[Oneshot Series] Ngư Thúc Quái Đàm

Chương 49: Điềm Báo Chết Chóc



Mấy ngày này ở lại Bắc Kinh ngẩn ngơ hơn nửa tháng, vì để có thể gửi những lá bùa làm cho độc giả đến chùa sớm nhất có thể.

Năm giờ sáng hừng đông hôm qua, lá bùa cuối cùng đã được chuyển đến chánh điện của tịnh xá, ở đây những lá bùa này sẽ được lắng nghe và đắm chìm phật pháp trong vòng một tháng, lại do 13 vị sư tụng kinh trong 7 ngày, sau đó sẽ nhanh chóng chuyển cho mọi người.

Thật là mệt quá.

Có rất nhiều việc, tưởng chừng dễ nhưng thực ra rất khó, làm thế nào để điều phối các mối quan hệ khác nhau trong thiền viện, làm thế nào để gửi bùa hộ mệnh, mời các nhà sư đến tụng kinh cầu phúc, làm sao để xoa dịu độc giả không phải là điều dễ dàng. May mắn thay, cuối cùng cũng là một khởi đầu thuận lợi.

Chuyện cầu phước cũng đã được xác định rồi, ngoài ngày đầu năm mới ra, vẫn sẽ làm sáu lễ pháp sự, thời gian gần nhất làm trước hai lễ.

Phước lành cũng đã được xác nhận. Ngoài ngày đầu năm, có sáu nghi lễ và hai nghi lễ, đợi thời gian xác định xong sẽ thông báo cho mọi người.

Vẫn là câu nói đó, chỉ cần theo dõi tài khoản WeChat chính thức của tôi: Truyền thuyết một con cá, danh sách độc giả sẽ được in trực tiếp xuống và gửi đến tu viện để cầu phúc, có nhiều loại cầu phúc như cầu tài, cầu con, cầu địa vị, v.v... Tôi chọn “cầu bình an”, “trừ tai hoạ” cho mọi người.

Cuối cùng cũng có thể về nhà rồi.

Vừa tới nhà, thì nghe Cốc sư phụ kể lại một sự việc, Phó trưởng thôn chết rồi.

Thật ra thì chuyện Phó trưởng thôn mất cũng không phải chuyện gì lớn, tôi từng gặp qua ông ấy, tuổi cũng đã lớn rồi.

Chẳng qua là ông ấy chết rất lạ lùng kỳ quái, nhưng mà càng thần bí hơn là, trước khi ông ấy chết, đã xuất hiện rất nhiều điềm báo chết.

Cái gì là điềm báo chết?

Người xưa cho rằng, một người trước khi chết sẽ nhìn thấy một số điềm báo, ví dụ như một vài giấc mơ kỳ quái, cùng người thân có vài cảm ứng qua lại.

Dựa theo lời người xưa nói, có một số người trước khi chết sẽ mơ thấy người thân đã khuất từ ​​lâu đến đón họ, mơ thấy đàn quạ bay lượn trên bầu trời, mơ thấy người chó trắng đứng khóc. Đây đều là dấu hiệu của cái chết điển hình.

Nghe nói, ngoài những giấc mơ kỳ lạ, người nhà cũng sẽ có một vài điềm báo, như là đang rửa bát thì làm vỡ bát, mà còn không nghiêng không lệch vừa vặn từ chính giữa nứt ra, cái này là điềm báo cực kỳ nguy hiểm.

Bởi vì bát là đồ dùng ăn uống, nó chứa đầy ngũ cốc hoa màu, các loại ngũ cốc có tác dụng trừ tà, mà bát còn được dùng để đựng hàng ngày sẽ có linh tính, cho nên người xưa rất tin vào điều này.

Theo lệ xưa, nếu chiếc bát dùng lâu ngày không may bị vỡ, bạn phải lẩm bẩm vài tiếng, mới mong tránh được tai họa, ngày hôm đó ra ngoài cũng phải đặc biệt cẩn thận.

Nếu như đột nhiên từ chính giữa vỡ ra, đó rất có thể là một thành viên trong gia đình sắp ra đi, cho nên ngày hôm đó tuyệt đối không được ra đường, dễ gặp tai họa đổ máu.

