Phương Hoa Tuyệt Đại

Chương 52: Đế quốc hoa hồng (7)



Edit & Beta: La Quý Đường.



---------------------------------------------------------------------------------

Không khí càng thêm giằng co, Augustus chỉ cảm thấy cả người đều đang cháy bỏng.

Kỳ dễ cảm làm tất cả cảm quan của hắn mẫn cảm tới cực điểm, hắn ôm Sở Từ, bởi vì lẫn nhau không hề có khoảng cách, nhỏ đến khó phát hiện mà phát run.

Tin tức tố Omega mềm nhẹ mà vờn quanh hắn, hắn mơ mơ màng màng mà chớp chớp mắt, ý thức đều sắp hoàn toàn bốc hơi sạch sẽ.

Tin tức tố rất nhỏ như vậy hiển nhiên không đủ để trấn an tiểu sói con xạo động bất an này. Augustus theo bản năng cọ cổ trắng nõn của Sở Từ, hàm hồ mà thì thầm: "Chủ nhân......"

Hắn muốn càng nhiều thêm, chỉ là đem người này ôm vào trong ngực còn chưa đủ, hô hấp của cậu, tiếng tim đập, hơi thở, toàn bộ đều muốn chiếm cho riêng mình.

Hắn chưa bao giờ khát vọng một người như thế, nghĩ đến liền xương cốt đều đau đớn.

Sở Từ rũ lông mi xuống, ngón tay thon dài đáp ở sau cổ Augustus, hàm chứa ý cười hỏi: "Cậu muốn cái gì?"

Đầu ngón tay lạnh lẽo của cậu làm Augustus thanh tỉnh trong chớp mắt, nhưng mà cũng chỉ là một cái chớp mắt, dường như rơi vào dung nham sôi trào, trong giây lát liền hóa thành một sợi nước triền miên.

Augustus căn bản phân không rõ, hắn rốt cuộc là bởi vì kỳ dễ cảm mới khát vọng người này như vậy, hay là bản thân hắn đang khát vọng, chỉ là ở kỳ dễ cảm bùng nổ.

Tin tức tố Alpha tràn ngập xâm lược cùng bất an phiêu tán cả phòng, chịu ảnh hưởng của tin tức tố, Sở Từ trong mắt bất tri bất giác bịt kín một tầng hơi nước trong suốt, ánh đèn chiếu xuống, sáng soi liễm diễm, phảng phất như ao hồ phản chiếu sao trời.

"A......"

Tin tức tố của Alpha cùng Omega quấn quanh ở bên nhau, dung hợp thành gió lốc vô pháp chống cự.

Augustus đáy mắt đỏ lên, không phải bị dục vọng khống chế đỏ lên, mà là một loại rất ủy khuất, do không có được trấn an từ Omega, như là muốn khóc.

Nhưng nơi đó của hắn một chút cũng không ủy khuất, giương nanh múa vuốt, ngo ngoe rục rịch, ý vị xâm lược mười phần.

Kiêu ngạo, nóng bỏng, lại ngây ngô.

"Chủ nhân......" Augustus mơ hồ không rõ mà nói: "...... Tôi muốn...... Muốn ăn kem......"

Sở Từ cong mắt lên: "Kem đều bị tôi ăn hết rồi."

Augustus phảng phất không nghe hiểu, mờ mịt mà chớp chớp mắt, tìm kiếm đến vị trí môi của cậu, khắc chế lại cẩn thận hôn hôn khóe môi cậu, giống đang thử.

Hôn xong, hắn chuyên chú lại cảnh giác mà nhìn người dưới thân, không bỏ lỡ bất luận biểu tình nhỏ nhặt nào của cậu.

Giống như chỉ cần Sở Từ lộ ra một chút ý cự tuyệt, hắn đều sẽ lập tức trốn đi.

Sở Từ cười hỏi: "Kem ngọt không?"

Augustus nôn nóng mà mím môi: "Tôi...... Không nếm kịp."

"Vậy cậu muốn thử lại không?"

Augustus sửng sốt một chút, não bộ loạn thành một đoàn cấp tốc vận chuyển một hồi lâu, mới hiểu được ý tứ của những lời này. Hắn như là kẻ hèn đột nhiên được trời ban cho bảo bối, không dám tin tưởng lại hoảng hốt mà nghĩ, đây là thật chăng?

