Rút Thẻ Vô Tận, Mỗi Ngày Một Tỷ

Quyển 2 - Chương 71: Cả thế gian đều biết



Edit + Beta: Basic Needs

………..

Giống như các Chúa Tể khác, Tần Lãm Nguyệt sẽ không dễ dàng chia lực lượng của mình cho người khác. Mắc cái gì chứ? Một thứ đồ quý giá như vậy và họ cố gắng để đạt được là thế, nếu chia cho người khác thì sao làm nổi bật sự độc đáo của họ? Làm sao ngừa chuyện mình bị cắn trả? Bọn cô chả bao giờ đi làm giống như Giang Tinh Chước khi cho nhân loại rất nhiều sức mạnh, giúp đỡ chuyện của chúng. Con người chỉ là cục pin lưu trữ mà thôi, không phải trợ giúp tụi nó sẽ làm chính mình chết đói à?

Chúa Tể mới này là một con ngu, giả mạo Tử Thần để cướp con vịt bên miệng cô ả, thu được năng lượng sợ hãi từ khắp nơi trên thế giới, bây giờ lại cho tụi kia sức mạnh tự cứu mình. Bộ nó không nghĩ tới nếu cứ như vậy ắt nhân loại sẽ mất đi lòng táng đởm trước thảm họa, còn nó thì mất năng lượng sợ hãi sao? Vậy nó còn cướp đầu người, cướp trong trống rỗng gì nữa?

Nhưng đây cũng là sai lầm mà một số Chúa Tể lính mới phạm phải khi luôn luôn coi mình là con người, không đành lòng nhìn thấy con người đau khổ, mềm lòng khôn cùng. Song, họ có nghĩ tới họ có được hệ thống Chúa Tể thì dù có là con người kiểu gì nữa vẫn là Á Thần. Thần mắc gì quản lý sự sống cái chết của con người? Thần quản lý sự sống chết của con người chỉ là các vị thần trong tưởng tượng của nhân loại mà thôi, Thần chân chính hiện diện chỉ để một ít quy luật tồn tại.

Dạng lính mới thế này hầu hết đến cuối sẽ bị con người cắn trả, yếu đuối và mềm lòng nên dễ rơi vào cái bẫy của con người xảo quyệt và tham lam, và cuối cùng bị nuốt chửng.

Tần Lãm Nguyệt thả lỏng, chẳng còn khó chịu, dù sao Giang Tinh Chước đã làm mất con vịt đó rồi.

Một lát sau, Triều Hề nấu xong bữa ăn rồi gọi cô ả ăn cơm, ả mới đứng dậy rời đi.

Triều Hề nấu cơm giỏi lắm, đồ ăn bày trên bàn có đủ hương sắc mùi vị. Tần Lãm Nguyệt thưởng cho hắn một nụ hôn. Ả nhìn gương mặt xinh đẹp của hắn thì nghĩ thầm nếu trước khi thế giới này hủy diệt mà ả vẫn còn chưa chán Triều Hề, ả dứt khoát dẫn hắn đi cùng là được.

...

Thành phố K, mưa mau hạt vẫn tiếp tục, cứu hộ vẫn tiếp diễn với tiến độ nhanh chóng và kỳ diệu. Dĩ vãng có trận lở đất như vậy không biết đã lấy đi bao nhiêu sinh mạng, lần này chắc chắn sẽ có số lượng người sống sót diệu kỳ.

Trận đất lở dâng lên một cách thần kỳ, nhóm người bị chôn vùi phía dưới nẩy lên lung la lung lay.

Một khu vực rộng lớn đầy dây leo, dây leo dây dưa với mấy thân người từ bên dưới rồi bung thân ra; kế đó dây leo sinh trưởng với diện tích lớn đã đưa mấy tấm thân người ra khỏi đó; có người dùng khinh công bay tới bay lui mang đi hết người sống sót này tới người sống sót khác; này thì thẻ khóa đặc biệt dễ dàng khóa từng người sống bị chôn vùi dưới lòng đất; này thì thẻ Tiếng Nói Của Trái Tim cho phép người dùng nghe thấy tiếng kêu cứu yếu ớt từ nội tâm của những người dưới lòng đất…

Tất cả mọi người đều rất bận rộn. Chu Bái lái xe đi vòng quanh, đột nhiên, cậu cảm thấy cái gì đó là chân đã bắt đầu chuyển động, đưa cậu nhảy khỏi xe và bắt đầu chạy.

Chu Bái làm công việc cảnh báo ở đây nên ngay lúc cậu nhảy khỏi xe, chỉ huy nơi hiện trường ngay lập tức ra lệnh.

Không có thẻ, nhân viên tìm kiếm và cứu hộ và nhân viên y tế không biết chuyện này vẫn đang vùi đầu vào việc tranh giành từng giây để cứu người. Chợt một giây sau họ đã nghe thấy một tiếng long trời lở đất, “chạy”!

