Phiến Tội

Quyển 12 - Chương 13: Hai lá bài



Ngày 14 tháng 11 năm 2101, Thiên Đô, tổng bộ HL.

Time Servant và La Hồ tìm được Krause trong một căn trong phòng làm việc, khi cửa điện tử mở ra thì Krause đang ngồi trước máy tính tra xét gì đó.

- Đều ngồi đi, có gì ngồi xuống rồi hãy nói.

Cặp mắt Krause không hề rời khỏi màn hình máy tính, ngón giữa tay phải di chuyển trục lăn của chuột, hiển nhiên hắn đang cấp tốc đọc cái gì.

- Điện hạ.

La Hồ là một người rất khôn khéo lão luyện, với khả năng đoán ý qua lời nói và sắc mặt của hắn, chỉ nhìn một cái liền biết Khấu Lâm Tai trước đó đã chào hỏi Krause, vì vậy hắn cũng không lòng vòng nữa, trực tiếp nói:

- Về những tin tức liên quan đến Giới Luật Thép...

- Phương châm hành động tiếp theo của bọn chúng dĩ nhiên là tiến về quận Song Ưng ở phía bắc, ta nắm chắc đầy đủ về chuyện này. Còn như nguồn gốc của tin tức cũng không phải như ngươi suy nghĩ, ta và tổ chức phản kháng không có liên hệ gì phải giấu người khác.

Krause cắt ngang vấn đề của đối phương, tự động nói ra đáp án:

- Thực ra chân tướng rất đơn giản, ta có một nội ứng nằm vùng trong Nghịch Thập Tự, nhưng thân phận của người đó là cơ mật tuyệt đối. Người đó là ai chỉ có ta biết, cho dù là ngươi, La Hồ, ta cũng sẽ không tiết lộ nửa chữ. Không phải ta nghi ngờ năng lực bảo mật của ngươi, chỉ là không muốn có sơ hở, tin rằng ngươi có thể hiểu được.

La Hồ hỏi:

- Tại sao nội ứng của ngài trong Nghịch Thập Tự có thể nói cho ngài biết tin tức chuẩn xác về Giới Luật Thép?

- Ha ha...

Krause cười, liếc nhìn La Hồ một cái:

- Người trong Nghịch Thập Tự có thể nói cho ngươi biết tin tức của bất kỳ tổ chức nào trên thế giới này, hơn nữa còn chuẩn xác hơn những thành viên không phải cao tầng trong tổ chức đó, đây chính là điểm đáng sợ của bọn họ. La Hồ, nếu như nói ngươi là vua đặc công, vậy bọn họ chính là vua tội phạm, hơn nữa còn là một đám người. Ảnh hưởng của tổ chức này đối với thế giới, ngươi cũng đã nhìn thấy rồi. Mặc dù loạn thế này có thể nói là điều tất yếu, nhưng người châm ngòi dẫn lửa hiển nhiên chính là Thiên Nhất.

- Ngài muốn nói, Nghịch Thập Tự biết tất cả?

Trong giọng nói của La Hồ lộ ra một chút khinh thường, hắn cảm thấy người biết hết mọi thứ là không tồn tại trên đời này.

- Đương nhiên không thể, không có người nào hoặc tổ chức nào có thể biết hết tất cả, nhưng Nghịch Thập Tự biết đủ nhiều. Hơn nữa thứ mà bọn họ nắm giữ không phải quá khứ và hiện tại, mà là thăm dò tương lai, sáng tạo tương lai. Về điểm này ta còn kém xa Thiên Nhất, bởi vì chúng ta sở hữu tài nguyên khác nhau.

Krause trả lời:

- Nhưng ta nghĩ trong tương lai không xa, ta sẽ có tài nguyên để đối kháng với hắn, thậm chí còn ưu việt hơn.

- Điện hạ muốn ám chỉ... ngôi vị hoàng đế?

La Hồ thăm dò.

Time Servant mở to hai mắt:

- Này này! Chuyện này ngươi cũng biết sao?

- Đã nói hắn là vua đặc công rồi.

Krause nói:

- Loại chuyện này không biết mới là lạ.

- Hả?

Time Servant dừng một chút, dùng giọng điệu hoài nghi nói:

- Ngài chỉ nói chuyện này với tôi và tước gia mà thôi, người tiết lộ tin tức cũng chỉ có thể là một trong chúng tôi, đây là phạm vi tương đối nhỏ...

- Cho nên, hắn không phải lấy được tin tức này từ bất kỳ ai trong các người.

Krause nói:

- La Hồ dám nói những lời như vậy trước mặt ta, ý tứ đã rất rõ ràng, hắn cũng muốn vào nhóm.

Time Servant quay mặt nhìn La Hồ, tên này luôn gây cho người ta một loại cảm giác, phía dưới cặp kính râm kia lúc nào cũng là một gương mặt cực kỳ âm trầm.

- Với mưu lược của ngươi, nếu như Time Servant và tước gia có người tiết lộ tin tức cho ngươi, ví dụ như... ta có ý ngồi lên ngôi vị hoàng đế, ngươi tuyệt đối sẽ không nói ra trước mặt ta, bởi vì làm vậy không khác nào trực tiếp để lộ người cung cấp tin tức.

