Phiến Tội

Quyển 8 - Chương 4: Giả vờ đến cùng



Trong nhà tù Tide, bình thường sẽ tập hợp tù phạm tình nguyện ở ba bốn khu giam giữ lại với nhau, cùng làm việc trong một phòng giặt ủi. Còn như tổng cộng có bao nhiêu phòng giặt ủi, tù phạm không biết, giám ngục cũng không rõ lắm.

Sau khi làm việc xong, tù phạm ở các khu giam giữ khác nhau sẽ trở về nơi của mình. Nếu ngươi định đi đến khu vực khác, vượt qua cánh cửa ở hành lang sẽ lập tức bị điện giật.

Trong phòng giặt ủi, công việc của đám phạm nhân là giặt sạch đồ tù và giày vải dơ bẩn, còn như quần lót thì sẽ không sử dụng hai lần, trực tiếp tiêu hủy.

Đám phạm nhân của nhà tù Tide không mang vớ, không phải sợ bọn họ dùng thứ đó biểu diễn múa rối, mà chủ yếu nó có thể dùng làm vũ khí. Từng có người lúc tắm rửa giấu xà phòng trong vớ, ném vào người khác, lực sát thương rất lớn, ảnh hưởng tương đối mạnh, rất nhiều người bắt chước, từ đó mọi người không có vớ để mang nữa.

Tương tự, giày mà đám phạm nhân mang cũng không có dây. Theo lời đồn từng có một tù phạm biệt hiệu là Bigstan, dùng một sợi dây giày và hai miếng xà phòng tạo thành côn nhị khúc, đánh khắp nhà tù không địch thủ, thế là sau đó đám phạm nhân không có dây giày nữa.

Trải qua hai chuyện này, tình huống đánh nhau lúc tắm rửa đã giảm bớt, bởi vì đám tù phạm lo lắng nếu tiếp tục như vậy, bước tiếp theo sẽ cấm cả xà phòng.

Trở lại chuyện chính, sau khi Tả Đạo đi đến phòng giặt ủi, phát hiện công việc ở nơi này thực tế không hề mệt nhọc. Chỉ là bỏ quần áo dơ vào xe đẩy, đưa đến máy giặt còn trống, sau đó nhét vào đóng nắp lại. Nếu có máy nào ngừng chuyển động thì lấy quần áo sạch bên trong ra, bỏ vào xe đẩy đưa đi. Bước cuối cùng là xếp những bộ có kích cỡ tương đồng với nhau, ném vào trong giỏ.

Những chuyện này không tốn bao nhiêu sức lực, chỉ hơi rườm rà mà thôi. Tả Đạo một mặt làm công việc không cần phải động não này, đồng thời tính toán, liệu có thể thông qua số lượng quần áo bẩn, suy đoán ra trong nhà tù này rốt cuộc có bao nhiêu phạm nhân hay không?

Thực ra ý nghĩ này của hắn đã sớm có người thử nghiệm. Trong nhà tù Tide không thiếu tội phạm có chỉ số thông minh cao, bọn họ nghĩ đủ biện pháp thu thập tin tức, năm này tháng nọ hao tốn thời gian muốn thăm dò các loại quy luật trong nhà tù. Bọn họ đã lập ra vô số kế hoạch vượt ngục thoạt nhìn có tỉ lệ thành công khá cao, nhưng cuối cùng nếu không phải bị bản thân phủ định, cũng sẽ bị sự thật phủ định. Sự thật là cách một đoạn thời gian, sẽ nghe nói có một tên xui xẻo tiến hành phương án trùng hợp với suy nghĩ trong đầu mình, sau đó bị bắn chết...

Nhân số tù phạm, số lượng giám ngục, tính cách, bối cảnh, nhược điểm của bọn họ, những thứ này nhìn như gần ngay trước mắt, nhưng trong nhà tù Tide lại là tin tức rất khó kiếm được.