Cốc sư phụ nói Phó trưởng thôn này trước khi chết có rất nhiều điềm báo.

Ông ta bị một chiếc xe tông chết.

Sáng sớm, ông ấy ngồi xổm ở đồng ruộng ven đường hút thuốc, ven đường có một cái mương, bên cạnh cái mương này còn có một cây cột điện, theo lý mà nói chỗ của ông ấy đã rất an toàn rồi.

Với cả con đường đó không phải là đường lớn, mà là đường quê nhỏ, vừa vặn hai chiếc xe nhỏ chạy song song có thể vượt qua, lồi lồi lõm lõm, bình thường không có nhiều xe.

Nhưng sáng sớm hôm đó, một chiếc ô tô màu vàng đột ngột chạy tới, lái xe rất nhanh lao thẳng qua.

Ông ấy khi đó đang cùng người khác nói chuyện, nhìn thấy chiếc xe đó chạy qua, còn mắng một câu: "Cái thằng chó này cũng không sợ lật xe!"

Vừa dứt lời, chiếc xe ô tô lao đầu tới, tông thẳng vào cột điện phía trước, đột ngột làm gãy cột điện, sau đó lao đầu xuống mương, văng thẳng ra ngoài. Không nghiêng không lệch đập vào người ông ấy, đập nát bét nửa thân dưới của ông ngay tại chỗ.

Càng kỳ lạ hơn nữa là ông ấy không hề bị thương chút gì từ thắt lưng trở lên, sau đó thi thể của ông ấy được đặt trong tủ đông, phần thân dưới phủ một chiếc chăn bông, nhìn từ bên ngoài thì có vẻ như ông ấy đang ngủ.

Chiếc xe gây tai nạn hoàn toàn nát bét, toàn bộ phần đầu xe bị đâm hõm vào trong, thật quỷ dị là, dù là tài xế hay phụ lái, đều không xảy ra chuyện gì cả.

Người điều khiển (vẫn đang nồng nặc mùi rượu) đầu đâm vào vô lăng, não bị chấn động nhẹ, phụ lái (một người phụ nữ) một cánh tay đứt lìa, máu từ miệng vẫn đang chảy ra, không xảy ra chuyện chết chóc gì.

Toàn bộ sự việc thoạt nhìn rất cổ quái, lại thêm nơi này tà tính hơn bình thường, vì vậy người nhà đã đến tìm Cốc sư phụ xem thử ông ấy có bị tà thuật hãm hại không.

Bởi vì thời gian trước đúng lúc có bầu cử trưởng thôn, sợ ông ngăn chặn con đường tài lộc của người khác nên bị người ta làm tà phép hãm hại.

Cuộc bầu cử trưởng thôn vào tháng trước cũng là lần đầu tiên trong đời tôi trải nghiệm cuộc bầu cử trưởng thôn, cũng là một lần mở mang tầm mắt.

Hóa ra các cuộc bầu cử trưởng thôn hiện nay đều là dùng tiền để mua phiếu, một phiếu thậm chí cao tới năm sáu trăm tệ, còn có phân vùng để đi PR. Ngay cả con dâu vừa cưới về và đứa trẻ sơ sinh cũng được tính tiền. Tại ngôi làng nhỏ kinh tế khó khăn lúc này có rất nhiều thu nhập.

Phó trưởng thôn này là một lão trưởng thôn cả mấy chục năm, và là trưởng thôn duy nhất không đưa tiền.

Ông ấy vô cùng ngay thẳng, chính trực, nên đến tận bây giờ cũng không phù chính, bất quá ông ấy cũng không quan tâm, luôn làm mất lòng người khác vì xóm làng.

Mọi người thu tiền phiếu, nhưng cũng phải làm cho minh bạch, cũng phải có một cuộc bầu cử chính thức, bằng không sẽ tự hại mình, cho nên thôn trưởng thay phiên nhau ngồi, chỉ có ông ấy vững như bàn thạch.

Vì vậy gia đình ông ấy băn khoăn, không biết có ai muốn trừ khử ông không.

Đặc biệt là cô con gái lớn của ông ấy, đã nói với Cốc sư phụ vài chuyện.

Con gái lớn của ông được nhận vào Đại học Giao Thông Bắc Kinh, sau khi tốt nghiệp cũng ở lại Bắc Kinh, công việc bận rộn, việc học của con gái cũng nhiều, nên bình thường cô ấy rất hiếm khi về nhà.

