Phiến Tội

Quyển 12 - Chương 18: Kỳ phùng bài thủ



Nhiều mặt đồng thời bị pháo đầu tàu công kích, đây là một sự khiêu chiến với lực trường phòng ngự của công xưởng đồ chơi. Một khi năng lượng tầng ngoài bị phá vỡ, vách tường của trứng lớn rất có thể sẽ không ngăn được những chùm ánh sáng này xuyên qua.

Có điều đám Ong Vàng cũng không khách sáo, sau khi Galvizan hạ lệnh, chùm ánh sáng do những khẩu pháo đầu tàu kia bắn ra trong nháy mắt đã xuyên qua hải lưu bắn vào lực trường, năng lượng bắt đầu đối kháng với nhau.

Nếu bàn về tổng năng lượng dự trữ, công xưởng đồ chơi chắc chắn dồi dào hơn nhiều so với những chiến hạm di động kia. Nhưng trong thời gian ngắn cường độ của pháo đầu tàu chỉ cần tập trung vào một điểm, trong khi lực trường phòng ngự phải bao trùm toàn bộ quả trứng, đó là một diện tích rất lớn. Nếu như muốn đảm bảo mỗi điểm trên lực trường đều mạnh hơn pháo đầu tàu, nguồn năng lượng trong công xưởng chưa chắc đã đủ. Vì vậy chiến thuật của Galvizan có thể nói là khắc tinh của lực trường phòng ngự, lúc này không chỉ một tàu khai hỏa, hơn nữa cũng không chỉ bắn vào một điểm, rất có thể một luồng năng lượng nào đó sẽ xuyên thấu lực trường.

Quả nhiên đối kháng chỉ tiến hành mấy giây, tiếng còi báo động đã vang lên trong trứng lớn.

“Tường ngoài bị công kích ở nhiều điểm, lực trường phòng ngự đã mở ra, năng lượng đang tiêu hao, sức chịu đựng đã đạt đến cực hạn, cảnh cáo, cấp bậc an toàn đang hạ xuống.”

Nghe được tiếng phát thanh này, Ngụy Tỉnh lập tức nghĩ đến chuyện gì:

- Để ta đoán xem... cái gọi là cấp bậc an toàn này, xuống đến thấp nhất sẽ khởi động thiết bị tự nổ.

Lúc này Thuật Sĩ trên màn hình lớn nói một câu như lẩm bẩm:

- Ừm... thử biện pháp này xem, ngăn cản nhiều tàu của đối phương đồng thời tấn công.

Mấy giây sau, từ trong nước biển bị nhuộm màu đột nhiên bắn ra một chùm ánh sáng, nhìn qua hoàn toàn giống với pháo đầu tàu của Cá Mập Trắng CS-7, bắn trúng tàu Cá Mập Trắng số 7.

Galvizan thấy thế liền nhìn về phía thiết bị truyền tin quát lên:

- Xảy ra chuyện gì! Tàu số 7, các ngươi không mở máy thăm dò năng lượng, hay có tên nào ngồi trước màn hình giám thị đột nhiên bị mù rồi!

- Chúng tôi không phát hiện được phản ứng năng lượng cấp bậc pháo chính, trên máy theo dõi không có gì cả.

Lính truyền tin trên tàu số 7 trả lời.

Trong nháy mắt khi thân tàu bị bắn trúng, quan chỉ huy trên chiếc tàu kia đã ra lệnh né tránh khẩn cấp, pháo đầu tàu cũng ngừng tấn công, chuyển tất cả năng lượng sang phòng ngự. Nhưng chùm ánh sáng kia cũng nhanh chóng di chuyển theo Cá Mập Trắng, cho đến khi thuyền hủy người chết mới dừng lại.

- Trưởng quan! Lại tới rồi!

