Quan Gia

Chương 516



Ba người phụ nữ vừa rời khỏi, không khí trong phòng khách lập tức trở lên nghiêm túc.

Vân Hán Dân hôm nay tới đây thăm hỏi, không chỉ đơn giản là nghi lễ kết thông gia giữa hai nhà. Ông ta là cố ý đến. Vị "cô gia" này, vẫn thật sự là "quỷ thần khó lường", khiến người ta hoàn toàn không hiểu nổi.

Đâu năm nay, báo Đảng thành ủy Minh Châu đăng một bài văn ủng hộ cải cách không lâu thì Lưu Vĩ Hồng đích thân tới nhà, nói rõ với Vân Hán Dân rằng phải nắm bắt cơ hội, tỏ thái độ đúng lúc, theo sát Thủ trưởng, bằng không sẽ không còn cơ hội khác nữa. Vân Hán Dân đã suy xét nhiều lần, "chứng thực" nhiều mặt, xác định tư tưởng của Lưu lão gia đã chuyển biến, phía bên Kim Thu Viên thực sự đã thay đổi tư tưởng chính trị, mới có bài viết và bài xã luận ủng hộ Đảng Minh Châu trong " Nhật báo nhân dân". Từ tình hình hai tháng nay có thể thấy, bước đi này là một nước cờ đúng, hiện nay xu thế chung của dư luận, cơ bản bắt đầu có dấu hiệu nghiêng về một bên, tư tưởng của mọi người dường như đã dần dần thống nhất.

Qua một vài con đường bí mật, Vân Hán Dân biết được thủ trưởng tối cao khá hài lòng đối với "Nhật báo nhân dân" của ông ta, thậm chí sau khi nghe thư kí đọc một đoạn phát biểu trong bài xã luận ở "Nhật báo nhân dân", thủ trưởng rút điếu thuốc, nói một câu khích lệ:

- Điều này khá đúng.

Trước mặt Thủ trưởng tối cao được khen ngợi, điều này không thể nghi ngờ được

Bên phía Kim Thu Viên tự nhiên không có biểu thị gì đặc biệt, nhưng đối với điểm này, Vân Hán Dân không cần quá lo lắng. Nguyên nhân rất đơn giản, ông ta sẽ nhanh chóng trở thành nhạc phụ của Lưu Vĩ Hồng.

Lưu lão gia có ảnh hưởng khá lớn đối với Kim Thu Viên, thiên hạ đều biết. Nếu thật là áp "bảo" thì đã áp sai rồi, đến lúc đó, chỉ cần Lưu lão gia đồng ý phát ra một tiếng, để Vân Hán Dân giữ được địa vị hiện nay, hoàn toàn không thành vấn đề. Theo nguồn tin đáng tin cậy, sức khỏe của Lưu lão gia vô cùng tốt, mỗi ngày đều kiên trì rèn luyện thân thể, đây là một tin rất là có lợi.

Thật sự mọi việc đều rất thuận lợi.

Cho nên Vân Hán Dân mấy tháng qua sống rất mãn nguyện.

Lúc đầu có người muốn làm ông ta bốc hỏa nhưng hoàn toàn thất bại. Quan hệ giữa Vân Hán Dân và Hạ Thái Bình cũng nhanh chóng trở nên bất hòa. Hạ gia không trượng nghĩa, trong mắt chỉ có lợi ích, không có thân tình, Vân Hán Dân đã có được sự lĩnh hội cho bản thân. Sau cơn bão chính trị năm kia, con đường làm quan của Vân Hán Dân thuận lợi trải qua hai bước then chốt nhất, đều có liên quan tới Lưu lão gia. Thời điểm quan trọng, là Lưu lão gia vươn tay trợ giúp ông ta chứ không phải Hạ lão gia.

Không ngờ những ngày tháng an nhàn chỉ vỏn vẹn có hai tháng.

- Vĩ Hồng, nói suy nghĩ của cháu đi.

Vân Hán Dân nâng chén trà lên uống một ngụm, từ từ nói, liếc nhìn Lưu Thành Gia một cái.

Lưu Thành Gia gật đầu, cho thấy những lời này cũng là ông đang muốn hỏi.

Lưu Vĩ Hồng không vội vàng trả lời, lấy điếu thuốc trên bàn trà, kính cẩn đưa cho hai ông bố, mình cũng ngậm một điếu, hút hai hơi, mới nói:

- Bác Vân, cha, những điều con nghĩ đều ở trong bài viết đó, đó chính là cách nghĩ thực sự của con.

Vân Hán Dân nhíu mày, nói:

- Vĩ Hồng, tình hình ở Liên Xô không nghiêm trọng như cháu nói chứ? Đảng chấp chính Liên Xô nắm toàn quyền trong tay, rất tốt, không xảy ra vấn đề gì quá lớn được.

