Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Chương 337: Ông bạn bạch tuộc xui xẻo



Editor: Đào Tử

_____________________________

Ông bạn Bạch Tuộc ngọ nguậy đầu xúc tu màu xanh thẳm, trên đầu xúc tu hiện màu lam nhạt hơi trong suốt.

Nó chuyển động bốn cái mắt kép quan sát hoàn cảnh chung quanh, tựa như đang suy nghĩ điều gì.

Phản ứng linh động khiến người khác hoài nghi nó không phải hư ảnh mà là thực thể sống sờ sờ.

"Tiểu Tú, cậu xác định nó không phải là thật?"

Ánh mắt phản ứng nhân tính hóa như thế, Liễu Diệp Tiên càng muốn tin tưởng bọn họ đang video call với bản tôn "Người ngoài hành tinh".

"Đương nhiên không phải thật."

Đây chính là một đoạn hư ảnh, chỉ là dưới số liệu lớn chống đỡ lộ ra rất "Sống sờ sờ".

"Cô gái à, đương nhiên cô có thể hỏi thăm."

Chờ ông bạn Bạch Tuộc quan sát hoàn tất, nó mới nhúc nhích xúc tu, điều chỉnh thân thể đối diện Bùi Diệp, bốn mắt kép nhắm ngay cô.

Hướng Thụy Quân thấp giọng hỏi: "Nó lại nói cái gì?"

Bùi Diệp nói: "Mình hỏi nó có thể hỏi chút vấn đề không, nó nói có thể."

Hướng Thụy Quân biểu lộ cổ quái nói: "'Người ngoài hành tinh' này còn phối hợp, hữu hảo như thế?"

Không chỉ dáng dấp hữu hảo, hành động cũng rất hữu hảo.

Vì sao nói nó dáng dấp hữu hảo?

→_→

Là nhân loại, ai sẽ sinh lòng e ngại đối với sinh vật lớn lên giống thực đơn?

Bùi Diệp nói: "Không phải nó hữu hảo, mà nó là hư ảnh từ số liệu của 'Người ngoài hành tinh' bản tôn tạo thành, thiết bị đầu cuối tư nhân chứa số liệu trên tay chúng ta. Bất luận là chúng ta hay người khác, bất luận hỏi vấn đề gì, ông bạn già này đều sẽ biết gì nói nấy."

Từ đây cũng có thể nhìn ra —— Cái đồ chơi thiết bị đầu cuối này rất trọng yếu, tương đương với "Nửa người" tồn tại.

Bùi Diệp không cảm thấy quái lạ vì sao ông bạn Bạch Tuộc đem thiết bị đầu cuối của mình đặt cùng đồ vật có vẻ là vắc xin "Đế Oa".

Bởi vì ý nghĩa của thiết bị đầu cuối đối với ông bạn Bạch Tuộc chỉ đứng sau tính mạng chính nó.

Ông bạn Bạch Tuộc cũng rất kiên nhẫn, ánh mắt bình tĩnh nhìn các cô nói nhỏ.

Hướng Thụy Quân không tiếp tục quấy rầy Bùi Diệp.

Cô có dự cảm, có lẽ bí ẩn tận thế trái đất sắp có lời giải đáp.

Bùi Diệp liên tiếp hỏi mấy vấn đề, tính tạm thời thăm dò nguyên quán lai lịch ông bạn "Người ngoài hành tinh".

Vị này đến từ một liên minh trí tuệ, nghe nói là dân bản địa tinh cầu XX tinh hệ YY, hiện tại nhậm chức phó sở trưởng sở nghiên cứu tinh tế YY.

Đám người nghe một mặt ngơ ngác.

Có người ngoài hành tinh thật?

Văn minh khoa học kỹ thuật người ngoài hành tinh phát triển có vẻ rất lợi hại...