Lính truyền tin trên Tổ Ong lại báo cáo một tin tức xấu, lần này là tàu số 6 bị tấn công bởi cấp bậc pháo đầu tàu, hơn nữa hai lần cách nhau rất ngắn, chuyện này trên lý thuyết vốn không thể thực hiện được.

- Trưởng quan, theo như phân tích quỹ đạo, đó chắc là do con cá mập màu lam trong sương mù nhuộm màu bắn ra.

“Khốn nạn... chẳng lẽ là hấp thu đợt tấn công vừa rồi...” – Trên chiến trường biến hóa thất thường này, Galvizan có một khứu giác rất nhạy bén. Hắn quả thật đoán không sai, công năng của con cá mập màu lam chính là hấp thu năng lượng của vũ khí không phải đạn thật, dự trữ và có thể phản kích lại.

Thực ra tiểu đội vũ khí đồ chơi mà Thuật Sĩ sử dụng đều thiên về phòng ngự, con vịt, mảnh xếp hình, cá mập đều như vậy. Chỉ có những binh sĩ thợ lặn người lùn không nổi bật kia trong tay cầm xiên cá, bên hông đeo chùy sắt, trong miệng còn gắn súng Gatling, mình đồng da sắt, sức lớn vô cùng, hơn nữa còn có AI giết người xuất sắc.

Đương nhiên Thuật Sĩ cũng hơi coi thường thực lực của đội ngũ Ong Vàng, hắn không ngờ đối phương lại ứng phó nhanh như thế, đội ngũ bình thường chiến đấu trong biển sâu nào có tốc độ phản ứng và hiệu suất như vậy. Nếu thay bằng đội hải quân đế quốc bình thường, có lẽ nhóm mỹ nhân ngư đầu tiên đã có thể giải quyết một phần ba binh lực của đối phương rồi.

Có điều lúc này Thuật Sĩ đã nghiêm túc, mặc dù dưới hỏa lực áp chế của đối phương không thể tắt lực trường, tiếp tục thả ra binh sĩ đồ chơi mới, nhưng hai pháo của cá mập màu lam đã hủy diệt hai chiếc Cá Mập Trắng CS-7 của đối phương, giảm bớt gánh nặng phòng ngự của lực trường, tranh thủ được thêm thời gian.

- Trưởng quan, thời gian pháo đầu tàu số 9 số 10 bắn ra đã gần đến giới hạn, nếu tiếp tục lò động lực có nguy cơ hư hại, cần tạm ngừng để làm nguội.

Lính truyền tin quay đầu, chờ ba giây lại thúc giục:

- Trưởng quan, xin ra lệnh!

Ánh mắt Galvizan lập lòe, không có quá nhiều thời gian để hắn suy nghĩ nữa. Lúc này nếu như ngừng bắn, rất có thể sẽ mất đi cơ hội phá vỡ phòng ngự bên ngoài của đối phương. Theo thương vong gia tăng, cơ hội như thế e rằng khó tạo ra lần thứ hai, có trời mới biết lát nữa trong trứng lớn kia sẽ có thứ gì bơi ra. Còn nếu mạo hiểm kiên trì, bất kể lực trường phòng ngự của đối phương có bị phá vỡ hay không, trong thời gian kế tiếp tất cả chiến hạm vừa dùng pháo đầu tàu khai hỏa đều sẽ lâm vào thời kỳ suy kiệt ngắn ngủi. Đến lúc đó những thợ lặn người lùn, mảnh xếp hình, cá mập màu lam... quả thật giống như đi vào một bữa tiệc đứng. Đội ngũ bên ngoài Tổ Ong không còn năng lượng để dùng vũ khí chùm ánh sáng bắn chặn phòng ngự, cũng không thể di chuyển hết tốc lực, hoàn toàn mặc cho người làm thịt.

