Phiến Tội

Quyển 8 - Chương 14: Cướp thần vụ (hạ)



Tasaka ngã lăn xuống đất, máu tươi từ đầu chảy ra, nhuộm đỏ mặt đất dưới người.

Hạm đội hoàng gia, Time Servant, Tào Sóc, Gia Cát Trại, Francis trốn ở phía xa... mỗi người nhìn thấy cảnh tượng này đều không thể tin vào mắt mình. Một Thiên Vệ lại bị một súng, vỏn vẹn một viên đạn đã đoạt đi tính mạng.

Ngay cả Gambling Snake lúc này đang ở trong khinh khí cầu, cũng nhìn Gunsmith giống như nhìn sinh vật ngoài hành tinh. Trong nháy mắt vừa rồi, rất nhiều quan niệm của hắn đã hoàn toàn bị lật đổ.

Gunsmith giết người không cần phát đạn thứ hai, giống như câu nói luôn treo bên miệng lão Laure ông nội hắn: “Trên thế giới này không có ‘phát súng thứ hai’, giống như đời người không thể đi lại hai lần.”

Trong hoàn cảnh khí hậu cực lạnh đủ khiến cho thân thể tê dại, dùng tay trần cầm cây súng săn cũ kỹ không có ống ngắm, dùng mắt thường nhắm chuẩn con mồi, dựa vào trực giác trời sinh, khắc phục vô số nhân tố khiến mục tiêu phát sinh sai lệch, chẳng hạn như tốc độ gió, nhiệt độ, lực cản không khí, phản ứng trong nháy mắt của con mồi vv, trong vô hạn khả năng tìm được một phương thức có thể đoạt đi tính mạng con mồi, đây chính là đề bài mà Gunsmith trước mười tuổi đã học tập và nắm vững. Đến năm hai mươi tuổi, bắn trúng mục tiêu đã không còn là vấn đề hắn phải lo lắng, mà là bản năng giống như hô hấp.

Gambling Snake đã hiểu, tại sao Thiên Nhất lại bảo Gunsmith bỏ qua công trình tàu ngầm, đặc chế một cây súng bắn tỉa và một viên đạn đặc thù, vào thời khắc, địa điểm này, đi hoàn thành một cuộc ám sát như vậy... bởi vì hành động này trên thế giới cũng chỉ một mình Gunsmith có thể làm được.

Là một người siêu năng lực, Gambling Snake không giết được Thiên Vệ; là một thích khách, hắn cũng không thể dùng phương pháp của Gunsmith để hoàn thành. Không có tay súng bắn tỉa nào dám nói mình có thể bắn trúng mục tiêu một trăm phần trăm, cho dù khoảng cách rút ngắn đến một trăm mét, dùng loại súng tiên tiến nhất, giết người và bắn bia vẫn là hai chuyện khác nhau.

Nhưng tên Gunsmith này nói bắn mắt trái là bắn vào mắt trái. Đạn bay qua khoảng cách năm cây số, bắn trúng con ngươi, bắn vào trong não, xuyên qua hộp sọ, cuối cùng bắn vào trong lớp thép của một chiếc tàu con thoi đang đậu bên bến tàu.

Do đó mới xuất hiện cảnh tượng não và máu của Tasaka bắn ra trên mặt đất sau người hắn. Não trái bị phá hư, khiến đại não của hắn mất đi phần lớn công năng chuyển hóa nghe nhìn thành tin tức logic, khi hắn ý thức được thì đã là khoảnh khắc trước tử vong.

- Thật lợi hại, khinh khí cầu vốn không phải một nơi bắn lén hoàn toàn đứng yên, mà mục tiêu ở khoảng cách xa như vậy, chỉ cần hắn hơi nghiêng đầu một chút cũng sẽ ảnh hưởng đến kết quả. Ngươi rốt cuộc đã trải qua huấn luyện như thế nào mới có thể làm được như vậy.

Gambling Snake không nhịn được khen ngợi:

- Không... phải nói có thể làm được như vậy, đã không còn là vấn đề huấn luyện nữa. Thiên tài và kẻ ngốc thật sự chỉ cách nhau một đường sao...

Lúc này ống nhòm đang ở trên tay Gambling Snake, còn Gunsmith sau khi bóp cò đã biết kết quả như thế nào, cho nên hắn cũng không nhìn ống ngắm nữa, ngồi ở đó bắt đầu tháo súng:

- Làm sao? Ngươi muốn học bắn à? Ta còn tưởng rằng ngươi thích đến gần mục tiêu cắt cổ họng gì đó chứ.

- Chuyện này không liên quan gì đến yêu thích, tinh thông giết chóc là do vận mệnh đưa đẩy, cũng không phải thứ ta theo đuổi.

Gambling Snake để ống nhòm xuống trả lời:

- Thầy giáo của ta từng nói với ta, kỹ thuật giết người càng tinh xảo thì càng có thể đến gần mục tiêu. Nhưng bây giờ xem ra, ở bất kỳ khoảng cách nào, chỉ cần phát huy kỹ thuật đến cực hạn thì đều có thể trở thành đại sư.