Tả Đạo cũng không ngoại lệ, sau một vòng hắn đã hiểu được chỗ khó. Đại khái có thể dùng hai mươi chữ để hình dung, “quần áo từng nhóm giặt, phòng giam hàng ngày đổi, giám ngục điều động nhiều, tù phạm mạng quá ngắn”.

Công việc của phòng giặt ủi kết thúc sau một giờ, mỗi ngày đều có số lượng công việc cố định. Nguyên nhân vừa rồi đã nói, đó là phòng ngừa các ngươi dựa vào quần áo tính ra tổng nhân số từng khu giam giữ.

Còn hơn nửa giờ là đến lúc dọn cơm, Tả Đạo nghĩ thầm, người tham gia lao động ở đây có lẽ cơm nước ngày đó sẽ tốt hơn một chút. Đây là phần thưởng thực tế nhất, đáng tin nhất mà hắn có thể nghĩ ra được.

- Ê, người mới.

Một giọng nói vang lên sau lưng Tả Đạo.

Tả Đạo phản ứng rất nhanh, hắn giả ngu, làm như không nghe thấy.

- Này, gọi ngươi đấy, người mới.

Một tù phạm khác đứng trước mặt Tả Đạo nói.

Lần này Tả Đạo biết không thể giả vờ được nữa, liền ngẩng đầu lên nói:

- Gọi ta?

- Chính là ngươi.

Một đám phạm nhân đã đi tới, vây Tả Đạo vào giữa.

Sắc mặt Tả Đạo trong nháy mắt trắng bệch. Không phải chứ? Mình là người mới rõ ràng như vậy sao?

Hắn vẫn cầu may, cố làm ra vẻ trấn định, nói:

- Ta bị nhốt đã nửa năm, các ngươi chưa từng thấy ta sao?

Một người đàn ông cao lớn đứng trước mặt hắn nói:

- Ngươi bị nhốt nửa năm hay mười năm cũng vậy, ngươi khẳng định chưa từng tới phòng giặt ủi.

- Hơn nữa chúng ta quả thật chưa từng thấy ngươi.

Trong bọn họ lại có người nói.

Tả Đạo hiểu được, mình giống như đã bước vào một vòng xã giao kỳ quái. Những tù phạm tới phòng giặt ủi làm việc, xác suất gặp mặt sẽ tương đối cao. Tuy nói khu giam giữ và phòng giặt ủi đều có thay đổi, nhưng cơ hội và tần suất gặp mặt của bọn họ khẳng định cao hơn những phạm nhân không đến nơi này, do đó đám người quen mặt nhau đã tạo thành một bang phái.

- Được rồi, đây là lần đầu tiên ta đến phòng giặt ủi làm việc. Thế nào, các ngươi có ý kiến à?

Hành động này của Tả Đạo gọi là cắm hành vào mũi heo giả thành voi, làm bộ làm tịch. Dựa theo bản tính của hắn, đã sớm nên cúi đầu khom lưng, xin các vị đại ca của “bang giặt ủi” nương tay, chiếu cố nhiều hơn. Nhưng ở loại địa phương hiểm ác này, tuyệt đối không thể yếu kém, một khi bị người khác thấy mình sợ hãi, vậy e rằng cách cái chết không còn xa nữa.

- Còn lên mặt à thằng nhóc, dáng dấp gầy như que củi, muốn ăn đòn phải không?

Tên to cao trước mặt lại đến gần mấy phân.

Tả Đạo không lùi nửa bước, trừng mắt nhìn hắn nói:

- Chó cắn người thì sẽ không sủa.

Lúc hắn bị bắt đã giả trang thành Tiểu Mã ca (nhân vật trong phim Bản Sắc Anh Hùng), đến trong tù lại trực tiếp chuyển “Bản Sắc Anh Hùng” thành “Nhà Tù Phong Vân”, dù sao vẫn muốn quán triệt hình tượng của một lưu manh chính nghĩa đến cùng.

