Showbiz Phồn Hoa

Chương 78: Một sự ảo ảnh



Tiễn Lưu Hoài Khang về xong, Khiết Ninh cuối cùng cũng thở dài nhẹ nhõm.

Cô bước đến bên ban công nhìn Khang Khang đang ăn thức ăn cho mèo, Khiết Ninh ngồi xuống vuốt ve cái đầu xù lông của nó.

“Lưu Hoài Khang, anh thật sự khó tống cổ đi quá.”

Con mèo lông vàng nhỏ không hiểu nên ngước mắt nhìn, đôi mắt sáng ngời ướt át và trong trẻo, hoàn toàn khác với đôi mắt đẹp nhưng có chút lạnh lùng của anh ta.

“Haiz, bỏ đi, xem anh lúc nào mới chán tôi, tôi không tin đợi anh kết hôn rồi, anh còn rảnh rỗi đến quấy rầy tôi.”

Không sai, bây giờ cô ngoan ngoãn phối hợp như vậy, dồn hết sức lực nịnh nọt anh ta chính là vì đang đợi, đợi sự chán ghét cuối cùng của anh ta, đợi anh ta không còn sức lực để dây dưa với cô nữa.



Lại một lần nữa đến đoàn làm phim từ sớm, Khiết Ninh phát hiện trong phòng hóa trang đang có một người nào đó cúi đầu khóc nức nở, bên cạnh còn có một người diễn viên đóng vai phụ mã số F đang vỗ về.

Đi đến gần xem thì cô phát hiện người đang buồn bã đó lại là Triệu Giai Kỳ.

Vốn dĩ không muốn lo chuyện bao đồng, nhưng Triệu Giai Kỳ ngẩng đầu lên nhìn thấy cô thì ánh mắt lại ảm đạm đi.

“Bỏ đi Giai Kỳ, cô xem bộ dạng không coi ai ra gì của cô ta đi, sao phải trút giận giúp cô ta? Hoàn toàn không đáng đâu.” Diễn viên “mã số F” đang bất bình thay Triệu Giai Kỳ.

Nếu đã nhắc đến cô, Khiết Ninh không thể không nghe thêm một vài câu.

“Đừng nói như vậy…tôi tin chị Khiết Khiết không phải loại người đó, huống chi những lời bọn họ nói cũng rất quá đáng, đều là người của một đoàn làm phim, cho dù cô nghe thấy cũng sẽ phản bác lại thôi.” Triệu Giai Kỳ nói với người diễn viên đó.

Diễn viên mang “mã số F” hừ một tiếng lạnh lùng: “Tôi sẽ không tranh luận gì với bọn họ đâu, chỉ có cô là thật thà, nghĩ rằng cô ta không làm gì cả, lỡ như cô ta thật sự là người hãm hại chị gái cô thì sao?”

Triệu Giai Kỳ cau mày rồi lắc đầu: “Không đâu, tuy chị Khiết Khiết và chị tôi không hợp nhau, nhưng tôi tin chị ấy sẽ không làm chuyện tàn nhẫn như vậy.”

“Cô ngây thơ quá đấy, có một số người, nhìn bề ngoài thì có vẻ vô tội, nhưng thực tế thì không biết thủ đoạn bẩn thỉu đến mức nào.”

Nghe đến đây, cuối cùng Khiết Ninh cũng quay người lại.

“Có chuyện gì trực tiếp nói trước mặt tôi đây thì tốt hơn, cứ ở sau lưng bàn tán về người khác một cách kỳ quái như vậy, cẩn thận cắn phải lưỡi đấy.”

Mặt Triệu Giai Kỳ đỏ bừng: “Em, không phải em cố ý nói đến chị đâu, chị Khiết Khiết đừng giận…”

“Mã số F” lại nói: “Giai Kỳ, sợ cái gì, nói cho cô ta nghe thì sao? Vốn dĩ là do cô ta cô mới phải chịu bực bội.”

Vừa nói, cô ta vừa trừng mắt nhìn Khiết Ninh.

“Cô không biết ngượng sao mà còn dùng thái độ này đối xử với Giai Kỳ? Lúc nãy cô ấy vì cô, vô duyên vô cớ bị người ta bắt nạt, cô có chút lương tâm nào không?”

Thì ra thời gian nghỉ ngơi lúc nãy, có mấy diễn viên ở đoàn khác sang chào hỏi, vô tình nhắc đến bộ dạng khinh thường của Khiết Ninh, thậm chí là đem những lời của truyền thông ra mỉa mai cô, nói cô là đầu sỏ trong vụ hãm hại Triệu Hồng Ngọc, còn nói sau lưng không biết có bao nhiêu đàn ông đang bao nuôi cô và nhiều lời khác nữa.

