Phiến Tội

Quyển 12 - Chương 14: Ong vàng tập kích



Bắc Băng Dương, phía bắc Iceland mười hải lý, “công xưởng đồ chơi”.

Trung tuần tháng 11, chỉ có hai người Ngụy Tỉnh và Diêm Không đóng giữ nơi này.

Thực ra nếu không có người giám sát và điều khiển, quả trứng lớn dưới đáy biển này vẫn có thể vận hành bình thường, tự cấp tự túc. Nguồn năng lượng đầy đủ dưới đáy biển cùng với cơ chế tuần hoàn nội bộ cơ giới hóa của nó, có thể nói là kiệt tác mà Nguyên Soái đã dốc hết tâm huyết.

Thiên Nhất an bài Ngụy Tỉnh đến đây, thật ra là vì muốn tạo một hoàn cảnh thích hợp để hắn tu luyện năng lực. Sinh vật hải dương chung quanh trở thành đối tượng thí nghiệm của Ngụy Tỉnh, có thể nói là dùng không hết. Dưới sự chỉ đạo của Diêm Không, Ngụy Tỉnh đã tăng đến cấp Cường, hiệu quả của năng lực cũng cao hơn lúc xưa.

Hôm nay Ngụy Tỉnh đã có thể đồng thời điều khiển nhiều động vật, kể cả động vật cỡ lớn. Nếu như đối tượng bị điều khiển cách hắn đủ gần, còn có thể chỉ huy nó thực hiện nhưng động tác phức tạp.

Ngày hôm nay, một đám khách không mời viếng thăm cứ điểm sắt thép dưới đáy biển này.

Khi đối phương còn cách công xưởng mấy giờ hành trình, Ngụy Tỉnh đã phát hiện ra bọn họ. Sau hai lần bị Gambling Snake tiếp cận và bắt giữ, hắn làm việc càng cẩn thận chặt chẽ hơn, cảnh giác với chung quanh nơi mình ở, thời khắc đều không dám buông lỏng. Chỉ cần hắn ở trạng thái tỉnh táo, vệ binh động vật đều sẽ liên tục tuần tra.

- Diêm lão, hình như chỗ chúng ta có khách tới.

Ngụy Tỉnh ngồi trước đài điều khiển, quay đầu nói với Diêm Không.

Lão già kia đang đánh bài với mấy vệ binh đồ chơi, nghe vậy liền ngẩng đầu nói:

- Nghe giọng điệu này của ngươi, là không mời mà tới đúng không?

- Dù sao nhìn ký hiệu in trên tàu ngầm, chắc chắn là quân đế quốc.

Ngụy Tỉnh nói:

- Hơn nữa còn là một đám khiến người ta nhức đầu nhất trong hải quân.

Diêm Không suy nghĩ một chút rồi nói:

- Ong Vàng?

- Hả? Diêm lão cũng biết bọn họ?

- Vào thời đại của ta thì đội ngũ này đã tồn tại, nói không chừng khi đó còn nổi tiếng hơn bây giờ một chút.

Ngụy Tỉnh nói:

- Xem ra bọn họ kế thừa rất tốt truyền thống mấy chục năm trước.

Diêm Không để bài trong tay xuống, chậm rãi đứng lên, mỗi cử động của lão đều giống như một ông già vào tuổi xế chiều, nhìn tình hình thân thể dường như còn kém hơn lúc trốn ra khỏi nhà tù Tide:

- Tới bao nhiêu đội, là trinh sát hay là...

- Ha ha...

Ngụy Tỉnh cười nói:

- Diêm lão hiểu về loại động vật ong vàng này không?

Diêm Không nói:

- Xin nghe kỹ càng.

Ngụy Tỉnh nói:

- Nếu như muốn dùng một loại động vật để hình dung đế quốc, tôi cảm thấy ong vàng là thích hợp nhất. Ong vàng sẽ tấn công tổ của ong mật khác, giết chết và ăn thịt ong mật trưởng thành ở đó, còn sinh ấu trùng của mình vào trong tổ của ong mật, khiến cho ấu trùng loại loại ăn thịt của mình dùng ấu trùng ong mật làm thức ăn, lớn lên thành côn trùng trưởng thành.

- Mà trong chiến tranh của loại côn trùng này, ong vàng sở hữu thể tích lớn hơn, thân thể mạnh hơn nhanh hơn, khiến ong mật phải bó tay khi đối mặt với chúng. Chỉ cần ba mươi con ong vàng là có thể đánh hạ một tổ ong do ba ngàn con ong mật phòng thủ.

Diêm Không nói tiếp:

- Phần trước tạm thời không nói tới, nhưng ít nhất trong ấn tượng của ta, năng lực chiến đấu của đội ngũ Ong Vàng quả thật giống như ngươi nói. Khả năng tác chiến trong phạm vi nhỏ có thể còn mạnh hơn hải quân hoàng gia, đi vào chiến trường chính diện tuyệt đối là một đội kỳ binh có thể thay đổi chiến cuộc.

- Bây giờ đội kỳ binh này toàn lực xuất động, đã đến trước cửa chúng ta.

