Phu Nhân, Hôm Nay Chị Đã Thích Em Chưa

Chương 205



Lần đầu tiên các cô nắm tay, là lúc chụp hình làm thủ tục đăng ký kết hôn, Kỳ Thanh không dám động, Lục Uyển Đình đã chủ động nắm lấy tay Kỳ Thanh, lòng bàn tay nóng ấm kia làm cho cả người cô tê dại.

Vào ngày này một năm sau, Lục Uyển Đình nắm lấy tay Kỳ Thanh, đặt bàn tay ấy lên giữa ngực Lục Uyển Đình, lòng bàn tay cảm nhận được từng nhịp đập, từng nhịp đập thật mạnh mẽ truyền đến lòng bàn tay Kỳ Thanh, sau đó cũng đến trong lòng cô.

Kỳ Thanh không ngừng gia tăng nụ hôn kia, nhưng vào lúc này Lục Uyển Đình lại dứt ra, Kỳ Thanh mở mắt khó hiểu.

"Chúng ta tự nguyện kết làm bạn đời..." giọng nói ôn nhu của Lục Uyển Đình vang lên, khẽ khàng chạm vào đầu quả tim của Kỳ Thanh, Lục Uyển Đình lặp lại lời thề của ngày hôm đó.

Kỳ Thanh cũng lặp lại lời nói của Lục Uyển Đình.

Nguyện yêu nhau đến suốt cuộc đời, Lục Uyển Đình từ trong túi lấy ra một cái hộp màu xanh, chậm rãi mở ra, "Chúng ta đã trở thành bạn đời hợp pháp của nhau được một năm."

Ánh nắng mặt trời xuyên qua ô cửa sổ, vòng tay bạch kim còn đính thêm ngọc bội, thật rực rỡ chói mắt, thiết kế tinh xảo, đẹp động lòng người, Kỳ Thanh kinh ngạc, "Chị chuẩn bị từ khi nào vậy?

Mấy ngày nay đi hưởng tuần trăng mật, các cô luôn ở cùng nhau, Lục Uyển Đình làm sao có cơ hội mà lén đi mua lắc tay chứ?

"Là ngày em tặng đồng hồ cho chị." Lục Uyển Đình lấy cái lắc tay ra, Kỳ Thanh không hề ngượng ngùng, rất phối hợp đưa tay lên để Lục Uyển Đình mang lên tay cho cô.

Lắc tay mang ở cổ tay, không chật không rộng, kích cỡ rất vừa.

Từ Diệp Bạch dựa theo kích cỡ cổ tay của Kỳ Thanh mà thiết kế, Lục Uyển Đình hôn lên mu bàn tay cô một cái, "Thích không em?"

Quà Lục Uyển Đình tặng cho cô làm sao mà không thích cho được, thích muốn chết a. Kỳ Thanh nâng cái tay mình lên hôn ở chỗ Lục Uyển Đình mới hôn, mặt nhìn lên viên ngọc bội quý giá kia, ngước mắt cười, "Thích."

Động tác nhỏ này đã thành công hấp dẫn Lục Uyển Đình.

Chiếc giường mềm mại ở bên cạnh, Lục Uyển Đình bế Kỳ Thanh đem cô đặt lên giường, Kỳ Thanh chủ động câu lấy cổ Lục Uyển Đình mà cười thành tiếng.

Chiếc lắc tay nhẹ nhàng cọ qua cổ Lục Uyển Đình, viên ngọc bội áp lên da thịt, tạo nên một cảm giác xao xuyến không thể miêu tả, Lục Uyển Đình nghiêng đầu hôn Kỳ Thanh.

Hôn đến khoé môi, cả hai nhìn nhau cười mãn nguyện, Kỳ Thanh nhắm mắt lại, thừa nhận hết nhiệt tình và dịu dàng của Lục Uyển Đình, mở miệng đáp lại.

Hành trình bảo mật cho nên chỉ có trợ lý Tô mới biết các cô đã trở lại Giang Lâm, đem người đưa đến nhà an toàn, trợ lý Tô quay lại công ty, tiếp tục làm việc.

Không ngờ tới lại đụng phải phó tổng Lục.

"Trợ lý Tô, cô đi đâu vậy?" Lục Vân Tạ đứng ở cửa văn phòng trợ lý hỏi.

Hôm nay, phó tổng Lục có chút quyến rũ, mặc một chiếc áo sơ mi cổ trụ màu cam, cổ tay áo thì cài lại nhưng cổ áo thì mở ra một cái nút áo, lộ ra xương quai đẹp.