Krause nói:

- Huống hồ ta hoàn toàn tín nhiệm hai người này, cho dù ngươi nói với ta trong bọn họ có người phản bội ta, ta cũng sẽ không tin.

Time Servant nói:

- Vậy hắn làm sao biết...

- Ngươi cho rằng đây còn là bí mật gì sao?

La Hồ ngắt lời:

- Loại chuyện này người có mắt có não đều đã nhìn ra, chỉ là mọi người sẽ lựa chọn một trận doanh để đứng. Có người chọn đứng về phía đệ nhất hoàng tử, có người chọn đệ nhị hoàng tử, còn có người giữ vững bên phía gia tộc Cress, cho rằng hoàng đế sẽ không đổ, vị đại thần này vẫn sẽ là một ngọn núi lớn đáng để dựa vào.

- Mà ngươi chọn đứng về phía ta.

Krause nói tiếp, hắn vẫn đang xem tư liệu trên máy tính, không hoàn toàn đặt sự chú ý vào cuộc nói chuyện của hai người.

La Hồ nói:

- Nếu điện hạ có thể tín nhiệm kẻ hèn này, toàn bộ cơ quan sau lưng tôi đều sẽ quy về dưới trướng của ngài, xông pha khói lửa...

- Tính nhiệm của ta đối với cá nhân ngươi, ban nãy đã được nghiệm chứng rồi.

Krause ngắt lời La Hồ:

- Vừa rồi tước gia trong lúc nói chuyện lộ ra sơ hở, là một lần thăm dò với ngươi.

- Cái gì?

Sắc mặt La Hồ hơi biến đổi.

- Là ta gợi ý hắn tìm cơ hội làm như vậy.

Krause nói:

- Nên biết... không chỉ có ta đặt một lá bài trong túi Thiên Nhất, hắn cũng đặt một lá bài ở chỗ này của ta.

- Nghe ra lại là một trò chơi.

Time Servant nói:

- Chờ đã... đây là một lời thoại trong phim đúng không? (phim Vô Gian Đạo)

Krause cười nói:

- Đó là một bộ phim hay, đây cũng là một ví dụ tốt, tóm lại ai tìm được lá bài của đối phương trước thì sẽ có thể thắng.

- Nội ứng nằm vùng trong Nghịch Thập Tự có lẽ rất khó khăn.

La Hồ nói:

- Nhưng đối phương muốn đặt một lá bài ở chỗ này của chúng ta lại đơn giản hơn nhiều.

- Mấu chốt là tác dụng.

Krause nói:

- Nội ứng của ta và nội ứng của hắn, tác dụng hẳn là ngang nhau, hoặc là nói ít nhất giá trị tin tức sẽ không chênh lệch quá lớn.

- Vì vậy ngài bảo tước gia thử thăm dò tôi?

La Hồ hỏi.

- Ta bảo hắn thăm dò mỗi người mà hắn cảm thấy cần phải thăm dò.

Krause nói:

- Bao gồm cả Time Servant và Cư Thắng, tước gia mỗi giây đều đang quan sát các người.

Time Servant nói:

- Lời này nghe thật khó chịu.

- Nói ra trước mặt anh, nghĩa là hiềm nghi của anh xem như đã được loại trừ.

Krause nói:

- Nhưng ta không đề nghị anh tham gia vào việc điều tra nội ứng.

- Bởi vì về mặt mưu trí tôi không được tốt đúng không?

Time Servant cũng không ngại thừa nhận, hắn là một người rất thẳng thắn.

- Mỗi người đều có chuyện không am hiểu.

Krause nói:

- Vấn đề của anh là không biết nói dối, cho nên không thích hợp với loại công việc này.

Hắn ngẩng đầu nhìn La Hồ:

- Nhưng La Hồ hoàn toàn có thể đảm nhiệm được, cho nên... bắt đầu từ bây giờ ngươi có thể làm giống như tước gia, phương pháp cụ thể thì ban nãy ngươi đã lĩnh giáo rồi.

La Hồ nhớ tới cuộc nói chuyện vừa rồi với Khấu Lâm Tai, mình nhìn như nắm được một chút sơ hở của đối phương, truy hỏi đến cùng, nhưng thực ra là bị người ta dắt mũi. Trong lòng hắn quả thật hơi tức giận, nhưng lại không thể không khâm phục kỹ năng diễn xuất của tên ma men Khấu Lâm Tai kia.

- Thuộc hạ hiểu rồi.

La Hồ trả lời.

Lúc này Time Servant nói:

- Chuyện liên quan đến nội ứng đã nói xong, có muốn nghe tôi báo cáo hay không?

- Về việc trung tá Miêu Long tử trận, cùng với trung tá Tamsen và Carl bị bắt, ta đã biết rồi. Đường cục trưởng bảo anh truyền đạt, trọng điểm là nơi xảy ra chuyện.

Krause nói:

- Chuyện này ta cũng đã giải thích rồi, bọn chúng sẽ không tiến về hướng tây, cho nên không có gì phải lo lắng.

Time Servant nhún vai nói:

- Được rồi, hi vọng lá bài của ngài thật sự đáng tin cậy như vậy...