Quan Gia

Chương 540: Hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân thị xã (P1)



Lưu Vĩ Hồng sau khi nhậm chức, hội nghị thường vụ ban nhân dân thị xã lần thứ nhất, được khai mạc vào buổi chiều

Bố trí của trụ sở văn phòng Ủy ban nhân dân thị xã, cùng bố trí của trụ sở văn phòng Thị ủy trên cơ bản là giống nhau, có một gian phòng họp là chuyên môn dùng cho mời dự họp hội nghị công việc Chủ tịch thị xã và hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân thị xã, bàn tròn hội nghị bằng gỗ lim

Hội nghị công việc Chủ tịch thị xã và hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân thị xã, trên thực tế cũng không có khác biệt rõ cho lắm, cũng không có một văn kiện chuyên môn quy định, chỉ là từ nhiều năm tới nay, hình thành một số ước định mà thành quy tắc.

Nhân viên chính thức hợp thành hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân thị xã là Chủ tịch thị xã, Phó Chủ tịch thị xã và chánh văn phòng Ủy ban nhân dân thị xã. Bởi vì Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân thị xã do một Phó Chủ tịch thị xã kiêm nhiệm, trên thực tế cùng nhân viên chính thức hợp thành hội nghị công việc Chủ tịch thị xã là hoàn toàn giống nhau. Nhưng Phó chánh văn phòng, lãnh đạo các bộ phận ủy ban Kế hoạch thị xã, cục Tài chính, cục Giám sát và văn phòng Pháp chế Ủy ban nhân dân thị xã, là nhân viên cố định dự thính hội nghị thường vụ. Nếu Chủ tịch thị xã cảm thấy cần thiết, cũng có thể thông báo người phụ trách trực thuộc cơ quan khác, dự thính nghị thường vụ Ủy ban nhân dân thị xã hội.

Hội nghị lần này, có thể xem như một cuộc họp mặt.

Mặc dù trên hội nghị liên tịch vào buổi sáng, các Phó Chủ tịch thị xã đã gặp mặt Lưu Vĩ Hồng, nhưng Uyển Trung Hưng giới thiệu khá đơn giản. Lúc ấy nhiều người, thân là Bí thư Thị ủy, Uyển Trung Hưng cũng không có khả năng tỉ mỉ giới thiệu từng phó trợ thủ của bốn bộ máy

Lưu Vĩ Hồng chính thức nhậm chức, tự nhiên cùng với nhóm trợ thủ làm kết nối tường tận hơn, tăng thêm hiểu biết lẫn nhau, mới có thể hợp tác tốt hơn

Hội nghị quyết định hai giờ rưỡi chiều mời dự họp, còn kém đến mười phút, thì phòng họp đã đầu người chen chúc, vô cùng náo nhiệt, trên cơ bản tất cả Phó Chủ tịch thị xã và nhân viên tham dự hội nghị khác, đều đến đông đủ. Đây là hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân thị xã lần thứ sáu sau khi Chủ tịch thị xã Lưu nhậm chức, mặc kệ là ai, đều sẽ đúng giờ tham gia. Tại dạng hội nghị này vắng mặt, đó là công nhiên cùng Lưu Vĩ Hồng đối chọi. Dù cho Lưu Vĩ Hồng quá trẻ, khiến mọi người trong lòng đều có mụn nhọt rất khó chịu. Nhưng văn kiện bổ nhiệm đã tuyên bố, người thanh niên hai mươi bốn tuổi này, chính thức là Chủ tịch của một thị xã của thị xã Hạo Dương, có ý kiến cũng phải nuốt trở vào. Ai cũng sẽ không tự dựng muốn đi đắc tội Lưu Vĩ Hồng.

Nghe nói người này tính tình nóng nảy, thủ đoạn rất cao, người đã cùng hắn giao thủ, bất kể là ai, đều bị thất bại thiệt thua, mất đi tất cả thể diện, thậm chí vào nhà giam, ăn cơm tù Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

Người ta trẻ thì sao nào, ai biểu có chỗ dựa vững chắc

Thân tín của Lục Đại Dũng!

Tất cả mọi người là người quen cũ, gặp mặt tự nhiên sẽ hàn huyên một trận, đưa thuốc là cho nhau, rất nhanh, trong phòng họp liền trở nên mịt mù khói thuốc. Phó Chủ tịch thị xã và mấy người phụ trách các bộ phận, cơ bản tất cả đều là kẻ nghiện thuốc, mỗi lần họp, phòng họp đều là sương khói lượn lờ. Mọi người vừa hút vừa nói chuyện phiếm, đều thật cẩn thận tránh khỏi đề tài của Chủ tịch thị xã mới. Đừng thấy mặt ngoài náo nhiệt, trong lòng nghĩ cái gì, ai mà biết được?