"Đi ra ngoài làm chút chuyện." Trợ lý Tô đã kết hôn rồi, cho nên đem ánh mắt dời đi khỏi cổ áo kia, nâng tầm mắt lên, "Cô tìm tôi có việc sao?"

Lục Vân Tạ gật đầu, "Ừ, cô đi cùng với tôi đến tập đoàn Trương Trạch đi."

"Đi Tấn Thiên sao?" Sau khi kết hôn, trợ lý Tô cũng giống như Lục tổng không muốn đi công tác, đi công tác có nghĩa là phải tách ra khỏi Tần Phụ Tuyết.

"Đến chi nhánh bên này."

Không cần đi công tác là được, "Khi nào đi?"

"Bây giờ."

Chưa kịp uống một ngụm nước, trợ lý Tô đi cùng với Lục Vân Tạ đến chi nhánh của Trương Trạch ở Giang Lâm.

Vừa vào công ty, thì có một người phụ nữ xinh đẹp đã đi đến chào đón các cô, vừa thấy rõ gương mặt của người đó, sắc mặt của trợ lý Tô không được tốt cho lắm.

Người phụ nữ này không phải là ai khác, chính là người đã từng đùa bỡn cô, Đông Dã Lam Phong.

Không chỉ đùa bỡn với cô mà còn từng có ý đồ xấu với Kỳ tổng.

"Phó tổng Lục, trợ lý tô." Đông Dã Lam Phong dừng bước chân trước mặt các cô, đưa tay về phía văn phòng tổng tài, "Mời đi bên này."

Lục Vân Tạ nhìn cô nàng nhưng không thèm nói lời nào, tuy cô và Đông Dã Lam Phong chưa chính thức gặp mặt nhau, nhưng mà mấy cái chuyện mà Đông Dã Lam Phong làm cô biết rõ.

Bị người khác nhìn như vậy, Đông Dã Lam Phong không cảm thấy xấu hổ, nhướng mày nhẹ, lại làm vẻ mặt phong tình vạn chủng chớp mắt với Lục Vân Tạ, đi đến gần Lục Vân Tạ, nhỏ giọng nói, "Cô cứ nhìn tôi như vậy, tôi sẽ tự cho rằng cô thích tôi đấy."

Lục Vân Tạ rũ mắt nhìn tay mình, Đông Dã Lam Phong không hề kiêng nể gì mà vuốt ve bàn tay cô, làm vẻ tán tỉnh.

Cửa văn phòng tổng tài mở ra, Trương Hoàng Nhã đi ra.

Nhìn thấy Đông Dã Lam Phong đùa giỡn với Lục Vân Tạ, mà người bị đùa giỡn còn không thèm phản kháng, ngược lại trên mặt còn cười, Trương Hoàng Nhã lạnh mặt, kêu cô một tiếng.

Đông Dã Lam Phong lập tức quy củ, thu hồi tay lại, quay người đối với Lục Vân Tạ nói, "Phó tổng Lục, mời."

Lục Vân Tạ và trợ lý Tô đi vào văn phòng tổng tài, Đông Dã Lam Phong đứng tại chỗ nhìn các cô, vừa rồi Lục Vân Tạ bỗng nhiên cười, nụ cười đó làm cho trái tim cô đập nhanh.

Thư ký còn đang pha trà, Trương Hoàng Nhã không vội vàng mà nói chuyện công việc, hỏi chuyện vừa mới phát sinh, "Em quen biết Lam Phong à?"

"Hôm nay mới biết." Lục Vân Tạ vẫn duy trì nụ cười vừa rồi, ở trước mặt Trương Hoàng Nhã khen Đông Dã Lam Phong, qua lời nói còn biểu lộ có hứng thú với Đông Dã Lam Phong.

Một người phụ nữ có hứng thú với người phụ nữ khác, tình cảm được bắt đầu từ đây.

Trương Hoàng Nhã khống chế cảm xúc của mình, biểu cảm hoà nhã hỏi, "Em thích kiểu người như Lam Phong à?"

"Đúng vậy, tôi thích kiểu người như cô ấy." Mặt Lục Vân Tạ không biến sắc mà nói dối.

Trương Hoàng Nhã trầm một chút lại nói, "Tôi cũng có thể như vậy."

Trong văn phòng không chỉ có hai người các cô, bên cạnh vẫn còn có trợ lý, Lục Vân Tạ không nghĩ Trương Hoàng Nhã sẽ nói ra lời nói như vậy.

Vừa rồi khi thấy Trương Hoàng Nhã từ trong văn phòng đi ra, trong lòng cô đã có kế hoạch, cô muốn cho Trương Hoàng Nhã đi giáo huấn Đông Dã Lam Phong.