Nên liều chết đánh một trận, giết địch một ngàn tự tổn tám trăm để đổi lấy ưu thế, hay là tạm thời ổn định tình hình, trước tiên giải quyết đội ngũ bên ngoài của đối phương, sau đó tập hợp lại... Không biết có bao nhiêu lần Galvizan gặp phải lựa chọn tương tự, các đời quan chỉ huy của Ong Vàng cũng không chỉ một lần đối diện với lựa chọn này. Theo như kinh nghiệm lịch sử, lựa chọn sai cũng chỉ một lần, bởi vì quan chỉ huy chọn sai không một ngoại lệ đều vì quyết định sai lầm của mình mà chết trận.

- Toàn thể ngừng bắn, chuyển tất cả động lực dự trữ sang chân vịt, rút về Tổ Ong, tập hợp lại đội hình.

Galvizan cuối cùng đã quyết định, nói vào máy truyền tin:

- Các tàu bị hư hại tốc độ sẽ chịu ảnh hưởng, áp dụng đội hình thứ tư, các tàu khác phụ trách phối hợp yểm hộ.

Mệnh lệnh của hắn nhanh chóng được chấp hành. Đồng thời phía bên kia, tiếng phát thanh trong công xưởng đồ chơi cuối cùng cũng thông báo một tin tức tốt khiến người ta thoải mái: “Công kích bên ngoài dừng lại, không phát hiện được phản ứng năng lượng mới, triệt tiêu lực trường phòng ngự, lần này tiêu hao năng lượng vượt quá giá trị tính toán, lò phản ứng đang làm nguội. Tính toán độ hư hại... tính toán hoàn thành, không có tổn hại, hiện tại độ hoàn chỉnh của căn cứ là 99,7%, khôi phục cấp bậc an toàn cao nhất.”

Thuật Sĩ điều khiển cá mập màu lam hai lần tấn công áp chế xem như đã đạt được mục đích, nhưng hành động này cũng đã hao hết nguồn năng lượng vừa rồi cá mập hấp thu. Trong lòng hắn hiểu được tác dụng của con cá mập này cũng dừng ở đây, quan chỉ huy của đối phương khá khôn khéo, không mất nhiều thời gian sẽ nhìn thấu nhược điểm của con cá mập này. Thực ra chỉ cần dùng ngư lôi dày đặc oanh tạc, hoặc là dùng pháo chính của tàu mẹ cấp Noah công kích, cá mập màu lam sẽ bị bắn tan.

Lúc này đối phương cố ý kéo giãn khoảng cách, rút khỏi vùng biển nhuộm màu, vậy binh sĩ thợ lặn người lùn kia cũng không có tác dụng nữa. Dù sao tốc độ của chúng không theo kịp tàu ngầm, hơn nữa ở khu vực rộng rãi, đối phương lại có phòng bị, muốn tiếp cận sẽ rất khó khăn.

Còn về khối xếp hình Rubik vừa rồi, phương pháp đánh tan nó cũng giống như cá mập màu lam, dưới trạng thái phân tán những mảnh xếp hình kia sẽ không chịu nổi ngư lôi, còn dưới trạng thái tổ hợp có thể ngăn cản ngư lôi và chùm hạt bắn chặn, nhưng lại dễ dàng bị pháo đầu tàu tiêu diệt. May mà cỗ máy này khá dễ điều khiển, Thuật Sĩ tự tin có thể dựa vào cỗ máy này cộng thêm khả năng điều khiển của mình cầm cự với đối phương thêm một thời gian nữa.

Lúc này Thuật Sĩ chỉ lo lắng một chuyện, lỡ may đối phương cũng phái ra vũ khí chiến đấu công nghệ cao dưới đáy biển, hoặc là trực tiếp dùng pháo chính của Tổ Ong bằn vào trứng lớn, vậy thì phải làm sao?

Bàn về đánh cờ, bất kể là cờ tướng hay cờ vây, nếu như ngươi là một người tự cho mình giỏi, như vậy muốn phán đoán đối thủ có phải là cao thủ tương đương với ngươi hay không cũng rất đơn giản. Những nước cờ làm khó mình nhất mà ngươi có thể nghĩ đến, cũng chính là nước kế tiếp mà đối phương sẽ đi.