Gunsmith cười nói:

- Ha ha... ta không phải đại sư gì, về phương diện giết người thì ngươi dạy ta còn được. Có điều số người mà ta giết quả thật không ít, dù sao Thiên Nhất muốn giết thì cứ giết đi. Nếu ta không ra tay, những kẻ đó sớm muộn gì cũng sẽ chết, nói không chừng còn chết thảm hơn một chút, trên mặt có thêm ký hiệu tà giáo gì đó.

Tốc độ tháo súng của hắn dĩ nhiên nhanh hơn tốc độ lắp ráp của Gambling Snake, chỉ phút chốc đã bỏ súng bắn tỉa vào trong vali.

Gambling Snake nói:

- Chuẩn bị rút lui đi, để ta phát tín hiệu.

Gunsmith đáp một tiếng, nhảy ra khỏi khinh khí cầu, đáp xuống trên sân thượng tòa nhà buộc một đầu khác của dây thừng.

Gambling Snake thì ở lại trong khinh khí cầu mày mò mười mấy giây, sau khi xong việc liền dùng tư thế ngửa người về sau nhảy ra, giữa không trung dùng kiếm trong tay áo cắt đứt dây thừng buộc khinh khí cầu, cuối cùng ưu nhã đáp xuống đất. Hắn đứng lên, bước nhanh tới một cánh cửa duy nhất trên sân thượng, vặn tay nắm mở cửa ra, đối diện với cánh cửa lại là một bãi đậu xe ngầm.

Gunsmith không hề ngạc nhiên theo Gambling Snake đi vào, cửa một lần nữa bị đóng lại, cũng ngăn cách hai không gian khác nhau nối liền...

Cùng lúc đó, khinh khí cầu mà bọn họ từng ngồi chậm rãi bay lên cao, không tới ba mươi giây lại phát nổ giữa không trung. Tiếp đó một ngọn lửa màu đen bốc lên, tạo thành dấu hiệu thánh giá ngược to lớn giữa không trung, qua khoảng một phút mới tan đi.

Toàn thành phố đều có thể nhìn thấy cảnh tượng này, đương nhiên người trên bến tàu cũng có thể thấy được.

Sau khi Tasaka chết, hai bên cũng không biết là đang giằng co hay trợn tròn mắt, vẫn đứng ở đó hai ba phút không ai manh động. Lúc này đột nhiên nhìn thấy trên bầu trời trong thành phố phía xa xuất hiện một dấu hiệu như vậy.

Time Servant dường như hiểu được điều gì, nhưng vẫn còn rất nhiều chuyện mà trong đầu hắn nhất thời không thể nghĩ thông. Mà Gia Cát Trại không hổ là một tên quân sư, gặp phải tình huống này có thể nói là không suy nghĩ nhiều, trong phút chốc đã có phản ứng.

Hai người bọn họ khẳng định đều không nghe thấy tiếng súng cách đó năm cây số, nhưng đều nhìn thấy Tasaka bị bể đầu, hơn nữa biết phát súng này không tầm thường. Hiện nay trên thế giới ai có thể làm được chuyện này? Ai có thể dùng một phát đạn giết chết một Thiên Vệ? Người khác không đoán được, nhưng Time Servant và Gia Cát Trại lại có thể đoán được. Cho dù vừa rồi không đoán được, nhìn thấy dấu hiệu này hiện lên cách đó mấy cây số vẫn không hiểu sao?

Chiếc quạt cỏ của Gia Cát Trại khẽ lay động, vẻ mặt trở nên đắc ý:

- Nhìn xem, nhìn xem! Một súng vừa rồi là quân tiếp viện của bọn ta làm đấy, các hạ chắc cũng nhìn thấy rồi, bọn ta còn có kỳ binh! Cho dù ngươi thuộc chi nhánh nào của đế quốc, nội dung giao dịch ban nãy ta đã nói rồi, bây giờ điều kiện không thay đổi, ngươi nói xem có được không?

- Ha ha... ha... Ha ha ha ha!

Time Servant lại ngửa mặt lên trời cười lớn.

Chỉ có Tào Sóc trong lòng hiểu rõ, Time Servant cười không phải vì không tin lời của quân sư, mà là căn bản không sợ. Một súng vừa rồi có thể giết chết cao thủ cấp bậc Thập Thiên Vệ như Tasaka, nhưng lại không giết được hắn...

Time Servant rất nhanh ngưng cười, từ trong túi lấy ra một chiếc điện thoại di động, nhanh chóng gọi một cuộc điện toại, nói:

- Francis.

- Vâng... vâng, trưởng quan.

Francis dường như mới vừa khôi phục tinh thần lại.

- Ngươi đi lên tàu tìm viên đạn kia, sau đó cùng với hạm đội rời khỏi.

Time Servant nói xong liền cúp máy, không chừa cho đối phương một giây nào.

Hắn lại xoay người, cao giọng nói:

- Đây là giấy chứng nhận của ta.

