồi, muốn nối liền thì trước tiên ta phải phân biệt chạm vào hai cánh cửa kia. Nói cách khác, cánh cửa ở khu nhà bên đường này và trên sân thượng bên kia, trước khi nối liền ta đều phải chạm vào. Tiếp theo kích thước của cửa không được khác biệt quá lớn, sai số một chút thì được, chỉ là đứng trong khung cửa sẽ có cảm giác sai lệch không gian mà thôi. Nhưng kích thước quá khác nhau thì sẽ không thể nối liền, đương nhiên kích thước hoàn toàn bằng nhau là tốt nhất. Còn một điều nữa, hai cánh cửa được nối liền không thể quá xa nhau, trước mắt khoảng cách xa nhất mà ta từng thử là chừng hai cây số. Mà lúc ngươi ở trong nhà tù Tide, cánh cửa gần ngươi nhất không ở trên đảo Địa Ngục đã vượt xa khoảng cách này. Lại nói nếu như muốn nối liền với bên trong đảo Địa Ngục, bản thân ta còn phải đi tới chạm vào cửa bên trong. Mà một khi tiến vào khu vực sương thần, năng lực sẽ bị kiềm chế, đừng nói chạm vào cửa trong nhà tù không có tác dụng, ngay cả liên hệ giữa ta và cánh cửa bên ngoài cũng sẽ bị gián đoạn.

- Vậy hiện giờ chúng ta ở trong thành phố, chẳng phải cũng không chạy thoát được sao?

Lúc này Seltz bỗng lên tiếng, hắn nghe Gambling Snake giải thích xong, phản ứng đầu tiên chính là câu này.

- Các ngươi tìm một cánh cửa trong thành phố gần tuyến phong tỏa chờ đợi, một mình ta lẻn ra ngoài thành phố, tìm một chỗ an toàn bên ngoài tuyến phong tỏa, mở cửa ra không phải thoát rồi sao.

Gambling Snake nói.

- Một đám người chúng ta không trốn ra được, một mình ngươi lại có tự tin đột phá tuyến phong tỏa ra ngoài?

Seltz hỏi:

- Nếu ngươi bị bắt thì sao? Hoặc là... lỡ may ngươi gặp bất trắc...

- Ha ha ha ha...

Tả Đạo cười lớn mấy tiếng:

- Đám người bao vây thành phố có thể phát hiện ra hắn sao? Ha! Một đám rùa biển què chân đi bắt hồ ly còn có cơ hội lớn hơn.

Lúc này Phong Tiển nói:

- Chờ sau khi chúng ta rời khỏi thành phố Đại Tây Dương, vẫn phải liên lạc với ông chủ một chút. Cho dù Blood Owl thành công, thành phố này vẫn phải tiến hành dọn dẹp. Mà loại công việc thanh lý này, nhìn tình hình ở Bắc Mỹ châu hiện giờ, chỉ có thể do Tiền Tuyến Tự Do phụ trách.

- Ngươi cảm thấy ông chủ cần chúng ta nhắc nhở hoặc gợi ý hắn đi làm sao?

Gambling Snake bình tĩnh nói:

- Ta tin tưởng, nếu như có chuyện gì cần làm, hắn chắc chắn là đang làm rồi.

......

Cùng lúc này, trong cửa hàng sách.

Cố Vấn tựa lưng vào ghế, uống nước cà chua, trên bàn trước mặt hắn đồng thời trải mười quyển sách nội tâm. Phương thức đọc này đã không thể gọi là một liếc mười hàng nữa, mà là một liếc mười quyển.

Cửa bị đẩy ra, Cố Lăng đi vào, bước chân nhẹ nhàng vòng qua mấy đống sách trên đất, đi đến trước bàn làm việc:

- Thiên Nhất đâu rồi?

- Cho nên... những câu thăm hỏi như “em trai, đã lâu không gặp, gần đây thế nào” đã không cần nữa, về sau lúc chúng ta gặp mặt cứ trực tiếp hỏi xem tên kia ở đâu đúng không?

Cố Vấn trả lời.

Cố Lăng dùng ánh mắt khinh thường từ trên cao nhìn xuống em trai mình:

- Em trai, đã lâu không gặp, gần đây khoản tiền mà em thiếu chị lại tăng lợi tức rồi.

Cố Vấn trả lời:

- Thực ra số tiền mà em mượn chị từ năm mười hai tuổi, tất cả đều chứa trong một tài khoản không đụng đến. Em có rất nhiều tiền, vốn không cần mượn của chị.

- Vậy sao em còn mượn?