Hắn mặc kệ tất cả bất an, run rẩy lần thứ hai hôn lên môi mềm mại của người trước mắt này.

Ngài ấy không có cự tuyệt mình.

Thân thể cứng đờ lần thứ hai lưu thống máu đang sôi trào, Augustus lại áp không được, lỗ mãng mà cạy ra hàm răng người này, vội vàng mà tìm kiếm mùi hương ôn nhu có thể làm hắn mơ mơ màng màng.

Cánh tay bị áp chế lên trên đỉnh đầu, Sở Từ dần dần hô hấp không được, cậu chậm rãi chớp chớp mắt một chút, nước mắt sinh lý mờ mịt hồi lâu thuận thế chảy xuống, không đợi nó biến mất sau gáy, đã bị người cẩn thận hôn tới.

"Augustus......" Sở Từ giãy giụa một chút, cổ tay cậu bị niết đau.

Nhưng Alpha kỳ dễ cảm không có dễ trấn an như vậy, huống chi là một Alpha có tính xâm lược dục vọng chiếm hữu đều rất mạnh, Augustus buông cậu ra, Sở Từ còn chưa kịp thở, đã bị người trực tiếp ôm ngồi vào trong lòng ngực.

Tiểu sói con vươn móng vuốt sắc bén, người khác mới phát hiện, hắn không phải là thứ đáng yêu, mà là một con dã thú hung mãnh khoác lớp da ngoan ngoãn bên ngoài.

Ngón tay hắn chế trụ sau cổ trắng ngần của Sở Từ, ý vị nguy hiểm trong đó không cần nói cũng biết.

Chỉ có ôm, hôn làm sao có thể, vĩnh viễn đều không đủ.

Alpha phóng xuất ra tin tức tố nhiều đến tràn lan, Sở Từ vô lực mà dựa vào trên vai hắn, ngữ khí ý vị không rõ: "Cậu muốn đánh dấu tôi?"

Augustus không nói gì, nhưng Sở Từ có thể cảm giác được, ngực hắn nhanh chóng hữu lực mà chấn động.

"Không được." Sở Từ hôn hôn trầm trầm mà lắc đầu "Không được."

Augustus cứng đờ một lát, phát tiết cắn yết hầu của cậu, khàn khàn mà nói: "Thật muốn cắn chết ngài."

Sở Từ cười rộ lên: "Cái này có tính không là lấy oán trả ơn không?"

"Không phải." Augustus thật sâu nhìn chăm chú vào cậu, đôi mắt màu xám đen tối sâu thẳm, như là gió tuyết mênh mang: "Tôi làm sao dám."

Hoa hồng đẹp đẽ như vậy, lại yếu ớt như vậy, hắn làm sao dám.

Trong phòng tin tức tố càng ngày càng nhiều, như là hồng thủy vỡ đê, lan tràn đến mỗi một góc.

Alpha không thể hoàn thành đánh dấu, những mặt khác nhu cầu càng thêm mãnh liệt. Sở Từ chịu không nổi, đứt quãng mà để hắn lăn.

"Chủ nhân" Augustus hiện tại lại thật ra rất có thể thích ứng thân phận của chính mình, làm nũng mà cọ cọ mặt cậu: "Ngài là chủ nhân của tôi, hết thảy của tôi đều là của ngài."

Sở Từ: "......"

Cậu cũng không muốn tiếp thu nhiều như vậy......

Kỳ dễ cảm của Augustus duy trì năm ngày, năm ngày này, hai người cơ bản không tách nhau ra, chỉ cần Sở Từ không ở phạm vi tầm mắt của hắn, hắn liền dị thường nôn nóng bất an, giống ngư con thú bị giam nơi nơi tìm kiếm chủ nhân.

[ Hắn sao lại dính người như vậy. ]

Sở Từ bị bám lên hoàn toàn mất đi tự do, chiến hạm to như vậy rõ ràng còn có rất nhiều thứ có thể giải trí, nhưng cậu chỉ có thể ở một chỗ, đó chính là trong lòng ngực Augustus.

[ Alpha không có cảm giác an toàn đều như vậy. ]

Không thể đánh dấu, cho dù là thân mật như thế nào, Augustus cũng không có cảm giác an toàn, chỉ có thể thời thời khắc khắc theo sát cậu, ngẫu nhiên Sở Từ bị hắn làm phiền muốn hắn lăn đi, hắn còn dám ủy khuất.

