Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Chương 336: Ông bạn người ngoài hành tinh



Editor: Đào Tử

_____________________________

Tâm tình mọi người tựa ngồi trên cáp treo.

Cao thấp, chập trùng lên xuống, quá kích thích trái tim.

"Chúng ta đem vật này về là có thể giao nộp rồi?"

Hướng Thụy Quân nói: "Không được, chị đừng quên một nhóm tinh nhuệ kia chết thế nào..."

Những tinh nhuệ kia bị vật phẩm trong hộp liên lụy, vô số dị thú Zombie đuổi theo bọn họ, vừa truy đuổi vừa điên cuồng tiến hóa, dị năng giả phổ thông nào gánh vác được? Nếu nguồn căn ảnh hưởng dị thú Zombie là trong cái hộp này, mang về ngược lại hại người.

"Vậy chúng ta làm sao bây giờ?"

Hướng Thụy Quân đề nghị: "Chẳng bằng mở ra nhìn thử."

Liễu Diệp Tiên nhìn cái hộp vắc xin liền một khối, lật qua lật lại cũng không tìm thấy chốt mở.

Đám người nhắm ánh mắt ngay Bùi Diệp.

Bùi Diệp nói: "Nhìn mình như vậy làm gì?"

Hướng Thụy Quân nói: "Ai bảo cậu hiểu hơn ai hết, cậu xem thứ này có thể mở ra không?"

Cái hộp vắc xin này chắc là mẫu nhỏ nhất, trọng lượng cũng nhẹ, một tay đã có thể cầm lên.

Bùi Diệp nói: "Để mình nghiên cứu một chút."

Loại hộp vắc xin này là lão già sớm bị đào thải, chỉ còn có thể nhìn thấy ở một ít tinh cầu xa xôi kinh tế khoa học kỹ thuật tương đối lạc hậu.

Nó bị đào thải, ngoại trừ có vật tân tiến tốt hơn thay thế, một nguyên nhân trọng yếu khác chính là biện pháp bảo hộ của nó không theo kịp thời đại.

"Cái thứ đó làm sao mở ra?"

Bùi Diệp nói: "Dùng tinh thần mở ra."

Liễu Diệp Tiên hiếu kì.

"Tinh thần?"

Bùi Diệp lật qua lật lại đồ vật nghiên cứu: "Tinh thần mỗi người đều là sự tồn tại độc nhất vô nhị, trên lý luận là đồ vật không cách nào phỏng chế, tính bảo mật tương đối mạnh. Vân tay hoặc mống mắt hay tổ hợp gen, dùng bọn chúng làm khóa rất dễ bị thủ đoạn khoa học kỹ thuật phá giải."

Ở thời đại kia của cô, bồi dưỡng khí tạng cấy ghép sớm không xa lạ gì.

Chỉ cần có tiền có phương pháp, hoàn toàn có thể sử dụng thủ đoạn đặc thù lấy tất cả số liệu một người khác.

"Mở ra."

Đám người đang suy tư tại câu nói này của cô, đột nhiên nghe Bùi Diệp nói một câu.

Theo tiếng nhìn lại, bắt gặp hộp vắc xin lơ lửng giữa không trung, mặt ngoài vỡ ra ba tia sáng đỏ nhạt ngang dọc.

Hướng Thụy Quân còn chưa kịp đâm chọt tính bảo mật của cái hộp này, ánh mắt bị đồ vật trong hộp tóm chặt.

"Thứ này —— "

Một cỗ hơi lạnh tản ra, đồ vật trong hộp chậm rãi lộ toàn cảnh trước mặt mọi người.

Cái hộp vắc xin này đựng kha khá đồ vật, một cây kim hình thù kỳ dị, ba ống ngắn chứa chất lỏng màu xanh thẳm, một thứ vuông vức giống rubik, bên cạnh khối rubik còn có một vòng tay "Mảnh sắt" màu bạc, không có vật gì khác nữa.

"Tiểu Tú, đây là vắc xin 'Đế Oa'?"

Bùi Diệp lắc đầu nói: "Mình cũng không rõ, ngược lại mình thì thấy hiếu kì vật này hơn."

Cô không để ý đến cái khác, đưa tay lấy vòng tay và "Khối rubic" ra, bọn Hướng Thụy Quân muốn ngăn cản nhưng muốn nói lại thôi.

Các dị thú không có chút dị nghị.

Đám đồ chơi này đối với bọn chúng không còn nửa điểm lực hấp dẫn, lúc này nhàm chán ngáp đây này.

Thông qua phản ứng của bọn nó, đám người cũng xác định thứ ảnh hưởng dị thú và Zombie không ở trong hộp này.

"Đây là cái gì?"

Bùi Diệp nói: "Nói đơn giản, thứ này đại khái gần giống thân phận chứng."

Nói rồi, cô mở vòng tay "Mảnh sắt" kia ra.

Mặt ngoài "Mảnh sắt" chảy ra một chuỗi biểu tượng màu xanh lam, cho đến toàn bộ "Mảnh sắt" được phủ lên thành màu lam, một tràng cảnh khởi động máy kết thúc, "Mảnh sắt" mở ra. Mọi người thấy động tác Bùi Diệp không thuần thục lắm thao tác nó, vừa mài mò vừa phỉ nhổ.

"Đây đã là đồ cổ biết bao năm rồi..."

Như thế xem ra, người anh em "Người ngoài hành tinh" sử dụng hộp vắc xin lạc hậu không phải vì nghèo, mà là trình độ khoa học kỹ thuật bọn họ chỉ cao đến đó?

