Phiến Tội

Quyển 8 - Chương 13: Cướp thần vụ (trung)



Người xi-măng kia có năng lực cấp Bính, phụ trách trinh sát cho hành động cướp đoạt của Hình Thiên. Năng lực của hắn là dung nhập vào chất môi giới mà hắn tiếp xúc được, đồng thời đi xuyên trong đó.

Đây là một năng lực tương tự với thuật xuyên tường, nhưng có nhiều ưu thế hơn thuật xuyên tường. Ví dụ như lúc hắn ở trong sa mạc, có thể dung nhập vào hạt cát đi về phía trước. Bởi vì thân thể của hắn biến thành vật chất như hạt cát, sẽ không còn cảm thấy nóng, cũng sẽ không đói bụng, đổ mồ hôi, mất nước vv.

Hắn còn có thể dung nhập vào nước, từ lỗ chân lông hoặc khoang miệng tiến vào thân thể người khác, phá hủy kẻ địch từ bên trong.

Nghe đến đây, có thể các ngươi sẽ cảm thấy năng lực này đại khái đã vô địch, cho nên ta phải giải thích một chút trước khi hắn đi đời, loại năng lực này vẫn có nhược điểm.

Đầu tiên, hắn phải dung nhập vào trong chất môi giới, chứ không phải biến hóa vô căn cứ. Nếu như hắn muốn biến thành đất, trước hết phải dùng một bộ phận thân thể tiếp xúc với đất, chứ không phải nói biến là biến. Tiếp theo, nếu như muốn “dung hợp”, khối lượng và thể tích của chất môi giới kia nhất định phải lớn hơn bản thân hắn. Ví dụ như hắn dùng ngón tay ngâm vào một ly nước, cũng không thể biến thành nước, bởi vì một ly quá ít. Thứ ba, những chất môi giới như không khí và ngọn lửa, hắn không thể tiến hành dung hợp. Tóm lại, lấy một ví dụ, nếu như hắn muốn trở thành phân thì phải nhảy vào hầm phân...

Ban đầu ta muốn đặt cho hắn một cái tên, nhưng nghĩ đến chuyện hắn lên đài chưa được năm trăm chữ đã ngã xuống, hơn nữa còn có một câu thoại long trọng, cho nên vẫn bỏ qua, đời này của hắn đã có giá trị rồi.

Trở lại chuyện chính, chỉ thấy Tasaka lách người một cái đã xuất hiện trước mặt người nọ, một tay nắm lấy cổ hắn.

- Ngươi cảm thấy loại công kích này sẽ có tác dụng sao?

Trước khi đi đời, hắn quyết đoán nói ra một câu thoại tương đương với lập flag tử vong cho mình.

Tasaka không trả lời, nắm tay kia vung ra, đánh cho người xi-măng trước mặt vỡ nát.

Hắn phủi phủi bụi trên tay, cười lạnh nói:

- Đối diện với người năng lực cấp Hung, còn tự cho rằng loại năng lực này có thể bảo toàn tính mạng, buồn cười...

Cùng lúc đó, trong thành phố cách bến tàu năm cây số.

Trên tầng cao nhất của một tòa nhà có buộc một sợi dây thừng, dây thừng nối với một khinh khí cầu, bên trong khí cầu có hai người đang ngồi.

Một người mặc áo sơ mi tay dài, quần dài màu đen, tóc chải cẩn thận, vẻ mặt âm trầm giống như ông chủ của tiệm quan tài. Dưới thời tiết ba mươi độ, nhìn thấy gương mặt này của hắn giống như nhìn thấy mùa đông dưới mặt trời chói chang vậy.

Một người khác mang áo thun, quần đùi, dép lê, trên đầu còn đội một chiếc mũ rơm, lúc này đang cầm một chiếc ống nhòm nhìn về hướng bến tàu.

- Thiên Vệ thật lợi hại! Một quyền giết chết một người, hơn nữa nhìn có vẻ là một người siêu năng lực.