Ngụy Tỉnh nói.

- Lão hủ không giỏi về máy móc lắm.

Diêm Không hỏi:

- Không biết khả năng phòng vệ của trứng lớn dưới đáy biển này thế nào?

- Chuyện này phải hỏi Nguyên Soái.

Ngụy Tỉnh trả lời:

- Lúc trước hắn chỉ dặn dò tôi một số thứ căn bản, còn về hệ thống phòng ngự.. cũng không nói kỹ, chỉ nói là gặp phải kẻ địch tấn công sẽ tự khởi động, đương nhiên tự tôi kích hoạt cũng được.

Đang khi bọn họ nói chuyện, màn hình lớn trên máy theo dõi chính tự động sáng lên, hình ảnh xuất hiện chính là Nguyên Soái. Có thể loáng thoáng nhìn thấy Strange cũng ở trong ống kính, hai người bọn họ dường như đang ngồi trong một dụng cụ chuyên chở tạo hình rất kỳ quái.

Gương mặt Nguyên Soái rất cau có, nói lên hắn cảm thấy rất khó chịu. Tuy nói tên này một năm ba trăm sáu mươi ngày đều có sắc mặt như vậy, nhưng lần này hiển nhiên là thật sự không vui:

- Ngụy Tỉnh, tình hình bên phía các ngươi thế nào rồi?

- Ừm... đúng là có một đội hải quân đế quốc đang đến gần đây... Chờ đã, làm sao ngươi biết nơi này xảy ra chuyện? Vừa rồi ta dùng động vật giám thị mới phát hiện được.

Ngụy Tỉnh nói, hắn nghe câu hỏi và giọng điệu của đối phương, cảm thấy Nguyên Soái dường như đã biết tình hình cụ thể.

- Thiên Nhất nói với ta.

Nguyên Soái trả lời:

- Ta và lão Strange đang chạy đến đó.

- Ông chủ làm thế nào...

Ngụy Tỉnh nói phân nửa liền dừng lại, đột nhiên ý thức được mình đang nói thừa:

- Coi như ta không hỏi đi.

Diêm Không suy nghĩ một chút, cảm thấy có chỗ không ổn, bèn nói với Nguyên Soái:

- Nếu như là ông chủ, sao lại đợi đến khi đối phương đến gần như vậy mới lên tiếng? Lẽ ra hắn phải biết từ khi đối phương ra lệnh tập kết đội ngũ rồi.

Nguyên Soái:

- Đúng vậy, ta cũng hỏi hắn như thế. Hắn lại trả lời là quá bận rộn, không có thời gian thông báo với ta! Cái tên dâm tặc này, cả ngày có thể bận cái gì chứ...

Bác sĩ Strange ngăn cản Nguyên Soái vẻ ngoài giống như bé trai trước khi hắn chửi đổng lên, chen vào trước ống kính nói:

- Tóm lại chúng ta sẽ cố gắng tới nhanh nhất, nửa giờ trước chúng ta đã xuất phát từ Paramaribo, ngồi trên “Cá Kiếm” dùng hết tốc độ chạy tới, khoảng ba giờ là có thể đến nơi.

Nguyên Soái lại chen vào trước ống kính:

- Ngụy Tỉnh, trứng lớn tuyệt đối không thể rơi vào tay quân đế quốc, phái mấy con cá voi đụng vào bọn chúng đi! Đụng không chìm thì trì hoãn một chút thời gian cũng được!

Khóe miệng Ngụy Tỉnh co giật:

- Đại ca... trước tiên không nói đó là động vật có nguy cơ tuyệt chủng, ở gần đây cũng không có mấy con, cho dù có... muốn đuổi kịp tốc độ của hạm đội đối phương cũng là chuyện không thể. Người ta xuất phát từ chủ nghĩa nhân đạo có thể đi vòng qua, nếu như không kiên nhẫn thì hai phát ngư lôi là giải quyết xong, còn không tính là tiêu hao đạn dược...

- Chẳng phải ngươi có thể điều khiển động vật thực hiện các loại động tác à! Tránh thoát ngư lôi không phải được rồi sao?

Nguyên Soái lại nói.

- Bác sĩ Strange, ông dạy cho Nguyên Soái một khóa về sinh vật học đi, tôi phải tắt máy truyền tin đây.

Ngụy Tỉnh cũng lười trả lời hắn.

......

Cùng lúc đó, đội ngũ Ong Vàng cũng đang nhanh chóng tiến tới.

Quy mô của đội ngũ này chưa từng mở rộng, từ ngày thành lập đã trở thành đội ngũ tập kích trên biển, hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ gian khổ mà đội ngũ khác khó tưởng tượng được.

Đối với bọn họ thì nhiệm vụ tự sát cũng không phải danh từ xa lạ gì, đánh lén sau lưng địch, đi trước phá vòng vây, che chắn lúc rút lui, Ong Vàng rõ ràng là một con dao sắc nhất của hải quân đế quốc.