Có câu “không điên thì không sống được”, Tả Đạo nhập vai sâu như vậy, giúp hắn tăng thêm không ít phần ấn tượng. Nhưng phạm nhân có thể đi vào đảo Địa Ngục đều là những người từng trải, cho dù ngươi bị ép đến mức chó cùng rứt giậu thốt ra vài câu uy hiếp, bọn họ cũng sẽ không kính nể ngươi, đó là triệu chứng của mấy tên bị hào quang thiểu năng và khí thế bá vương bao trùm.

- Chúng ta hoan nghênh người mới gia nhập, nhưng về sau nếu ngươi còn muốn tới phòng giặt ủi thì phải hiểu được một số chuyện.

Một tên tù phạm khác nói:

- Nhìn thấy những giám ngục kia không, chúng ta nhiều người tụ tập ở đây như vậy, nhưng bọn họ vẫn đứng ở một góc nhắm mắt làm ngơ. Đây là quy tắc ngầm trong phòng giặt ủi, cho dù là giám ngục khác nhau, cũng sẽ không can dự vào chuyện giữa tù phạm chúng ta. Ở chỗ này có thể trắng trợn đánh người, chỉ cần không đánh chết người, sau đó cũng sẽ không truy cứu trách nhiệm.

- Bây giờ ngươi có hai lựa chọn. Đầu tiên là gia nhập với chúng ta, sau khi trao đổi tin tức với mọi người, chiếu cố lẫn nhau, đảm bảo thành viên của chúng ta không bị đưa đến khu giam giữ đặc biệt hoặc là lồng giam gì đó, còn có thể cải thiện cơm nước một chút. Thứ hai, chúng ta đánh ngươi gần chết, về sau nếu ngươi còn đến phòng giặt ủi, tới một lần thì đánh một lần.

Tả Đạo sắp không nhịn được nữa, hắn rất muốn đổi sang nịnh nọt, dùng nước sông cuồn cuộn liên miên không dứt để hình dung sự kính ngưỡng của mình với chư vị đại ca, nói mấy câu như lên núi đao xuống biển lửa quyết không chối từ, chỉ cần các ngươi đừng đánh ta, bảo ta gia nhập cái gì cũng được.

- Gia nhập cũng không phải không được, có điều theo ta biết, chỉ có kẻ yếu mới thích kéo bè kéo cánh, chiếu cố lẫn nhau.

Sau khi nói xong Tả Đạo thật muốn tát vào miệng mình mấy cái. Sao ta lại nói như vậy? Buột miệng nói ra à! Đây là ý nghĩ chân thực trong lòng sao? Hóa ra lúc giả làm anh hùng thì sẽ bất tri bất giác nói ra những lời đáng bị đánh như vậy.

- Đừng tưởng rằng mình ở bên ngoài có thể làm mưa làm gió thì giỏi lắm. Nơi này là nhà tù Tide, ngươi cho rằng mình đang nói chuyện với ai?

Một người khác trong đám tù phạm chen vào:

- Có thể sống qua một tháng ở nơi này, ai mà không có chỗ hơn người?

Tên to cao lại lên tiếng:

- Còn nữa, có phải kẻ yếu hay không, ngươi rất nhanh sẽ biết. Dựa theo quy củ, người mới gia nhập phải chọn ba người, đánh một trận với mình. Nhưng ngươi yên tâm, sau khi đánh xong bất kể kết quả thế nào, ngươi đều xem như đã gia nhập, hơn nữa hai bên không được nhớ thù.

“Ngươi mở câu lạc bộ chiến đấu sao? Ba người? Đánh một mình ta? Ngươi đang chơi bài Đấu địa chủ à? Chọn không gia nhập thì bị các ngươi đánh hội đồng đến mức không thể tự lo sinh hoạt, còn chọn gia nhập thì phải một mình đánh ba người? Vậy chẳng phải cả hai con đường đều là bi kịch sao?” - Trong lòng Tả Đạo kinh hô, nhưng ngoài mặt vẫn tràn đầy lãnh khốc và bình tĩnh:

- Được rồi, ta thấy ngươi đã nóng lòng muốn thử, xem như ngươi là một người đi.