Mắt của Gunsmith không rời khỏi ống nhòm một giây, cũng không quay đầu lại nói.

Gambling Snake ngồi dựa lưng vào mép khí cầu, nhắm mắt nghỉ ngơi. Hắn không mở mắt ra, chỉ nói:

- Người của Hình Thiên đã bắt đầu hành động?

Gunsmith nói:

- Hình như không, chỉ một mình hắn... chờ đã... tới rồi tới rồi, từ các con đường ở bốn phương tám hướng tràn đến.

- À...

Gambling Snake lẩm bẩm:

- Xem ra trong Hình Thiên có người không dựa vào mắt thường, vẫn có thể xác nhận chiến đấu giữa người siêu năng lực đang diễn ra.

- Vậy hắn dựa vào cái gì?

Gunsmith thuận miệng hỏi.

Gambling Snake nói:

- Trên lý thuyết, nếu như “năng lượng” có biến hóa khác thường, người siêu năng lực có thể cảm nhận được, có điều...

Hắn đứng dậy, nhìn về hướng bến tàu phía xa:

- Chỗ bọn họ mai phục ở cách xa vòng phong tỏa, người có thể cảm giác được biến hóa trong thoáng chốc ở khoảng cách như vậy... là vị thủ lĩnh kia của Hình Thiên sao...

- “Năng lượng” gì? Sao ta nghe không hiểu?

Gunsmith hỏi.

Gambling Snake nói:

- Chuyện này có cơ hội thì ngươi đi hỏi ông chủ, nhưng đừng nói với hắn là ta bảo ngươi đi.

Hắn ngồi xổm xuống, mở vali bên chân, từ bên trong lấy ra nòng súng, báng súng, ống ngắm, giá đỡ...

Gambling Snake vừa thành thạo lắp ráp súng bắn tỉa, vừa nói:

- Mặc dù Thiên Nhất đã nói rất xác thực, nhưng ngươi thật sự có thể một viên bắn trúng mục tiêu cách năm cây số sao?

Hắn nhìn thật sâu vào cái gã bên cạnh ngay cả đông tây nam bắc cũng không phân biệt được:

- Không phải ta không tin ngươi, nhưng chuyện này quả thật trái với quy tắc bắn lén thông thường. Khoa học kỹ thuật phát triển nhiều năm như vậy, tầm bắn cực hạn của đạn bắn lén cũng chỉ là ba cây số. Thiết kế như vậy là có nguyên nhân, bởi vì loại vũ khí như súng ống, nếu tầm bắn xa hơn e rằng không còn thích hợp cho loài người sử dụng. Người bình thường cho dù dùng ống ngắm phụ trợ, mắt thường nhìn thấy mục tiêu cách năm cây số, nhưng muốn nhắm chuẩn cũng khó như lên trời.

Bàn tay Gunsmith cầm ống nhòm vẫn không để xuống:

- Ta muốn bắn vào mắt trái của hắn.

Câu này của hắn khiến lời nói của Gambling Snake vừa rồi trở nên giống như đánh rắm.

Gambling Snake nghe vậy lại cười, động tác lắp súng vẫn không dừng lại:

- Ha ha ha... thật khiến người ta mong đợi.

......

Chung quanh bến tàu.

Vòng phong tỏa của quân địa phương gần như trong phút chốc bị đột phá, lần này Hình Thiên có chuẩn bị mà đến. Bọn họ vốn là một tổ chức thượng võ, không hề dựa vào vũ khí khoa học kỹ thuật, chỉ dựa vào bản lĩnh của chính các thành viên, vì vậy người siêu năng lực đông đảo, thực lực mạnh mẽ, kinh nghiệm chiến đấu phong phú.

Trong năm trăm người Hình Thiên giết vào bến tàu, có hơn bảy phần là người siêu năng lực. Trong ba phần còn lại cũng có không ít nhân viên chiến đấu được cải tạo một bộ phận thân thể, nhưng bọn họ vẫn không thể chính diện đối kháng với người siêu năng lực, dù sao vũ khí giết người do quân chính quy đế quốc tạo ra vẫn mạnh hơn một chút.