Lưu Vĩ Hồng trố mắt một cái, nói:

- Bác Vân, Yelstin được bầu làm tổng thống của Nga rồi, đây cũng không phải vấn đề lớn sao? Trong một quốc gia, xuất hiện hai tổng thống, quả thực quá buồn cười. Con người Gorbachev nói suông có thừa, quyền mưu cơ biến, đều không có đủ. Ngay cả tình hình của Yeltsin như vậy cũng có thể dễ dàng tha thứ, Đảng chấp chính Liên Xô còn có uy vọng gì đáng nói sao? Cải cách không phải là làm như vậy. Tiền đề của cải cách là phải có một nền tảng xã hội ổn định. Bằng không, bất cứ loại cải cách nào cũng có thể không như mong muốn, cuối cũng lại biến thành công dã tràng, làm rung chuyển xã hội, thậm chí là gây tai họa cho xã hội. Từ trước tới giờ cháu chưa từng nghe nói, một bên thì dựa vào hệ thống này để duy trì sự vận chuyển của cả nước, lại hoàn toàn đào rỗng từ trong nội bộ mà có thể đạt được thành công. Trong lịch sử chưa từng có, cháu nghĩ sau này cũng sẽ không thể có. Quá là mâu thuẫn.

Vân Hán Dân không khỏi ngẩn người, hơi trầm ngâm, rồi lại không thể không thừa nhận, Lưu Vĩ Hồng nói rất có lý.

Gorbachev từ trên xuống dưới đều thực hiện phẫu thuật Đảng chấp chính Liên Xô, quả thật không thể thực hiện. Trừ phi, ông ta muốn lật đổ Đảng, lật đổ toàn bộ Liên Xô. Bằng không, chính ông đã đem phá hủy cây đại thụ, lại tiếp tục trông cậy vào cành lá, quả thật là rất mâu thuẫn.

Lưu Thành Gia đột nhiên hỏi:

- Vậy ý của con là Liên Xô thật sự nguy hiểm?

Lúc này, Lưu Thành Gia nghĩ đến hai năm trước, Lưu Vĩ Hồng ở trong kí túc của cơ quan Quân khu Bắc Kinh lần đầu nói chuyện với ông lâu như vậy, lần đó mục đích chính là vấn đề cải cách quân sự nhưng Vĩ Hồng từng nói qua rằng Liên Xô sẽ sụp đổ. Nhưng lúc đó, Lưu Vĩ Hồng đưa ra lí do là Liên Xô sẽ trong một thời gian dài bị quân đội Mỹ kéo xuống làm sụp đổ.

Mặc kệ là lí do gì, Lưu Vĩ Hồng dường như nhận định, Liên Xô sụp đổ là không còn nghi ngờ gì nữa. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

Lưu Vĩ Hồng khẳng định đáp:

- Đúng vậy, Theo con thấy, nếu Gorbachev không thay đổi sách lược, không lập tức dừng ngay cái biện pháp cải cách của ông ta lại, không giải quyết những bè phái chống lại Đảng trong nước, mặc cho là phát triển như thế nào, Liên Xô ắt phải sụp đổ, hơn nữa tốc độ cũng rất nhanh, không được bao lâu nữa đâu.

Nói tới đây, vẻ mặt Lưu Vĩ Hồng trở lên rất nghiêm túc. Mặc dù trong một thế giới song song, đây cũng là một sự thật đã được chứng minh, nhưng vẫn chưa xảy ra ở thế giới này, một cường quốc tồn tại đã bảy mươi năm sụp đổ một cách thẳng thừng như vậy, cũng là một việc vô cùng nghiêm trọng.

Lưu Thành Gia và Vân Hán Dân đột nhiên ngơ ngác nhìn nhau.

Người thanh niên này, thật đúng là dám nói.

- Vĩ Hồng, những người trẻ tuổi chắc chắn phải động não, quan sát nhiều, suy xét nhiều, phân tích nhiều, vậy mới đúng, bác không phản đối. Nhưng kết luận phải rất cẩn thận, không thể dễ dàng đưa ra. Suy xét thế nào, phân tích thế nào cũng không sao, nhưng đưa ra kết luận rồi là không dễ thay đổi.

Vân Hán Dân trầm trọng nói.

Lưu Vĩ Hồng nói:

- Cháu biết, bác Vân, cha, chúng ta đừng ngại phân tích một chút. Việc này đơn giản có hai kết quả. Một là, Liên Xô không sụp đổ, con nói chuyện giật gân. Hai là, Liên Xô sụp đổ, lời tiên đoán của con thành sự thật.

Hai kết quả này, nhất định là thứ nhất. Chúng ta bây giờ phải làm chính là nhằm vào hai kết quả khác nhau này, sẵn sàng sắp xếp trước.

Vân Hán Dân và Lưu Thành Gia lại nhìn nhau, vẻ mặt càng thêm nghiêm trọng.

Lưu Vĩ Hồng càng ngày càng khiến họ kinh ngạc. Giống như bất kể vấn đề nào, trong đầu hắn cũng chuyển động, lập tức trở nên đơn giản. Nhưng suy nghĩ kĩ, lại thực sự là việc như vậy.