Đội ngũ Ong Vàng lựa chọn binh sĩ yêu cầu cực kỳ khắt khe, đến mức khiến người ta giận dữ, nhưng thù lao cực cao và cảm giác vinh dự, khiến cho hàng năm đều có hơn vạn tân binh thậm chí là binh sĩ tại ngũ hâm mộ xin gia nhập quân đoàn này. Có điều trải qua cuộc thi tuyển chọn nghiêm khắc, tỉ lệ đào thải lên đến hơn 95%, chỉ có rất ít người lấy được biểu tượng của Ong Vàng, đó là huy chương ong vàng.

Cũng chính chế độ tuyển chọn hà khắc và truyền thống này đã duy trì sức chiến đấu mạnh mẽ của đội ngũ, thể chế của nó cũng không trở nên cồng kềnh, có thể nói là một trong số rất ít quân đội chủ bài của đế quốc.

Lần này Ong Vàng xuất động quân lực là mười tàu “Cá Mập Trắng” loại CS-7, năm chiếc tàu trinh sát DT09 có thể sử dụng dưới nước lẫn trên bờ, mười chiếc tàu con thoi chiến đấu trên biển, cùng với chủ hạm “Tổ Ong” cấp bậc Noah, trong Tổ Ong còn trang bị rất nhiều vũ khí chiến đấu độc lập kỹ thuật cao loại Featherweight (hạng lông).

Trung tướng Dan Galvizan là quan chỉ huy đương nhiệm của Ong Vàng, lần này có thể nói là nhận được một nhiệm vụ khá nhẹ nhàng, đi chiếm lĩnh một nhà kho dưới đáy biển của một tổ chức phản kháng.

Khi Khấu Lâm Tai “truyền đạt” mệnh lệnh của thất hoàng tử điện hạ cho Galvizan đã nói: “Nơi đó chỉ là nhà kho để quân phản kháng chứa vật tư quân dụng mà thôi, sẽ không gặp phải lực lượng đối kháng nào. Đối phương nhiều nhất là phóng mấy quả ngư lôi, tùy ý chống cự một chút, sau đó hẳn là sẽ chạy trốn hoặc đầu hàng. Ong Vàng tiếp nhận vật tư trong nhà kho, đó là một công lao lớn.”

Mà những lời này của hắn, Galvizan có thể nói là nửa chữ cũng không dám tin...

Vị trung tướng này cũng không phải kẻ ngốc, loại chuyện vô tích sự này cứ tùy ý tìm một đội ngũ hạng ba đi thực hiện, công lớn thì Khấu Lâm Tai ngươi tự mình đi nhận không phải được rồi sao?

Đã xuất động Ong Vàng, nói lên đây tuyệt đối không phải là một nhiệm vụ đơn giản. Galvizan thậm chí hoài nghi “nhà kho đáy biển” kia có thể không phải là nhà kho, nói không chừng còn là một cứ điểm chung cực tường đồng vách sắt, bên trong có mấy trăm chiếc Gundam, còn mang theo người điều khiển. Hay đây đúng là một nhà kho, nhưng bên trong đã bị quái vật biển to lớn chiếm lĩnh, toàn bộ loài người đang gặp nguy hiểm chờ hắn đi cứu.

Tuy nói suy đoán của Galvizan hơi khoa trương, nhưng có một điểm hắn đã đoán trúng, chính là chuyện về Gundam. Đương nhiên cũng không có đến mấy trăm chiếc như vậy, nhưng thật sự là có.

Sau khi Nguyên Soái gia nhập Nghịch Thập Tự và quen biết Gunsmith, rất nhiều tác phẩm kinh người vượt quá tưởng tượng đã lục tục sinh ra, một trong số đó là người máy cỡ lớn.

Với sức một mình Nguyên Soái đã có thể làm ra vũ khí người máy không kém Factory, hơn nữa còn dùng khoa học kỹ thuật bí mật chưa chắc đế quốc đã biết. Nhưng sức sáng tạo của một người vẫn có hạn, tạo vật của Nguyên Soái có thể vĩnh viễn sẽ không phát triển theo hướng người máy chiến đấu cỡ lớn.

Ví dụ như có một số người cả đời chỉ vẽ sông núi, có một số người cả đời chỉ vẽ mỹ nhân, nhưng nếu hai người này gặp nhau một lần, nói không chừng có thể cùng tiến lên một bậc. Lúc Nguyên Soái gặp được Gunsmith có thể là như vậy, một kỹ sư chuyên tâm chế tạo đồ chơi giết người, cùng với một thợ thủ công thiên tài chuyên môn chế tạo vũ khí. Hai người này hợp tác, cộng thêm “ý kiến xây dựng” của fan cuồng người máy Cố Vấn và otaku Thuật Sĩ, đã chế tạo ra một loại vũ khí chỉ xuất hiện trong tiểu thuyết và truyện tranh.

Đó là thứ mà mấy giờ sau Galvizan phải đối diện, đồng thời thay đổi thế giới quan của hắn, Generation Unsubdued Nuclear Drive Assault Module Complex, gọi tắt là G.U.N.D.A.M, “đơn vị tấn công điều khiển thời đại mới sử dụng hạt nhân vô hạn”.