Quân Nhân Nguyện Yêu Em

Chương 36: Vô tình gặp



Hôm nay cô hẹn hội bạn thân của mình đi mua sắm đồ để chuẩn bị cho dịp tết sắp tới.

Bọn họ cười không ngớt, Quách Tố Như sẽ trở về nhà nên chỉ còn lại Bích Vân, Bích Thảo và Minh Ngọc ở cùng nhau. Ba người bọn họ còn chưa tìm được người thân của mình, họ cũng rất mong muốn được gặp lại, nhưng cũng có thể là người thân của họ đã mất, cũng có thể họ bị vứt bỏ

Nhưng mấy người rất mạnh mẽ, tuy trong lòng rất sầu lo, nhưng nhìn thấy bên cạnh mình còn có người quan tâm thì họ không muốn nghĩ nữa

Cô chở bọn họ về nhà rồi cũng nhanh chóng trở lại, lúc đi qua đoạn đường gần phố đi bộ, trên con đường dành cho người đi bộ cô chợt thấy anh

Vương Thần Kiêu khuôn mặt vẫn lạnh lùng như thường, đi cùng với anh là một cô gái. Đây có lẽ chính là Phan Thuỳ Lương

Triệu Minh Vi dừng xe lại, nhìn về phía bên kia đường. Lúc này đây, một lần hiếm hoi cô nghĩ tới Vương Quý, anh ta đã từng phản bội cô. Hoá ra đàn ông người nào cũng giống nhau, quan sát cô gái bên cạnh Vương Thần Kiêu.

Người phụ nữ có mái tóc dài khuôn mặt xinh đẹp dịu dàng, thuộc kiểu người yếu đuối. Nhìn dáng vẻ này, người đàn ông nào cũng muốn bảo vệ. Nhưng nhìn đến cây gậy chỉ đường trên tay cô ta, Triệu Minh Vi mới phát hiện cô ta mù

Vương Thần Kiêu đang dẫn Phan Thuỳ Linh đi, thì chợt thấy phía bên kia đường có chiếc xe dừng lại,như có linh cảm tương thông anh quay sang nhìn lại. Triệu Minh Vi cũng nhìn anh không che dấu. Sau đó gật đầu nở một nụ cười. Cầm điện thoại lên lắc lắc ra hiệu

Vương Thần Kiêu hai tay đút túi quần âu, lúc này vươn tay cầm điện thoại lên

Tin nhắn cô vừa gửi đến: “Hôm nay tới nhà mẹ em, định một lát đến nơi sẽ nói với anh. Anh cứ việc bận, em không làm phiền đến anh”

Cô không về Hoa Thiên mà về nhà chính của họ Triệu, lâu rồi cô không thăm bà ngoại, bà đang tưới cây, trông có vẻ rất chăm chú, cô đứng bên cạnh mà bà cũng không biết

Triệu Minh Vi gọi: “Bà ngoại”

“Ôi tiểu Vy! Sao cháu lại về đây?”

“Cháu về thăm bà không được sao? Bà không nhớ cháu kìa”

Bà ngoại bị cô chọc cười: “Đã có chồng rồi mà như con nít vậy”

Triệu Minh Vi tiến lên ôm lấy bà: “Cháu vẫn là trẻ con”

“Được rồi! Được rồi, vào nhà bà có chuyện nói”

Bà ngoại bảo với cô là ăn Tết xong bà sẽ trở về, ở trên thành phố quá náo nhiệt, bà không muốn. Nhà bác cả của cô cũng khuyên bà, nhưng bà cũng không chịu

Gì và Thanh Thanh đã quyết định, đợi con bé học xong sẽ đi du học, gì ấy cũng sang bên nuôi Thanh Thanh. Vì thế và ngoại lại càng cô đơn hơn, không phải sao?

“Bà, vậy thì theo ý bà đi ạ, cháu sẽ thường xuyên trở về thăm bà”

Bọn họ đang nói chuyện thì Trần Triệu Anh đi xuống: “Tiểu Vi à? Về lúc nào thế?”

Triệu Minh Vi nói: “Vừa về!”

Trước mặt gia đình cô ta rất ngoan ngoãn, nhưng cô biết, ở bên Anh cô ta rất ngang ngược. Đặc biệt là không phải kiểu người ngoan ngoãn hiền lành như hiện tại đây

Triệu Minh My từng nói cho cô biết, Trần Triệu Anh từng phá thai!

Lần trước cô có nói chuyện cùng Triệu Minh Mi, hai người có trò chuyện qua. Ở Anh người phụ nữ kia tuyệt đối không phải là một người có tâm tư trong sáng như hiện tại

Việc cô ta đến club, quán bar quả thật như cơm bữa. Nhưng công việc của bọn họ bận rộn, lại chẳng hơi đâu đi quan tâm đến cô ta. Nếu không phải mẹ của Triệu Minh Vi cũng chính là mẹ cô ta nhờ bọn họ chăm sóc ả. Thì có lẽ bọn cô cũng chẳng bận tâm đến ả sống chết ra sao

Tuy rằng cô ta cũng cùng bọn họ lớn lên, nhưng người có tâm địa như vậy ai lại muốn đối xử tốt chứ. Cô ta có thể qua mắt được mẹ của cô, chứ không thể qua mắt được bọn họ. Dù sao đi nữa, bọn họ cũng sống trong thế giới đầy rẫy những người có tâm địa thâm độc. Cô ta cùng lắm cũng chỉ là một trong số đó

Cho nên mãi đến tận bây giờ, bọn họ cũng không thể cư xử với cô ta như một người em gái bình thường.