Quyền Trượng

Quyển 4 - Chương 120



120.

Simon là một mình đi đến, học đồ Mude Val của ngài cũng không đi theo bên cạnh, nghe nói nguyên bản ngài cũng đã chuẩn bị rời khỏi đế đô, cũng may mệnh lệnh của Alfonso VIII đưa đến vô cùng đúng lúc, trực tiếp ngăn cản ông ngay một khắc trước khi khởi hành, bằng không cũng không biết đến lúc nào bọn họ mới có thể tìm được vị Pháp Thánh các hạ này.

“Đức ngài Simon!”

“Đức ngài Simon đã tới!”

“Đức ngài Simon!”

Mọi người đều ngã mũ cúi chào Pháp Thánh biểu thị kính ý, trên người ông lão vẫn là bộ pháp bào không chút hoa lệ, bước chân nhanh nhẹn, rất nhanh đã tiến vào phòng.

“Ngài Simon!” Trong mắt Alfonso VIII chớp động quang mang hy vọng, giống như vừa nhìn thấy được cứu tinh. “Xin ngài mau đến xem con gái của ta, Orthia đáng thương của ta!”

Simon đi tới, tra xét một chút về tình huống của công chúa Orthia, sau đó lại dùng pháp trượng ném ra một ít ma pháp màu sắc lòe loẹt khiến người ngoài nghề hoa hết cả mắt. Cuối cùng ông vẫn lắc đầu: “Thật đáng tiếc, công chúa Orthia đã tắt thở.”

Vương tử George nóng nảy gắt lên: “Vậy linh hồn đâu, pháp sư các người không phải có thể vãn hồi linh hồn sao! Chuyện này vừa xảy ra chưa được bao lâu, không hơn vài giờ, ông nhất định có thể cứu lại chị Orthia!!”

“George, ai cho phép con vô lễ với ngài Simon như vậy!!” Alfonso VIII quát lớn.

Vương tử George chỉ đành bất đắc dĩ im lặng.

Simon nói: “Vương tử điện hạ nói không sai, người có linh hồn, thế nhưng ta không thể tìm thấy bất kỳ linh hồn ba động nào xung quanh Công chúa điện hạ, nói cách khác, linh hồn của nàng đã bị tiêu diệt triệt để. Bất quá, đối với phương diện cải tử hồi sinh triệu hoán linh hồn này, quang minh ma pháp vẫn luôn biểu hiện xuất sắc hơn nguyên tố ma pháp một chút, có lẽ Giáo chủ Hill sẽ có biện pháp khác?”

Yannick lắc đầu: “Rất xin lỗi, cái nhìn của tôi cũng tương đồng như ngài, tôi cũng không tìm được bất kỳ dao động linh hồn nào trên người công chúa điện hạ. Loại trường hợp như thế này chỉ thường thấy trên người xác sống, đối với thi thể của người vừa tử vong bình thường ít nhiều đều sẽ có trình độ linh hồn dao động nhất định, điều này cũng có nghĩa là người chết có sự quyến luyến với thân thể hoặc chốn trần thế, bọn họ bồi hồi không đi, nếu gặp được cơ hội liền nhờ vậy sống lại. Tuy rằng Hồi sinh thuật chỉ có Hồng y giáo chủ mới có thể thi triển, thế nhưng bằng loại tình huống này, chỉ sợ dù có Hồng y giáo chủ đến cũng không thể làm gì được.”

Lúc y nói những lời này còn cố ý liếc nhìn Alexander, thế nhưng người sau cũng không lộ ra bất kỳ sơ hở gì, trái lại ánh mắt vẫn cứ thẳng tắp nhìn y.

Simon thở dài một hơi, người cơ trí như ông tuy rằng không biết nguyên nhân hậu quả, thế nhưng ngay một khắc nhìn thấy thi thể của công chúa Orthia ông đã ý thức được, đây có thể là màn mở đầu của một âm mưu cực lớn.