Rốt cuộc kỳ dễ cảm kết thúc, Augustus không biết phát điên gì, đem chính mình nhốt ở trong phòng suốt một ngày.

Sở Từ không quản hắn, thật vất vả được hô hấp không khí tự do, xử lý công việc mấy ngày nay phát xuống.

Hệ thống vì cậu chinh phục giang sơn thực sự xây dựng được gia nghiệp lớn, việc nhỏ vụn vặt một mực giao cho cấp dưới, cậu chỉ xử lý những chuyện cấp dưới không có quyền quyết định thương nghiệp, tỷ như những lời mời của các thế lực lớn.

Mấy thế lực lớn lấy lý do muốn tổ kiến một liên minh hoà bình, mời cậu tham gia yến hội ba tháng sau, đến lúc đó thế lực khắp nơi đều sẽ xuất hiện, đối với người khác mà nói, đây là một cơ hội tuyệt hảo để quen biết.

Nhưng đối với Sở Từ mà nói, đây chỉ là một nhánh của nhiệm vụ, cậu muốn sau buổi yến hội này, đem Augustus đá ra, để hắn tự lực cánh sinh.

Augustus sẽ không nghĩ đến, thời điểm khi hắn giấu mình ở trong phòng bởi vì thẹn thùng mấy ngày hôm trước làm càn mà không dám ra cửa, chủ nhân của hắn đã vô tình nghĩ phải như thế nào đem hắn đá ra khỏi cửa.

Sở Từ trả lời hết lời mời, như suy tư gì đó mà ngồi ở sô pha, tự hỏi hệ thống tuyên bố vài nhiệm vụ.

Lần đầu tiên là muốn cậu đi tiếp người, sau đó muốn tiểu sói con quật cường lại cao ngạo này xưng hô với cậu là chủ nhân, muốn tra tấn hắn, cũng muốn trấn an hắn, cuối cùng còn muốn đá luôn hắn.

Cảm giác giống như đã từng quen thuộc.

Luôn cảm thấy, không có mệnh lệnh của hệ thống, cậu cũng sẽ đùa bỡn tên nhóc con vô tội này như vậy.

Nếu là hắn ngay từ đầu.

Hắn cùng chủ nhân lên giường, hơn nữa làm rất nhiều lần.

Nghĩ đến kỳ dễ cảm chính mình dây dưa Sở Từ không bỏ như thế nào, Augustus nhịn không được vùi vào trong chăn, chỉ cảm thấy máu đều đang sôi trào.

Hắn che lại trái tim nhảy như nổi trống, gần như từ bỏ mà nghĩ, bình tĩnh một chút, không cần hưng phấn như vậy, mày chẳng qua là vừa thoát khỏi thân phận xử nam cho nên tim đập nhanh, chứ không phải bởi vì thích người ấy, chủ nhân đối với mày một chút đều không tốt, bình tĩnh, bình tĩnh, bình tĩnh.

Đi con mẹ nó bình tĩnh.

Tim Augustus sắp từ ngực nhảy ra ngoài, hận không thể lên Tinh Võng chiêu cáo thiên hạ, nó đang bởi vì kịch liệt, vui mừng không cách nào hình dung mà nhảy lên.

Hắn ôm trọn hoa hồng đẹp nhất trên đời, hắn là người may mắn nhất trên đời này.

Chính là......

Augustus mờ mịt mà nháy nháy mắt, bỗng nhiên lại mất mát mà nghĩ, hắn giống như không có biện pháp bảo hộ nhành hoa hồng này.

Trái tim vừa rồi còn muốn nứt ra lại trở nên lạnh lẽo, Augustus nhìn trần nhà, bỗng nhiên vô cùng khát vọng trở nên mạnh mẽ, trở nên càng lớn mạnh hơn.

Dưới thành phố ngầm, hắn đã từng bởi vì tuổi nhỏ, bởi vì nhỏ yếu, vô số lần bị đánh, hắn vô số lần nghĩ tới muốn mạnh mẽ, muốn đả đảo những người đã dẫm qua sống lưng của hắn, hắn muốn báo thù rửa hận.

Đây vẫn là lần đầu tiên của hắn, bởi vì muốn bảo hộ một người, muốn lập tức mạnh lên, muốn thay người kia chặn lại tất cả gió táp mưa sa.

- -------------------------------------