Triệu Giai Kỳ nghe thấy chướng tai liền bước đến tranh cãi mấy câu, kết quả bị mấy người đó mắng cô là kẻ vô ơn bạc tình của nhà họ Triệu, cô giận đến mức không nhịn được nữa mà bật khóc.

Nghe nói sơ qua, Khiết Ninh ngược lại hơi bất ngờ, nếu như nói Triệu Giai Kỳ giả vờ làm người tốt bụng trước mặt cô, thì không cần vào lúc cô không ở đây bảo vệ cô như vậy.

“Mấy người của đoàn làm phim bên cạnh sao?” Tuy Khiết Ninh không phải là người tính toán chi li, nhưng cũng không thể để người khác chĩa mũi nhọn vào mình như vậy được.

“Mã số F” tức giận nói: “Còn có thể là ai nữa, chính là Âu Thiên Dao và một đám người cáo mượn oai hùm đó.”

Âu Thiên Dao, cái tên này không chỉ Khiết Ninh biết, đến đứa trẻ 7 tuổi cũng có thể kể tên những bộ phim mà cô ta đóng, chỉ vậy thôi cũng có thể thấy danh tiếng của cô ta không phải dạng tầm thường.

Càng lợi hại hơn nữa, người ta không chỉ có nhiều fan, mà còn được nhận cúp vàng “Kim Long” của quốc gia, danh hiệu nữ diễn viên xuất sắc nhất của người này cũng là từ tài năng mà có.

“Là cô ta…” Khiết Ninh hơi đăm chiêu.

Hai người nhìn chung chưa bao giờ xuất hiện cùng lúc với nhau, nói đắc tội thì cũng không đúng, Âu Thiên Dao sẽ không rảnh rỗi đến mức nhàm chán, bởi vì nghe những lời đồn đó mà đến bôi nhọ cô chứ?

“Hừ, không có gì để nói nữa chứ gì? Xem ra cô cũng không dám chống lại Âu Thiên Dao.” Diễn viên mã số F nhìn cô bằng nửa con mắt.

Khiết Ninh quả thật hơi do dự, gây hấn với Âu Thiên Dao không dễ kết thúc như vậy, huống chi, rốt cuộc người ta có thật sự có ác ý không, vẫn là biết rõ ràng rồi nói.

Quay mấy đoạn phim, Khiết Ninh đều phát huy rất tốt, chỉ là cảm thấy hơi mệt, vậy là đạo diễn liền cho mọi người về sớm một chút.

Vừa bước ra khỏi phim trường thì đã nghe các fans đang phấn khích gọi: “Ninh Ninh! Ninh Ninh!”

Khiết Ninh đã quen với chuyện này, mấy ngày nay luôn có các fans đến chào đón cô, cũng không chỉ mỗi cô mới có fans đến đợi, hơn nữa cô cũng rất chiều fans, vì vậy liền lập tức hướng về những người đó vẫy tay.

“Mọi người vất vả rồi.”

Chỉ là một câu nói rất ngắn gọn khách sáo, đã làm cho fans hâm mộ reo hò không ngớt.

Lúc này, Tô Mẫn nói: “Khiết Khiết, có một fan muốn tặng chị quà, bọn em muốn nhận nhưng cô ấy không cho, cứ phải là chị đích nhân nhận, cũng không chịu đi, chị xem…”

Quản lý biết Khiết Ninh bình thường rất chiều fans, cho nên những chuyện nhỏ nhặt này cũng sẽ báo lại, giao quyền quyết định cho cô.

“Vậy chị đi khuyên cô ấy.”

Khiết Ninh cũng không có thời gian nghĩ nhiều, lúc trước cũng có nhiều fans cố chấp như vậy, tuổi còn nhỏ, nói vài câu thì đã rất phấn khởi.

Cô được dẫn đến trước mặt fan hâm mộ đó, Khiết Ninh mỉm cười nói: “Rất cảm ơn món quà của em, nhưng xin lỗi, chị càng hi vọng em xem và quan tâm đến phim của chị nhiều hơn, đừng lãng phí tiền vào…”

Cô vẫn chưa nói xong thì fan hâm mộ này đã xông đến, không biết là hất thứ gì về phía cô, còn gay gắt hét lên.

“Đi chết đi!”

Muốn tránh thì cũng không kịp, đến cả vệ sĩ bên cạnh cũng chưa có phản ứng, Khiết Ninh chỉ có thể nghiêng đầu, tránh làm tổn thương đến những vùng quan trọng, nhưng điều kỳ lạ là, sau khi hoảng sợ xong, cô lại không bị làm sao cả.