Mặc dù Galvizan và Thuật Sĩ vốn không quen biết, hơn nữa lúc bọn họ triển khai trận đấu này thì một người vốn không có ở hiện trường, nhưng như vậy cũng không ảnh hưởng bàn cờ này tiến vào tiết tấu phù hợp của nó.

- Kẻ địch non nớt, chiến thuật ngây thơ, hừ...

Galvizan bình luận, lập tức hạ lệnh:

- Pháo chính Tổ Ong, chuẩn bị bắn.

- Rõ, mở chương trình pháo chính tấn công, chủ pháo cấp Noah đếm ngược, một trăm hai mươi giây.

Một tên sĩ quan trả lời.

Galvizan lại mở máy truyền tin, gọi một kênh trực tuyến trong Tổ Ong:

- Sâu Độc, chuẩn bị xuất kích. Nếu pháo chính bắn xuyên phòng ngự của đối phương, các ngươi hãy xông vào vết nứt bị phá hư. Còn nếu pháo chính không bắn xuyên được, các ngươi hãy đại náo một phen, tiêu diệt toàn bộ những thứ từ trong quả trứng kia chui ra, sau đó đi “gõ cửa”.

Galvizan truyền đạt mệnh lệnh xong liền ngồi xuống, một lần nữa nhắm mắt lại, giống như trận chiến này đã kết thúc: “Không ngờ lại tốn thời gian như vậy, hừ... sớm biết tình hình thế này, ngay từ đầu không nên dùng đội hình thông thường tiếp cận.”

Lúc này theo như Galvizan thấy, mình đã đưa ra lựa chọn cực kỳ quan trọng, hơn nữa hoàn toàn chính xác.

Giống như vừa rồi mạo hiểm hi sinh tất cả đội ngũ thông thường để tấn công, mong đợi có thể phân ra thắng bại, đó là chuyện mà các quan chỉ huy trong phim ảnh mới làm. Trước giờ Galvizan đều coi thường lựa chọn theo kiểu đánh bạc này, tướng lĩnh có trách nhiệm đều không thích mạo hiểm.

Nếu nói trận chiến này là một ván cờ, vậy hai người ở bên bàn cờ, một là người đánh cờ còn một là người đánh bạc. Cho dù là tính cách, kinh nghiệm, khả năng nắm giữ chiến cuộc, năng lực chỉ huy các loại, Thuật Sĩ đều không thể so sánh với Galvizan.

- Đến cuối cùng, tất cả vũ dũng và kiên trì trên đời này đều phải khuất phục trước pháp tắc của lý trí.

Galvizan vừa nhắm mắt dưỡng thần vừa thong thả lẩm bẩm:

- Chiến tranh nói trắng ra chỉ là nhân vật, sự kiện, động cơ... tất cả đều có thể tính toán được. Ong Vàng là đội ngũ chiến đấu mạnh nhất trên biển, chỉ là một căn cứ bí mật của tổ chức phản kháng mà thôi, bàn về thiết bị chẳng lẽ sức chiến đấu của một công trình có thể hơn được những vũ khí chiến tranh dưới trướng ta sao... Hà, buồn cười, cho dù thực lực ngang ngửa, miễn là chỉ huy ổn thỏa thì sẽ không có chiến dịch nào đánh không thắng.

Pháo chính của Tổ Ong vẫn đang đếm ngược, tiếng phát thanh trong công xưởng đồ chơi cũng đang lạnh lùng truyền đạt tin tức xấu: “Bên ngoài 2,2 hải lý phát hiện phản ứng năng lượng cao cấp Noah, lực trường phòng ngự đã mở ra, trọng tâm phòng ngự dời đến khu vực bọc thép số 27.”