- Hừ... tốt.

Tên to cao cười lạnh trả lời.

Tả Đạo cũng có tính toán của mình. Chắc hẳn tên to cao này đã bị mình chọc giận, nếu như hắn đánh mất đi lý trí, làm náo loạn lên, nói không chừng giám ngục sẽ tới ngăn cản. Bây giờ lại chọn hai tên ốm yếu một chút, hi vọng quyền cước của đối phương đừng quá nặng là được.

- Còn có ngươi, ngươi.

Tả Đạo chọn hai tên gầy thấp trong đám người. Hai kẻ này đều lộ ra nụ cười không có ý tốt, đi về phía Tả Đạo.

Những tù phạm khác ào ạt lui về phía sau, chừa lại một khoảng đất trống trong vòng vây. Ba người, một cao lớn, hai gầy thấp, đứng đối diện với Tả Đạo ở chính giữa vòng tròn.

Bọn giám ngục cũng đứng lại gần nhau, châu đầu ghé tai xem náo nhiệt, căn bản không định ngăn cản. Nguyên tắc của bọn họ là đánh nhau thì được, nhưng đừng gây nên hỗn loạn. Chỉ cần các ngươi đánh có trật tự, muốn đánh thế nào thì đánh thế ấy, trong thời gian canh chừng cử hành đại hội thiên hạ đệ nhất võ đạo cũng được.

Còn như kiểu ném đĩa, ném thức ăn trong phòng ăn, mấy chục thậm chí cả trăm người cuốn vào đánh nhau, đó là hỗn loạn, tình hình dĩ nhiên sẽ mất khống chế. Một khi loại chuyện này phát sinh, do nhiều người tham gia nên không dễ trừng phạt, rất có thể trưởng cai ngục sẽ hủy bỏ cung cấp đĩa nhựa và thìa canh. Đồng thời giúp đám phạm nhân xây một cái máng nuôi heo, từ đó về sau giám ngục sẽ giám sát các ngươi nằm thành một hàng ăn cơm. Đây là tình cảnh mà mỗi người đều không muốn nhìn thấy hoặc tưởng tượng.

- Ra tay đi, đợi cái gì, ca còn đang chờ ăn cơm đây.

Tả Đạo tiếp tục khiêu khích. Hắn đã chuẩn bị sẵn sàng bị đánh, một khi rơi vào thế yếu, hắn sẽ dùng tư thế phòng ngự mạnh nhất của loài người để đối kháng, đó là ôm đầu ngồi xuống. Dù sao trong nhà tù Tide không ai có thể sử dụng năng lực, nào sợ các ngươi sẽ dùng chiêu thức như Giáng Long Thập Bát chưởng gì đó. Đối mặt với tư thế bọ hung của ta, lực công kích cũng chỉ giống như vung loạn tay chân mà thôi.

Đang lúc nghĩ như vậy, tên to cao trước mặt Tả Đạo đã bày ra tư thế tiêu chuẩn của quyền anh, hai nắm tay lớn như nồi đất, một cao một thấp, một trước một sau giơ ngang trước người, bước chân linh hoạt tiến đến phạm vi mà cánh tay vung ra có thể công kích tới được.

Tả Đạo tuy là người năng lực cấp Giấy, nhưng ở bên ngoài rất ít khi giao thủ với người khác. Hắn không phải loại đạo tặc có thể thành công tránh khỏi xung đột bạo lực như Kế Toán, càng không phải loại người hung ác dựa vào khí thế có thể dọa người khác vỡ mật như Blood Owl. Tội ác của hắn thường thường chấm dứt bằng việc hắn chuồn mất, nhưng lúc này, trong nhà tù này, trước mặt ba đối thủ này, hắn đã không có chỗ nào để trốn, chỉ có thể chính diện giao đấu với đối phương.