Hai giờ hai mươi tám phút, Lưu Vĩ Hồng có Hướng Vân đi cùng, chậm rãi đi tới phòng họp.

Chu Bằng Cử dẫn đầu đứng dậy, mỉm cười vỗ tay, đoàn người cũng liền đứng dậy theo, hướng Chủ tịch thị xã Lưu vỗ tay thăm hỏi. Lưu Vĩ Hồng vỗ tay, đi tới vị trí Chủ tịch ở giữa bàn tròn, nhẹ nhàng đè hai tay xuống, tiếng vỗ tay dần dần vơi bớt.

- Cảm ơn mọi người, mới tất cả ngồi!

Nói xong, Lưu Vĩ Hồng dẫn đầu ngồi xuống, các Phó Chủ tịch thị xã liền lần lượt ngồi xuống.

Buổi sáng sau khi mở xong hội nghị liên tịch, Hướng Vân đưa đến cho hắn tư liệu phân công của các Phó Chủ tịch thị xã, Lưu Vĩ Hồng cẩn thận đọc mấy lần, có gắng thuộc nằm lòng. Lần đầu tiên đảm nhiệm chức vụ nặng như vậy, sự phó thác trên vai của tám trăm ngàn quần chúng thị xã Hạo Dương, Lưu Vĩ Hồng cũng không dám qua loa. Ừm phải mạnh mẽ nắm Ủy ban nhân dân thị xã trong tay, quen thuộc tình hình chỉ là bước đi đầu tiên.

- Các đồng chí, cảm ơn sự nhiệt tình của mọi người. Tôi vừa mới đến, tình hình vẫn chưa quen thuộc, trong công tác sau này, hy vọng mọi người phối hợp nhiều hơn, vạch ra những chỗ thiếu sót trong công tác của tôi nhiều hơn. Hội nghị thường vụ hôm nay, chủ yếu là tìm hiểu một chút về tiến độ của các hạng mục công tác ở Ủy ban nhân dân thị xã trước mắt…

Lưu Vĩ Hồng ngồi xuống, cũng không khách khí, lập tức mở miệng nói, cũng không có quá nhiều lời khách sáo. Lưu Vĩ Hồng mỗi lần đến một đơn vị công tác mới, đều là loại tác phong này, thời điểm nói chuyện, cố gắng lời ít mà ý nhiều, không nói lời nói suông lời nói khách sáo.

Không cần thiết phải lãng phí khoảng thời gian đó

Lưu Vĩ Hồng cho tới bây giờ cũng không cho rằng, quyền uy của lãnh đạo là được tạo dựng từ trong báo cáo

Được, có bản lãnh thật sự!

Nghe xong lời dạo đầu ngắn gọn của Lưu Vĩ Hồng, các Phó Chủ tịch thị xã đều có chút trố mắt sững sờ, lần này cùng với "lần thứ 2 chính thức nói chuyện của Chủ tịch thị xã đại nhân" trong tưởng tượng của bọn họ có sự chệnh lệch, rất nhiều đồng chí đã làm xong chuẩn bị đánh trận chiến trường kỳ, không ngờ chỉ hai ba phút, Lưu Vĩ Hồng nói chuyện đã xong, kế tiếp là tới lượt bọn họ "đóng vai chính"

Lời Lưu Vĩ Hồng nói rất rõ ràng, hôm nay hội nghị này, chủ đề là tìm hiểu tiến độ công tác. Đổi một câu mà nói, chính là các vị đang ngồi hướng Chủ tịch thị xã Lưu báo cáo công tác mà chính mình phụ trách.

Lưu Vĩ Hồng nói xong, ánh mắt dừng ở trên mặt Phó Chủ tịch thường trực thị xã Chu Bằng Cử, mỉm cười nói:

- Đồng chí Bằng Cử, mời ông nói trước

Chu Bằng Cử liền hơi buồn bực

"Đồng chí Bằng Cử"

Chủ tịch thị xã Lưu sử dụng cách xưng hô, thật đúng là rất chính quy a. Lưu Vĩ Hồng hai mươi mấy tuổi, Chu Bằng Cử khoảng bốn mươi tuổi, một cách xưng hô như vậy, quả thật làm cho người ta trong lòng cảm thấy là lạ. Nhưng cẩn thận suy ngẫm, dường như xưng hô như vậy lại là thích hợp nhất. Lưu Vĩ Hồng là Quyền Chủ tịch thị xã chính thức, tại đây trên hội nghị này, cũng là không tiện gọi y là "chủ tịch thị xã Chu". Chủ tịch thị xã và Phó Chủ tịch thị xã, vẫn là có khác biệt rất lớn. Tuy nhiên kêu "Phó Chủ tịch thị xã Chu" thì lại càng thêm không ổn.