Phó sở trưởng sở nghiên cứu tinh tế, bọn họ không biết trọng lượng bao nhiêu, nhưng nghe danh hiệu đã thấy rất lợi hại.

"Vậy sao ông lại rơi xuống trái đất?"

Ông bạn Bạch Tuộc lộ ra biểu lộ ủ rũ nhân tính hóa, xúc tu cũng bất an nhúc nhích.

"Một tai nạn vô cùng vô cùng xui xẻo..."

Thiết bị đầu cuối ông bạn Bạch Tuộc chỉ ghi chép nội dung khoảnh khắc trước khi phi thuyền hạ cánh khẩn cấp trái đất, đụng vào vệ tinh rơi xuống biển.

Vấn đề của Bùi Diệp nó có thể trả lời.

Câu trả lời của nó cũng ngoài dự liệu tất cả mọi người.

"... Là thế này, đại khái hơn mười tháng lịch vũ trụ trước, tôi được mời tham gia một hội nghị giao lưu rất quan trọng..." Ông bạn Bạch Tuộc khoa xúc tu của mình, giọng nó mang vài phần tức giận, bất đắc dĩ nhiều hơn, "Nơi tổ chức buổi hội nghị giao lưu vô cùng xa xôi, mà khi đó thời gian lại khẩn cấp... Chắc trước xuất phát chưa kiểm tra chuẩn bị đầy đủ, vượt qua lỗ sâu thời không xảy ra ngoài ý muốn..."

Tục ngữ trái đất nói hay lắm, người xui xẻo, uống nước lọc cũng tê răng.

Ông bạn Bạch Tuộc này chính là điển hình trong số đó.

Nó phí biết bao thời gian mới sửa xong trục trặc chuẩn bị lần nữa xuất phát, ngoài ý muốn bắt được một vài thứ.

"Thứ gì?"

Ông bạn Bạch Tuộc quơ xúc tu nói: "Một vài thứ đặc biệt cổ lỗ sĩ, thời điểm tôi nhìn thấy bọn chúng vui mừng hết lớn. Cô hiểu không, tuy rằng trình độ những món kia rất thấp rất cổ, nhưng rõ ràng là sinh vật có trí khôn chế tạo, tôi có thể để cô nhìn xem."

Nói xong, ông bạn Bạch Tuộc khoa xúc tu một chút, trống rỗng vẽ ra một đống đồ vật giả lập.

Mặt trên những vật này còn có quốc kỳ...

Đám người: "???"

Ông bạn Bạch Tuộc mở cái đồ chơi này ra, đám người lập tức nghe được giai điệu nhạc dân gian quen thuộc, còn có tiếng phát thanh nam, thậm chí có ca cổ thế hệ ba mẹ thích nghe. Ngoại trừ tiếng Trung còn có ngôn ngữ quốc gia khác ân cần thăm hỏi...

Giản lược những cái ân cần thăm hỏi ấy một chút, nội dung đại khái chính là như vậy.

【 Chào bạn? 】

【 Đây là trái đất. 】

【 Bạn ở đâu? 】

【 Nơi đây là hệ mặt trời. 】

Ông bạn Bạch Tuộc xem giống như bảo bối táy máy những vật này.

Bùi Diệp nhìn không rõ, bọn Hướng Thụy Quân ngược lại dường như đoán được.

Trước tận thế, nhiều quốc gia đều từng phát lời chào ân cần hỏi thăm của người trái đất với vũ trụ, chờ mong bọn họ có thể gặp phải "Người ngoài hành tinh".

Kết quả ——

Thế mà gặp phải người ngoài hành tinh thật!

"Những này là..."

