Quỷ Dữ Mượn Danh Thiên Thần Để Yêu

Chương 34: Nhiệm Vụ Thất Bại (2)



A Trạch cùng đoàn xe của phía sau chạy thật lâu ra đến đường lớn, chạy đến một con hẽm nhỏ, ở đây cũng có một chiếc Cadillac màu đen đậu lại như thể đang đợi cậu ta, Trạch dừng xe đi xuống đi đến chiếc xe, ngoài ở băng ghế sau là Bùi Mặc đang nhắm mắt phì phèo điếu thuôc trên miệng, A Trạch còn chưa lên tiếng hắn đã biết là ai, liền nhếch khóe miệng nhả điếu thuốc ra, A Trạch liền cúi đầu cất giọng: “ Lão đại, hàng đi rồi ạ “.

Bùi Mặc vứt nửa điếu thuốc còn lại qua kính xe, cười nhẹ: “ Về nhà “.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Sau Khi Linh Khí Trở Lại
2. Săn Tìm
3. [ABO] Thỏa Thuận Hôn Nhân Có Độ Phù Hợp Cao
4. Học Ngoan
=====================================

Trước đó một ngày Bùi Mặc đã cho người lập kế hoạch đánh lạc hướng cảnh sát, bình thường hắn đều dùng chiếc thuyền lớn kia để vận chuyển hàng nhưng lần này lại chọn một con thuyền nhỏ hơn, đơn giản hơn, còn thuê một nhóm người giải trang cầm vũ khí lên con thuyền lớn đó để gây sự chú ý với cảnh sát, hắn biết rõ lô hàng lần này của hắn mang giá trị bạc tỷ, cảnh sát muốn chặn hắn cũng không thể để bọn họ chặn, cảnh sát càng muốn bắt thì Bùi Mặc càng muốn mạo hiểm, cuối cùng hắn vẫn thắng.

Hắn ngồi trong xe gương mặt vô cùng thỏa mãn, thì thầm ba chữ

“ Châu...Khởi...Đồng....”

Trở về nhà, hắn ngay lập tức tìm đến Vận Nhi, cô gái nhỏ của hắn bị hắn đồi hỏi tột cùng bây giờ đã ngủ say, cơ thể trắng nhỏ nõn phát sáng trong căn phòng tối trở nên vô cùng đẹp đẽ, hắn tắm rửa sạch sẽ rồi đi đến ôm chặt lấy cô mà ngủ.

...

Châu Khởi Đồng cùng bọn người cảnh sát quay trở về với sự thất bại, lần này ông ta đã thua, đây là lần đầu tiên thua, Châu Khởi Đồng cứ như thành người điên ông ta trở nên trầm lặng, gương mặt bình thản trông đáng sợ vô cùng, nỗi uất hận chứa đầy trong ánh mắt kia, đứng trước gương ngắm nhìn bộ cảnh phục trên người, gỡ huy hiệu trên áo xuống ông ta thở dài, nhiệm vụ đầu tiên sau khi nhậm chức lại thất bại thảm hại như vậy.

Cái ghế này của ông ta e là không ngồi lâu được nữa.

Cả đêm đó Châu Khởi Đồng đóng chặt cửa phòng làm việc, tuyệt vọng ngồi như một kẻ mất hồn, dù bên ngoài có kêu gọi thế nào cũng không làm lung lay động tĩnh ở bên trong.

Cả sở cảnh sát không một ai rời đi, bọn họ tụ lại nói về thất bại của mình, bây giờ ngay cả mặt mũi để về nhà cũng không có.

Đây xem như là thất bại thảm nhất từ trước đến này của Châu Khởi Đồng.

“ Cảnh sát Châu, lô thuốc phiện đó đã an toàn rời cảng, rốt cuộc là các anh làm việc kiểu gì “

Bọn người Châu Khởi Đồng ngồi trong phòng họp, ai cũng cúi gầm mặt, lo sợ trước bộ trưởng bộ cảnh sát, vừa mởi sáng ông ta đã tìm đến ngay lập tức mở cuộc họp, đến giờ bọn họ đã ngồi đây gần hai tiếng rồi.

Châu Khởi Đồng, ngẩng đầu cố nén cảm xúc: “ Là tôi đã sơ suất, xin cho tôi một cơ hội tôi chắc chắn sẽ không làm ông thất vọng “

“ Vậy anh có dám chắc sẽ tìm ra tên trùm đó và bắt được hắn không “, bộ trưởng cất giọng đanh thép, lúc nói còn nghiến răng.

“ Về chuyện này tôi cần thời gian, không thể cụ thể được nhưng chắc chắn sẽ không quá lâu “,Châu Khởi Đồng có phần kiên định, ánh mắt ông ta chứa đầy sự mong đợi, và hy vọng.

“ Được tôi cho anh ba tháng “, nói xong người đàn ông liền lạnh lùng bỏ đi.

Cả bọn người nhìn nhau thì thâm một hồi lâu, một cảnh sát lên tiếng: “ Cảnh sát Châu, ba tháng là chuyện không thể, anh....”

“ Không thể, tôi sẽ làm cho thành có thể “, Châu Khởi Đồng trừng mắt nhìn qua bọn họ một lượt rồi cất lời, giọng nói ông ta lạnh lẽo còn mang nặng sát khí.

Nếu có thể dễ dàng tìm ra như vậy thì đã tên trùm đó đã bị bắt lâu rồi chứ đâu phải để đến bây giờ, ba tháng đối với bọn họ là một thử thách khó, có thể còn đánh cược bằng cả sinh mạng.

Châu Khởi Đồng lần này đã quyết tâm dùng tính mạng mình để nhận thử thách này.

Châu Khởi Đồng tìm đến phòng giam, bắt đầu thẩm vấn từng người trong số bọn người cầm vũ khí đêm qua, hơn hai tiếng cũng không có manh mối gì liên quan đến tên trùm kia, bọn người này chỉ là những tên xã hội đen bình thường có ý lên thuyền cướp hàng mà thôi, không một ai liên quan gì đến lô thuốc phiện đó.

Châu Khởi Đồng một lần nữa bất lực ra về.

...

Biệt thự Châu gia

Châu Tuấn ngồi ăn sáng ở phòng khách, ngước đầu thấy bóng dáng Châu Khởi Đồng liền lên tiếng: “ Chào bố ạ “

Châu Khởi Đồng không nghe thấy cậu cũng không còn tâm trí để ý chuyện xung quanh, im lặng đi thẳng lên trên lầu.

P/s: Nội Dung chỉ Mang Tính Giải Trí, Không Ngầm Ám Chỉ Hay Khiêu Khích Bất Cứ Ai.