Vậy không phải là cố ý sao?

Khoe khoang anh là Chủ tịch thị xã

Chẳng qua một câu "Đồng chí Bằng Cử" vô cùng đơn giản, đã đem khoảng cách giữa Chủ tịch thị xã và Phó Chủ tịch thị xã, phân chia rõ rệt

- Được thôi, Chủ tịch thị xã Lưu, tôi đây đơn giản nói vài câu

Chu Bằng Cử lập tức khẽ cười nói.

Mặc dù phân công của Ủy ban nhân dân thị xã, Chủ tịch thị xã lãnh đạo Ủy ban nhân dân thị xã toàn diện công tác, phụ trách cơ cấu biên chế, công tác giám sát, tài chính, kiểm toán. Chủ quản cơ cấu biên chế uỷ ban thị xã, cục Giám sát, cục Tài chính, phòng Kiểm toán. Liên hệ Hội đồng nhân dân thị xã, Mặt trận Tổ quốc thị xã, ban Chỉ huy quân sự thị xã cùng với bộ đội đóng quân của thị xã Hạo Dương.

Phó Chủ tịch thường trực thị xã Chu Bằng Cử, hiệp trợ Chủ tịch thị xã công tác hằng ngày. Đồng thời phân công quản lý ủy ban Kế hoạch thị xã, công tác tài chính, thuế vụ, kinh phí, vật giá, nghiên cứu chính sách. Kiêm nhiệm chủ nhiệm Ủy ban Quy hoạch Kiến thiết đô thị.

Từ phân công này cũng có thể nhìn ra, Chu Bằng Cử là một vị Phó Chủ tịch thường trực thị xã vô cùng mạnh mẽ, cứng rắn. Ngoại trừ giám sát và kiểm toán hai bộ phận này y không phân công quản lý, ủy ban Kế hoạch, thuế vụ những bộ phận trọng yếu này đều trong phạm vi phân công quản lý của y

Phỏng chừng phân công này, chỉ sợ trong lòng Chủ tịch thị xã Lâu tiền nhiệm cũng không vui vẻ gì. Nhưng Uyển Trung Hưng muốn Chu Bằng Cử chuyển đi từ trên vị trí tổ chức, không cho đủ ích lợi khẳng định là không được. Chu Bằng Cử lấy thân phận cán bộ địa phương đảm nhiệm Trưởng ban tổ chức cán bộ Thị ủy, quyền thế hiển hách cỡ nào, có thể đoán ra.

Chủ tịch thị xã Lâu dù trong lòng không vui, mặt mũi Bí thư Thị ủy cũng không thể không cho

Chu Bằng Cử xem ra cũng đã làm chuẩn bị khá đầy đủ, tuy rằng vẫn chưa lấy ra bài phát biểu theo đó àm đọc, nhưng vừa mở miệng thì là ăn nói lưu loát, trật tự rõ ràng, từng chương mục từng điều khoản, đều báo cáo rất tường tận, rất nhiều công tác không do y phân công quản lý, cũng tiến hành báo cáo luôn. Chủ tịch thị xã Lâu mấy ngày hôm trước cũng đã rời chức, trước mấy ngày Lưu Vĩ Hồng đến nhận chức, công tác hằng ngày của Ủy ban nhân dân thị xã, là do y chủ trì, nhân tiện báo cáo một chút về tiến độ của số công tác này, dường như cũng không gì đáng trách.

Lưu Vĩ Hồng lưng ngồi thẳng tắp, rất kiên nhẫn lắng nghe, cũng không lộ ra thần sắc thiếu kiên nhẫn.

Trong quá trình báo cáo của số trợ thủ này, kỳ thật là có thể giải đọc ra rất nhiều tin tức. Mặc dù là có thể làm được Phó Chủ tịch thị xã và cục trưởng chủ nhiệm, đều không đơn giản, nhưng rất nhiều thói quen một khi dưỡng thành, sẽ không dễ dàng thay đổi, thường thường ở trong lúc vô ý biểu hiện ra ngoài. Đối với Lưu Vĩ Hồng mà nói, đây cũng là một cơ hội trực quan nhận biết mọi người.