Trên đường đi, đối diện với quân đội phổ thông ngăn chặn, các đội ngũ của Hình Thiên đều thế như chẻ tre, cuối cùng thuận lợi hội họp bên bến tàu. Nhưng cũng vào thời khắc này, bọn họ toàn bộ đều dừng bước, bởi vì thủ lĩnh đi trước nhất đột nhiên không tiến lên nữa.

- Hóa ra là ngươi, Tào Sóc, thật không ngờ ở chỗ này lại gặp phải một trong số danh nhân trên bảng truy nã.

Tasaka thấy người trước mắt, bình tĩnh chào hỏi.

Nhưng ngoài mặt trấn định không có nghĩa là Tasaka không chột dạ, thực ra trong lòng hắn đã cảm thấy sự tình không ổn. Hắn tuyệt đối không ngờ thủ lĩnh của Hình Thiên lại tự mình dẫn theo nhiều người siêu năng lực như vậy, trực tiếp giết tới cướp đoạt thần vụ. Xem ra hôm nay nếu muốn toàn thân rút lui, rất có thể phải vứt bỏ thần vụ và sáu chiếc tàu kia.

Tào Sóc không trả lời Tasaka, hắn là một người rất ít nói, bình thường trong tình huống này sẽ có người chuyên môn phụ trách nói chuyện.

Chỉ thấy Gia Cát Trại cầm một chiếc quạt cỏ đi ra khỏi đám người, nói với Tasaka:

- Hạm đội phía sau các hạ tuy là binh hùng tướng mạnh, nhưng ngươi cũng nhìn thấy đội hình bên phía chúng ta rồi. Nếu thật sự giao chiến khó tránh khỏi hai bên đều thiệt, như vậy không được hay cho lắm. Theo ngu kiến của tiểu sinh, không bằng chúng ta làm một giao dịch, thần vụ này... bọn ta mang đi tám phần, để lại hai phần, các ngươi cũng dễ trở về báo cáo.

Tên hạm trưởng vừa rồi nhận được quyền chỉ huy, lúc này đang ở trên tàu quan sát tình hình ở bến tàu. Tuy hắn không nghe được lời của Gia Cát Trại, nhưng đại khái có thể đoán được bọn họ đang đàm phán với Thiên Vệ đại nhân, cho nên tạm thời không truyền lệnh khai hỏa. Một khi tình thế có biến, hắn sẽ lập tức hạ lệnh sử dụng các loại vũ khí cao cấp trên tàu, trực tiếp công kích, hủy diệt bến tàu cũng không sao, cố gắng tiêu diệt một hai trăm tên trước khi đám hung thần ác sát này xông lên tàu.

- Điều kiện như vậy sao...

Tasaka không biến sắc, nói một câu lấp lửng, ngoài mặt là đang suy nghĩ, kéo dài thời gian, nhưng thực ra trong lòng hắn đã bị Gia Cát Trại đánh động. Tào Sóc kia không dễ đối phó, hơn nữa nhìn thế trận của Hình Thiên, ít nhất đã sử dụng toàn bộ nhân mã của một quận lớn. Hạm đội phía sau mình liệu có thể đổi được bao nhiêu binh lực của đối phương? Cho dù liều mạng sau đó thuận lợi chạy trốn, không phải thần vụ vẫn rơi vào tay đối phương sao? Kết thúc như hiện giờ, hoặc là dưới tình huống tổn thất lớn chạy về, khác biệt chẳng qua là Hình Thiên chết thêm một số người mà thôi, như vậy có lợi ích gì với mình?

Gia Cát Trại đoán ý qua lời nói và sắc mặt, biết kế này đã thành. Có câu là “binh lực gấp mười lần có thể bao vây đối phương, binh lực gấp năm lần có thể tấn công đối phương, binh lực gấp đôi có thể chia rẽ đối phương”. Phe lợi thế nắm quyền chủ động lựa chọn sách lược và phương thức chiến đấu, dưới tình hình như vậy, đàm phán khẳng định là chuyện mà phe yếu thế mong muốn.