Chứ không phải làm trò trước mặt trợ lý, khéo léo tỏ tình.

Trợ lý Tô biết Trương Hoàng Nhã thích Lục Vân Tạ, phản ứng có chút thờ ơ, còn hai vị trợ lý khác nghe được liền trợn mắt há mồm, không hiểu được đây là cái tình huống gì.

Lục Vân Tạ nao nao, dùng nụ cười che giấu lòng hoảng loạn, "Trương tổng thật thích nói đùa."

Đem đề tài chuyển sang chuyện công việc.

Dự án khu dân cư AI sắp làm xong, kế tiếp là việc quảng cáo tuyên truyền cho nên cần phải báo cáo tiến độ với bên Trương Trạch, tập đoàn Lục Thị cũng có một dự án khu dân cư AI riêng, thời gian hoàn thiện dự án cũng không cách biệt mấy.

Việc này cũng không tính là cơ mật, dù sao thì Trương Hoàng Nhã đã biết, cô chủ động đưa ra phương hướng, "Về việc tuyên truyền quảng cáo thì làm đồng thời cả hai dự án chung với nhau đi, còn chi phí thì vẫn như cũ chia 5/5."

Trợ lý Tô bất lực đỡ trán, sao đến Trương tổng cũng vì tình mà biến thành như vậy?

Lục Vân Tạ từ chối, "Chúng ta là quan hệ hợp tác, nhưng cũng cạnh tranh với nhau, tôi chỉ đến để thông báo với cô một tiếng."

Dự án khu dân cư AI kia là do một mình Lục Thị độc lập xây dựng lên, doanh thu lợi nhuận cũng là của tập đoàn Lục Thị. Trước giờ không có quan hệ với tập đoàn Trương Trạch, về sau cũng không có liên quan.

Trương Hoàng Nhã trầm mặc một lát, sau mới mỉm cười, "Tôi biết rồi."

Nói xong việc của hôm nay, Lục Vân Tạ chào tạm biệt Trương Hoàng Nhã, Trương Hoàng Nhã đứng dậy tiễn các cô, đi ra đến cửa văn phòng, Trương Hoàng Nhã kéo Lục Vân Tạ lại, đem người từ bên ngoài lôi vào trong văn phòng lại.

Chưa kịp phản ứng chuyện gì thì cửa đã đóng lại.

Trợ lý Tô sững sờ, mới vừa rồi là phó tổng Lục tự đi vào hay là bị Trương Hoàng Nhã kéo vào văn phòng.

Mặc kệ là do ai thì như vậy là không được.

Trợ lý Tô vặn khoá cửa, cửa bên trong đã khoá trái, trợ lý Tô nóng lòng gõ cửa, "Trương tổng, phó tổng Lục?"

Bên trong một tiếng động cũng không có.

Trợ lý Tô nhanh chóng gọi điện thoại cho Lục tổng, nhưng thật không may, lại quấy rồi đôi thê thê kia đang chúc mừng kỷ niệm với nhau.

Kỳ Thanh nhận điện thoại, giọng nói thì hơi hơi mất tiếng, "Alo... trợ lý Tô, có chuyện gì sao?"

Cô mím môi, nỗ lực khống chế giọng nói run rẩy, tay Lục Uyển Đình chống tay lên giường, nhìn nhìn cô.

"Kỳ tổng, phó tổng Lục xảy ra chút chuyện, cô ấy bị Trương tổng kéo vào văn phòng." Tính tình phó tổng Lục cũng không được tốt cho lắm, nếu mà lỡ chọc giận, không chỉ mở miệng mắng người, còn sẽ động thủ đành người nữa. Năm Lục Vân Tạ học cao trung, có một tên phó tổng ở trong công ty, cậy già mà lên mặt với Lục tổng, đã bị Lục Vân Tạ đánh. Hiện tại, trợ lý Tô sợ phó tổng Lục lại nổi cơn đánh Trương Hoàng Nhã.

Lỡ đâu có tin tức truyền ra <>. Ôi mẹ ơi, cái này chính là tin tức cực kỳ hot.

"Lục tổng có ở đó sao?" Việc này phải tìm Lục tổng mới được.

Kỳ Thanh đem điện thoại đưa cho Lục Uyển Đình, một tay lập tức nắm lấy khăn trải giường mà thở dốc nói, "Vân Tạ hình xảy ra chút chuyện."

Lục Uyển Đình tiếp điện thoại, một bên nghe điện thoại một bên thân mật cọ cọ lên trán Kỳ Thanh.