Đây là âm thanh phát ra từ những người sử dụng “Thẻ Linh Hồn Ngôn Ngữ”. Trong chớp mắt tất cả những người nghe thấy tiếng la này đã lập tức chạy lên không kiểm soát được, ngay cả phản ứng chậm trễ sững sờ cũng không tồn tại, chẳng lãng phí một giây.

Theo sau một tiếng nổ kinh hoàng xa xăm, một trận lũ quét dường như mang theo lửa giận đã đổ xô đến từ góc đường.

Ngược lại, con người chạy trốn hệt như một đàn kiến có thể bị nuốt chửng bất cứ lúc nào.

Khán giả đang xem livestream đã căng thẳng kêu thành tiếng.

May mắn thay cũng bởi biết trước vụ tai nạn, con người đã chuẩn bị tâm lý và sử dụng từng tấm từng tấm thẻ bài. Một đám hàng rào lao tới, ngăn chặn cơn lũ quét, lũ quét xuyên qua mà chẳng có bất ngờ gì rồi tiếp tục cuốn tới. Nhưng những vật thể nguy hiểm như gỗ và rác của con người bị lũ quét kéo theo đã được chặn lại bằng sạch. Ấy nhưng lực tác động rất lớn, có lẽ sẽ sớm vượt quá phạm vi chịu đựng của thẻ Hàng Rào này.

Điều này đã để những người khác tranh thủ được nhiều thời gian tìm chỗ an toàn và cứu hộ hơn. Chưa kể lúc này có người rút được thẻ Băng, được Ôn Nhược Ngôn mang tới. Anh ta nhấc lũ quét lên và đóng băng nó, đồng thời cũng chặn dòng nước phía sau, để nó phân luồng làm giảm nguy hiểm...

Cuối cùng, các hoạt động cứu hộ người dân đã có thể tiếp tục sau một thời gian ngắn, chỉ có một vài người bị dòng lũ cuốn trôi, còn lại hầu hết đã được giải cứu.

Cuối cùng khán giả đã dần dà lấy lại tinh thần, ngón tay của họ phấn khích gõ trên bàn phím.

[A a a a a a, thành ra chúng ta có siêu năng lực?]

[Chúng ta có được một lối thoát mới?]

[A a a a, đừng có thừa nước đục thả câu, nói cho chúng tôi biết chuyện gì đang xảy ra đi!]

[Đây là lần đầu tiên trong lịch sử nhân loại đối đầu trực tiếp với Thần và giành chiến thắng!]

[Thì ra là như vậy, đây chính là nguyên nhân phát sóng trực tiếp, ngồi chờ người cha Trung ương giải thích.]

Bên trong tòa nhà Quốc hội, các Bộ trưởng đang xem trực tiếp cũng phấn khích đến nỗi nắm đấm của họ siết chặt, có lẽ họ đã đúng! Nếu không phải vì họ đã mua Hộp Thẻ Bí Ẩn, nếu lần này vẫn dùng cách giải cứu truyền thống, có lẽ đợt này tất cả các nhân viên cứu hộ sẽ bị ảnh hưởng hoàn toàn trong trận lụt, mang lại cho họ một cú đánh đau xót hơn.

“Nói cho họ biết sự thật và địa chỉ cửa hàng đi.” Chính phủ đã có rất nhiều thẻ trước là thế, đồng thời cũng chẳng ngừng mua, chắc là đã đủ để duy trì trật tự và bảo vệ pháp luật.

Cư dân mạng đang mong ngóng chờ đợi cũng nhận được giải thích nhanh chóng.

Hả? Họ đã nhận được sự giúp đỡ của một vị thần khác, chỉ cần mua Hộp Bí Ẩn của Thần, rút thẻ, là có thể đạt được sức mạnh kỳ diệu này.

Liên kết cửa hàng cũng được ghim lên.

Nếu đây không phải là tin tức do blog trang ωeb Chính phủ công bố, nếu không phải livestream cứu hộ vẫn tiếp tục, nếu không phải họ đã xác định mình chẳng nằm mơ, đoán chừng họ sẽ coi đây là trò đùa.

Có phải đùa hơi quá rồi không?

Nhưng mấy ý nghĩ thế này chỉ thoáng qua, thời gian này họ lo chuyện mua Hộp Bí Ẩn hơn nhằm có được sức mạnh tự cứu. Nhưng ngay cả những lá bài sơ cấp vẫn cần tới 300 vạn. Đối với hầu hết mọi người mà nói, cái giá đó nhìn thì những tưởng dễ có được, ấy nhưng lại khó mà chạm vào.

Chính phủ sẽ chia ngân sách đầu tiên cho 4 thành phố trong tình huống nguy hiểm nhất, kế đó 4 thành phố bên ngoài. Bây giờ có 5 thành phố bị ảnh hưởng, mỗi công dân vẫn còn trong thành phố sẽ nhận được một khoản vay để rút thẻ sơ cấp, cho phép họ mua một bộ thẻ sơ cấp. Đến khi tình huống nguy hiểm được giải quyết, họ sẽ kiếm tiền trả lại cho Chính phủ.