Bùi Diệp hoàn toàn chưa từng dùng qua dạng thiết bị liên lạc đầu cuối dạng này, lục lọi cả buổi mới rõ làm sao thao tác.

"Đồ cổ?"

Ánh mắt Liễu Diệp Tiên chuyển trên thân Bùi Diệp đang cúi đầu hai vòng, cuối cùng vẫn đem lời muốn nói nuốt trở vào.

"Xong rồi."

Nói xong, trước mắt mọi người xuất hiện một con bạch tuộc có tám cái xích tu?

Đám người: "..."

Con bạch tuộc này chỉ là trông giống bạch tuộc, toàn thân màu xanh thẳm, không tính chiều dài xúc tu bạch tuộc, đứng lên cũng cao hơn hai mét, trên đầu mọc ra bốn cái mắt kép màu lam.

Con hàng này xuất hiện trong nháy mắt, những người khác giật nảy mình, các dị thú càng nhao nhao lên tư thế chuẩn bị chiến đấu, lông toàn thân dựng lên.

"Đừng kinh hoảng, hư ảnh mà thôi."

"Hư, hư ảnh?"

Bọn Liễu Diệp Tiên không tin.

Đó rõ ràng là sống sờ sờ, nào phải hư ảnh?

Thấy bạch tuộc đúng là không có ý thương tổn người, Hướng Thụy Quân bèn cả gan dùng đao thọc một chút.

Vừa mới đâm, con bạch tuộc ki lập tức vung vẩy, một cái xúc tu trong đó giống như uy hiếp vung vẫy hai lần.

Trong miệng nó phát ra thanh âm cổ quái, đám người nghe không hiểu, các dị thú lại lộ ra vẻ mặt nửa hiểu nửa không.

Mà Bùi Diệp là hoàn toàn nghe hiểu.

Môn ngoại ngữ này trước kia cô từng học qua.

"Nó, nó vừa rồi..."

Hướng Thụy Quân rõ ràng cảm giác ánh mắt con bạch tuộc rơi ở trên người cô, vừa rồi nói thầm chắc cũng có quan hệ với cô.

Bùi Diệp nói: "Nó nói cậu thật bất lịch sự, đứa bé hẳn nên kính lão."

Vừa lên đã dùng đao đâm lão già người ta, cho dù tính tình nó tốt cũng cảm thấy bị mạo phạm.

Hướng Thụy Quân: "..."

Đứa bé?

Không đúng không đúng!

Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là hư ảnh sao có thể có phản ứng?

"Đây không phải là một đoạn hình ảnh?"

Bùi Diệp nói: "Nói đúng ra là một đoạn hình ảnh tương tác, trong tay chúng ta cầm bộ phận đầu cuối của nó. Đầu cuối ghi chép tất cả số liệu từ lúc nó xuất sinh đến bây giờ, mà kỹ thuật hình ảnh qua phân tích tổng kết số liệu, sẽ có thể mô phỏng ra phản ứng chân thật nhất của bản tôn."

Đám người nghe mà một mặt ngơ ngác.

"Chúng ta chỉ cần biết rằng nó có thể giao lưu là được." Bùi Diệp lại nói, "Giao lưu hòa bình, đừng có đùa lưu manh."

"Đùa lưu manh?"

Bùi Diệp nói: "Số liệu của nó không có quyền bảo hộ, nói thẳng, cậu có thể làm bất kì điều gì đối với hình ảnh của nó."

Bao quát kể cả công kích, nhục mạ, quấy rối...

Nghe nói kỹ thuật này ban đầu thương dụng, dùng thử nghiệm trong lĩnh vực tin tức.

Mọi người quan sát tin tức không chỉ có thể nhìn thấy bản text, còn có thể nhìn thấy bản hình ảnh.

Nhân vật bên trong hình ảnh sẽ cùng tương tác với người xem, nội dung tương tác cũng là căn cứ số liệu thu thập được mô phỏng ra.

Thời điểm hạng mục kỹ thuật này vừa đẩy ra, người sử dụng trao quyền số liệu bị quấy nhiễu nặng, hình ảnh của mình bị những người khác tư dụng, công ty phát minh hạng mục nghiên cứu kỹ thuật này bị cáo đóng cửa.

Về sau nhân loại Liên Bang tăng cường bảo hộ đối với số liệu cá nhân, hình ảnh chưa trao quyền sẽ được đánh mờ bảo hộ, tương tác giới hạn tại ngôn ngữ hài hòa, có một bộ phận hình ảnh trao quyền cũng được cấp đủ loại hạn chế và bảo hộ... Mà hình ảnh "Người ngoài hành tinh" trước mắt này không có bất kỳ hạn chế bảo hộ nào.

Bởi vì toàn bộ số liệu của nó bắt nguồn từ thiết bị đầu cuối tư nhân.

Tương đương với bản thân sử dụng, quyền hạn hoàn toàn mở.

Hướng Thụy Quân co giật khoé miệng.

"Tôi cũng không nghĩ làm gì nó..."

Chỉ là hư ảnh, có vào nồi được đâu.

Ông bạn bạch tuộc ngọ nguậy xúc tu, ánh mắt từ trên thân Hướng Thụy Quân thu hồi, rơi trên người Bùi Diệp.

Bùi Diệp nhìn nó nói: "Tôi có thể hỏi ông một vài vấn đề không?"