Bởi vì Time Servant và Francis đều mặc đồ thường, cho nên lúc này hắn lấy giấy chứng nhận trong túi ra, vung tay một cái, chuẩn xác ném vào trong tay một tên thủy binh trên tàu con thoi cách đó mấy chục mét:

- Bây giờ ta là quan chỉ huy cao nhất ở đây, ta ra lệnh nhiệm vụ vận chuyển tiếp tục tiến hành, còn lại một chút thần vụ không cần mang lên nữa, tất cả tàu lập tức khởi hành. Thủ hạ của ta...

Nói đến đây, Francis đã nhanh chóng nhảy xuống bến tàu. Hắn đi tới bên cạnh Time Servant định nói gì đó, nhưng lại bị cục phó lão đại tiện tay đẩy một cái bay lên tàu.

Time Servant tiếp tục lời nói vừa rồi:

- Do thủ hạ của ta tiếp quản quyền chỉ huy hạm đội, ưu tiên bảo vệ thần vụ trên tàu, khởi hành đến đảo Địa Ngục, lập tức chấp hành.

Hắn xoay người, ánh mắt chỉ nhìn chằm chằm vào Tào Sóc:

- Đám quân phản kháng này để ta xử lý.

Gia Cát Trại cũng đoán được lời nói vừa rồi tám phần sẽ bị nhìn thấu, nếu kẻ bắn lén kia thật sự là người của Hình Thiên bọn họ, hắn cũng sẽ không há hốc mồm đứng ở đó một hồi như vậy. Hắn vừa thấy tình thế đột ngột biến đổi, liền muốn hiến một kế khác cho Tào lão đại của bọn họ.

Tào Sóc luôn trầm mặc ít nói, lúc này lại quyết đoán kịp thời, cao giọng ra lệnh:

- Ta đối phó với người này, các ngươi và quân sư tấn công lên tàu, có thể giữ lại bao nhiêu tàu thì hay bấy nhiêu. Toàn lực chiến một trận, không thể tham sống sợ chết.

Gia Cát Trại thầm nói: “Không hổ là lão đại, vào thời khắc mấu chốt lại có suy nghĩ giống ta!”

Hắn cũng không nói nhiều, cầm quạt chắp tay thi lễ nói:

- Tuân lệnh!

Lập tức dẫn theo một đám huynh đệ xông lên. Có câu “ba mùa sát khí xông mây trận, lạnh lẽo đêm đêm tiếng mõ sầu”, đây là thời cơ ngàn vàng để chiến đấu.

Cướp tàu con thoi, mang theo thần vụ chạy trốn trên biển, đây là kế hoạch tác chiến ban đầu của Hình Thiên. Bởi vì trên đất liền cho dù đoạt được thần vụ cũng vô ích, bọn họ không thể vận chuyển số lượng lớn vật tư nguy hiểm ra khỏi quận này. Mà khi công việc chuyển hàng xuống tàu gần xong, chính là thời cơ tốt nhất để tấn công. Đàm phán được thì tốt, không được thì lập tức cướp tàu, nếu có khả năng thì đánh trọng thương thậm chí giết chết Thiên Vệ, đây là phương án lý tưởng nhất.

Hiện giờ Thiên Vệ bị nhóm người Nghịch Thập Tự kia không biết dùng biện pháp quỷ quái gì bắn lén giết chết, đối phương lại chui ra một cao thủ thần bí. Tình huống tuy có biến hóa, nhưng cũng không khác lắm so với kế hoạch ban đầu, Gia Cát Trại vẫn có lòng tin ít nhất sẽ cướp được vài chiếc tàu.

Liên tiếp gặp phải biến động, các tướng sĩ của hạm đội hoàng gia không hề chuẩn bị tâm lý, vẫn là tên thượng tá hạm trưởng kia quyết đoán hét vào máy truyền tin:

- Toàn bộ nhổ neo! Lập tức khởi hành! Tất cả nhân viên chuẩn bị nghênh chiến!

Time Servant thấy đám người siêu năng lực của Hình Thiên đã tiếp cận chiếc tàu con thoi ở gần bến tàu nhất, liền lách người một cái, dùng tốc độ cực kỳ kinh người xông đến bên bờ, chắn ở trước mặt bọn họ.

Mấy chục người siêu năng lực đồng thời phát động tấn công Time Servant. Lúc này hắn có cả ngàn cách để chết, nhưng hắn chỉ dùng một phương thức nhẹ nhàng hóa giải nguy cơ.

Lấy Time Servant làm trung tâm, lực trường vô hình tỏa ra thành vòng tròn, ép vỡ mặt đất bến tàu, biến công kích của đám người siêu năng lực kia thành hư không, hơn nữa còn khiến cho tàu con thoi bọc thép trọng tải hơn hai ngàn tấn, còn chưa hoàn toàn nhổ neo, bị đẩy ra khỏi bến tàu mười mấy mét.

- Đám kẻ yếu không có bất kỳ giá trị quan sát nào. Trong cuộc đời các ngươi, đoạn thời gian có ý nghĩa nhất chính là xuất hiện cùng lúc với ta.

Time Servant lơ lửng giữa không trung, trong mắt đã hiện sát khí:

- Tới lĩnh giáo một chút, lực lượng vô hạn ngăn cách vạn vật thế giới.