Nhưng lần này, cô vừa nghỉ hết một mạch kỳ phép năm, dự định sẽ ở nhà một tuần.

Cô trở về vào ngày mất của cha mình, chỉ vì lo lắng cho tai nạn của ông.

Cô ấy nói với Cốc sư phụ rằng, một ngày trước khi cha cô ấy qua đời, cô đã có một giấc mơ kỳ lạ, cô mơ thấy một chiếc ô tô vàng chạy theo cha mình, cha cô đang trốn trái trốn phải, ông ấy trốn thế nào cũng không được, lo sợ hét lên, sau đó cô hoảng sợ tỉnh dậy.

Giấc mơ đầu cô cũng không để tâm lắm, sau khi tỉnh dậy cô vào nhà vệ sinh xong, lại đi ngủ tiếp.

Kết quả là ngay khi cô nằm xuống, giấc mơ lại bắt đầu, vẫn là giấc mơ đó, hơn nữa nội dung câu chuyện lại tiếp tục.

Lần này cuối cùng thì chiếc xe cũng đuổi kịp cha cô, nó đang nghiền nát qua lại chân của cha cô, cha cô đau đến mức ngẩng người dậy, hét lên một cách tuyệt vọng, khiến cô sợ hãi tỉnh lại.

Lần này tỉnh lại, cô không ngủ được nữa, liền định rót một tách trà, kết quả tay không cầm chắc, chiếc cốc rơi xuống đất, xoảng lên một tiếng, vỡ thành hai mảnh, mà còn từ giữa vỡ ra, giống như có đã dùng một con dao gọt rất nhanh, chém từ giữa xuống.

Cô không dám ngủ nữa nên đã đặt vé và bắt chuyến xe buýt đầu tiên trở về.

Sau khi về nhà, cô kể cho cha nghe về giấc mơ, kết quả cha cô không thèm nghe, mà còn mắng cô một trận, bảo cô đừng có rủa ông, sau đó ngâm nga một bài hát đi ra ngoài.

Ông ấy đi ngang qua siêu thị nhỏ, thấy có vài người quen cũ đang ngồi bên đó cắn hạt dưa, chủ siêu thị là một người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp, cô là con dâu của một người giàu nhất làng (ông ta mở mấy xưởng sản xuất ở địa phương và có khối tài sản hàng tỷ đồng), tướng mạo, vóc dáng như minh tinh, sau khi tốt nghiệp đại học liền gả qua đây, sống trong một biệt thự lớn và không đi làm.

Sau đó, cô ấy thực sự buồn chán nên mở một siêu thị nhỏ ở đầu làng giết thời gian, làm người trái lại không hề lập dị (Em gái cô ấy vừa tốt nghiệp đại học Nhân Dân, lúc đó cô ấy luôn muốn gả em gái cho tôi, một ngày hận không thể mời tôi đến nhà chơi 20 lần), vì vậy ở đây rất náo nhiệt.

Mấy người nhàn rỗi trong siêu thị nhìn thấy ông, liền chào hỏi.

Có một người hỏi ông ta: "Lão già, còn chưa chết nữa sao?"

Ông ta phẩy phẩy tay: "Nhanh thôi, sắp nhanh thôi!"

Người nhàn rỗi kia nói: "Mau chết đi, chết rồi tôi đốt cho ông một nhà giấy!"

Một người nhàn rỗi khác hoạ theo: "Tôi sẽ tặng ông một vòng hoa có kích thước bằng một con ngựa!"

Ông ta thản nhiên đồng ý: "Được thôi! Nếu lúc đó các cậu không tặng, buổi tối tôi sẽ đến tìm các cậu nói chuyện đấy!"

Mọi người đều thường nói đùa, không ai coi trọng chuyện đó, ông ta đi bộ ra ruộng của mình, sau đó xảy ra tai nạn ô tô.

Sau sự việc đó, những kẻ nhàn rỗi kia đều bị doạ ngốc luôn.

Hai người đó run run rẩy rẩy hỏi Cốc sư phụ, hỏi ông căn nhà giấy và vòng hoa lớn bằng con ngựa phải làm thế nào?