Người dân trong 4 thành phố đã ở trong trạng thái tuyệt vọng chờ chết thì nay lại xúc động và lo lắng, vội vàng mở liên kết cửa hàng. Đồng thời họ cũng chạy đi thông báo, hô hào bạn bè -như ̃ng người không thấy được vụ trực tiếp này vì hệ thống điện có vấn đề - biết tin tốt.

Bởi vì không biết nếu có quá nhiều người đặt hàng trong cùng một lúc có làm những người cần thẻ nhất thu được thẻ kịp thời hay không, Chính phủ nhấn mạnh dặn dò những người vẫn còn ở các thành phố an toàn không nên vội vàng đặt hàng, và được rất nhiều người nhiệt tình đáp ứng.

Nhưng chỗ Giang Tinh Chước nhận được đơn đặt hàng liên tục, chưa từng dừng lại.

Đi cùng tới còn có năng lượng tham lam mạnh mẽ hơn sợ hãi.

Lòng tham của con người là vô đáy. Đứng sau năng lượng tiêu cực của đức tin cũng chỉ có tham lam.

Sự kiện trực tiếp này đã thắp sáng hy vọng của nhân loại và cũng thắp sáng ngọn lửa tham lam vô bến bờ. Và ngọn lửa này sẽ giống như nỗi sợ hãi khi Tử Thần xuất hiện trước đó, nó nhanh chóng quét qua thế giới, mang đến sự điên rồ hơn cả nỗi sợ hãi toàn cầu. Chưa kể cô không hề đe dọa lặp đi lặp lại, nhắc nhở mọi người hãy sợ đi, mới vắt kiệt được lòng tham nhiều hơn trên toàn cầu.

Giang Tinh Chước hấp thu, hơi nheo mắt lại. Hồ chứa thẻ bên cạnh lại có từng lá bài ra đời.

Sau khi năng lượng dồi dào, hiển nhiên có thể giải phóng hai tay, tại sao phải tự mình làm mọi thứ cơ chứ?

Cho nên hồ chứa thẻ đã thăng cấp, nó sẽ dựa theo thói quen và tính cách của Giang Tinh Chước để cho mỗi người đặt hàng thẻ bài thích hợp; hơn nữa nếu như Giang Tinh Chước đã từng sáng tạo ra thứ đó, hồ chứa thẻ sẽ nhớ kỹ, khi cần sẽ tự động sao chép, nên chỉ hao phí rất ít năng lượng. Giang Tinh Chước chỉ cần tạo ra thẻ bài mới là được.

Như vậy sẽ đề cao đẳng cấp sáng tạo, nếu không Giang Tinh Chước đã giao luôn chuyện sáng tạo thẻ bài cho hồ chứa thẻ.

Lười biếng cũng là bản chất của con người.

Trên hành lang bên ngoài, Giang Miên đóng gói chuyển phát nhanh đến mức chân chả chạm đất, hộp chuyển phát nhanh chất đống từ phòng khách đến hành lang, chẳng có chỗ khiến người ta đặt chân. Thời gian của Giang Miên hoàn toàn bị chiếm dụng, một chút thời gian nấu đồ ăn cho Giang Tinh Chước đã chẳng còn.

“Chúa, làm sao mà có nhiều đơn đặt hàng như vậy cùng một lúc thế. Cái này quá nhiều rồi, đặt hàng quá nhanh, rõ ràng thế giới trước có thế đâu.” Có vẻ như một phần bộ nhớ của Giang Miên bao gồm cả một số kinh nghiệm từ thế giới trước.

“À… Bởi vì thời gian để lại cho chúng ta không còn nhiều chứ sao!” Giang Tinh Chước nhàn nhã ngồi trên ghế sô-pha trả lời.

Thế giới này để lại cho cô không nhiều thời gian, dựa theo tốc độ phóng xạ từ năng lực Tử Thần, người dân quốc gia này sẽ chết một nửa trong vòng chưa đầy một tháng. Đó là chưa kể Tần Lãm Nguyệt tự tạo cuộc khủng hoảng của Tử Thần nên nước ngoài có số người chết nhiều hơn bên này. Nói cách khác, có lẽ không cần hai tháng, thế giới này sẽ bị hủy diệt.

Tệ hơn nữa có lẽ trong vòng hai tháng này, Tử Thần của thành phố M sẽ chết đi. Cô phải ngăn chặn Tần Lãm Nguyệt có được thần cách và giết ả.

Cứ như vậy ước tính một chút, nhiều lắm cô chỉ có thể có thêm một tháng nữa để thu hoạch năng lượng để tăng khả năng giết chết Tần Lãm Nguyệt.

Nhưng nói đi thì nói lại…

Giang Tinh Chước xé mở một gói khoai tây chiên. Một trong những biện pháp ngăn Tần Lãm Nguyệt đạt được thần cách chính là Tử Thần nọ không chết, nhưng chuyện này so với giết chết Tần Lãm Nguyệt còn khó hơn chứ nhỉ? Sự sụp đổ của Thần là chuyện mà con người có thể ngăn cản sao?