Hai cái tất có một.

Bài viết của Lưu Vĩ Hồng đã được đăng trong "Tiếng Kèn" là, không có cách nào thay đổi. Bây giờ việc phải làm là chuẩn bị phương án tiếp theo. Nếu Lưu Vĩ Hồng đúng sẽ như thế nào. Sai lại sẽ như thế nào. Nếu cứ truy cứu hắn tại sao lại làm như vậy, chẳng có ý nghĩa gì.

Người này tuổi còn trẻ, ánh mắt vẫn là nhìn về phía trước, không hề bàng hoàng do dự.

- Vậy, con nói thử xem, con cho rằng nên chuẩn bị thế nào?

Lưu Thành Gia chậm rãi hỏi.

Lưu Vĩ Hồng nói:

- Nếu con sai, Liên Xô trong thời gian ngắn không xảy ra biến động gì, con nên xem xét có nên đổi đơn vị làm việc không, không cần ở cơ sở, quay về Bắc Kinh làm một thời gian.

Khi Lưu Vĩ Hồng nói câu này, vẻ mặt rất thật, tuyệt đối không phải là nói qua loa cho xong. Trên thực tế, trước khi hắn phát biểu đã xem xét kĩ khả năng này. Dù sao đây cũng là thế giới sau tái sinh, không phải là thế giới trước tái sinh. Tất cả mọi việc xảy ra trong thế giới đó, ở thế giới này cũng không có khả năng không thể thay đổi. Ngộ nhỡ, thật sự có thay đổi thì sao? Liên Xô "không theo quy củ", " Giả thần giả thánh" trở thành "nói chuyện giật gân", làm sao đây?

Lưu Vĩ Hồng cảm thấy, vấn đề không phải quá lớn. Dù sao chức vụ của hắn, trong mắt các vị đại lão không là gì cả. Lưu lão gia đối với thế cục của nước láng giềng loạn ngôn nhất thông, chỉ có thể nói vì tuổi trẻ bồng bột, không có kinh nghiệm, cần phải ren luyện một chút. Đối với Lưu lão gia và Lưu gia đều không thể có ảnh hưởng quá lớn, chỉ có thể trì hoãn thời gian tiến bộ mấy năm của Lưu Vĩ Hồng. Mà đại cục trong nước cũng sẽ không gợn sóng, kiên định tiến tới đường lối chung của thủ trưởng. Đây mới chính là mục tiêu mà Lưu Vĩ Hông luôn phải cố gắng. Tư tưởng của ông cụ chuyển biến, thân thể khỏe mạnh, Lưu gia cũng sẽ không bị "tẩy trừ". Có hậu thuẫn mạnh như vậy, Lưu Vĩ Hồng đông sơn tái khởi là điều tất nhiên, trì hoãn vài năm, từ từ lấy lại không muộn.

Được ăn cả ngã về không!

Đã chuẩn bị tâm lý xấu nhất, Lưu Vĩ Hồng dám chiến đấu đến cùng.

Lưu Thành Gia và Vân Hán Dân đều cảm thấy, phương án này của Lưu Vĩ Hồng cũng được. Chủ yếu là hắn trẻ tuổi, đã lên tới cấp Phó, quay lại Bắc Kinh làm việc mấy năm nữa cũng không sao, quan trọng là kinh nghiệm lý lịch.

- Nếu con phân tích đúng, Liên Xô trong thời gian tới sẽ xảy ra biến động lớn, trái lại sẽ rất khó để phản ứng kịp.

Lưu Vĩ Hồng nói, hai hàng lông mày hơi nhấc lên.

- Tại sao?

Lưu Thành Gia và Vân Hán Dân đồng thanh hỏi.

Lưu Vĩ Hồng khẽ thở dài, nói:

- Thật nếu như vậy, sẽ chứng minh Gorbachev ở Liên Xô tiến hành cải cách quả thực là sai lầm. Tuy tình hình Liên Xô và nước ta không giống nhau, nhưng luôn có một số người sẽ so sánh. Con lo, điều đó sẽ dẫn đến sự tranh luận trong nước, thế cục sẽ trở lên rất phức tạp. Mà thủ trưởng kiên trì quyết tâm thi hành cải cách mở cửa là cái đáng hoài nghi.

Vẻ mặt Lưu Thành Gia và Vân Hán Dân càng trở nên nghiêm túc.

Quả thực như vậy, chỉ e các nhà cầm quyền ở Bắc Kinh sẽ một lần nữa bị cuốn vào lốc xoáy, không ai có thể đứng ngoài vòng. Thật không dễ đạt được sự nhất trí, sẽ lại một lần nữa bị lật đổ.

Thắng bại thật sự chưa thể biết.

- Cho nên mục đích con đăng bài này là để nhắc nhở trước. Hi vọng khi chuyện này xảy ra, mọi người đều có chút tâm lý chuẩn bị, bình tĩnh và lý trí để xử lý. Có lẽ, không đến mức quá kịch liệt.