Vương tử George cười lạnh một tiếng: “Người là do ngươi giết, ngươi đương nhiên nói không còn cách nào! Phụ thân, chúng ta liền viết thư mời Hồng y giáo chủ hoặc thậm chí là Giáo Hoàng bệ hạ tới, bọn họ nhất định sẽ có biện pháp cứu lại Orthia!”

“Orthia rốt cuộc đã chết như thế nào? Ngài Simon, ta hy vọng ngài có thể giúp đỡ ta tìm ra nguyên nhân cái chết của con bé, bất kể là ai đã hại con gái ta, ta dùng danh nghĩa một người cha và là Hoàng đế của Đế quốc để thề, ta tuyệt đối không buông tha cho hắn!” Alfonso VIII trầm giọng nói.

“Vừa rồi ta đã quan sát, trên người Công chúa điện hạ không có vết tích của ma pháp, dấu vết duy nhất có thể đẩy nàng vào tử vong chính là vết bần trên cổ… Đợi một chút.” Simon nói, ánh mắt đảo quanh của ông dừng lại, nhìn thị nữ đang lui trong góc phát run. Từ lúc bắt đầu cho tới giờ thị nữ kia đã bị mọi người bỏ quên một bên, nghi phạm tại hiện trường thực sự quá nhiều, không ai còn nhớ đến nhân vật nhỏ như nàng, bất quá Simon lại nhíu mày, khẽ vẫy tay nói: “Ngươi qua đây.”

Thị nữ kia vẫn đang phát run, phảng phất không nghe được lời của ông.

Simon trực tiếp bước tới, pháp trượng điểm vào giữa đôi mày của nàng, thị nữ lập tức kêu lên một tiếng sợ hãi nhưng cũng không kịp chạy trốn, một đạo quang mang từ pháp trượng bắn ra nhanh chóng bao lấy cơ thể nàng, đến khi quang mang tan đi thì thị nữ kia cũng nằm dài trên mặt đất.

“Nàng bị khống chế.” Không đợi mọi người hỏi ra nghi vấn, Simon liền chủ động giải thích.

“Cái gì!” Rất nhiều người đều thất kinh nhìn về phía thị nữ té trên mặt đất.

“Từ tình huống của nàng đến xem, nàng đã bị người khác khống chế một đoạn thời gian bất quá ngay cả nàng ta cũng không phát hiện. Loại thủ pháp khống chế này rất cao minh, chỉ khi người thao túng muốn nàng làm việc nàng mới có thể trở nên khác thường, đây cũng chính là lý do vì sao trước đó mọi người đều không phát hiện được nàng.” Simon nói.

Alfonso VIII hỏi: “Vậy nàng ta có thể là hung thủ giết Orthia sao?”

Simon nói: “Ta cũng không thể khẳng định, cái này nhiều nhất chỉ có thể nói rõ những hành động của nàng có thể bị khống, những lời khia trước đó cũng có thể là giả.”

“Phụ thân, đức ngài Simon, con hoàn toàn không cho rằng một thị nữ có đủ sức lực để giết chị Orthia, cho dù nàng ta thực sự muốn ra tay, Orthia cũng không đến mức không trốn thoát. Theo phương diện này mà xét, rõ ràng hiềm nghi của Thân vương Felton và Giáo chủ Hill là lớn nhất!” Vương tử George dùng giọng điệu lên án, ánh mắt khinh bỉ nhìn về phía hai người.

“Giáo chủ Hill, ngài còn gì muốn nói chăng?” Alfonso VIII lạnh lùng hỏi.

Giáo chủ tóc bạch kim đem đôi tay lồng vào tay áo, bình tĩnh nói: “Tôi chỉ có ba việc muốn làm rõ. Thứ nhất, quan hệ giữa tôi và Thân vương Felton là vô cùng thuần khiết, cho dù có đứng trước mặt Quang Minh nữ thần tôi cũng vẫn nói như vậy, người có ác ý xuất phát từ mục đích nào đó tung ra tin đồn ác ý, đến cuối cùng chỉ có thể trở thành trò cười.”