Chu Bằng Cử một bên báo cáo một bên vung tay, giọng điệu âm vang mạnh mẽ, xem ra trong nhất thời báo cáo sẽ không chấm dứt. Từ điểm này, có thể nhìn ra được, Chu Bằng Cử quả thật tâm tính tốt bụng, nhưng mờ ảo có manh mối "ông đây là thiên hạ đệ nhất". Lưu Vĩ Hồng anh là Chủ tịch thị xã không hề sai, là thân tín của Lục Đại Dũng cũng không sai, nhưng anh mới đến, rất nhiều tình hình đều không quen thuộc, nhân viên cũng không quen thuộc, muốn thúc đẩy công tác, vậy thì phải hợp tác với Chu Bằng Cử tôi đây. Hợp tác vui vẻ, anh tốt tôi tốt mọi người đều tốt, hợp tác không thoải mái, vậy phải nhìn kỹ hẵn nói

Có lẽ là thói quen thành tự nhiên, báo cáo của Chu Bằng Cử, giọng quan rất nặng, thường thường sẽ rớt ra rất nhiều "thuật ngữ chính phủ". Lưu Vĩ Hồng kỳ thật không thích như vậy, nhưng lần đầu tiên mời dự họp hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân thị xã, Lưu Vĩ Hồng cũng không tính nhấn mạnh điểm này. Có vài thứ, gấp không được, cần ở trong công tác sửa chữa từng bước một. Nhất là khi vạch ra sai lầm, ngay từ đầu tốt nhất là tiến hành cá nhân. Công khai chỉ trích phê bình người ta, hiệu quả hoàn toàn ngược lại, làm không tốt còn có thể làm cho người ta sinh hận. Hơn nữa, để cho bọn họ tự do phát huy một phen, cũng có thể nhìn thấy rõ một số thứ

Báo cáo của Chu Bằng Cử, gần như đã tốn hết 40 phút

- Rất tốt, báo cáo của đồng chí Bằng Cử khá toàn diện, cũng khá chi tiết…

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười gật đầu, nói, ánh mắt lập tức rơi xuống trên mặt Phó Chủ tịch thị xã Phiền Quốc Sinh:

- Đồng chí Quốc Sinh, mời ông nói.

Xếp hạng của Phó Chủ tịch thị xã Ủy ban nhân dân thị xã, ngoại trừ Phó Chủ tịch thường trực thị xã, đều là dựa theo lý lịch kinh nghiệm mà sắp xếp, ai trở thành Phó Chủ tịch thị xã trước, thì xếp ở phía trước. Phó Chủ tịch thị xã Phiền Quốc Sinh, năm mươi tám tuổi, là một vị lớn tuổi nhất trong Phó Chủ tịch thị xã, phân công quản lý công tác quy hoạch thành thị, kiến thiết và quản lý, phòng lụt chống hạn, cán bộ lão thành, nhân dân phòng không. Kiêm nhiệm Phó trưởng ban thường trực ban Chỉ huy phòng chống lụt bão thị xã

Trưởng ban Chỉ huy phòng chống lụt bão thị xã do Chủ tịch thị xã kiêm nhiệm.

Khi gọi "Đồng chí Bằng Cử", đã khiến cho người ta cảm thấy khá quái dị, chữ "Đồng chí Quốc Sinh" vừa ra khỏi miệng, dựa theo lời nói đời sau, chính là cực sốc. Thật sự tuổi tác giữa Phiền Quốc Sinh và Lưu Vĩ Hồng chênh lệch quá lớn, hơn kém ba mươi mấy tuổi, hơn một thế hệ chứ ít gì. Nhưng đã gọi "Đồng chí Bằng Cử", thì "Đồng chí Quốc Sinh" này chỉ đành kiên trì gọi tiếp thôi

Theo phân công này có thể nhìn ra được, trên thực tế đã đem Phiền Quốc Sinh xem như "nhân viên về hưu". Vốn kiến thiết thành thị là công tác trọng điểm, không ít lợi lộc, nhưng Chu Bằng Cử kiêm nhiệm chủ nhiệm Ủy ban Quy hoạch Kiến thiết đô thị, thì công tác của Ủy ban Xây dựng này liền danh chính ngôn thuận do y phân công quản lý, Phiền Quốc Sinh hẳn là là khó có thể xen vào, trên thực tế phân công quản lý chỉ có công tác phòng lụt chống hạn và cán bộ lão thành