Trong thời đại không có đạo đức ràng buộc và khí phách nhân nghĩa này, cái gì Thập Thiên Vệ, Bát Thiên Vệ, thật tưởng rằng hắn trung thành với hoàng đế lão tử sao? Hắn chỉ trung thành với cường quyền và thực lực, nếu như có một thế lực vượt qua đế quốc ở hai phương diện này, bọn họ hoàn toàn có thể quay sang gia nhập. Sự trung thành của bọn họ chẳng qua là giả tạo, một loại biểu hiện dưới tình huống tính mạng bản thân không lo lắng mà thôi. Bởi vì đám người này quả thật mạnh đến mức rất khó bị uy hiếp tính mạng, cho nên mới không có trường hợp phản bội.

Nhưng loại giao dịch này cũng không phải phản bội, mà là cục diện hai bên đều thắng, kẻ thua chỉ có đế quốc mà thôi, vì vậy hoàn toàn có thể chấp nhận được.

- Chú ý chức trách và thân phận của ngươi, Marbleman.

Một người đàn ông đi đến bên cạnh Tasaka, dùng ánh mắt khinh thường nhìn chằm chằm vào hắn nói.

Tasaka tức giận, giọng điệu đột nhiên trở nên có khí phách:

- Chuyện này không cần ngươi nhắc nhở.

Hắn trừng mắt nhìn Time Servant, mũi thở phì phò, trong lòng suy nghĩ: “Nguy hiểm thật... thiếu chút nữa đã đồng ý, còn may chưa nói ra khỏi miệng, nếu không trong báo cáo của tên khốn này nhất định sẽ viết bậy bạ. Chờ đã... sao hắn lại sẽ xuất hiện ở đây?”

Tào Sóc thấp giọng nói với Gia Cát Trại:

- Võ lực của người này... ở trên ta...

Gia Cát Trại nghe vậy trong lòng cả kinh, lần này tình thế lại hoàn toàn nghịch chuyển. Một tên Thập Thiên Vệ thì lão đại của chúng ta có thể ứng phó, nhưng bây giờ lại chui ra một kẻ thân phận không rõ, còn có thực lực kinh người như vậy. Đối diện với hai cao thủ tuyệt đỉnh và sáu chiếc chiến hạm, kết quả của trận chiến này e rằng rất khó dự liệu...

Trong thời khắc tế nhị này, tình thế lại một lần nữa nghịch chuyển.

Chỉ nghe một tiếng “phụp” kỳ quái.

Một giây sau, Time Servant và Tào Sóc đều lộ vẻ kinh ngạc. Lại qua mấy giây, tất cả mọi người trên bến tàu đều trợn to mắt, không dám tin cảnh tượng nhìn thấy trước mắt.

- Làm sao vậy?

Tasaka theo bản năng hỏi, bởi vì hắn phát hiện ánh mắt của mỗi người đều nhìn vào mặt mình. Hắn đột nhiên cảm giác được có chỗ không đúng, trên má và sau đầu đều có cảm giác lành lạnh, giống như có dịch thể chảy xuống.

Lau bên má một cái, trên tay có dịch thể màu đỏ, là máu...

Khoảnh khắc này Tasaka mới ý thức được, thị lực bên mắt trái của hắn đã biến mất.

- Làm sao... có thể...

Tasaka lẩm bẩm. Hắn không hiểu, với thực lực Thiên Vệ của mình, vì sao mắt trái lại không nhìn thấy nữa, còn phải chờ lâu như vậy mới phát hiện ra.

Tasaka lảo đảo xoay người, cúi đầu, nhìn thấy trên mặt đất phía sau mình có một chút dịch thể màu đỏ trắng xen lẫn, bắn ra theo một đường thẳng.

Hắn giống như hiểu được chuyện gì, nhưng lúc này đầu óc của hắn gần như đã ngừng hoạt động, cái chết lặng lẽ đến gần...