“Hai, xin cho tôi đưa ra một giả thiết, nếu như ngài Thân vương thật sự là thủ phạm giết công chúa Orthia, như vậy ngài ấy hoàn toàn có đủ thời gian chạy trốn —— bởi vì trên người mỗi vị quý tộc luôn trang bị một ít quyển trục gì đó, một quyển trục thuấn di đối với ngài Thân vương đây mà nói tuyệt đối không phải xa xỉ phẩm gì, vì sao còn phải để cho người khác phát hiện?”

“Ba, thứ cho tôi nói thẳng, cho dù chuyện thật sự như Alexander đã nói, công chúa Orthia phát hiện giữa tôi và ngài Thân vương đây có quan hệ mập mờ, đương nhiên đây không phải là thật, tôi chỉ đồng dạng đưa ra một giả thiết mà thôi. Nếu mọi chuyện thật là như vậy, với tính cách ngây thơ của công chúa Orthia, tôi muốn dỗ dành nàng cũng không phải chuyện quá khó khăn, cần gì phải mạo hiểm giết người diệt khẩu?”

Những lời y nói cũng không phải không có đạo lý, mọi người vừa nghe liền cảm thấy vụ án mưu sát công chúa này càng lúc càng mờ mịt.

Lúc này, Simon cũng nói: “Ta nguyện ý dùng danh dự đảm bảo cho Giáo chủ Hill ngài ấy sẽ không làm ra việc như vậy. “

“Đức ngài Simon!” Yannick thất kinh, tuy rằng vị này Pháp Thánh này ở mấy ngày trước đã từng công nhiên biểu hiện sự tán thưởng đối với y tại Đại hội nghiên cứu và thảo luận ma pháp, thế nhưng tính cả lúc đó hai người cũng chỉ mới gặp được hai lần, hoàn toàn không thể nói là có giao tình gì. Yannick rất không ngờ dưới tình huống như vậy Simon lại đứng ra thay y nói chuyện, hơn nữa còn dùng danh dự để đảm bảo, những người không tin tưởng Yannick cũng chẳng khác gì không tin Pháp Thánh.

Dệt hoa trên gấm dễ, đưa than ngày tuyết khó. Yannick âm thầm cảm thán, làm một thần quan, y vì mình vừa mở mắt đã định trước dẫm một chân trong trận doanh phản diện mà ưu thương, càng ưu thương chính là, cái trận doanh phản diện này không chỉ không cho rời khỏi, mà từ Giáo Hoàng cho tới Alexander… nơi nơi chốn chốn đều là đám đồng đội như heo muốn hại người không nhẹ.

“Ngài Simon, ” Alfonso VIII cũng thật bất ngờ, “Việc này sẽ khiến danh dự của ngài bị tổn hại.”

Simon lắc đầu: “Không vấn đề gì, ta tin tưởng ta phán đoán của mình, ta tin rằng một vị thần quan có thể nói ra những lời tôn trọng người khác sẽ không thể là hung thủ giết người.”

Nếu Pháp Thánh đã nói đến phân thượng này, Alfonso VIII cũng không tiện nói thêm gì nữa, ông lại hỏi: “Như vậy ngài cho rằng hiện tại nên làm gì?”

Simon trầm ngâm không nói, Yannick lên tiếng: “Bệ hạ, tôi có một kiến nghị, ngài có thể nghe một chút rồi lại quyết định.”

Alfonso VIII: “Ngươi nói đi.”

Yannick: “Tuy rằng rôi rất cảm kích sự tín nhiệm và bảo vệ của Đức ngài Simon, thế nhưng trước khi chân tướng được lộ rõ, thực tế là hiềm nghi trên người tôi vẫn không thể rũ xuống. Vậy nêt tôi kiến nghị ngài có thể đơn độc cách ly chúng tôi, hơn nữa còn có thể yêu cầu mọi người giao ra pháp trượng và túi ma pháp, sau đó lại thiết kế cấm chế ma pháp tại nơi giam cầm phòng ngừa chúng tôi chạy trốn. để bày tỏ sự thuần khiết, tôi nguyện ý là người trước nhất thực hiện việc này.”

