Phu Nhân Của Tổng Tài Bị Phế

Chương 71: Kẹo 1314



Quả bóng như được bổ ra làm hai, khi kéo khóa xong anh vội lấy ra đồ vật trong đó, là một thanh kẹo.

“Là kẹo ư, em còn tưởng là thứ gì hay ho lắm cơ.”

Anh thấy biểu cảm thất vọng của cô liền dịu dàng xoa đầu an ủi, nói:

"Có được kẹo này là may mắn lắm đó, em biết không, trò chơi này trải qua mỗi ngày đều có một sự thay đổi, mỗi ngày màu sắc của quả bóng sẽ được thay đi và đồ vật được để bên trong nó cũng đổi luôn, nó có thể là kẹo, bánh, giấy tiên tri, thậm chí là tiền, nhưng số người trúng được tiền rất hiếm, chỉ toàn là giấy, còn không thì là kẹo với bánh.

“Giấy tiên tri là sao?”

“Thì giống như tên gọi của nó, nhưng đó chỉ là một tờ giấy viết mấy thứ nhảm để lừa gạt sức khỏe và tinh thần của mọi người thôi, đừng để ý nhiều.”

“Ừm, mà sao Tiểu Ca Ca biết nhiều thế?”

“Anh thường tới đây chơi mà nhưng trò này là lần đầu anh mới chơi đấy.”

Thiến Vy một bên nghe anh nói, một bên lột vỏ thanh kẹo ra, ruột bên trong có màu đỏ, khi sờ vào lại rất trơn, không biết nhân ở bên trong có phải là socola không, nhưng hình dạng của thanh kẹo này thật kỳ lạ, nó có hai đầu hình trái tim, cứ tưởng tượng hình dạng của nó giống y như một chiếc đồng hồ cát.

“Anh biết tên kẹo này không?”

“Kẹo 1314.”

“Kẹo 1314 là kẹo gì?”

“Vậy để anh nói cho em nghe, 1314 có nghĩa là một đời một kiếp, thanh kẹo này là dành cho những cặp tình nhân đang trong giai đoạn hẹn hò yêu đương, nếu họ ăn thanh kẹo này thì đường tình yêu của họ sẽ được viên mãn trọn đời trọn kiếp, anh chỉ biết có vậy thôi, mà anh còn nghe nói kẹo này rất linh nghiệm đó.”

“Là vậy ư?”

“Tiểu Khả Ái có muốn ăn nó với anh không?”

Thiến Vy nghe anh hỏi như vậy nhất thời đờ đẫn, không biết nên trả lời thế nào thì Dịch Hàn Hàn lại nói:

“Em không trả lời thì có nghĩa là đồng ý nha.” Sau đó lấy thanh kẹo của cô không hề do dự mà bẻ đôi ra thành hai hình trái tim, đúng lúc có một chú thanh niên đi ngang qua, thấy vậy liền chau mày cảm thán:

“Này nhóc con! Rốt cuộc là ngươi không biết hay là giả vờ không biết vậy, đây là kẹo một đời một kiếp đó, vậy mà ngươi lại nỡ lòng nào bẻ đôi nó ra.”

“Ta bẻ đôi ra thì có sao?”

“Ngươi không biết thật? thôi được, ta sẽ nói cho ngươi nghe, ngươi có biết vì sao thanh kẹo này lại có hình trái tim hai đầu và dính liền với nhau ở phần đuôi không, là bởi vì nó đại diện cho một tình yêu không bao giờ xa cách, một đời một kiếp ở bên nhau không chia lìa. Ngươi và người trong lòng của ngươi, mỗi người cùng ăn một đầu của thanh kẹo này giống như hành động môi chạm môi với nhau, chỉ cần đồng lòng giữ yên tư thế đó 4 phút, vì thanh kẹo này chỉ cần 4 phút là tan, như vậy hai người các ngươi mới được viên mãn một đời một kiếp, còn đằng này ngươi bẻ đôi thanh kẹo ra để chúng một thế giới hai phương trời, ta khuyên ngươi, kẹo này rất linh nghiệm, nếu bẻ đôi ra rồi thì đừng ăn nữa.”

“Tại sao vậy?”

“Thì tất nhiên là sẽ trái ngược lại hoàn toàn với cách ăn kia rồi, thanh kẹo bị bẻ đôi, hai trái tim tách rời nhau, ngươi và người trong lòng ngươi ăn vào vẫn sẽ ở bên nhau, kiếp này có thể vẫn sẽ thành vợ chồng, nhưng tình yêu thì sẽ trắc trở lận đận, một đời một kiếp vĩnh viễn không được viên mãn.”

“Ha ha ha! Thật hoang đường, lần đầu tiên ta nghe nói đã thành vợ thành chồng rồi mà vẫn còn trắc trở không đến được với nhau, chú muốn lừa con nít cũng phải kiếm chuyện lừa cho thuyết phục một chút chứ!”

“Ế, cái tên tiểu tử này ta nói mà ngươi không tin, được, vậy thì ngươi cứ ăn đi, lời ta nói không có tác dụng, ta sẽ để thời gian chứng minh tất cả, đến lúc đó đừng có hối hận!”

Người đó nói dứt câu thì cũng tức giận bỏ đi, Dịch Hàn Hàn nhìn lại hai viên kẹo rồi đưa cho Thiến Vy một cái, nói: “Anh không mê tín dị đoan, còn em?”

Cô nhìn viên kẹo ngẫm nghĩ một hồi lâu mới nói: “Sao cũng được em cũng không quan tâm lắm!”

“Vậy chúng ta cùng ăn nhé!”

“Ừm!”

Cứ thế hai người cùng ăn riêng một viên kẹo, khi viên kẹo trong miệng của Thiến Vy tan hết cô liền nói: “Tiểu Ca Ca, đoạn sáo lúc nãy mà anh thổi là bài gì vậy?”

“Diệt Thệ.”

Có nghĩa là tiêu tan, giá như mọi đau thương trên đời đều có thể tan biến giống như tên bài hát này thì tốt biết mấy.

“Anh thổi lại một lần nữa cho em nghe được không?”

“Được chứ!”

Hai người sau đó cùng ngồi xuống gốc cây xanh trong khu vui chơi, Dịch Hàn Hàn vu vơ thổi sáo, còn Thiến Vy thì tựa đầu lên vai anh đắm chìm trong giai điệu du dương đó một lần nữa. Vô thức cô lại có một cảm giác rất lạ, cô không biết nên nói thế nào, cô chỉ biết, khi ở bên cạnh người đó thì giống như cô đã có cả thế giới vậy, trái tim chỉ cần duy nhất một mình người đó thôi.