- Bởi vì em muốn xem thử, con số phải lớn đến đâu thì chị mới từ chối, hoặc ít nhất là hỏi xem em mượn để làm gì.

Cố Vấn nói:

- Kết quả từ năm mươi đến năm trăm ngàn, chị đều đưa cho em mà không thắc mắc gì, nói thật em rất cảm động.

Cố Lăng sững sốt mấy giây, cười khan một tiếng:

- Em lại muốn lượng hóa mức độ xem trọng thân tình của chị sao?

Cố Vấn cười, lập tức thay đổi đề tài:

- Sau khi Thiên Nhất dịch chuyển cửa hàng sách trở lại, đã dẫn theo người đó đến không gian con, bề ngoài là tiếp tục khóa học về năng lượng.

- Bề ngoài?

- Trong mắt em thì khóa học kia hoàn toàn có thể giao cho người khác, God Key và Speighton đều có thể dạy được, cho nên em chỉ có thể nói Nguyệt Yêu là một người đặc biệt. Thái độ của Thiên Nhất đối với cô ta biểu thị một bí mật, nhưng em còn không tìm được vấn đề ở đâu.

Cố Vấn nói tiếp.

Cố Lăng nói:

- Chuyện này còn có vấn đề gì? Chẳng lẽ không thể là tình yêu nam nữ đơn thuần sao?

- Suy đoán như vậy, chỉ có thể nói là chị quá xem thường hắn rồi.

Cố Vấn lại uống một ngụm nước cà chua, súc miệng một lần rồi mới nuốt xuống:

- Nếu như Thiên Nhất cố gắng lấy lòng, ân cần niềm nở với một nữ nhân, vậy không lâu nữa đối phương sẽ biến thành thức ăn cho heo.

Hắn dời mắt khỏi trang sách:

- Em không biết Phục Nguyệt nghĩ thế nào, nhưng... chị gái, tốt nhất chị nên tự trọng.

Vẻ mặt của Cố Lăng không hề biến hóa, thái độ vẫn trầm ổn:

- Chị không hiểu ý tứ trong câu cuối cùng của em.

- Nếu thật sự không hiểu thì tốt.

Cố Vấn nói:

- Nhưng nếu chị giả vờ không hiểu, em vẫn phải dùng lời hay khuyên nhủ một phen. Đó là Thiên Nhất, chứ không phải một thanh niên văn nghệ ôm guitar dạo chơi buổi chiều. Hắn sẽ không cả đời chỉ hát một ca khúc, chỉ yêu một người. Nếu chị tiếp cận hắn nhất định sẽ bị thương tổn.

Hắn dùng hai tay gối đầu, ung dung nói:

- Nếu như giới tính của hai người hoán đổi, chị là nam còn Thiên Nhất là nữ, em sẽ không ngăn cản chị. Dù sao sau khi hai bên đoạn tuyệt, đàn ông mới có thể thử tự mình tiêu hóa tâm tình bi thương, sau đó cắt ít tóc, lúc rời khỏi bồn cầu phát hiện trĩ sang xuất huyết gì đó, nói chung loại sinh vật đàn ông này cuối cùng sẽ khôi phục lại. Nhưng chị dù sao cũng là chị chứ không phải anh của em, cho dù chị có kiên cường thế nào thì vẫn là một nữ nhân, em phải ngăn cản chị.

- Em nói xong chưa?

Cố Lăng nghe xong lại hỏi một câu như vậy.

- Xong rồi, chắc là chị sẽ lập tức dùng một số từ ngữ khiến em không thoải mái để đáp trả, hoặc là dứt khoát đạp vào mặt em giống như khi còn bé.

Cố Vấn trả lời.

- Suy đoán như vậy, chỉ có thể nói là em quá coi thường chị rồi.

Cố Lăng vươn tay ra.

Cố Vấn dĩ nhiên biết ý của nàng, đưa một tấm thẻ kẹp sách cho chị gái:

- Chuyện mà chị tìm hắn thương lượng, có liên quan đến giết người đúng không.

- Về chính sự, em có gì cần nhắc nhở chị sao?

Cố Lăng hỏi.

- Có, thế lực tiếp theo mà Thiên Nhất muốn liên hợp hẳn là đế quốc.

- Điều này có thể sao?

Giọng điệu của Cố Lăng tỏ vẻ không tin.

Cố Vấn lại hờ hững trả lời:

- Qua mấy ngày nữa, Thiên Nhất sẽ dùng thân phận cá nhân, đi tiến hành một lần gặp mặt không chính thức với một đại biểu bên phía đế quốc.

- Ai?

- Hoàng đế.

Cố Vấn nói:

- Hoặc là nói, người sắp trở thành hoàng đế.