"Đây là tôi tình cờ phát hiện vớt lên, những vật này sau khi tìm kiếm mới phát hiện. Tôi tin tưởng, bọn chúng đều là thanh âm của sinh vật có trí khôn chưa rõ phát ra ngoài vũ trụ, tìm kiếm thanh âm đồng bạn." Ông bạn Bạch Tuộc vui vẻ múa may xúc tu, hưng phấn nói, "Các cô không biết đó thôi, liên minh trí tuệ đã rất nhiều năm không có phát hiện thành viên mới. Tôi tính toán thời gian tồn tại của bọn họ, họ vô cùng vô cùng trẻ. Căn cứ thời gian trôi phán đoán, những sinh vật có trí khôn chắc gần chỗ đó. Tôi dự định ghi chép lại tọa độ..."

Tuy vô tình phát hiện chủng tộc mới làm ông bạn Bạch Tuộc hưng phấn, nhưng nó không quên mình tới làm gì.

Hì hục sửa xong phi thuyền, ông bạn Bạch Tuộc lại lần nữa mở ra lỗ sâu không gian chuẩn bị một lần duy nhất nhảy vọt đến mục đích.

Kết quả ——

Thân thể màu xanh thẳm của ông bạn Bạch Tuộc biến thành sắc đỏ rực, giọng nói cũng tràn ngập phẫn nộ.

"Tôi có lý do hoài nghi kinh phí sở nghiên cứu bị ai đó tham ô, phi thuyền mới mua mà liên tiếp có sai lầm!!!"

Ông bạn Bạch Tuộc xui xẻo lại nhảy sai, rơi thẳng xuống một viên tinh cầu xanh thẳm xinh đẹp.

Nhưng nó không vui.

Thời điểm hạ cánh khẩn cấp còn đụng phải dị vật, dẫn đến quỹ đạo thật vất vả điều chỉnh tốt lại phạm sai lầm.

Nó rơi vào đường cùng đem toàn bộ vật phẩm quý giá trên phi thuyền nhét vào két sắt vắc xin, hi vọng mình hạ cánh khẩn cấp tinh cầu lạ lẫm có thể lưu lại toàn thây.

Ông bạn Bạch Tuộc nói: "Tôi rất may mắn khi còn bé mình học tập rất giỏi, làm phó sở trưởng sở nghiên cứu tinh tế, tôi và vật phẩm sở nghiên cứu mất tích sẽ thu hút sự chú ý của Liên minh trí tuệ. Cõ lẽ thời điểm hạm đội cứu viện chạy tới, bọn họ còn có thể tìm tới thi thể đáng thương của tôi."

"Sản phẩm mới sở nghiên cứu" trong miệng ông bạn Bạch Tuộc chính là vắc xin "Đế Oa".

Trừ đây, trên phi thuyền còn có các loại trứng trùng trân quý.

Lúc ấy chuyện đột nhiên xảy ra, nó chỉ có thể tận lực thu xếp tốt tất cả mọi thứ, cuối cùng chờ đợi rơi xuống.

Đám người nghe Bùi Diệp thuật lại, tâm tình phức tạp nói không ra lời.

Đây chính là chân tướng "Người ngoài hành tinh" rơi xuống trái đất?

Nghe ông bạn Bạch Tuộc miêu tả, nó hiển nhiên cũng là người bị hại, đối với trái đất không có một tia ác ý, thậm chí còn có thiện ý?

Bọn Hướng Thụy Quân không có tuỳ tiện tin tưởng.

"Ngôn ngữ các cô và đồ vật vớt được rất tương tự..."

Bùi Diệp hỏi thăm xong, dĩ nhiên giờ đến phiên ông bạn Bạch Tuộc hỏi chuyện.

Ông bạn Bạch Tuộc nghe đám người Hướng Thụy Quân giao lưu ngôn ngữ lập tức đoán ra bọn họ là bộ tộc có trí tuệ lạ lẫm trước kia phát hiện.

"Tôi đáp xuống hành tinh mẹ các cô rồi?"

Ông bạn Bạch Tuộc không quan tâm bản thể mình sống hay chết, ngược lại không kịp chờ đợi muốn ra bên ngoài ngắm nhìn.