Cốc sư phụ bảo họ lập tức đến linh tiền, nói những thứ đó nhất định cho, bảo ông ấy đừng gấp, yên tâm chờ đợi, sau đó bảo bọn họ lập tức tìm người làm thật nhanh.

Không còn cách nào, cái này gọi là nợ âm, nếu trả không được, thì đêm đó chờ ma quỷ đến nhà lộng hành đi!

Nghe Cốc sư phụ nói qua, tôi cũng cảm thấy rất thần kỳ, hỏi ông, điềm báo chết đó rốt cuộc có thật không?

Cốc sư phụ lại hỏi tôi: "Sáng sớm nay không nghe thấy có người đốt pháo sao?"

Tôi nói: "Đúng vậy, tôi vừa hoàn thành xong bản thảo đi ngủ một lát, thì bắt đầu đốt pháo! Rốt cuộc là tên nhóc xấu nào làm vậy, ngày nào đó phải dạy dỗ nó!"

Cốc sư phụ lại cười, nói: "Hiếu tử mà cậu cũng dám dạy!"

Tôi nói: "Hả, lại chết người rồi?"

Ông gật đầu, nói mấy ngày này cậu tốt nhất không nên ở đây, đã có năm sáu người chết rồi.

Người già qua đời, đa phần vào lúc ba bốn giờ sáng, thời điểm u ám và lạnh lẽo nhất trong ngày, cũng là lúc quỷ sai đi đòi mạng.

Lúc này, chỉ cần nghe thấy có người đốt pháo, ngàn vạn lần đừng ra đường, cũng đừng đi xem.

Cốc sư phụ lại nói: "Niên đại năm nay không tốt, sát khí lớn, người chết cũng nhiều, rất nhiều người già gắng gượng nhiều năm, năm nay đều không gắng gượng nổi, cho nên làm việc gì cũng phải hết sức cẩn thận."

Tôi hỏi ông ấy, "Những người già đó sẽ có cảm ứng sao?"

(Cảm ứng là cảm nhận được sự vật, sự việc sắp xảy ra)

Ông nói, phàm là người già sống lâu năm, trên cơ bản đều có thể cảm nhận được thời gian mình chết, chỉ là không nguyện ý thừa nhận mà thôi. Một số người cởi mở hơn, sớm chuẩn bị áo liệm xong xuôi, gọi con trai con gái quay về, gặp mặt lần cuối, sau đó thì chết đi.

Tôi có chút tò mò, hỏi ông có những điềm báo nào?

Ông nói, từ ngoại hình nhìn thấy, môi biến đen, gương mặt tím tái, ấn đường phát quang.

Người gặp vận xui, ấn đường sẽ biến đen, nhưng khi thực sự sắp tạ thế, ấn đường lại phát sáng, nếp nhăn cũng lộ ra, nhìn rất có tinh thần, có một số người sẽ thèm ăn, thậm chí có thể ra khỏi giường đi lại.

Rất nhiều người trẻ tuổi không hiểu được, cho rằng người già sống lại rồi, vui mừng khôn xiết, rồi người trẻ lại âm thầm rơi lệ khi biết cái đó gọi là hồi quang phản chiếu, là người cần phải đi rồi.

(Hồi quang phản chiếu: chỉ hiện tượng hồi phục trở lại mạnh mẽ đột ngột xảy ra đối với con người lẫn sự vật trước khi kết thúc hoạt động trao đổi chất để tồn tại)

Diêm Vương Gia khi bắt người, sẽ cho người đó nửa ngày nghỉ, biểu hiện trên nhân gian chính là người trước khi chết sẽ đột nhiên trở nên tỉnh táo, tràn đầy năng lượng, trí nhớ rõ ràng. Có thể thần trí minh mẫn dặn dò hậu sự, nhìn người nhà một lần cuối.

Cho nên khi thời gian này đến, nhất định phải tin tưởng tuyệt đối, cần dặn dò thì phải lập tức dặn dò, cần sám hối thì phải lập tức sám hối, cần về nhà phải lập tức quay về, đừng nói mấy câu như bảo vệ sức khoẻ chết tiệt nào đó, nên chân thành lắng nghe di nguyện, trân trọng khoảng thời gian sau cùng đi!