Y liếc nhìn Alexander, thế nhưng đối phương cũng không biểu hiện một chút hoảng hốt nào, thậm chí còn nói: “Bệ hạ, ta cũng rất tán thành.”

“Như vậy còn ngài, Thân vương các hạ?” Alfonso VIII thế nhìn phía Chris.

“Có thể.” Chris lời ít ý nhiều.

“Bệ hạ, ngoại trừ hai thần quan đang ở bên cạnh tôi, thần quan đoàn của tôi còn có những người khác, tôi hy vọng bệ hạ có thể bảo trì tự do thân thể cho họ, tôi hy vọng có thể nhờ bọn họ giúp mình điều tra hung phạm, rửa sạch hiềm nghi.” Yannick đưa ra yêu cầu.

Biện pháp này quả thực cũng đủ công chính, Alfonso VIII gật đầu đồng ý: “Được, ta rất muốn tin tưởng các người, mong rằng các người cũng không khiến ta thất vọng.”



Alfonso VIII đúng là rất có khí độ của Hoàng đế, cũng không bạc đãi bọn họ.

Nơi được dùng làm phòng giam cũng vô cùng thư thích hoa lệ, kỳ thực nói là giam lỏng mới càng thích hợp, bên ngoài còn có một đám người tùy thời hầu hạ, chỉ cần là yêu cầu hợp lý đều có thể thỏa mãn.

Ngay khi cục diện rối loạn này ổn định một phần, Yannick rốt cuộc có thể an tĩnh tự hỏi nguyên nhân hậu quả của cả sự việc.

Y sở dĩ đưa ra kiến nghị giam giữ với Alfonso VIII cũng chỉ vì mục đính đem Alexander cùng hạn chế với bọn họ, mặc kệ đối phương có kế hoạch như thế nào, tạm thời không thể cho phép đối phương tiếp tục lăn qua lăn lại nữa.

Y cảm thấy Alexander có hiềm nghi mười phần, đầu tiên chính là gã đưa Chris đến phòng nghỉ của công chúa, thứ hai là thị nữ kia cũng đã bị khống chế. Tuy rằng cách nói của Chris và Alexander hoàn toàn bất đồng, thị nữ nọ cũng không thể xem như nhân chứng, bất quá theo góc độ của y đương nhiên là nguyện ý tin tưởng Chris chứ không phải Alexander.

Nhưng vấn đề hiện tại là, làm thế nào chứng minh cho những người khác biết Alexander mới là hung thủ?

Nếu là do Giáo Hoàng sai khiến Alexander, như vậy mục đích của bọn họ là gì?

Bàn tay của Yannick vô thức vuốt ve hoa văn trên góc áo của mình, theo thói quen muốn lấy thứ gì đó từ trong túi ma pháp, thế nhưng sau đó phát hiện chiếc túi cũng đã bị tịch thu rồi —— Dưới đề nghị của y, túi ma pháp và pháp trượng đều giao lại cho Pháp Thánh Simon tạm thời bảo quản, lúc này mới thành công khiến cho người của các bên đều yên tâm, ngay cả ma pháp cấm chế trước cửa phòng cũng là do Simon thực hiện.

Y chợt nhớ đêm đó, y vốn định nhắc nhở D’Antonio về chuyện ma vật, thế nhưng nội dung của tờ giấy nhắn kia lại bị Alexander thay đổi.

Nếu là cơ sở ngầm của Giáo Hoàng, hành động này không quá hợp lý.

Lily, ma vật, Giáo đình, thần quan….

Yannick nhíu chặt mày, bất chợt có một suy đoán không được tốt lắm cũng không quá có căn cứ.

Y đứng dậy, đi ra cửa, mỉm cười nói với người hầu bên ngoài: “Ta muốn gặp đức ngài Simon, xin giúp ta truyền lời một chút.”