“AAA!”

Người hét lên thảm thiết đó không phải là Khiết Ninh, mà là Triệu Giai Kỳ bất ngờ xông lên trước người cô để bảo vệ cô.

Khiết Ninh kinh ngạc, không ngờ Triệu Giai Kỳ vì cô mà không muốn sống như vậy!

“Đau quá! Đau quá!”

Triệu Giai Kỳ bịt mắt kêu đau, Khiết Ninh thấy mà lo lắng, cô vội vã nói: “Nhanh gọi cấp cứu! Triệu Giai Kỳ, cô sao rồi? Bị thương ở mắt rồi sao?”

Người được gọi là fan đó đã bị vệ sĩ khống chế, miệng vẫn không ngừng điên cuồng hét lên: “Tiện nhân, cô sẽ gặp báo ứng! Sẽ gặp báo ứng! Cô sẽ không được chết yên ổn đâu! Trả Ngọc Ngọc cho tôi, trả Ngọc Ngọc cho tôi!”

Khiết Ninh không hơi sức đâu mà quan tâm những lời điên rồ đó nữa, đang muốn xem tình hình của Triệu Giai Kỳ, không ngờ lại bị một lực mạnh kéo sang, kèm theo là một giọng nói quen thuộc của người đàn ông nào đó.

“Khiết Ninh!”

Cô nhìn kỹ một lát thì ngạc nhiên phát hiện ra người đó lại là Lưu Hoài Khang.

“Em sao rồi?” Lưu Hoài Khang có vẻ lo lắng, nhưng sau khi thấy Khiết Ninh bình an vô sự thì sự lo lắng đó nhanh chóng biến mất đi, làm người ta cảm giác đó chỉ là ảo ảnh.

“Em không sao, nhưng mà Triệu Giai Kỳ bị thương rồi!” Khiết Ninh không còn tâm trạng đâu mà đi đoán sự lo lắng lướt qua trong mắt anh ta có phải là thật không, cô vội vàng nói.

Rất nhanh, người của đoàn làm phim đã đưa Triệu Giai Kỳ đến phòng cấp cứu của bệnh viện.

Qua một hồi điều tra và khám bệnh mới tra rõ chất lỏng trong chai đó là nước ớt cay, cũng may là không đặc lắm, hất lên mặt tuy là khó chịu, nhưng cũng không có tính sát thương mấy.

Khiết Ninh thở dài nhẹ nhõm, nếu như Triệu Giai Kỳ thật sự vì cô mà xảy ra chuyện bất trắc gì, quả thật cô không biết đền bù bằng cách nào nữa.

Trong phòng bệnh, mắt của Triệu Giai Kỳ đã được điều trị và rửa sạch, nhưng vẫn phải nhỏ thuốc nhỏ mắt rồi nhắm mắt lại.

“Khiết Ninh, chị không sao chứ?” Nghe thấy Khiết Ninh hỏi thăm sức khỏe, Triệu Giai Kỳ vừa mở miệng ra đã rất lo lắng.

Tâm trạng của Khiết Ninh rất phức tạp.

Nếu như nói cô và Triệu Hồng Ngọc là kẻ thù, vậy bây giờ cô lại có quan hệ gì với em gái cô ta? Chỉ dựa vào việc hôm nay, sau này cô cũng không thể dùng ánh mắt thành kiến đó để đối xử với Triệu Giai Kỳ được nữa.

“Tôi không sao, Triệu Giai Kỳ, lúc nãy vì sao lại phải cản giúp tôi.”

Triệu Giai Kỳ rũ mắt: “Lúc đó em không nghĩ nhiều, chỉ là không muốn chị bị thương thôi, tuy chị ghét em, nhưng em luôn xem chị là tấm gương, trong lòng em vẫn coi chị là bạn…”

Khiết Ninh khẽ thở dài: “Cô thật sự không cần làm thế này, lỡ như hôm nay người đó không dùng nước ớt, mà dùng những thứ đáng sợ khác, cô có biết sẽ có hậu quả gì không?”

Triệu Giai Kỳ mím môi: “Em, em không suy nghĩ nhiều như vậy…hơn nữa không phải em đã không có chuyện gì rồi sao? Chị không cần phải quá để tâm như vậy.”

“…nói chung là, cảm ơn cô.” Khiết Ninh nghiêm túc nói.

Lúc này, giọng nói trầm ấm của Lưu Hoài Khang vang lên ngoài cửa: “Nếu như đã cảm ơn rồi, thì nên đi thôi.”