Cốc sư phụ nói, ông ấy cũng từng gặp qua một chuyện như vậy, chính là âm sai bắt sai người.

(Âm sai: quỷ sai ở âm phủ)

Ông nói, có một năm, có người nhà xuất quan, nhưng được nửa đường thì ông cụ sống lại.

(Xuất quan: đưa người đã mất đi chôn cất)

Mọi người sợ đến mức nhảy dựng lên chạy hết ra ngoài, người con hiếu thảo cũng sợ tới mức hai chân nhũn ra, ở bên kia liều mạng hô lên: "Cha, cha, người đừng doạ chúng con! Có di nguyện gì người báo mộng là được rồi!"

Ông già ấy lúc còn sống cũng là một người tính tình hung bạo, cầm lấy lư hương đập nát, "Cái tên chết tiệt này, còn không mau qua đây đỡ ta!"

Ông già này không chết, hoặc giả nói, ông ta chết đi sống lại.

Theo lời kể của ông lão, ông vốn đang sống trong khu bệnh viện, ông mơ mơ hồ hồ cảm thấy có hai người xông vào, dùng xích sắt ghim vào đầu, túm lấy ông rồi bỏ đi, không biết ông đã đi được bao lâu thì nghe thấy tiếng người lẩm bẩm. "Bắt sai rồi", sau đó để ông quay về.

Ông già này cũng là tính khí hung hăng, nghe nói bắt sai, khi đó trong lòng rất không vui, liền nói với đối phương, ông không đi nữa, nhất định phải đến chỗ Diêm Vương Gia nói lý!

Kết quả bị quỷ sai dùng gậy đánh vào chân, đau đến mức cong người sống lại.

Lão già này sau đó nói lão đau chân, đi đường cũng khập khà khập khiễng, biến thành một người què.

Con của ông cảm thấy có chút tà môn, đi đến bệnh viện nghe ngóng một chút, quả nhiên vào ngày cha cậu ấy sống lại, một ông lão khác trong phòng bệnh đó cũng mất đi.

Tôi nhịn không được cười lớn, nói đột nhiên què mất một chân, may mà vẫn sống lại được.

Cốc sư phụ cũng cười, nói những tiểu quỷ sai này, có lúc cũng sẽ bắt nhầm, cho nên có một số cao nhân sẽ đốt cái gì mà người giả, man thiên quá hải, có lúc cũng có thể lừa đi được, có thể lừa hơn một kỷ mệnh.

(Man Thiên Quá Hải: lừa dối, giấu giếm.

Kỷ mệnh: người xưa tính 12 năm là 1 kỷ)

Ông ấy nói, ngầu nhất chính là đánh cho quỷ sai chạy mất tăm, xử lý cứng rắn, loại này chỉ có đại yêu mới có thể làm được!

Tôi nhịn không được liền hỏi: "Vẫn còn đại yêu ngầu như thế sao, là Hồ Tiên sao?"

Ông ấy nói: "Hồ tiên nào có ngầu tới nhưng vậy, là Cửu Mệnh Miêu Vương! Mèo á, cùng với chó không giống nhau, từ nguồn gốc thực tế mà nói, mèo và chó vốn không cùng đẳng cấp, cho nên cậu sẽ phát hiện ra, chó liều mạng bảo vệ cậu, mèo thì không. Bởi vì trong mắt của loài mèo, cậu cùng chó và quỷ đều giống như nhau, đều là loài côn trùng thấp kém. Có điều nếu bọn chúng thật sự động lòng, nguyện ý bảo vệ cậu, vậy thì cho dù là quỷ sai cũng không làm gì được cậu."

Tôi lạnh hết cả người: "Như vậy cũng được?"

Cốc sư phụ cười: "Trước đây tôi từng nói với cậu, ở đầu ngõ của các cậu có một vị Khổng Tứ tiểu thư, rất ít khi cùng bà ấy qua lại, chính là vì nguyên nhân này. Đoán qua tuổi tác một chút, bà ấy cũng hơn trăm tuổi rồi, già mà không chết nhất định có quỷ, chính là được một con mèo già bảo vệ."

Sau đó, ông ấy kể cho tôi về chuyện của Khổng Tứ tiểu thư.

A, trễ quá rồi, chuyện này lần sau lại kể đi.