Trợ lý Tô nói ngắn gọn mấy câu về chuyện đang phát sinh.

Hoá ra là vậy, Lục Uyển Đình trấn an cô, "Yên tâm đi, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, Vân Tạ tự biết thân biết phận của con bé."

Cuộc gọi còn chưa kết thúc thì Lục Vân Tạ đã từ bên trong đi ra, trở tay ra đóng cửa.

Trợ lý Tô nói không có việc gì, sau đó ngắt điện thoại, Lục Vân Tạ quét mắt nhìn màn hình điện thoại, đoán được là trợ lý Tô gọi điện thoại cho chị gái mình.

"Đi thôi, về công ty." Lục Vân Tạ nói.

Trương Hoàng Nhã không có đi ra, trợ lý tiễn các cô đi.

Trên đường trở về công ty, trợ lý Tô tò mò ở trong văn phòng đã xảy ra cái gì, Lục Vân Tạ giữ kín như bưng, ngược lại hỏi tình trạng của chị gái, "Chị của tôi khi nào trở về?"

Đã không hỏi thì thôi vừa hỏi cái là vào vấn đề chính, trợ lý Tô muốn nói dối, lại sợ Lục Vân Tạ nhìn ra được, do dự vài giây, đem hành trình nói cho cô.

"Hai người đó đã về." Trợ lý Tô nói, "Lúc nãy, tôi đi ra ngoài là để đón hai người về nhà."

Mắt Lục Vân Tạ sáng lên, trong nháy mắt lập tức hưng phấn, bảo trợ lý quay xe về nhà, rồi gọi điện thoại cho Lục Uyển Đình.

Trợ lý Tô muốn ngăn cản cũng không cản được, chờ Lục Vân Tạ nói điện thoại xong, cô mới có cơ hội mở miệng, "Hôm nay là ngày kỷ niệm Lục tổng và Kỳ tổng đi đăng ký kết hôn tròn một năm."

Lục Vân Tạ vẫn luôn là một cái bóng đè không hề có tính giác ngộ, "Một năm trước không có chúc mừng cho hai người đó, hôm nay vừa đúng lúc có thể chúc mừng hai người kỷ niệm một năm."

Thật là chúc mừng hay quấy rầy vậy?

Trợ lý Tô yên lặng cùng Lục Vân Tạ về nhà.

Tắm xong, Lục Uyển Đình và Kỳ Thanh thay đổi quần áo thoải mái mặc ở nhà, lúc Lục Vân Tạ về đến nhà, thì các cô vừa từ trên lầu đi xuống.

"Chị." Lục Vân Tạ vui vẻ chạy đến ôm lấy chị mình, "Em rất nhớ chị."

Trợ lý hoa cũng đến, cô vừa mới nhận được tin nhắn, lập tức từ công ty chạy đến đây.

Trợ lý Hoa ôm lấy Kỳ Thanh, hân hoan nhảy nhót, "Kỳ tổng, cuối cùng chị cũng đã về." Lão Kỳ tổng cứ mỗi ngày đều đến dạo một vòng, thực sự làm cho cô kinh hồn táng đảm, ngắn ngủi mấy ngày đã ốm vài cân. truyện đam mỹ

Sự cao hứng của cô đến quá sớm, Kỳ tổng tỏ vẻ không muốn lập tức về công ty đi làm lại, công ty đã có lão Kỳ tổng, Kỳ Thanh dự định ở nhà chơi mấy ngày.

Nhiệt độ trong nhà đột nhiên giảm xuống, loáng thoáng nhìn thấy Lục Uyển Đình nhìn chằm chằm các cô, Kỳ Thanh nhanh vỗ vỗ trợ lý Hoa, bảo con cún shiba này buông tay.

Lại ôm, Lục tổng ghen rồi.

Trợ lý Hoa không buông tay, Lục Vân Tạ lại tách hai người ra, kéo áo phía sau lưng trợ lý Hoa, "Không được ôm chị dâu của tôi."

Lúc buông tay thì...bang...cái tay không may nắm lấy dây áo ngực của trợ lý Hoa, phía sau áo trợ lý Hoa phát ra một tiếng rất rõ.

Kỳ Thanh đứng ở đối diện trợ lý Hoa, thấy rất rõ chuyện gì đang xảy ra.

Sững sờ hai giây, Kỳ Thanh bật cười thành tiếng, trợ lý Hoa quay đầu mà làm mặt dữ với Lục Vân Tạ, che ngực lại chạy vào nhà vệ sinh.

Lục Vân Tạ: "... Tôi không cố ý."